What's new

[Chia sẻ] Ấn Độ - Đi và ghi

Chỉ là những mảng ghép chắp vá, trên con đường lang thang Ấn Độ. Đây chỉ là những cảm xúc trên đường, thông tin du lịch mình sẽ up trong 1 bài viết khác sau khi về Việt Nam.

38033560_501775790266936_3683156471769464832_n.png

38033379_501775740266941_2053967177580544000_n.png


38085212_501775763600272_6947660168842706944_n.png


38156625_501775806933601_6101215036418555904_n.png


38274553_501775826933599_3886244945253629952_n.png


38072307_501775846933597_8024787895950770176_n.png


38122109_501775880266927_4950829533906337792_n.png


38188548_501775900266925_7891874390604775424_n.png
 
Last edited:
# KHỞI HÀNH: ĂN HÀNH Ở TÂN SÂN NHẤT

Ngày đẹp trời bắt bus xuống sân bay. Đang lơn tơn vô cổng thì bị bảo vệ vịn lại
- Đi đâu đây?
- Ơ, em đi Ấn Độ
- Anh cho kiểm tra passport
...bla...bla...bla...
Xà quần 1 hồi mới biết nguyên nhân bị vịn lại thật vô duyên: tại đứa bạn đồng hành mặc cái quần te tua quá.
Vô tới chỗ checkin thì ăn hành tiếp tập 2. Visa Ấn không in cái ETA mà đi in cái Application Form. Thế là vật vã chạy loanh quanh tìm chỗ in lại. Đúng là 1 ngày ăn hành, chỉ thiếu tô phở.

-------------------------------------------------------


Lâu lắm rồi mới lại đi bus xuống sân bay

38297827_504064630038052_6485347642833371136_n.jpg



Cái quần rách làm cả nhóm ăn hành

38286851_504064723371376_2387041968694755328_n.jpg



Mấy em Malindo xinh tươi đang hướng dẫn cách nhảy khỏi máy bay

38442124_504064643371384_2547361256629600256_n.jpg



Khoái dịch vụ của Malindo, có màn hình xem phim tại chỗ luôn, tiếc là ko có phụ đề. Cắm tai nghe tiếng được tiếng mất nên vừa xem vừa đoán về câu chuyện Cuộc đời của Pi

38271000_504064800038035_8355813669837209600_n.jpg



Ánh nhìn xa xăm của bà chị lần đầu tiên xuất ngoại. Chị theo lời mời của bạn bè tha hương sang Malay, chẳng biết phía trước điều gì đang chờ đón

38280510_504064876704694_3575694994159173632_n.jpg



Bé nhân viên vui tính

38438019_504064933371355_1659591619625615360_n.jpg



Quá cảnh ở Kuala Lumpua

38253895_504065080038007_3291268022001467392_n.jpg



Gần toilet thường có vòi nước uống. Tiết kiệm được khối tiền cho dân du lịch bụi

38437986_504064986704683_521640910723743744_n.jpg



Wifi miễn phí nơi này thì thích thôi rồi, chỗ nào cũng có mà lại cực kỳ mạnh. Tha hồ up facebook

38260573_504065036704678_7251687271500349440_n.jpg
 
Last edited:
# DAY 1: BAY ĐẾN CHENNAI

Dường như ko nhiều du khách tìm đường đến Chennai, trèo lên máy bay mà tưởng đâu lạc vô xứ Ấn, thấy lẻ loi dễ sợ. May mà ngồi gần bác Ấn dễ thương nên trò chuyện cũng đỡ buồn.

Bác cũng thiệt tình ghê, nghe mình nói đi vòng quanh Ấn Độ 2 tháng thì giãy nãy lên "Tụi mày hành xác chi vậy, tao trốn Ấn gần chết. Mỗi ngày được ra nước ngoài đối với tao là 1 ngày hạnh phúc. Ở Ấn bò chen oto, oto chen xe máy, xe máy chen người đi bộ... Một mớ hỗn độn ồn ào. Tụi bây đang sướng mà chui vô đó chi???" Chỉ biết nhe răng cười.

Khuya, cái lạnh thấm dần vào da thịt. Lại nghe bác kể chuyện gia đình: "Đạo tao cho phép cưới nhiều vợ, mà tao sợ nhiều vợ lắm, chúng nó quánh nhau tao ko biết binh ai, mà có khi bay vô tụi nó nổi điên quýnh tao luôn thì chết. Thôi thôi, one wife one bed, no problem". Trước giờ cứ tưởng đàn ông Ấn ghê gớm lắm. Ai dè cũng sợ cọp như mình ^^

------------------------------------------------------------------


Bác này chắc đạo Sikh, quấn 1 nùi tóc trên đầu. Đạo này coi trọng quy luật phát triển tự nhiên, vạn vật có sinh có diệt. Nên họ không cắt tóc mà khi dài thì quấn lại thành 1 chùm trên đầu, thấy cũng hay hay

38392052_504510653326783_5379032430378221568_n.jpg



Bữa cơm cà ri đầu tiên. Cũng không khó ăn lắm, vị hơi ngọt và nhạt lợ, ăn rất mau ngán. Chả trách mấy đứa bạn cứ hù: "ốm tong teo như mày qua đó là chết đói chắc rồi con"

38446383_504510793326769_5781138843566604288_n.jpg



Sắp được check in Ấn Độ rồi

38403364_504511089993406_7071487232787349504_n.jpg



Đi xa được quan tâm thấy cũng ấm lòng

38273571_504511156660066_4122252934312361984_n.jpg



Welcome to Chennai

38405093_504511226660059_8352789012133445632_n.jpg



Đến lúc nửa đêm nên cũng ko phải xếp hàng gì nhiều. Xác nhận visa online mất đâu khoảng 5 phút. Bác hải quan cứ lật tới lật lui cái pasport rồi dòm mặt mình, cái tội chụp hình passport cà 360 nhiều quá, ra ngoài nhận hổng ra ^^

38433501_504511306660051_4500608783944253440_n.jpg



Chỗ lấy nước uống, tiết kiệm được thêm 1 mớ tiền. Có cái wifi free hơi tệ. Mò mẫm khoảng 5 cái mới có 1 cái truy cập được, mà chỉ miễn phí trong vòng 15 phút

38391849_504511499993365_2096770538184638464_n.jpg



Hảo Hảo tung hoành trên đất Ấn ^^

38289092_504511516660030_821023534531739648_n.jpg
 
Last edited:
# DAY 2: NGÀY ĐẦU Ở CHENNAI

Ngày đầu ở Chennai với biết bao điều thú vị. Kế hoạch bể tè le hột me nhưng bù lại được gần gũi khá nhiều với văn hóa địa phương. Lắng nghe tiếng chào "Namaskar" hay cái vẫy tay thân thiện "Hello my friend".

Nhớ lúc trú mưa ở High Court, trò chuyện cùng các anh chị cảnh vệ mà vừa nói vừa múa, cười đau cả bụng. Chia sẻ với nhau từng miếng bánh tráng trộn mà mọi người cứ xuýt xoa "món quái gì ngon thế?". Chỉ hơi chạnh lòng khi không mấy người biết Việt Nam. Thôi thì xem như mình đi quảng bá hình ảnh nước nhà.

--------------------------------------------------


Trên tàu điện ngầm từ sân bay về trung tâm. Tàu khá thoáng và sạch sẽ. Vé mềm, chỉ gần 30 nghìn tiền Việt cho chặng đường 20km. Để lên được tàu thì cũng phải vượt qua 1 rừng những lời chèo kéo của các tài xế taxi, có người còn hù dọa "hành lý mày cồng kềnh thế người ta không cho lên tàu đâu". Ờ, cảm ơn.

37851559_505638409880674_5801425485934100480_n.jpg



Đặc sản của Chennai là những chiếc xe 3 bánh màu vàng chóe mà người ta gọi tắt là Auto, ra đường thấy xe Auto nườm nượp nối đuôi nhau chạy rồng rắn nhìn vui mắt

38442284_505639129880602_6603374864545873920_n.jpg



Mỗi xe có 1 cách trang trí riêng nhưng màu vàng vẫn là màu chủ đạo

38502495_505639219880593_8674001279669764096_n.jpg



Bonus thêm mấy em xích lô... cũng màu vàng ^^

38491901_505639393213909_1292011602421219328_n.jpg



Trời Chennai mùa này khá gắt, nắng muốn đổ lửa trên đầu nhưng hiếm thấy ai mang nón. Có lẽ vì thế mà ai cũng đen đều, đen từ tay, chân lên đến cả nguyên vùng khuôn mặt. Không biết còn chỗ nào khác đen không?

38531489_505639506547231_7431133324409569280_n.jpg



Bữa cơm trưa đậm chất cà ri. Đến đây thì xác định tiêu thật rồi. Không nuốt nổi cái vị vừa béo vừa lợ của các món ăn, đành len lén bỏ thêm vào chút chà bông rồi vội vã ăn, sợ người ta phát hiện

38471334_505639656547216_7292636026571325440_n.jpg



Ăn xong còn được bonus thêm món tráng miệng. Không biết gọi là gì. Miếng xanh xanh thì ăn giống tim sen phơi khô, cục màu trắng thì ăn như cốm đường với vị ngọt the. Nhai miếng cốm rồi hớp miếng nước lọc thì ngon bá cháy

38489403_505639809880534_2735843942204440576_n.jpg
 
Last edited:
Giao thông ở Chennai khá hỗn độn, nhưng là hỗn độn 1 cách từ từ. Nghe thì có vẻ vô lý. Tốc độ lưu thông ở Chennai khá chậm, bạn thấy trước mặt có chiếc xe đang lao thẳng vào mình mà chờ hoài chưa thấy tới, thì ra nó đang ở chế độ Slow motion. Đủng đỉnh chạy từ từ để bạn có thời gian né nó, nếu bạn ko né nó sẽ bóp còi. Nói đến văn hóa bóp còi thì Ấn Độ là vô địch, ra đường mà không nghe thấy tiếng còi xe thì hẳn là bạn đến nhầm đất nước rồi.

38448954_505639926547189_784362556981510144_n.jpg



Dạo 1 vòng quanh khu chợ địa phương mới cảm nhận được văn hóa bóp còi nó vi diệu thế nào. Người ta bóp kể cả khi không cần thiết. Kẹt xe 1 nùi mà mọi người vẫn thi nhau bóp, sợ không bóp thì mình mất phần. Thế là tiếng còi xe trở thành âm thanh cuộc sống nơi đây.

38470892_505640126547169_3054361444180033536_n.jpg



Người Ấn khá sùng đạo. Hầu như hiếm có ai không theo một tôn giáo nào. Ai cũng tìm cho mình một chỗ dựa tinh thần để có thêm niềm tin vào cuộc sống. Đi đâu cũng thấy màu sắc tâm linh

38452376_505640259880489_7640787596003508224_n.jpg



1 góc khác của cuộc sống. Vì vậy mà đi trên đường phố Chennai thi thoảng bạn sẽ ngửi thấy mùi Amoniac, đứa bạn nói chắc nó là Hương vị cuộc sống nơi đây.

38432194_505640473213801_5403839847947304960_n.jpg



Rảnh rỗi nên đứng xem người dân bản địa chơi trò chơi. Mọi người lần lượt búng cái thẻ của mình đá vào cái thẻ khác sao cho chúng lọt xuống cái lỗ ở góc bàn. Thấy mọi người chăm chú lắm, chắc là chơi lớn ^^

38439941_505640719880443_9002070273515585536_n.jpg



Trẻ em. Có 1 điều thú vị là Ngày trẻ em ở Ấn Độ là ngày 14/11, đúng 9 tháng sau ngày lễ tình nhân 14/2. Có lẽ chỉ là ngẫu nhiên ^^

38454144_505640849880430_7831159126590750720_n.jpg



Anh chàng này đang ngắm trời ngắm đất, khi thấy mình đi ngang qua thì gọi to "Hello my friend", "take picture for me".

38311146_505640983213750_5663397018135953408_n.jpg



Ra chợ toàn thấy đàn ông buôn bán, đặc biệt là các hàng quán ăn. Chắc phụ nữ đang bận rộn với hậu quả ông đàn ông để lại sau ngày 14/2

38494064_505641093213739_2248384807878787072_n.jpg



Quan niệm ở Ấn là phụ nữ đẫy đà mới đẹp. Chỉ tội cho con xe

38391682_505641356547046_7276107596551946240_n.jpg



Em người Hồi nhìn khá nét. Đang đi đột nhiên lườm mình 1 cái làm run tay luôn

38419766_505641419880373_5133432984778571776_n.jpg
 
Nếu như Tiếng còi là Âm thanh cuộc sống thì có lẽ màu vàng là màu của cuộc sống nơi đây. Từ chiếc xe Auto cho đến những chiếc xe tải, rồi xe buýt cũng màu vàng chóe. Chennai là thủ phủ oto của Ấn Độ với hàng loạt nhà máy của các hãng xe nổi tiếng thế giới. Trước khi tới đây cứ ngỡ thành phố công nghiệp sẽ nhàm chán lắm. Ai ngờ họ vẫn còn giữ lại được nhiều nét truyền thống nơi đây.

38612248_505641569880358_6992527218282856448_n.jpg



"Ai dẫn tui qua đường coi?"

38506597_505641719880343_6833200793642860544_n.jpg



Thấy quầy bán trái cây tự nhiên thèm. Vào mua 2 trái bom bé tẹo bị thẻo mất 20k. Nhìn mặt mình ngẩn tò te tiếc của thì chị chủ tặng thêm cho trái mãng cầu, xem như dụ dỗ để nó đừng lu loa ăn vạ

38424400_505641839880331_242285208315887616_n.jpg



Trường Luật nhà người ta. Chỉ mở cửa cho tham quan vào ngày Chủ Nhật nên đành ngó tạm bên ngoài

38612216_505641966546985_1994080593146544128_n.jpg



Em gái cảnh vệ ở High court. Run ruổi thế nào đi ngang qua đây thì trời đổ mưa lớn. Thế là tấp vội vào chòi canh để xin trú tạm rồi 8 chuyện cùng mọi người. Những câu chuyện không đầu không đuôi nhưng rộn rã tiếng cười. Tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức ở Ấn Độ bên cạnh tiếng bản địa ở từng vùng. Người Ấn vẫn thường nói "Tiếng Anh ba rọi", nghĩa là xen vài từ địa phương vào trong câu tiếng Anh, vì thế mà đôi khi câu nói rất khó hiểu. Nhớ hồi đăng ký thông tin ở khách sạn gần ga tàu, ông chủ chỉ vô dòng địa chỉ nói " You O Dau", nghe hoài không hiểu. Cuối cùng mới vỡ lẽ " You ở đâu", thì ra ổng bập bẹ được vài từ Tiếng Việt.

38444396_505642073213641_7218675581632643072_n.jpg



Nếu bạn gặp 1 người Ấn mà chắp 2 tay trước ngực và nói Namaskar thì họ sẽ có cách nhìn rất thân thiện với bạn. Tương tự câu "Xin chào" ở Việt Nam, hay "Xâm bai đi" ở Lào, hoặc "Sao mi không cạp" ở Thái Lan. Ờ mà hình như sai sai, ở Thái câu gì đó hơi khác, chỉ nhớ là có cạp cạp.

38465716_505642183213630_1320470055724515328_n.jpg



Đi bộ 1 vòng thành phố rồi cũng đến lúc đổ bê tông. Phát hiện món cơm chiên trứng với cari bỏ riêng. Thế là thủ tiêu cà ri và quất 1 bữa ngon lành.

38480002_505642319880283_3999906199565762560_n.jpg



Nhà vệ sinh công cộng. Chỉ béo mới được vô. Thiếu cân thì đứng ngoài nhá ^^

38412120_505642449880270_7143164524651085824_n.jpg



Ăn uống không được nhiều nên tranh thủ xơi thêm trái cây bổ sung dinh dưỡng. Thấy người ta vẫn còn xài cái cân đối trọng từ thời napoleon, lụm cục sắt bỏ lên 1 bên để ước tính trọng lượng hàng hóa bên kia

38422910_505642569880258_855058229774778368_n.jpg



Chennai những ngày mưa. Ngủ thôi, ngày mai cả 1 ngày dài

38448910_505642696546912_3496082269179740160_n.jpg
 
# DAY 3: TẠM BIỆT CHENNAI

Ngày thứ 2 ở Chennai với khá nhiều kỷ niệm khi kế hoạch đi tổ hợp đền Mahabalipuram bị bể tè le hột me vì không thuê được xe máy. Bắt Auto đi Fort museum thì bị chở nhầm sang Chennai museum, ra biển ngắm gái thì em pede tới dẹo. Buồn cười nhất là bắt xe Auto đi 4km trả giá 100 Rp cũng ok, lát sau đi xe khác 6km trả giá 100 Rp cũng ok, lúc về đi 8km trả 100Rp cũng ok. Thế là thế quái nào???

----------------------------------------------------


Sáng sớm ra đường gặp em này trước cửa. Em lườm mình như muốn nói: "để yên cho bà tắm nắng" ^^

38644134_506560453121803_547913320162656256_n.jpg



1 cửa hàng ăn nhanh phong cách Ấn. Mọi người mua vài cái bánh và 1 ít nước sốt rồi thế cứ ngồi vỉa hè mà chấm ăn, xong lại vội vã lên đường. Có 2 việc người Ấn làm trước và sau khi ăn, đó là Rửa tay và... rửa tay. Vì người Ấn ăn bốc nên họ cần làm sạch tay trước và sau khi ăn. Nhiều người nói ăn bốc nhìn bẩn nhưng nếu so với văn hoá ăn chung nồi lẩu mà ai cũng nhúng đũa vô quậy như ở Việt Nam thì chưa biết ai bẩn hơn ai ^^

38481147_506560546455127_1367249293324320768_n.jpg



Chế món Việt Nam trên đất Ấn

38493435_506560623121786_8519848233332113408_n.jpg



Đã nghe nhiều về "Lời hứa Ấn" nhưng có đi mới hiểu được cảm giác nó như thế nào: nhờ anh lễ tân thuê giúp chiếc xe máy để hôm sau đi xa, anh ok no problem, hẹn sáng mai sẽ có. Sáng dậy hỏi thì nhận được câu trả lời "xe đang tới, chờ tao 2 phút". Thế là chờ mút mùa thiên thu Lệ Thuỷ luôn. Chờ từ lúc chưa ăn sáng đến lúc nổi điên đi ăn sáng về mà xe vẫn chưa có. Ờ thì 2 phút ở Ấn.

38489364_506560736455108_1817465997427212288_n.jpg



Lang thang đi bộ 1 vòng quanh Chennai và ngắm nhìn những toà nhà cổ. Trong hình là Victoria secret hall, à không, public hall

38485173_506560769788438_1132661984957825024_n.jpg



Thấy toà nhà đẹp đẹp mà ko biết tên gì. Hỏi thăm 1 vòng để tìm thuê xe máy thì được biết ở Chennai không cho thuê xe máy, cũng chẳng bán Sim điện thoại đại trà. Muốn mua cái sim để phát wifi cũng khó vì cả thành phố chỉ có 1 chỗ được bán sim thôi, còn các chỗ khác chỉ có chức năng...nạp card.

38689624_506560786455103_461875470137294848_n.jpg



Thử cảm giác đi xe Auto ở Ấn. Đi 4km đòi 150Rp, trả giá 100Rp thấy họ cũng ok. Tưởng đâu trả được giá hời, ai ngờ lát sau đi về mới biết bị hớ

38600543_506560876455094_9213633670957498368_n.jpg



Hồi hộp nhất là lúc xe chở đi Museum. Note vị trí Fort museum trên bản đồ rồi nên khi thấy xe chạy sai thì bắt đầu hoảng, nói bác tài quay lại mà ổng nhất định ko nghe. Ngồi tính đủ kế không biết ổng chạy vòng vòng kiếm thêm tiền hay chở mình đem đi bán, vì nghe nói trai Ấn thèm của lạ lắm, mà lâu lâu mới có trai Việt Nam qua. Đang tính trường hợp xấu nhất là nhảy khỏi xe thì ổng thắng cái kịch trước cửa Chennai museum, hoá ra ở Chennai nói Bảo tàng thì mọi người đều nghĩ tới nơi đây. Hú hồn

38473790_506560999788415_4646197145802637312_n.jpg



Người Ấn là bậc thầy về sử dụng ngôn ngữ. Như cách dùng chữ M và W trong Men và Women. Đứa bạn nói vui: chổng đầu người đàn ông lại sẽ thành ra phụ nữ

38614904_506560979788417_4647601359590260736_n.jpg



Lỡ đến đây rồi nên cũng vào dạo 1 vòng cho biết. Muốn chụp hình thì phải mua thêm vé cho camera, thấy quái quái nên cũng ko mua, thế là không được chụp hình hiện vật, chỉ được chụp mấy cái linh tinh thôi.

38452365_506560983121750_6732988748381814784_n.jpg
 
Last edited:
Chơi chán ở bảo tàng thì rủ nhau ra biển. 2 tháng ở Ấn Độ thì chỉ có ở Chennai là có biển thôi, cũng muốn ra ngắm nhìn 1 lần cho biết

38521734_506561033121745_4899298662317817856_n.jpg



Vị cha già của dân tộc Ấn thì chắc nhiều người cũng biết rồi. Chính ông đã dẫn dắt dân tộc Ấn đấu tranh giành độc lập bằng hình thức Bất bạo động để tránh đổ máu. Vậy mà khi giành được độc lập rồi thì đổ máu lớn nhất lại chính là nội chiến khi Pakistan tách ra khỏi Ấn Độ, và chính ông cũng không đi được trọn vẹn con đường khi bị người ta ám sát. Đúng là bi kịch.

38633645_506561149788400_2517918663110033408_n.jpg



Bồ câu không lo đưa thư mà tập trung lại rất nhiều để 8 chuyện nơi đây

38544397_506561193121729_6952627083772166144_n.jpg



Những người Chennai nô đùa bên sóng biển

38481222_506561169788398_6300373318474137600_n.jpg



"Ai chơi mặc ai, mình đào lỗ ngủ đã, cuộc đời là phải hưởng thụ"

38469392_506561269788388_6731776721495785472_n.jpg



Chiều về khi nắng tắt là lúc nhiều gia đình túa nhau ra biển. Chỉ cần 1 tấm bạt lót ngồi và vài chai nước là đã có thể tha hồ 8 chuyện, hoặc cùng rủ nhau chơi những trò chơi dân dã nơi đây

38624464_506561366455045_8732339429609308160_n.jpg



Em này quay tay ra lửa nè. Hôm nào về luyện thử

38534404_506561349788380_4331740084433846272_n.jpg



1 sạp bán rau củ quả bên bờ biển

38661938_506561703121678_5976294581174534144_n.jpg



Xoài nè, đội vương miện cho xoài thấy cũng hay hay

38462760_506561626455019_1133253947415330816_n.jpg
 
Ở Ấn thường bên cạnh những gì hoành tráng thì sẽ có những cái tồi tàn: bên cạnh toà nhà chính phủ to thật to sẽ có những người vô gia cư nằm vất vưởng bên vỉa hè, bên cạnh người đàn ông khắc khổ kéo xe lôi là người đàn bà vàng quấn đầy mình ngồi chễm chệ trên xe cho người đàn ông kéo, bên cạnh tuyến đường metro sạch đẹp là những con suối ngập tràn trong rác. Một sự tương phản đến đau lòng

38504364_506561393121709_8087838844784738304_n.jpg



Dạo chơi khu chợ cá. Ban đầu cứ nghĩ bên Ấn toàn đàn ông bán hàng, đến khi ra chợ này mới có cách nhìn khác. Toàn đàn bà bán hải sản, có lẽ đàn ông họ ra khơi hết rồi

38482617_506561616455020_2703594849549942784_n.jpg



Ngồi 1 buổi chiều bên bờ biển thấy có cách nhìn khác về người Ấn. Họ đủng đỉnh một cách từ từ và đều toát lên vẽ hài lòng trong cuộc sống. Từ những cặp tình nhân ăn mặc xuề xoà đến những gia đình trung lưu khá giả, hay những người già lang thang xin từng đồng bạc lẻ. Tất cả đều có chung 1 vẻ, mãn nguyện. Chợt có suy nghĩ những người nơi đây là những người hạnh phúc nhất

38612475_506561766455005_5080490421864366080_n.jpg



Qua Ấn đừng thấy 2 chàng trai nắm tay đi tình tứ mà nói họ pede nha, coi chừng bị táng cho méo mỏ á. Văn hoá họ vậy thôi, giống như bên mình 2 em gái ôm nhau xà nẹo trên đường vậy

38454738_506561866454995_3456918708675411968_n.jpg



Chắc họ đang hồi tưởng lại tuổi thanh xuân. Tuổi già đến mau lắm, còn trẻ thì tranh thủ chơi đi nha

38612479_506561733121675_6224126005313798144_n.jpg



Về với tuổi thơ

38711317_506561856454996_4246625592247582720_n.jpg



Những kẻ cướp ở Chennai.
Ở Chennai gặp bò thì ít mà gặp quạ thì nhiều. Quạ bay đầy trời, xâm chiếm từng ngọn cây, cột điện, chiếm luôn thùng rác và thỉnh thoảng đi cướp đồ ăn của những người bất cẩn. Đi đường mà nghe "quạ quạ" trên đầu thì nhớ cẩn thận, coi chừng hứng trọn bãi phân

38498830_506561896454992_2202526071964827648_n.jpg



1 người vô gia cư đang chia sẻ đồ ăn cùng bầy quạ. Hết lại tiếp tục đi xin. Ai nói những người nghèo là xấu?

38614690_506561946454987_4604996087172825088_n.jpg



Vậy túm lại người Ấn có tốt không? Tôi sẽ kể cho bạn 1 vài mẫu chuyện nhỏ để bạn tự đưa ra câu trả lời.
- Khi vừa xuống sân bay thì những tài xế taxi chèo kéo chúng tôi và hù doạ rằng tàu điện ngầm không cho chúng tôi đi đâu vì hành lý quá cồng kềnh.
- Anh chủ khách sạn nơi tôi ở tư vấn nên thuê phòng 1 ngày thôi, ngày 2 cứ gửi hành lý ở lễ tân rồi tha hồ đi chơi, tối về còn cho chúng tôi tắm miễn phí trước khi ra sân bay.
- Những người ăn xin chúng tôi gặp dọc đường chỉ lặng lẽ bước đi khi chúng tôi lắc đầu từ chối, không chèo kéo làm chúng tôi khó chịu
- Những người dân gặp trên đường có thể dễ dàng chào bạn "hello my friend" dù chưa gặp bạn bao giờ.
- Cậu nhân viên phục vụ quán nước sẵn sàng tính sai giá và còn chủ động xin thêm tiền Tip như một điều rất đỗi bình thường
- Cô gái bất chợt gặp ở bãi biển tiến lại sát tôi và làm vài cử chỉ tôn giáo với mục đích xin ít tiền, rồi lại ngúng nguẩy bỏ đi khi chúng tôi từ chối, không quên bỏ lại vài thao tác kỳ lạ, chắc là đang trù ếm tôi
- Anh lái Auto cần mẫn đưa chúng tôi trở về nhà dù chúng tôi trả sát giá và thối lại đúng tiền thừa, không đòi hỏi gì thêm.
Vậy, người Ấn tốt hay xấu?

38504068_506561996454982_6799619071420661760_n.jpg
 
# DAY 4: HARIDWAR - THÀNH PHỐ CỦA NHỮNG ĐIỀU KỲ LẠ

Một ngày mệt mỏi khi toàn di chuyển. Sáng bay từ Chennai về Delhi rồi lại bắt Train đi tiếp lên Haridwar. Đến nơi thì đã hơn 8 giờ tối, cả thành phố như chìm trong lễ hội. Người đánh trống, người thổi kèn, rồi rước kiệu hoa đi vòng quanh các phố. Tiếng còi xe, tiếng la hét như góp phần làm mọi thứ thêm náo nhiệt. Một sự hỗn loạn khác hẳn Chennai.

------------------------------------------------------------------------


Sân bay Delhi

38651736_506787046432477_111593575451459584_n.jpg



Đi MRT từ sân bay về ga Delhi.
Delhi ngày đầu tuần ngập tràn những chiếc xe màu trắng

38686117_508154279629087_7363913409735163904_n.jpg



Xe Auto trên này đã đổi màu và nhiều người đã gọi nó bằng cái tên Tuk Tuk

38674300_508154309629084_802561686329360384_n.jpg



Ga tàu ở Delhi
Không như nhiều người vẫn hay nói "ga tàu bên Ấn chen chúc kinh khủng lắm, tàu chạy trễ giờ tùm lum,...". Có lẽ nhờ may mắn mà ngày đầu tuần ga khá vắng, tàu chạy đúng giờ, ước gì chuyến nào cũng như thế

38631862_508154586295723_7587907997309861888_n.jpg



Tàu hơi cũ và dơ nhưng nhìn chung cũng tạm ổn.

38729515_508154566295725_1233137951664242688_n.jpg



Bên trong toa. Người Ấn đông nhưng nói chuyện khá từ tốn, không tạo nên cái chợ như mình vẫn nghĩ

38689390_508154642962384_7262713311542640640_n.jpg



Chặng đường phía trước còn quá xa xôi

38693285_508154492962399_3396681697859731456_n.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,195
Bài viết
1,150,480
Members
189,951
Latest member
gilio
Back
Top