What's new

[Chia sẻ] Ấn Độ không có Taj Mahal

Gần cuối tháng 10 mà nhiệt độ ngoài trời vẫn ngấp nghé 30 độ C. Em quyết định đi hạ nhiệt mấy ngày, dừng chân ở 3 nơi: Div[Diu] - Sasan - và Junagadh [ai tò mò thì google map xem nó ở đâu, còn ko thì từ từ nghe giới thiệu].

Ở Ấn Độ, chuyện bạn đi bằng cách gì cũng quan trọng như chuyện bạn đi đâu.

Điểm đầu tiên trên lịch trình là Diu. Đây là 1 hòn đảo nhỏ nằm cách thành phố em đang ở khoảng 400 km. Em quyết định đi buýt cho nhanh, chỉ mất 8, 9 tiếng thôi, thế là tầm 50 km/h nhá, chả bù với xe địa phương rùa bò 30-40km/h. Xe không có điều hòa, nhưng cần gì, nếu nóng quá thì mở cửa sổ, hít thở khí trời, lại giảm hiệu ứng nhà kính. Em còn quyết định bỏ thêm vài chục rupee mua giường nằm cho nó tiện nghi, tội gì mà phải khổ.

Đấy là em nghĩ thế.

Xe đến, ko giống với cái hình em thấy ở phòng bán vé lắm, nhưng kô vấn đề, em đã cẩn thận mang theo 1 cái khăn to để trải giường. Em ngả lưng, mơ màng nghĩ về biển và cát chờ đón em sáng hôm sau.

Khởi hành chưa được 15' thì em lồm cồm bò dậy, tia xuống dưới xem có cái ghế nào còn trống ko thì em xuống chiếm. Chả là nằm trên này hơi bị xóc, ruột gan trong người em cứ được dịp va vào nhau loạng xoạng, và em chắc mẩm nhỡ em mà chợp mắt một cái thì thể nào có được dịp tiếp đất.

Nhưng hóa ra là em toàn lo nghĩ viển vông, vì em vẫn thiêm thiếp đi [nhiều khi em cũng phải tự phục mình], và mấy lần được cụng đầu với trần xe em đều kiên quyết ko dậy. Mãi đến khi đêm đã về khuya, xe phóng băng băng trên đường, gió lùa vào chuyển từ mát... sang lạnh... sang lạnh cóng. Đúng chỗ giường em nằm thì tay cầm cửa kính bị hỏng, hở đầu hở cả chân, hì hục mãi mà không sao đóng vào được. Thật đúng là cầu gì được nấy, mấy hôm trước em vừa mơ màng nghĩ đến mùa đông quê nhà và rủa thầm cái chỗ em ở nóng gì mà nóng dai thế... Mặc thêm 2 cái áo dài tay rồi quấn thêm 1 cái khăn quanh đầu quanh cổ, em ôm cái ba lô yêu dấu và quyết tâm vượt lên số phận.

viết thế đã, mai e viết tiếp

3019110814_3624938365_o.jpg

ghi chú: ảnh ko liên quan gì đến chuyện đi chơi
 
Giới thiệu qua về đạo Jain


3050010720_0ef8eb0e8a_o.png



Đầu tiên là về cộng đồng người Jain. Họ chỉ có vài triệu người, so với 1 tỉ dân Ấn thì quá là muỗi, nhưng có ảnh hưởng cực lớn và rất được trọng vọng trong xã hội Ấn.
- Về giáo dục, họ có truyền thống hiếu học và nghiên cứu. Tỉ lệ biết chữ cả nam và nữ là hơn 90%, trong khi tỉ lệ trung bình của Ấn là khoảng 65% (nữ 55%). Các thư viện lâu đời nhất ở đây đều do người Jain mở.
- Về kinh tế, tuy chỉ chiếm 0.5 - 1% dân số nhưng thuế thu nhập của họ chiếm 25%! Những chỗ khác thế nào em ko nắm rõ, nhưng ở thành phố em ở (được coi là 1 trong những thành phố công nghiệp hàng đầu của Ấn), các doanh nhân và chủ tư bản công nghiệp phần lớn là người Jain, và họ độc quyền trong ngành dệt may, một trong những ngành chủ chốt ở đây.
- Về tôn giáo, những khái niệm cơ bản của đạo Hindu (và đạo Phật) như nhân quả, đầu thai, cõi niết bàn (cứu rỗi) là do các thầy tu đạo Jain phát triển và truyền bá.

thôi em phải đi, lúc nào về e viết tiếp, hoặc bác nào biết thì viết hộ e.
 
Bạn freshair có đi Mumbai vào "dịp" khủng bố vừa rồi không nhỉ? Có chộp tấm hình nào hay câu chuyện nào để kể không?

Khách sạn Taj Mahal nơi vừa bị khủng bố. Mở cửa năm 1903, xây bởi ông trùm công nghiệp Tata sau khi ông này bị một khách sạn khác từ chối không cho vào vì lý do khách sạn đó chỉ dành cho người da trắng. Khách sạn Taj được xây quay lưng ra hướng biển, hình chụp là mặt sau của khách sạn. Có giả thuyết cho là Tata cố ý xây như vậy để để quay lưng lại với Gateway of India, một biểu tượng của thời thuộc địa Anh.

DSC05962_resize.jpg


Gateway of India, từ đây có thể đi thuyền ra đảo Elephanta để xem những hang động nhân tạo theo cấu trúc thiền viện Hindu rất đẹp và cũng là một di sản thế giới.

DSC05954_resize.jpg
 
Bạn freshair có đi Mumbai vào "dịp" khủng bố vừa rồi không nhỉ? Có chộp tấm hình nào hay câu chuyện nào để kể không?

ko bác ạ. Lúc đấy e đang ở Poona/Pune. Đáng ra phải đến LSQ mĩ vì có hẹn phỏng vấn visa, nhưng LSQ hủy hẹn, đóng cửa để trợ giúp công dân Mĩ nên e ở lại Pune, đến sáng thứ 2 mới rón rén vào lại thành phố. Cũng chỉ ở có một lúc thôi, tối về luôn.

Cái Taj hotel này mặt tiền bưng kín rồi. Để tí nữa em tìm xem có cái ảnh nào trên mạng ko thì em up lên. Em chụp ảnh chỉ chụp chơi bời thôi, những lúc thế này chả có tâm trạng để moi máy ảnh ra.

Ngồi xem tin nhà đài thì ko biết lối nào mà lần. Đêm thứ 4 nhận được tin có khủng bố ở nhà ga CST [nhà ga cổ nhất ở đây, kiến trúc kiểu gothic, rất đẹp]. Nghe vậy, nhưng nghĩ chắc là băng đảng thanh toán nhau, hoặc có khi mấy phe phái chính trị dựng cảnh vì chuẩn bị đến ngày bầu cử, chứ khủng bố gì mà dùng toàn AK47 với lựu đạn ở nơi đông đúc cuối cùng chỉ chết có 2 người. Rồi lại nghe loáng thoáng có con tin bị bắt nhưng đã được giải cứu. Tưởng chỉ đến thế thôi, nào ngờ sáng hôm sau số người chết đã lên tới 100. Cứ sáng có tin quân đội kiểm soát được chỗ này chỗ kia, chiến dịch sắp kết thúc thì tối lại nghe tin tiếp tục bắn nhau. 2, 3 ngày như vậy. Mình ko phải người Ấn, ở Ấn cũng chưa lâu, và ko ở Bombay mà thấy choáng quá . Đối với người đân Bombay thì đúng là giặc đánh vào tận nhà, nhất là vì xảy ra toàn ở những địa điểm then chốt.

Taj hotel là biểu tượng cho niềm tự hào dân tộc của Ấn. Đây là khách sạn do người Ấn xây, dành cho người Ấn [như chuyện bác oilman đã kể], và quan trọng không kém, đằng sau nó là Tata, cái tên mà dân Ấn ai ai cũng kính trọng và yêu mến.
Gia đình Tata đại loại có thể ví như Rockefeller. Tập đoàn Tata là tập đoàn lớn nhất ở đây, kinh doanh trong tất cả các ngành chủ chốt: từ ô tô, sắt thép, đến điện lực, viễn thông, rồi phần mềm, khách sạn... Lợi nhuận của tập đoàn này được chuyển vào quỹ làm từ thiện, đầu tư cho giáo dục, văn hóa, v.v.

Những địa điểm còn lại cũng có ý nghĩa ko kém. Nhà ga CST đã nói ở trên. Cafe Leopold: ra đời hơn trăm năm trước, thánh địa của khách du lịch. Metro Cinema: một trong những rạp phim cổ nhất của Bombay, thường được chọn để chiếu phim ra mắt.
Bây giờ lại có tin khủng bố đã bước qua gateway of india để vào bombay. Nếu đúng vậy thì chẳng khác nào một cái tát vào mặt thành phố này.

Mọi chuyện cũng có vẻ bình thường trở lại, business as usual [nhưng ngành du lịch đang méo mặt]. Bây h thì ngồi nghe ngóng xem quan hệ indo-pak với hindu-muslim xem nó thế nào thôi.
 
Em gửi lên mấy cái ảnh Cá Sấu, Cò, Dơi em chụp tuần trước ở Ấn
3115425438_52dcf45e2d.jpg


3114595601_e4154f4160.jpg


3114595835_46fc7508d3.jpg


3114595705_018285ced8.jpg

Đây cũng là lần đầu em thấy Hổ Trắng, trước chỉ thấy trên bao bì Bạch hổ hoạt lạc cao :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top