Re: Cuộc phiêu lưu của chàng "Gà mờ" đến Thái Lan - Ấn Độ - Nepal - chinh phục Himala
Day 6: ABC - Choomrong
Mới ở có 30 phút ở trên Annapurna Base Camp mà Francois đã giục ầm ầm kêu về thôi. Shit !!! Hôm qua còn đòi ở nguyên đây hơn 1 ngày mà bây giờ lại giục về sớm. Mình dự định ở trên này 1-2 tiếng cơ mà. Tao còn chưa tận hưởng hết cảm giác chinh phục ABC mà. Mày về trước đi, 15 phút sau tao sẽ đuổi theo mày. 20p sau, hò hét đủ các kiểu, mình phi như trâu xuống núi, cứ như thi marathoon vậy á. Chạy được nửa đường thấy thằng Oscar đang lững thững đi bộ xuốn, mình kêu "Francois đâu ? " "Nó xuống trước rồi, tao éo thích đi với nó, kaka"
Về đến nhà nghỉ, cả 3 ngồi ăn sáng. Chưa cả ăn xong, Francois cứ giục "mày về phòng lấy đồ đạc nhanh lên rồi đi thôi" với cái giọng ra lệnh. Không kiềm chế nổi, mình gằn giọng: "Đây là chuyến đi của tao. Tao biết tao phải làm gì. Mày đừng bao giờ bảo tao phải làm như thế nào" thế hắn mới im. Tại bạn ý hay có cái kiểu cho bạn ý cái quyền ra lệnh, chúng ta là partner chứ không phải boss nhé.
Xong xuôi chúng tôi chuẩn bị đồ đạc để xuống núi. Xem chừng hết nước, mà trên này không bán nước đóng chai mà chỉ có nước đun sôi mà vẫn tính tới 150R/chai lận. Chưa bao giờ trong cuộc đời mình cảm thấy trân trọng từng giọt nước đến vậy. 2 thằng kia sợ tốn tiền nên không có mua. Mình thì có sống chết cũng phải mua. Mình hay bị háo nước mà. Ra thủ thỉ với bạn boss nhà nghỉ "Mày ơi cho tao mua chai nước". Hắn nói: "Mày cứ vào kia mà múc, free cho mày đấy". Thật á, tao có nghe nhầm không đấy. Ok "Vậy cho tao đầy 2 chai luôn nhé", hehe.
Múc nước xong, hớn hở cầm 2 chai nước đầy ra khoe: "Bọn mày ơi, nó cho tao nước miễn phí này, hoho". Thằng Oscar ra mè nheo: "Mày ra xin cho tao nữa đi, please !!!" Mình lại muối mặt: "hí hí, mày ơi cho tao xin thêm chai nữa nhé, hí hí" Anh boss dễ thương vãi, cười tươi như hoa. Xong xuôi đâu đấy, cả đám vác balo đi được 1 đoạn, mình chợt nhớ: "Ơ, hình như mình chưa trả tiền wifi thì phải ?" Liền bảo: "Bọn mày cứ đi trước đi, tao quay lại nhà nghỉ trả tiền wifi đã, hình như tao chưa trả" Thế là hộc tốc quay lại, phi ngay vào bếp kêu: "Tao quên chưa trả tiền wifi cho mày này, rúi tay nó 100R rồi chạy luôn". Nó cảm ơn rối rít "tao cũng không nhớ nữa"
Đi được 1 đoạn "Ơ, lúc mình tính tiền ăn mình trả rồi mà" Tiếc đứt ruột. Lúc sau nghĩ lại "Thằng boss ấy nó tử tế như thế, thì đưa thêm nó ít tiền cũng có sao đâu, coi như là cảm ơn nó" THế là lại vui vẻ luôn được
Hôm nay chúng tôi phải leo tới gần 20km mới tới được Choomrong. Ai nấy đều mệt mỏi. Bàn chân sưng rộp hết cả. Oscar cứ đi được 1 đoạn lại dừng, có vẻ hắn nản quá rồi kêu "Tao không bao giờ leo núi nữa" còn Francois thì cứ đi băng băng không để ý đến ai cả. Mình thì đi ở giữa. Cứ đi được 1 đoạn lại "Francois, đi chậm chút. Oscar đi nhanh lên" Nhiều lúc bực mình với cả 2 thằng, chúng ta là một team cơ mà. Vậy là chúng tôi đi từ 4h sáng đến tận 5h chiều chúng tôi mới lê lết được tới Choomrong. Những bước chân mỏi mệt, những ngọn đồi thoai thoải khiến tôi rùng mình. Thôi cố gắng nốt ngày mai nữa thôi là xuống núi rồi.
Sau khi ăn uống xong, lôi cái cao ra xoa xoa vào chân cho đỡ sưng rồi nằm vật ra giường, ngủ khò khò luôn. Hết !
Day 6: ABC - Choomrong
Mới ở có 30 phút ở trên Annapurna Base Camp mà Francois đã giục ầm ầm kêu về thôi. Shit !!! Hôm qua còn đòi ở nguyên đây hơn 1 ngày mà bây giờ lại giục về sớm. Mình dự định ở trên này 1-2 tiếng cơ mà. Tao còn chưa tận hưởng hết cảm giác chinh phục ABC mà. Mày về trước đi, 15 phút sau tao sẽ đuổi theo mày. 20p sau, hò hét đủ các kiểu, mình phi như trâu xuống núi, cứ như thi marathoon vậy á. Chạy được nửa đường thấy thằng Oscar đang lững thững đi bộ xuốn, mình kêu "Francois đâu ? " "Nó xuống trước rồi, tao éo thích đi với nó, kaka"
Về đến nhà nghỉ, cả 3 ngồi ăn sáng. Chưa cả ăn xong, Francois cứ giục "mày về phòng lấy đồ đạc nhanh lên rồi đi thôi" với cái giọng ra lệnh. Không kiềm chế nổi, mình gằn giọng: "Đây là chuyến đi của tao. Tao biết tao phải làm gì. Mày đừng bao giờ bảo tao phải làm như thế nào" thế hắn mới im. Tại bạn ý hay có cái kiểu cho bạn ý cái quyền ra lệnh, chúng ta là partner chứ không phải boss nhé.
Xong xuôi chúng tôi chuẩn bị đồ đạc để xuống núi. Xem chừng hết nước, mà trên này không bán nước đóng chai mà chỉ có nước đun sôi mà vẫn tính tới 150R/chai lận. Chưa bao giờ trong cuộc đời mình cảm thấy trân trọng từng giọt nước đến vậy. 2 thằng kia sợ tốn tiền nên không có mua. Mình thì có sống chết cũng phải mua. Mình hay bị háo nước mà. Ra thủ thỉ với bạn boss nhà nghỉ "Mày ơi cho tao mua chai nước". Hắn nói: "Mày cứ vào kia mà múc, free cho mày đấy". Thật á, tao có nghe nhầm không đấy. Ok "Vậy cho tao đầy 2 chai luôn nhé", hehe.
Múc nước xong, hớn hở cầm 2 chai nước đầy ra khoe: "Bọn mày ơi, nó cho tao nước miễn phí này, hoho". Thằng Oscar ra mè nheo: "Mày ra xin cho tao nữa đi, please !!!" Mình lại muối mặt: "hí hí, mày ơi cho tao xin thêm chai nữa nhé, hí hí" Anh boss dễ thương vãi, cười tươi như hoa. Xong xuôi đâu đấy, cả đám vác balo đi được 1 đoạn, mình chợt nhớ: "Ơ, hình như mình chưa trả tiền wifi thì phải ?" Liền bảo: "Bọn mày cứ đi trước đi, tao quay lại nhà nghỉ trả tiền wifi đã, hình như tao chưa trả" Thế là hộc tốc quay lại, phi ngay vào bếp kêu: "Tao quên chưa trả tiền wifi cho mày này, rúi tay nó 100R rồi chạy luôn". Nó cảm ơn rối rít "tao cũng không nhớ nữa"
Đi được 1 đoạn "Ơ, lúc mình tính tiền ăn mình trả rồi mà" Tiếc đứt ruột. Lúc sau nghĩ lại "Thằng boss ấy nó tử tế như thế, thì đưa thêm nó ít tiền cũng có sao đâu, coi như là cảm ơn nó" THế là lại vui vẻ luôn được
Hôm nay chúng tôi phải leo tới gần 20km mới tới được Choomrong. Ai nấy đều mệt mỏi. Bàn chân sưng rộp hết cả. Oscar cứ đi được 1 đoạn lại dừng, có vẻ hắn nản quá rồi kêu "Tao không bao giờ leo núi nữa" còn Francois thì cứ đi băng băng không để ý đến ai cả. Mình thì đi ở giữa. Cứ đi được 1 đoạn lại "Francois, đi chậm chút. Oscar đi nhanh lên" Nhiều lúc bực mình với cả 2 thằng, chúng ta là một team cơ mà. Vậy là chúng tôi đi từ 4h sáng đến tận 5h chiều chúng tôi mới lê lết được tới Choomrong. Những bước chân mỏi mệt, những ngọn đồi thoai thoải khiến tôi rùng mình. Thôi cố gắng nốt ngày mai nữa thôi là xuống núi rồi.
Sau khi ăn uống xong, lôi cái cao ra xoa xoa vào chân cho đỡ sưng rồi nằm vật ra giường, ngủ khò khò luôn. Hết !