What's new

Chứa Chan - Thư giản cuối tuần.

Đã đến đỉnh của Chứa Chan và về đến nhà. Cám ơn các anh, chị và các bạn đã tham gia chuyến đi và về đến nhà an toàn. Rệp lập topic hồi ức để mọi người chia sẻ cảm giác của mình sau chuyến đi và tiếp nhận góp ý của các bạn đề chúng ta còn có nhiều chuyến đi hơn nữa cùng nhau nhé.

Đầu tiên, đoàn xin cám ơn chị Mơ đã nhiệt tình giúp đỡ nhóm chuẩn bị đầy đủ thức ăn để có 1 bữa ăn thiệt ngon trên đỉnh. Cám ơn lão bà bà đã chuẩn bị đầy đủ cho đoàn. Cám ơn Anh Chương đã dẫn đường để đoàn đi và về một cách an toàn, cho đoàn luyện sức khỏe cuối tuần với vài vòng lên xuống, băng rừng vượt đá để tự mình cảm nhận Phượt và đặc biệt đã cho đoàn 1 nồi cháo ngon thiệt ngon. Cám ơn Cheetah, Nova, SVC đã tìm đường giải thoát cho cả đoàn, cám ơn con dog của nhà nào đó đã cho Cheetah nghị lực tiếp tục vạch đường cho cả đoàn nhà ta đi. Cám ơn tinh thần tương thân tương ái của Nhí Little Tree. Cám ơn tất cả mọi người đã tham gia chuyến đi. (K)

P/s: Em đang có cảm giác muốn :wheelchair:
 
Last edited:
THU - CHI
1. Thu
- Lần 1: 150k * 17ng = 2.550.000đ
- Lần 2: 20k * 15ng = 300.000đ
Tổng thu 2.850.000đ
2. Chi
- Cánh gà: 2,4kg x 90k = 216.000đ
- Đùi gà: 2,5kg x 70k = 175.000đ
- Sườn 2kg x 90k = 180.000đ
- Giò 1,8kg x 65.000 = 115.000đ
- Gia vị ướp thịt : 45.000đ
- Dưa leo, cà chua, gạo, gia vị, nước tương : 80.000đ
- Táo : 25.000đ
- Than + củi dầu + cồn : 59.000đ
- Nấm + hành ngò : 20.000đ
- Xúc xích : 136.000đ
- Cafe : 42.000đ
- Mì : 117.000đ
- Tô + muỗng + dĩa + khăn ướt : 68.000đ
- Lưới : 19.000đ
- Nước : 90.000đ
- Ổi + chôm chôm : 60.000đ
- Ăn chiều 2/6 : 357.000đ
- Rượu : 90.000đ
- Ăn trưa 3/6 : 335.000đ
- Gửi xe : 130.000đ
- Ăn lẩu tối 3/6 : 460.000đ
Tổng chi : 2.819.000đ
Tồn : 2.850.000 - 2.819.000 = 31.000đ

Mọi người xem để biết tình hình thu chi nhé. Có gì thắc mắc pm Rệp nhé. (NT)
 
Last edited:
Cả ngàn năm rồi chưa viết gì, từ hồi còn Yahoo!360, mọi người cứ tự nhiên ném đá cho vui nhà vui cửa ;)

Chặng 1: Cafe Mơ Phượt - chân núi Chứa Chan
13:20 đón chị Già ở cafe Mơ Phượt. Chị Già người nhỏ xíu, ngăm ngăm, nghe giọng chả biết là ở đâu, sau này mới biết quê chị ở Bình Định. Chị là người mang đến cho mình cảm giác đã quen và chơi với nhau từ trước chứ ko phải là mới gặp nhau. Cũng tại đây thì gặp anh Sơn 33, nghe đâu anh ý đi xuyên Việt-Lào từ cuối tháng 4. Anh nì têu tếu kiểu người miền Bắc. Ảnh tự nhận mình là chuyên thồ hàng; mà đúng là từ lúc bắt đầu đi, lúc leo núi, đến lúc về, nhìn anh ý toàn thấy thùng với túi, dây với nhợ. Đợi thêm Đạt Nova, bé Mỹ MimiTuấn 66 đến chở hàng phụ, lục tục kéo nhau đến điểm hẹn ở Văn Thánh gặp cả đoàn.

13:45 Đến điểm hẹn. Hội ngộ với Hà Rệp - anh Sơn 75, anh Tân - chị Mai Anh mèo béo, Tuấn cây nhỏ, Hiền - Isis . Phân công Đạt dẫn đoàn, Tuấn cây nhỏ chốt đoàn, cả bọn nhắm hướng Đồng Nai thẳng tiến. Trên đường đi đón thêm Tuấn cheetah - Thảo Quảng Trị ở ngã tư Thủ Đức và bác Chương ở Dầu Giây.

Đường đi đến Chứa Chan theo mình là dễ đi vì đường bằng phẳng và đẹp, nhưng cũng hơi nguy hiểm vì dân chúng chạy xe loạn quá, chưa kể mối nguy hiểm từ các tay súng màu vàng trong lùm cây rình rập. Nghe đâu anh Chương và anh Tân trúng đạn :gun, anh Tân 100k, còn anh Chương 200k, thêm 100k vì tội đi xe tay ga...:T Các xe còn lại, ko biết vì hay hay là hên, cũng chạy tốc độ nhiu đó nhưng thoát.

16:30 Hội ngộ anh Đức - từ Vũng Tàu chạy lên - tại thị trấn Gia Ray. Thế là đủ đoàn. 17 người 11 xe. Cả bọn cùng nhau dằn bụng lấy sức leo núi.

Bữa trưa lúc 4 rưỡi chiều - Picture by Mr. Sơn 75 / Hà Rệp
319729_10150950173175419_498540823_n.jpg


17:30 Đến chân núi Chứa Chan. Cảm giác nhìn hoàng hôn vào chiều t7 thiệt là đã. Giờ này ở TP chắc cũng nằm ườn ra đó hoặc chỉ tụ tập linh tinh. Ôm ngồi đợi, soạn đồ. Xế mất thêm 1 công đoạn gửi 1 nửa số xe qua chùa cho ngày hôm sau. Trên đường đi mình phải vừa chạy vừa tránh đám chuồn chuồn. Chuồn chuồn bay thấp thì... mà chắc ko đâu, trời đang đẹp vậy mà.

Trong lúc chờ đợi các ôm tranh thủ chụp choẹt - Picture by Mr. Sơn 75 / Hà Rệp
556656_10150950175110419_116695862_n.jpg


Xong xuôi hết cũng là lúc tắt nắng. Cả đoàn sửa soạn đạo cụ chuẩn bị lên núi. Từ trái qua phải, hàng trên: Phúc Tí đô - Tuấn Cheetah - chị Thảo già - Hiền Phú Yên - Isis - anh Sơn 33 - chị Mai Anh mèo béo - Thảo QTrị - Tuấn 66 - Tuấn cây nhỏ - anh Tân. hàng dưới: anh Chương - bé Mỹ Mimi, anh Đức, Hà Rệp, Đạt nova.
Xém xíu quên kể anh Sơn 75 là người chụp hình. Hình lấy từ facebook anh Sơn
180285_10150950175780419_1952480915_n.jpg

P/s: mọi người add facebook dùm em với ạ, tag hình cho dễ :) http://www.facebook.com/photo.php?f...419.447352.825055418.806805087&type=1&theater
 
Last edited:
Mọi việc theo trí nhớ mình thì như vầy, có gì sai sót mọi người bổ sung nhé.

2/6
2:00 –5:30 Cầu Sài Gòn – Chân núi
5:30 – 6:40: ăn uống
6:40 – 7:10 gửi xe
7:10 – 7:30 đi bộ đến chân núi
7:30 -11:00 leo núi đến đỉnh
11:00 – 3:00 ( sang 3/6): tắm rửa, ăn uống, ca hát.

3/6
7:30 – 9:00 ăn sang + chụp hình
9:00 – 11:00 leo xuống núi, lạc đường và quay về đỉnh
11:30 – 3:00 xuống đến chùa.
3:00 – 4:00 xuống quán ăn, ăn uống + ngủ
4:00 – 5:30 leo xuống chân núi.
5:30 – 10:00 về nhà + ăn tối.

Trở về sau chuyến đi tuyệt với. Thỏa mãn với 1 chuyến trekking đúng chất : 32h rời xa SG – 200 km xe máy – 4 km lên núi – 11km xuống núi – 10h cùng núi rừng – 10+ lần tắm mưa miễn phí – 10 đầu ngón chân đều bị dập hoặc đá phải gai, tre, trúc vì cái tội mang dép - 2 lần vọp bẻ và 1 đống lần xém vọp bẻ.

Đường lên núi là mệt nhất. Diễn biến tâm trạng thì cứ như biểu đồ Sin:
- 15%: Bắt đầu mệt rồi, mà cũng bình thường thôi, chắc đi cũng dc khá xa rồi, tưởng tượng cảnh liên hoan tưng bừng trên núi đêm nay -> nhìn lại đồng hồ, clgt mới có hơn 30 phút là sao ?!? -> It seem easy
- 30%: Cơ thể rã rời, máu và oxy không chuyển đến não và cơ bắp kịp; ko phân biệt được trời và đất, tình trạng đi bằng 2 chân + 2 tay; mồ hôi ra như mưa, uống nước hơi nhiều, shock nước và mắc ói. Dừng lại nghĩ thì 2 mắt không thể mở ra nổi, miệng không nói được tiếng nào, chỉ biết thở. Bắt đầu muốn bỏ cuộc, tưởng tượng về cảnh yên bình: ngồi ở SG và chơi LOL, liên tục đặt câu hỏi tại sao mình lại join vào cái địa ngục này !!! -> I can’t do it
- 40%: trời mưa, vừa mặc áo mưa vào đi 2 bước thì vợp bẻ, té ngang giữa đường (hậu quả của việc mang dép leo núi, và 2 tháng phế như con dế =((, hận người bán mình đôi giày) Cám giác vô cùng hỗn loạn: ngồi giữa núi rừng, dầm mưa, thoa salonpas, 2 chân thì đau nhức liên hồi và mắt thì không thể nào mở nổi. Cám ơn anh Sơn và mọi nhiều, ko có mọi người chắc là còn ngồi ở đó thêm 1 lúc lâu nữa rồi. -> wth I am doing, I want to come back with my laptop :((
- 60%: chân vẫn nhức nhối sau mỗi bước đi, mỗi lần nhón chân lên thì gân lại căng ra và như sắp vợt bẻ nhưng đã không còn thấy mệt; áo mưa 5k đã bị rách nát và rơi ra từ khi nào không hay, bao quanh cơ thể giờ là hỗn hợp giữa nước mưa và mồ hôi. ->no tired anymore, I am coming.
- 80%: Mỗi bước đi mỗi nhanh hơn. Không còn khái niệm mệt, cũng không còn cảm giác đau nhức -> I can do everything, I am superman.
- 90%:Đi qua rừng, đến đoạn đường đất trơn trượt vì mưa, vừa đi vừa phải dùng lực bám lấy đôi dép nhưng lại ko dám tháo ra vì sợ đạp gai. Vấn đề lớn nhất tại sao đi mãi vẫn không đến ?!?
- 95% như cây đèn cạn dầu, đi 3 bươc phải dừng lại nghỉ 3s. Vừa đi vừa hú mong nghe tiếng đáp lại từ nhóm trước.
- 100% ngắm nhìn cảnh vật – những căn nhà cùng những ngọn đèn dưới xã, ánh trăng trong trời đây sương, ngọn cỏ lau cùng những cơn gió lạnh, những người bạn đồng hành và những cảm xúc đan xen lẫn lộn. Cuộc sống là vì những cảm xúc như thế này: vượt qua giới hạn của chính bản thân mình và làm những điều ban đầu tưởng chừng như không thể.

Sau khi leo 2 ngọn núi cao nhất nam bộ ban đêm và đều gặp trời mưa rút ra và cảm được một số điều:
- Khi vượt qua được giới hạn, sẽ không còn giới hạn.
- Không quan trọng là bạn đi nhanh hay đi chậm, điều quan trọng là bạn vẫn đang tiếp tục đi.
- 85% khó khăn gặp phải là do sự thiếu chuẩn bị và thiếu kinh nghiệm. Nhưng nếu chuẩn bị quá kỹ thì sẽ bỏ lỡ chuyến đi – enjoy it.
- Nếu cứ mãi nghĩ về việc bạn sẽ làm gì khi lên đỉnh – bạn sẽ không bao giờ lên đến đỉnh – hãy tập trung vào từng bước chân, thật chắc chắn.
- Đi một mình bạn sẽ đi nhanh – đi với đồng đội bạn sẽ đi xa.
- Bạn sẽ sợ hãi, hối hận, mệt mỏi, chán nản và hàng tá những thứ tiêu cực khác nhưng hãy để nó sang 1 bên và bước thêm 1 bước nữa, từng bước 1.
- Thời gian gần đây đúng là phế như con dế.

Mình yêu phượt là vì những cảm xúc này: vượt qua giới hạn của bản thân và làm những điều ban đầu tưởng chừng như không thể.
Trở về SG và săn sàng cho 1 sự khởi đầu mới. Cám ơn chị Thảo đã cho em đăng ký vào những phút cuối cùng , cám ơn anh Sơn đã thoa salonpas lúc em vợt bẻ, cám ơn chú Chương vì những chia sẽ trong cuộc sống …cám ơn tất cả mọi người đã tham gia chuyến đi. Cám ơn cuộc đời.

PS: Mọi người add face nhé, search [email protected] là ra
 
Last edited:
Oà, mọi người viết hay quá, từng chi tiết sống động chảy rần rần trong mạch máu rồi.
Không thể quên được cảm giác leo từng bước một lên núi, lần mò giữa cơn mưa rừng ào xuống bất chợt khiến sương mù dày đặc. Mọi người cùng hỗ trợ nhau để vượt qua đoạn đường khó khăn phía trước. Cảm xúc lo lắng cho nhau thật nhiều dù đoàn chúng ta đa phần là người lạ. Có đi như thế này mới cảm nhận hết mọi người trong đoàn thương nhau như thế nào ...
Và thương bạn Rệp, dù mệt đến xanh mặt nhưng vẫn lo lắng chu toàn cho cả đoàn. :L

P/S: Vụ án công an của anh Tân được mọi người bảo là do anh quấn cái khăn chói lòa quá, khiến mấy chú CA ganh tỵ, :D
 
Á ù, hình như leo núi về ai cũng có thể làm thi sĩ đc thì phải, 2 cái còm ở trên hay value :D hehe.
h phải out rồi, tối sẽ viết hồi ức, mọi người vào tham gia viết cho vui nhà vui cửa nha :gun
 
Đính chính ha: người xoa salonpas là bạn Tuấn cao nha :D
hic vậy à, nói thật lúc đó salonpas dính vào mắt thì phải, tự dưng cay mắt quá mở mắt ko được. lấy gần 1/3 chai nước rửa mới hết. Mà lúc đó cũng hết biết ai là ai rồi. Thank anh Tuấn nhé
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,657
Bài viết
1,154,589
Members
190,156
Latest member
phathaioqan1
Back
Top