tuhailanha
Một lần là mãi mãi
Tibet ngoại truyện phần 1 - nuôi quân 3 năm dùng trong 1h
Như một món ăn tinh thần - chương trình giải trí sau thời sự hàng ngày là quảng cáo ^^
Món quảng cáo trên hy vọng làm ngon miệng quý khách vì nó không có trong thực đơn (ngon dở cũng có mà nuốt nhé)
Việc di chuyển đến Old Tingri thuận lợi nên đoàn có mặt ở khách sạn khoảng 3h chiều - theo thói quen thường lệ khi ở quê nhà thường là sau khi ních một bụng no căng thì hay đi ngủ cho nó khỏe nhưng đúng là đi chơi có khác,mỗi khi no bụng là lại nghĩ ra toàn trò quái đản cho chân tay nó đỡ ngứa
Sau khi sốc lại tinh thần cả đoàn sau chặng đường dài may mắn tuyển được 4 tinh binh tinh nghich tinh quái và tinh tướng mỗi đứa 10 phân vẹn 20 chúng tôi bắt đầu lang thang kiếm việc để phá
Dưới cái nắng xanh ngắt của mùa hạ,chút gió hiu hiu lạnh của vùng cao trên 4000m,chúng tôi nhanh chóng lạng vài vòng đến khu vực đông người của thị trấn (cách khách sạn 50m :3) - đây là nơi tập chung của đa phần dân bán hàng rong cho khách du lịch di chuyển đến vùng này để hoạc chinh phuc EBC hoặc di chuyển đến Katmandu (Nepal)
Trời mùa hạ trong vắt gió hiu hiu lòng lãng tử bồi hồi nhớ lại năm xưa đã chinh phục trên những con ngựa sắt khắp mọi miền Đông Nam Á ,phải chăng nên thử tại đây ??
Thế là cả hội bu đen bu đỏ dùng hết tiếng Anh đến ít tiếng Hoa vốn có để thuơng lượng với các lái buôn trẻ tuổi nhằm mục đích chinh phục mottj tu viện vô danh nào đó ko nằm trong tuyến điểm du lịch nằm cách đó khoảng 5km
Rõ là chán ngán với tu viện mà lại cũng mò đi tu viện,quả là cái xứ khỉ ho cò gáy này,ngoài tu viện chắc chỉ có phơi nắng ngắm núi nhìn đồi thôi quá - thôi đành nhắm mắt đưa tay chứ không giờ về nhà nằm nệm thì chắc chết đi cho xong - thôi thì đi một ngày đàng học một sàng khôn
Chốt giá thành công theo giá trần là 50 tệ cho 1 xe máy - chùng tôi nhanh chóng kiếm được 3 xe để mau chóng lên đường cho kịp giờ - thiên binh thiên tướng kéo nhau rồng rắn trong trạng thái phấn khích như thể đi tìm kho báu
Mặt mày phởn chí vô cùng ai dè họa ở trước mặt mà nào đâu có hay - trong họa có phúc,phúc này thì nhớ đến kiếp sau.ơn trời
Đoàn 3 con chim én đi trước khá xa thì xe chở 2 đại bàng mới xuất phát,đi tầm 50m là thấy kì kì rồi,gắng thêm 50m thì ôi thôi,xe bể con mẹ nó bánh rồi-giờ phải làm sao?- tui nhảy xuống xe và rủ bà chị bỏ nó ở đó luôn rồi nói chị đi bộ lên trên rùi tính tiếp,có em ở đây chị chớ có lo - mình kiếm xe khác đi tiếp vậy
Lang thang đựoc hơn 100m thì phát hiện ra 1 chỗ sửa xe đông đen là xe,lủi thủi nhào dzô kiếm ăn với hy vọng kiém cho mình 1 cậu xe ôm để mau chóng dí theo đàm chim sẻ 3 con ăn thịt cho bằng được í mà ^^
Chả biết ai làm chủ luôn,lòng vòng đứng chờ cậu kia sửa xe cho khách rùi mới nói chuyện cho tiện
Tranh thủ chờ đợi phóng tác vài cơ bida thất truyền trên nền nhạc Tibet thuần túy Ohm ma ni pad me hum - đường cơ có vẻ ảo diệu hơn hẳn - cảm thấy chí ít văn minh nhân loại cũng mang đến đây cái gọi là giải trí thuần túy cho người dân (chứ ko ko biết họ giải trí kiểu gì) - nhân đây mình cũng thấy hay hay vì hình như bida lỗ là phương tiện giải trí phổ biến của ngừoi Tạng hay sao í - Lukla (nepal) cũng toàn bida lỗ thôi
May mà mình khong thử lên mượn cái bàn máy may ở trên kia chứ ko có khi là có cả sản phẩm mang về nhà tặng anh em chiến hữu rồi - cảm thấy tiếc tiếc
Và giở khóc giở cười với màn thuê xe đỉnh cao chủ yếu bằng tay và chân đầy tính nghệ thuật có một không hai độc quyền có thể mô tả ngắn ngon như sau
Đại bàng đực : ê ku,tao cần 1 chiếc xe đủ khỏe chở 2 đứa tao vào trong kia
Cừu non đực : tao ko hiểu mày nói gì cả - nói tiếng tạng đi
Đại bàng đực : uhm mày đợi tao tí,tao sổ ra cả tràng cho mày coi (khua tay múa chân chỉ trò 4 phưong 80 hướng )
Cừu non đực : à hiểu rồi,muốn đi vào trong kia chứ gì
Đại bàng đực : đúng rồi - phải nói là ng tạng chúng mày rất thông minh ,móc túi lấy đủ 50 tệ dúi vào tay nó chỉ tới chỉ lui (khứ hồi í)
Cừu non đực : đợi tao đi lấy chìa khóa nha ku
Đại bàng đực : dạ em sẽ chờ anh - mà chả biết cái tu viện nó ở đâu nhỉ
(
Thế là anh í lấy ra chùm chìa khóa định mệnh
)) và thẩy vào mặt cái bụp - thằng ku chưa kịp hiểu gì thì nó chỉ chỏ vào cái bình xăng í như là đưa tiền cho tao đổ xăng - *** mày ông chơi luôn đưa tiền tuơi trước luôn - vừa đưa tiền xong nó quay lưng đi phó mặc cho mình với cái xe từ trên trời rơi xuống
Vãi linh hồn chỉ thì ra chỉ với 50 tệ nó giao luôn cho mình chiếc xe với đủ xăng chạy le te - chú mày quá hào phóng với anh rồi hehe , cảm thấy hạnh phúc dâng trào mà xe cộ chưa biết ra sao nhắm mắt tính tiếp vậy
Bởi vậy người ta mới nói nuôi quân 3 năm dùng trong 1 giờ - đi lang thang 3 năm chút ít kinh nhiệm gom góp cái nghề múa chân khua tay chí ít phát huy tác dụng đưa chúng ta đến bến bờ hạnh phúc
Đúng là trong họa có phúc trong phúc còn cả 1 đống họa luôn mà không rõ kìa
Mời quý vị theo dõi bản tin quảng cáo sau ít phút nữa :
TIBET ngoại truyện phần 2 : Lưu lạc chốn nhân gian - duyên kiếp tiền định
Như một món ăn tinh thần - chương trình giải trí sau thời sự hàng ngày là quảng cáo ^^
Món quảng cáo trên hy vọng làm ngon miệng quý khách vì nó không có trong thực đơn (ngon dở cũng có mà nuốt nhé)
Việc di chuyển đến Old Tingri thuận lợi nên đoàn có mặt ở khách sạn khoảng 3h chiều - theo thói quen thường lệ khi ở quê nhà thường là sau khi ních một bụng no căng thì hay đi ngủ cho nó khỏe nhưng đúng là đi chơi có khác,mỗi khi no bụng là lại nghĩ ra toàn trò quái đản cho chân tay nó đỡ ngứa
Sau khi sốc lại tinh thần cả đoàn sau chặng đường dài may mắn tuyển được 4 tinh binh tinh nghich tinh quái và tinh tướng mỗi đứa 10 phân vẹn 20 chúng tôi bắt đầu lang thang kiếm việc để phá
Dưới cái nắng xanh ngắt của mùa hạ,chút gió hiu hiu lạnh của vùng cao trên 4000m,chúng tôi nhanh chóng lạng vài vòng đến khu vực đông người của thị trấn (cách khách sạn 50m :3) - đây là nơi tập chung của đa phần dân bán hàng rong cho khách du lịch di chuyển đến vùng này để hoạc chinh phuc EBC hoặc di chuyển đến Katmandu (Nepal)
Trời mùa hạ trong vắt gió hiu hiu lòng lãng tử bồi hồi nhớ lại năm xưa đã chinh phục trên những con ngựa sắt khắp mọi miền Đông Nam Á ,phải chăng nên thử tại đây ??
Thế là cả hội bu đen bu đỏ dùng hết tiếng Anh đến ít tiếng Hoa vốn có để thuơng lượng với các lái buôn trẻ tuổi nhằm mục đích chinh phục mottj tu viện vô danh nào đó ko nằm trong tuyến điểm du lịch nằm cách đó khoảng 5km
Rõ là chán ngán với tu viện mà lại cũng mò đi tu viện,quả là cái xứ khỉ ho cò gáy này,ngoài tu viện chắc chỉ có phơi nắng ngắm núi nhìn đồi thôi quá - thôi đành nhắm mắt đưa tay chứ không giờ về nhà nằm nệm thì chắc chết đi cho xong - thôi thì đi một ngày đàng học một sàng khôn
Chốt giá thành công theo giá trần là 50 tệ cho 1 xe máy - chùng tôi nhanh chóng kiếm được 3 xe để mau chóng lên đường cho kịp giờ - thiên binh thiên tướng kéo nhau rồng rắn trong trạng thái phấn khích như thể đi tìm kho báu
Mặt mày phởn chí vô cùng ai dè họa ở trước mặt mà nào đâu có hay - trong họa có phúc,phúc này thì nhớ đến kiếp sau.ơn trời
Đoàn 3 con chim én đi trước khá xa thì xe chở 2 đại bàng mới xuất phát,đi tầm 50m là thấy kì kì rồi,gắng thêm 50m thì ôi thôi,xe bể con mẹ nó bánh rồi-giờ phải làm sao?- tui nhảy xuống xe và rủ bà chị bỏ nó ở đó luôn rồi nói chị đi bộ lên trên rùi tính tiếp,có em ở đây chị chớ có lo - mình kiếm xe khác đi tiếp vậy
Lang thang đựoc hơn 100m thì phát hiện ra 1 chỗ sửa xe đông đen là xe,lủi thủi nhào dzô kiếm ăn với hy vọng kiém cho mình 1 cậu xe ôm để mau chóng dí theo đàm chim sẻ 3 con ăn thịt cho bằng được í mà ^^
Chả biết ai làm chủ luôn,lòng vòng đứng chờ cậu kia sửa xe cho khách rùi mới nói chuyện cho tiện
Tranh thủ chờ đợi phóng tác vài cơ bida thất truyền trên nền nhạc Tibet thuần túy Ohm ma ni pad me hum - đường cơ có vẻ ảo diệu hơn hẳn - cảm thấy chí ít văn minh nhân loại cũng mang đến đây cái gọi là giải trí thuần túy cho người dân (chứ ko ko biết họ giải trí kiểu gì) - nhân đây mình cũng thấy hay hay vì hình như bida lỗ là phương tiện giải trí phổ biến của ngừoi Tạng hay sao í - Lukla (nepal) cũng toàn bida lỗ thôi
May mà mình khong thử lên mượn cái bàn máy may ở trên kia chứ ko có khi là có cả sản phẩm mang về nhà tặng anh em chiến hữu rồi - cảm thấy tiếc tiếc
Và giở khóc giở cười với màn thuê xe đỉnh cao chủ yếu bằng tay và chân đầy tính nghệ thuật có một không hai độc quyền có thể mô tả ngắn ngon như sau
Đại bàng đực : ê ku,tao cần 1 chiếc xe đủ khỏe chở 2 đứa tao vào trong kia
Cừu non đực : tao ko hiểu mày nói gì cả - nói tiếng tạng đi
Đại bàng đực : uhm mày đợi tao tí,tao sổ ra cả tràng cho mày coi (khua tay múa chân chỉ trò 4 phưong 80 hướng )
Cừu non đực : à hiểu rồi,muốn đi vào trong kia chứ gì
Đại bàng đực : đúng rồi - phải nói là ng tạng chúng mày rất thông minh ,móc túi lấy đủ 50 tệ dúi vào tay nó chỉ tới chỉ lui (khứ hồi í)
Cừu non đực : đợi tao đi lấy chìa khóa nha ku
Đại bàng đực : dạ em sẽ chờ anh - mà chả biết cái tu viện nó ở đâu nhỉ
Thế là anh í lấy ra chùm chìa khóa định mệnh
Vãi linh hồn chỉ thì ra chỉ với 50 tệ nó giao luôn cho mình chiếc xe với đủ xăng chạy le te - chú mày quá hào phóng với anh rồi hehe , cảm thấy hạnh phúc dâng trào mà xe cộ chưa biết ra sao nhắm mắt tính tiếp vậy
Bởi vậy người ta mới nói nuôi quân 3 năm dùng trong 1 giờ - đi lang thang 3 năm chút ít kinh nhiệm gom góp cái nghề múa chân khua tay chí ít phát huy tác dụng đưa chúng ta đến bến bờ hạnh phúc
Đúng là trong họa có phúc trong phúc còn cả 1 đống họa luôn mà không rõ kìa
Mời quý vị theo dõi bản tin quảng cáo sau ít phút nữa :
TIBET ngoại truyện phần 2 : Lưu lạc chốn nhân gian - duyên kiếp tiền định
Last edited: