Dudi
Phượt thủ
Em xin giả nhời một số thứ các bác nêu:
+ Bác CVN: Xem ra thì trong đoàn có bạn gái lại là kẻ "mạnh" nhất!
- Bác tinh thật. Cô ta vừa dẻo vừa dai đủ thứ. Trông mặt là thấy cái hình dong liền.
+ Bác Black: 1. GPS của bác bẩu 3.2km là đường chim bay hay chim đi bộ ợ???
+ Bác Hoangbquang: Hé...Hé... GPS của tớ nó chỉ 6,8km đường đi bộ cào cào nhá. Còn mốc 0 à! Nó đẹp và cao 1871m nếu đứng và cầm GPS trên tay.
- Ở đoạn trên em có ghi rõ là theo cái GPS NÀY, tức là không phải là theo cái GPS KIA. Cái máy nó bẩu thế thì em biết thế.
Lại cũng không phải máy của em nữa, hehe. Em đang định chụp ảnh, chủ nhân chiếc GPS là bác Hắc Điểu đứng cạnh xướng lên độ cao và đường xa, thế là em tóm ngay tay gã đang cầm GPS kéo vào ống kính và chộp cho nó xác định.
Bác Hắc Điểu ới, bác cũng là chim đen như em mờ, còm phom đê!
- Các bác bộ đội biên phòng thì bẩu đoạn đường leo lên mốc 0 là khoảng 4 km, độ cao là 1864 m. Chả biết họ đo bằng gì và đo từ khúc nào, theo đường chim bay hay cò leo.
Cơ mà cái ông thiếu úy tên là Nghi cho biết con số này cũng là người trước đây từng phải tranh cãi thường xuyên với đối tác TQ nên em nghĩ đó cũng là con số tin được.
- Chả may, trời có cao thêm chút ít, đất có dày thêm vài mét, đường chân trâu có lòng vòng thêm tý, thì chắc cũng đại khái như vậy , vẫn là đất mình, hề hề.
+ Bác Mihtua: cột mốc này Trung Kủa xây hết, bên VN không biết gì, đến khi xây xong thì nó báo VN mang quốc huy lên gắn buồn nhở .
- Theo em nghe được thì đúng là cột mốc số 0 do TQ xây hết, nhưng ta tranh đấu và giám sát từng ly để xây cho đúng ranh giới.
Trên các cột mốc, dễ thấy nhất là ở mốc số 3, trên đỉnh còn có dấu chữ thập như để đánh quả rọi cho chính xác từng ly.
Mốc số 2 chẳng hạn, hai bên cãi nhau chán chê không phân thắng bại, phải đưa lên cấp chính phủ giải quyết mới đi đến thống nhất.
Khó khăn thế, chắc không có chuyện nó xây xong thì mình mang quốc huy đến gắn. Vả lại, các dòng chữ tên nước và quốc huy cũng phải làm bằng nhau, cùng một lò.
+ Bác Black: 2. Chả biết đoạn đường xa mốc phía Lào ra sao chứ đoạn liền kề thì làm gì có dốc nào, bằng chằn chặn à, đây, nói có sách mách có chứng, có anh đang đi xè đây hà hà
- Đúng rùi, khúc này bằng phẳng lắm, từ mặt quốc huy VN chiếu ra bậc tam cấp phía VN. Lối mòn này, đoạn phẳng không dài lắm, là ranh giới giữa VN và Lào.
Chúng em đã tận dụng đoạn bằng phẳng ngắn ngủi này để quay một đoạn phim các bác biên phòng đi tuần tra. Quay có 2 đúp nhưng chính em phải đi thử, sắp đội hình và diễn cùng nữa, nên đi lại khúc đường phẳng này mấy lần.
Bác thử nhìn sang bên phải theo cái ảnh này, là dốc dựng đứng xuống phía dưới. Phía đó là đất Lào.
+ Bác Black: 3. Đoạn tả cái lai quần nghe giống mấy nhà báo quá há há
- Hehe, giả vờ thôi bác ợ. Cho nó oách xà lách một tý. Nhưng đúng là lúc xuống núi muốn vứt hết mọi thứ. Có hai cái máy quay phim, một đống máy ảnh, chúng nó cứ lừa cho nhau cầm, mặt nhăn như bị.
- Cái lai quần mà vứt được, chắc cũng vứt luôn cho nhẹ người. Đi xuống, cứ như bị ma đẩy, chân quýu lại, xoắn như cái quẩy...
Thôi, em chả thèm tả cảnh tả tình nữa, kẻo bác lại bẩu em giống mấy tay nhà báo đã thối mồm lại còn hay nhắng nhít.
- Nói lại cho nó toại cái nòng nhau thôi, chứ em không biết rỗi đâu nhé. Các bác ném đá mạnh tay lên! Càng ném nhiều càng qúy hoá quá!
+ Bác CVN: Xem ra thì trong đoàn có bạn gái lại là kẻ "mạnh" nhất!
- Bác tinh thật. Cô ta vừa dẻo vừa dai đủ thứ. Trông mặt là thấy cái hình dong liền.
+ Bác Black: 1. GPS của bác bẩu 3.2km là đường chim bay hay chim đi bộ ợ???
+ Bác Hoangbquang: Hé...Hé... GPS của tớ nó chỉ 6,8km đường đi bộ cào cào nhá. Còn mốc 0 à! Nó đẹp và cao 1871m nếu đứng và cầm GPS trên tay.
- Ở đoạn trên em có ghi rõ là theo cái GPS NÀY, tức là không phải là theo cái GPS KIA. Cái máy nó bẩu thế thì em biết thế.
Lại cũng không phải máy của em nữa, hehe. Em đang định chụp ảnh, chủ nhân chiếc GPS là bác Hắc Điểu đứng cạnh xướng lên độ cao và đường xa, thế là em tóm ngay tay gã đang cầm GPS kéo vào ống kính và chộp cho nó xác định.
Bác Hắc Điểu ới, bác cũng là chim đen như em mờ, còm phom đê!
- Các bác bộ đội biên phòng thì bẩu đoạn đường leo lên mốc 0 là khoảng 4 km, độ cao là 1864 m. Chả biết họ đo bằng gì và đo từ khúc nào, theo đường chim bay hay cò leo.
Cơ mà cái ông thiếu úy tên là Nghi cho biết con số này cũng là người trước đây từng phải tranh cãi thường xuyên với đối tác TQ nên em nghĩ đó cũng là con số tin được.
- Chả may, trời có cao thêm chút ít, đất có dày thêm vài mét, đường chân trâu có lòng vòng thêm tý, thì chắc cũng đại khái như vậy , vẫn là đất mình, hề hề.
+ Bác Mihtua: cột mốc này Trung Kủa xây hết, bên VN không biết gì, đến khi xây xong thì nó báo VN mang quốc huy lên gắn buồn nhở .
- Theo em nghe được thì đúng là cột mốc số 0 do TQ xây hết, nhưng ta tranh đấu và giám sát từng ly để xây cho đúng ranh giới.
Trên các cột mốc, dễ thấy nhất là ở mốc số 3, trên đỉnh còn có dấu chữ thập như để đánh quả rọi cho chính xác từng ly.
Mốc số 2 chẳng hạn, hai bên cãi nhau chán chê không phân thắng bại, phải đưa lên cấp chính phủ giải quyết mới đi đến thống nhất.
Khó khăn thế, chắc không có chuyện nó xây xong thì mình mang quốc huy đến gắn. Vả lại, các dòng chữ tên nước và quốc huy cũng phải làm bằng nhau, cùng một lò.
+ Bác Black: 2. Chả biết đoạn đường xa mốc phía Lào ra sao chứ đoạn liền kề thì làm gì có dốc nào, bằng chằn chặn à, đây, nói có sách mách có chứng, có anh đang đi xè đây hà hà
- Đúng rùi, khúc này bằng phẳng lắm, từ mặt quốc huy VN chiếu ra bậc tam cấp phía VN. Lối mòn này, đoạn phẳng không dài lắm, là ranh giới giữa VN và Lào.
Chúng em đã tận dụng đoạn bằng phẳng ngắn ngủi này để quay một đoạn phim các bác biên phòng đi tuần tra. Quay có 2 đúp nhưng chính em phải đi thử, sắp đội hình và diễn cùng nữa, nên đi lại khúc đường phẳng này mấy lần.
Bác thử nhìn sang bên phải theo cái ảnh này, là dốc dựng đứng xuống phía dưới. Phía đó là đất Lào.
+ Bác Black: 3. Đoạn tả cái lai quần nghe giống mấy nhà báo quá há há
- Hehe, giả vờ thôi bác ợ. Cho nó oách xà lách một tý. Nhưng đúng là lúc xuống núi muốn vứt hết mọi thứ. Có hai cái máy quay phim, một đống máy ảnh, chúng nó cứ lừa cho nhau cầm, mặt nhăn như bị.
- Cái lai quần mà vứt được, chắc cũng vứt luôn cho nhẹ người. Đi xuống, cứ như bị ma đẩy, chân quýu lại, xoắn như cái quẩy...
Thôi, em chả thèm tả cảnh tả tình nữa, kẻo bác lại bẩu em giống mấy tay nhà báo đã thối mồm lại còn hay nhắng nhít.
- Nói lại cho nó toại cái nòng nhau thôi, chứ em không biết rỗi đâu nhé. Các bác ném đá mạnh tay lên! Càng ném nhiều càng qúy hoá quá!