MinhHai78
* HEll0_VIETNAM
Tuyết ngủ bâng khuâng một gối buồn
Giường lênh đênh nổi giữa sầu tuôn
Xoay mình giận mảnh trăng hờ hững
Tuyết phủ, sương giăng một nửa hồn .
Người ta xa lánh cả Tuyết rồi
Trở gối nghe hồn lạnh biển khơi
Xa bạn, xa lòng, xa kỷ niệm
Gió mưa dòng tóc đắng vành môi .
Chợt mơ thấy hẹn thề trong tiền kiếp
Em ngã đầu tựa vai xiết không buông
Anh vuốt tóc cài hoa trong chiều muộn
Đượm ân tình...nghiên cả nắng hoang sơ.
Và anh mơ sau vài ngìn năm nữa
Tiếp luân hồi vẫn trọn kiếp tình chung
Được phản ảnh trong huyền tâm sâu trũng
Được kề vai..áp má mãi giai nhân.
Gieo chi giống đắng giữa đời mê
Một thoáng người ơi ngược bước về
Chiều xuống âm thầm mờ nhạt nắng
Chút lòng thương nhớ chút tình quê .
Giường lênh đênh nổi giữa sầu tuôn
Xoay mình giận mảnh trăng hờ hững
Tuyết phủ, sương giăng một nửa hồn .
Người ta xa lánh cả Tuyết rồi
Trở gối nghe hồn lạnh biển khơi
Xa bạn, xa lòng, xa kỷ niệm
Gió mưa dòng tóc đắng vành môi .
Chợt mơ thấy hẹn thề trong tiền kiếp
Em ngã đầu tựa vai xiết không buông
Anh vuốt tóc cài hoa trong chiều muộn
Đượm ân tình...nghiên cả nắng hoang sơ.
Và anh mơ sau vài ngìn năm nữa
Tiếp luân hồi vẫn trọn kiếp tình chung
Được phản ảnh trong huyền tâm sâu trũng
Được kề vai..áp má mãi giai nhân.
Gieo chi giống đắng giữa đời mê
Một thoáng người ơi ngược bước về
Chiều xuống âm thầm mờ nhạt nắng
Chút lòng thương nhớ chút tình quê .