Ltbubu
Phượt thủ
Kết thúc ngày thứ 2 ở Tanah Lot, bọn mình trở về Kuta nhộn nhịp, sôi động. Lúc mới đến, cả nhóm khá thất vọng thì Kuta rất lộn xộn, ồn ào, không khác nhiều so với một số chỗ ăn chơi nhảy múa như Sukhumvit ở Bangkok, Pattaya, nên tự nhiên thấy nhớ sự bình yên, chậm rãi của Ubud.
Ở Kuta, bọn mình thuê khách sạn S8 ở đường Buni Sari, từ đường này đi thẳng lên qua ngã tư thì sẽ đến đường chính Leigan ở Kuta. Phòng ở S8 không có gì đặc biệt, phòng dành cho 3 người có thêm khu bếp (nhưng vô tác dụng), phòng tắm nhỏ nhưng vẫn chấp nhận được, chỉ là thiết kế rất là ngu. Mình không chụp lại ảnh phòng ở đây, các bạn xem qua Agoda nhé. Giá phòng cũng tầm 500 gì đó một đêm, nhưng không có ăn sáng. Điểm trừ duy nhất là wifi có cũng như không, ở dưới sảnh thì chậm và không vào được facebook.
http://www.agoda.com/hotel-s8/hotel/bali-id.html
Sau khi nghỉ ngơi, bọn mình ra phố thăm thú, đầu tiên là chưa định hình được đường Leigan ở đâu nên khi đi đến ngã tư thì rẽ tay trái, vào đường Pantai Kuta, từ đường này đi thẳng sẽ dẫn ra biển.
Khu phố này nhộn nhịp, đông vui với hàng loạt các quán ăn, cà phê, cửa hàng quần áo, massage, lưu niệm cùng với những kiot du lịch nhỏ chào mời đi thăm thú các nơi và chơi các trò chơi thể thao ở dưới nước. Đi bộ một đoạn thì thấy hàng KFC, 3 đứa nhảy vào luôn, thấy suất cơm hộp có đủ gà, cơm, rau, salat có tầm mười mấy khìn rupiah nên gọi luôn, thêm nước, lại có wifi ầm ầm nên ngồi dí ở đấy một lúc lâu.
Bụp!!! Tự nhiên cả cửa thấy tối thui, ngoài phố cũng đen như mực, hóa ra là MẤT ĐIỆN. Ở HN quen cảnh mất điện, giờ đến Kuta các bạn ý cũng cho thưởng thức đặc sản này. Ngồi đợi 1 lúc với suy nghĩ chắc là có điện ngay thôi, ai ngờ phải đến gần tiếng chưa thấy dấu hiệu điện về làng gì cả.
Thế là 3 đứa lại lọ mọ đi ra phố, trời tối cứ lần mò đi xem có vớt vát được gì không, cuối cùng chán quá đành quay đầu về khách sạn thì lạc đường do bị mất phương hướng. Gọi taxi (hãng bluebird nhé) đưa về khách sạn thì thấy bác tài bảo sáng sớm mai mới có điện và mất trên một vùng khá rộng
( Thế là về khách sạn, thôi ngủ luôn...
Ở Kuta, bọn mình thuê khách sạn S8 ở đường Buni Sari, từ đường này đi thẳng lên qua ngã tư thì sẽ đến đường chính Leigan ở Kuta. Phòng ở S8 không có gì đặc biệt, phòng dành cho 3 người có thêm khu bếp (nhưng vô tác dụng), phòng tắm nhỏ nhưng vẫn chấp nhận được, chỉ là thiết kế rất là ngu. Mình không chụp lại ảnh phòng ở đây, các bạn xem qua Agoda nhé. Giá phòng cũng tầm 500 gì đó một đêm, nhưng không có ăn sáng. Điểm trừ duy nhất là wifi có cũng như không, ở dưới sảnh thì chậm và không vào được facebook.
http://www.agoda.com/hotel-s8/hotel/bali-id.html
Sau khi nghỉ ngơi, bọn mình ra phố thăm thú, đầu tiên là chưa định hình được đường Leigan ở đâu nên khi đi đến ngã tư thì rẽ tay trái, vào đường Pantai Kuta, từ đường này đi thẳng sẽ dẫn ra biển.
Khu phố này nhộn nhịp, đông vui với hàng loạt các quán ăn, cà phê, cửa hàng quần áo, massage, lưu niệm cùng với những kiot du lịch nhỏ chào mời đi thăm thú các nơi và chơi các trò chơi thể thao ở dưới nước. Đi bộ một đoạn thì thấy hàng KFC, 3 đứa nhảy vào luôn, thấy suất cơm hộp có đủ gà, cơm, rau, salat có tầm mười mấy khìn rupiah nên gọi luôn, thêm nước, lại có wifi ầm ầm nên ngồi dí ở đấy một lúc lâu.
Bụp!!! Tự nhiên cả cửa thấy tối thui, ngoài phố cũng đen như mực, hóa ra là MẤT ĐIỆN. Ở HN quen cảnh mất điện, giờ đến Kuta các bạn ý cũng cho thưởng thức đặc sản này. Ngồi đợi 1 lúc với suy nghĩ chắc là có điện ngay thôi, ai ngờ phải đến gần tiếng chưa thấy dấu hiệu điện về làng gì cả.
Thế là 3 đứa lại lọ mọ đi ra phố, trời tối cứ lần mò đi xem có vớt vát được gì không, cuối cùng chán quá đành quay đầu về khách sạn thì lạc đường do bị mất phương hướng. Gọi taxi (hãng bluebird nhé) đưa về khách sạn thì thấy bác tài bảo sáng sớm mai mới có điện và mất trên một vùng khá rộng