What's new

Có phiên chợ tên là Thương nhớ...

Chợ mới

Mama ATM tay hòm chìa khóa của chương trình phăm phăm đi ra chợ mới, tay cầm xập giấy ghi rõ tên tuổi, này là bà Lương Thị ?? bán rượu, này là bà XYZ bán bánh gạo, nào là bà bán xôi, để tìm bằng được. Những bốn bà bán rượu, hai bà bán xôi màu, trăm cái bánh gạo, mà đâu cả? Tìm và hỏi chả thấy đâu. Thế là Mama rút phắt điện thoại, điều quân khiển tướng. "T, đi về chợ cũ xem bà lọ bà chai về đó chưa", "H, mày ra kia đi khắp nơi hỏi bà lào bà cam ở đâu", "D, ra khiêng hai cái bàn rượu về chỗ kia...". Rồi thở phào, Mama bảo: Có điện thoại di động thật là hay, chỉ đứng đây mà quản được cả đám.

Rồi nghe điện thoại, Mama giãy nảy lên: "Sao lại dững hai bà, đâu ra đâu ra, thế còn những người kia đâu cả??". Sợ thật, thật không hổ danh tổng quản điều khiển từ xa...


Mấy người áo cam áo nâu kia đang đi lùng sục bà hàng rượu

67325294.jpg
 
Các bạn thảo luận cho vui thì được, đừng thảo luận... cho buồn.
Đấy là tiệc nội bộ anh em du lịch, những con người thoải mái về hành xử lẫn tư tưởng.
Tối đó, có ý kiến góp ý với em nên đổi nhạc cho phù hợp với không khí. Tự thấy thay nhạc sẽ mất vui nên em không đổi (mặc dù cá nhân chưa bao giờ thích mấy cái thể loại mệt đầu đó). Chả hiểu có phải vì vậy nên 1, 2 giờ sáng vẫn có đến tầm 40 mạng vui vẻ ngoài đấy, mặc dù volume đã được giảm thiểu hết cỡ.
Mỗi người một suy nghĩ, một tính cách, huống hồ là "gu" âm nhạc. Hành xử sao cho mọi người vui, mà vui trong khuôn khổ là được rồi. Dám thề là Chitto ở nhà cũng chả bao giờ nghe thể loại nhạc đó, thế sao cụ ấy thích cho được. Em ở nhà cũng chả bao giờ nghe, và thú thật, ghét nhất đi sàn siếc :D. Vậy mà đêm đó cũng thấy vui lây cái vui của mọi người. Mọi người vui là chúng ta vui.
Đến Chúa còn có cách hành xử của riêng mình nữa là, các cụ nhỉ? :D
 
"Lấy ba lô làm gối, lấy cỏ rơm làm chiếu, lấy nương ruộng bậc thang làm giường, thảnh thơi thư thái ngả lưng mơ màng. Ngẩng lên trên đầu có trời xanh mây trắng, ngó xuống dưới chân có hoa đỏ lúa vàng, phóng tầm mắt ra xa xa thấy khói sương mù mịt lại ngỡ như mình đang đứng trên đỉnh cao của thế giới, giữa trung tâm của vũ trụ, quay cuồng cùng những ý tưởng vĩ đại, mê mẩn với những mộng ước điên rồ, chỉ chợt bừng tỉnh giấc khi nghe tiếng đồng đội giục giã lên đường..."

Năm năm trước ở chính nơi này tôi đã có được một Giấc Mơ Trưa thật đẹp. Quản Bạ, Đồng Văn, Yên Minh, Mèo Vạc rồi thì Phố Cáo, Phó Bảng, Sủng Là, Lũng Cú v..v.. những địa danh, những cái tên trong lần đầu tiên gặp gỡ để lại cho ta một cảm giác thật đặc biệt, cứ như thể ta đang được sống trong một thế giới hoàn toàn khác lạ, cái thế giới của những cung đường uốn lượn lồng lộng gió núi, của những nếp nhà nhỏ xíu xinh xắn lấp ló bên triền đá, của những con đèo hiểm trở quanh co ngập đầy nắng và mây... Cái thế giới của những con người hiền lành, lam lũ với những nụ cười chất phác, mộc mạc. Cái thế giới của thiên nhiên hùng vĩ mà cũng rất đỗi dữ dội, khắc nghiệt và hung tàn. Cái thế giới của những điệu khèn Mông, của những khúc sáo Mèo, của hoa tam giác mạch và của đá... Cái thế giới ko có sự lo lắng, ko có nỗi cô đơn, ko có sự dày vò giằn vặt mà chỉ ngập tràn một niềm vui với tình yêu của cuộc sống...

Đây mới là lần thứ hai tôi đặt chân đến chốn này nhưng trong lòng đã lại nhủ sẽ còn quay trở lại nơi đây. Nói như một chú em tôi chơi cùng bên box Du Lịch bảo rằng "đi chợ mua thương bán nhớ, bán thì chả mấy mà mua càng nhiều thêm".
 
Last edited:
Mỗi người 1 cách nhìn nhận và thể hiện cảm xúc khác nhau. Khi trèo lên cái tháp cổ được xây dựng từ thời Pháp còn đô hộ, tôi mới có được cái cảm giác ấm áp này, mặc dù gió thổi rất mạnh và lạnh buốt, nhưng không thể ngăn cản chúng tối với mong muốn được ôm trọn phố chợ Đồng Văn vào lòng.
IMG_0227.jpg

IMG_2744.jpg

Nhìn ảnh này cứ thấy nao nao buồn! Nhà ống đã san sát rồi, miền núi sắp tiến kịp miền xuôi rồi... Chẳng mấy nữa mà Đồng Văn sẽ giống như bao phố huyện dưới xuôi:(
 
Bếp nướng bánh gạo hết veo một cách chóng vánh

67166133.jpg

Tiếp đó là hai gùi xôi màu. Có bạn bảo bà gùi xôi hoạt động rất chuyên nghiệp, cứ đứa Kinh nào le te lại lấy xôi là bị đuổi ra, chỉ nắm xôi cho người Mông, người Dao, người Giáy ta thôi...

Đông quá chả nhìn rõ gùi xôi, chỉ toàn người là người

67325317.jpg
 
Có múa khèn, và vẫn còn xúm xít quanh gùi xôi. Rượu đã rót ra chén rồi, ai uống thì cứ bắt đầu đi thôi.

67166131.jpg
 
Xem "Phiên chợ có tên là Thương nhớ..." thấy đã ghê! Cứ như mình đang đứng giữa cao nguyên đá vậy. Xúc động nhất là những người tìm được mình trên ảnh của phượt và bảo rằng, "sao không có màu...".

Nhớ quá, buổi sáng ở Đồng Văn!
 
... Chẳng mấy nữa mà Đồng Văn sẽ giống như bao phố huyện dưới xuôi:(

Không có gì là tồn tại mãi mãi...! Rồi tất cả chỉ còn là những hoài niệm. Vậy thì hãy cảm nhận và lưu giữ những giây phút này.;)
IMG_2891.jpg


Không Say không về... Mà Say rồi thì cũng ứ thèm về.:D
IMG_2887.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,182
Bài viết
1,150,410
Members
189,945
Latest member
Karide
Back
Top