What's new

[Chia sẻ] ĐẤT TRỜI VÂN NAM - 缘分/ĐỊNH MỆNH

32045786368_dcbc55c08c_c.jpg

Xin chào mọi người, mình vừa trở về sau chuyến đi kéo dài 1 tuần đến vùng đất đã được thiên nhiên ban tặng cho những cảnh sắc thiên nhiên vô cùng xinh đẹp, cùng với những nét sống văn hóa phong phú, giàu tính nghệ thuật của người dân nơi đây - VÂN NAM.
Nói thế thôi chứ không phải là mình đã khám phá hết Vân Nam, Trung Hoa đất rộng người đông. Chỉ tính riêng 1 tỉnh Vân Nam thì nó cũng đã rộng lớn hơn đất nước Việt Nam của mình rồi. Nên lần này mình chỉ ghé thăm các nơi như Thành phố Côn Minh, Thành phố Lệ Giang, và châu tự trị Địch Khánh (mà chủ yếu là ở Shangri La).
___
1. THỜI GIAN CHUYẾN ĐI:

Từ ngày 02/11/2018 đến ngày 09/11/2018
Đối với Vân Nam thì các bạn thích đi mùa nào trong năm đều được vì nơi đây tọa lạc trên cao nguyên Vân Quý nên thời tiết mát mẻ - lạnh quanh năm. Riêng mình sau chuyến đi thì mình nhận thấy chọn tháng 11 là cực kỳ phù hợp, vì đây là lúc bắt đầu chuyển giao giữa mùa thu và đầu đông, nên mình vẫn có cơ hội trải nghiệm cái cảm giác lạnh giá mà ở Việt Nam không thể nào có được. Có những ngày nhiệt độ xuống dưới 0 độ C và đỉnh điểm và tối ngày thứ 5 trong lịch trình là -9 độ C. Và nếu đi vào dịp này thì bạn cũng có cơ hội ngắm tuyết rơi vào buổi sáng. Nhưng do mới chuyển mùa nên thời tiết cũng chưa phải lạnh quá, vì nếu các bạn đi vào tháng 12 - tháng 1 thì đây là giai đoạn cực lạnh sẽ gây ra khá nhiều khó khăn khi đi du lịch, nhất là đối với người Việt chúng ta quanh năm sống quen với nóng bức. Tin mình đi, bạn sẽ được nếm trải cảm giác sợ tắm, sợ đánh răng chỉ vì quá lạnh, bất kể dù đã có máy nước nóng.
2. CHI PHÍ:
Chi phí chi tiêu cho 1 tuần: 1.900 nhân dân tệ (yuan) = 6.440.000 VNĐ/1 người
Tiền vé máy bay khứ hồi: 226 USD = 5.255.000 VNĐ (đã bao gồm 20kg hành lý ký gửi mua của China Eastern Airline)
Tiền quà cáp mình đã mua: 500 yuan = 1.695.000 VNĐ
TỔNG MỨC CHI PHÍ: 13.390.000 VNĐ/1 tuần/1 người

  • Mức phí trên tương ứng với kế hoạch du lịch của mình đã thực hiện, sau này nếu các bạn có đi thì sẽ tăng/giảm tùy vào nhu cầu khác của các bạn. Theo mình đã đọc khá nhiều bài review thì mình nghĩ đây là chi phí tốt nhất mà mình có thể có được và cũng đã phải tìm hiểu rất nhiều đã tìm cách sử dụng tiền một cách tốt nhất. Nếu các bạn không tốn tiền quà cáp thì chỉ xài tầm 11-12 triệu là tối đa. Và muốn biết 12 triệu đó mình đã chi tiêu vào những gì thì hãy theo dõi bài viết này nhé.
  • Để đổi tiền thì mình ở TP.HCM nên ra Đồng Khởi đổi với tỷ giá lúc đó là 1 yuan = 3.390 VNĐ. Mình đổi 4.000 yuan tương ứng 13.560.000 VNĐ, đi về dư bao nhiêu thì mang ra đổi lại thôi, không lo chuyện không bán lại được nhưng chịu lỗ một chút vì tỷ giá bán lại là 3.330. Nhưng các bạn nên đổi dư dả một chút chút đừng sát nút quá, vì qua đó các bạn sẽ không biết mình muốn mua thứ gì đâu :ROFLMAO:.
150931

Do mình đã đi đổi hết về tiền VNĐ nên mình chỉ còn giữ lại vài tờ mệnh giá nhỏ kỷ niệm thôi, 2 tờ ngoài bìa trái tương ứng là 1 yuan và 5 yuan, cái tờ kế tờ 5 yuan là 5 jiao (1/2 yuan), đồng xu bạc tương ứng là 1 yuan nhưng là tiền xu thôi, còn đồng vàng thì là 5 jiao bằng với tờ ở trên. Cái tờ 5 jiao ấy hơi bị ít thấy đấy nhé, mãi đến ngày cuối cùng đi về mình mua chai nước ở ga tàu hỏa thì mới được thối lại tờ này. Ngoài ra, cũng như quy luật in ấn tiền tệ thì họ còn các tờ tiền mệnh giá 2 yuan, 10 yuan, 20 yuan, 50 yuan và 100 yuan. Khi mình đổi tiền thì họ đưa cho nguyên 1 cọc toàn tờ 100 yuan thôi. Mình nghe nói còn tờ 500 yuan lớn hơn nhưng mình chưa bao giờ thấy.
* Một lưu ý với các bạn là nếu không muốn giữ kỷ niệm thì nên tránh nhận tiền xu, kêu họ đưa tiền giấy vì tiền xu về lại Việt Nam không đổi được.
3. ĐỒ CẦN MANG THEO:
Đây cũng là một vấn đề khá quan trọng, sau chuyến đi những kinh nghiệm mình đúc kết được và chia sẻ lại hy vọng mọi người sẽ có sự chuẩn bị chu đáo, đầy đủ hơn.
3.1 Về quần áo thì các bạn thích mang bao nhiêu thì mang, thích phối đồ chụp hình sao thì chụp nhưng nên tuân theo 1 quy tắc 4 lớp khi mặc đồ theo thứ tự từ trong ra ngoài: Đồ lót - đồ giữ nhiệt - quần áo - áo khoác.

  • Đồ lót: highlight khuyến nghị đi bao nhiêu ngày thì mang bao nhiêu bộ hoặc hơn, quần áo mặc ngoài có thể mặc lại nhưng đồ lót bên trong thì xin hãy thay mỗi ngày vì vấn đề sức khỏe, vệ sinh. Cái hại của đi du lịch xứ lạnh là mình không có đổ mồ hôi, nên thành ra không có cảm giác dơ, nhưng thật chất là các bạn đang dơ vãi nồi và nếu không cẩn thận giữ vệ sinh thì gây bệnh.
  • Đồ giữ nhiệt: rất cần thiết, chỉ khi đã đi qua xứ lạnh bạn mới hiểu được sự cần thiết của một bộ đồ giữ nhiệt. Sự thoải mái hay không giữa một người có và không có mặc đồ giữ nhiệt thể hiện rất rõ trong các hoạt động thường ngày. Các bạn của thể tìm mua dễ dàng từ heattech uniqlo của Nhật là phổ biến nhất, nhưng mình chọn sản phẩm của thương hiệu Moncross Switzerland.
32046335008_6470942ddb_z.jpg

  • Quần áo: như mình đã nói ở trên, quần áo mặc chính thì tùy sở thích mỗi người, nhưng mình vẫn khuyến khích các sản phẩm có khả năng giữ ấm như áo hoodie... Riêng quần thì các bạn không nên mặc quần jean, vì đặc tính quần jean là không co giãn và có tính lạnh. Nên sẽ hạn chế sự vận động của các bạn, nên chọn các mẫu quần outdoor. Mình thì chỉ mang theo 2 cái quần của Karrimor và BFL Outdoor.
  • Áo khoác: món đồ cực kỳ quan trọng, quan trọng nhất và bạn không cần mang theo nhiều, chỉ cần mang theo 1 cái, nhưng nếu bạn mang đúng thì 1 cái là đủ. Mình khuyến nghị chọn mua áo khoác lông vịt (siêu nhẹ càng tốt), và có chống gió, chống thấm. Lý do là vì phao lông vịt các bạn có thể dễ dàng xếp gọn, nén lại và để trong vali rất gọn chứ không to kềnh như các chất liệu khác. Mình chọn áo lông vịt của Millet Court Fitness.

150928
150929
150930

3.2 Các đồ phụ kiện khác:
Ngoài ra các bạn nên chuẩn bị bao tay đi lạnh, như trên hình mình mua của Rossignol là dòng bao tay đi tuyết, hơi lố một chút nhưng bù lại giữ đôi tay luôn ấm áp là điều quan trọng. Nón trùm đầu, khăn len bọc cổ, vớ (cái này cũng quan trọng như đồ lót, mang 1 ngày 1 đôi hoặc hơn nếu bị hôi chân), kính râm, khẩu trang (nghe có vẻ lạ nhưng thực tế bên đó sử dụng khẩu trang khá nhiều, không phải để chống bụi mà là chống nắng, vì là vùng đất cao hơn 2.400m so với mặt nước biển nên đồng thời ánh nắng trực tiếp cũng sẽ gay gắt hơn dù không khí rất lạnh, nên nếu cứ phơi mặt trần đi chơi thì về Việt Nam sẽ thành mọi da đỏ).
4. NƠI LƯU TRÚ:
Đi du lịch thì nơi ăn chốn ở là cái quan trọng giúp cho chuyến đi được trọn vẹn, hoặc ít nhất nếu chuyến đi không được như ý thì nơi ở tốt cũng khiến ta có được phần nào thiện cảm về vùng đất mình đã đi qua. Sau khi nghiên cứu trên tripadvisor thì mình lựa chọn 2 nơi như sau:

  • Lệ Giang: Mama Naxi Guesthouse
  • Shangri La: High Altitude Homestay
4.1 Mama Naxi Guesthouse:
32045783348_b3db1f5a12_c.jpg

Vị trí: Theo như mình tìm hiểu thì hiện nay ở Lệ Giang có 2 chi nhánh của Mama Naxi Guesthouse, chi nhánh 1 đầu tiên là ở trong khu Đại Nghiên Cổ Trấn, còn hôm mình đến thì mình ở chi nhánh 2. Chi nhánh 2 thực chất nó là một căn nhà nằm trong một khu dân cư biệt lập có tên gọi Lệ Cảnh Đài. Khu dân cư này có mô hình khá giống với bên Phú Mỹ Hưng, quận 7, TP.HCM, có cổng vào, có bảo vệ canh gác an ninh, và bên trong khuôn viên thì rất yên tĩnh. Thực sự phải nói mình rất hài lòng về vị trí của nơi này, không còn gì có thể phàn nàn vì lý do sau:

  • Do không nằm trong cổ trấn nên rất yên tĩnh, để đến cổ trấn thì rất gần, bạn thích đi bộ thì cũng được hoặc đi taxi 10 yuan/1 chiều.
  • Bước ra ngoài mặt tiền Jixiang Road thì 2 bên là 2 cửa hàng tạp hóa lớn, bạn hoàn toàn có thể mua bất cứ thứ gì cần thiết tại đây từ mì gói, nước uống, bánh kẹo, bia, rượu, sữa, thuốc lá, băng vệ sinh, vớ, dao cạo râu.v..v...
  • Nơi đây sát bên văn phòng bán vé tàu hỏa Lệ Giang. Nếu bạn có nhu cầu mua vé trước vì sợ hết chỗ, bạn chỉ cần đi bộ 5 phút là đến nơi để mua được chứ không cần phải đi ra tận nhà ga tàu hỏa Lệ Giang. Lưu ý khi bạn đi tìm văn phòng bán vé tàu hỏa là nó nằm ở bên trong một khách sạn 4 sao trên Kangzhong Road. Mình không có chụp lại khách sạn đó nhưng bạn cứ hỏi người ta sẽ chỉ. Ngoài ra một điểm cộng nữa là cũng trên Kangzhong Road cách đó 50m chính là bến xe bus Lệ Giang, từ đây bạn có thể mua vé bus để đi đến Shangri-La, Deqin, Đại Lý, Nộ Giang, Phàn Chi Hoa.v..v...
Bà chủ quản lý rất thân thiện và đặc biệt nói tiếng Anh rất tốt, khi bạn đã đến Vân Nam rồi thì bạn mới thấu được tìm được một người bản xứ có thể hỗ trợ bạn và nói được tiếng Anh nó có ý nghĩa như thế nào.
Các dịch vụ khác: wifi, giường ngủ có hệ thống làm ấm, phòng tắm máy nước nóng, có louge (tầng 2, cửa kính trên hình) để uống trà, thư giãn, có locker riêng nhưng nếu vali to thì không có, có nhận đặt tất cả các tour tại Lệ Giang (mình sẽ nói phần này chi tiết sau).
Chi phí: 120.000 VNĐ/1 người (giường dorm)/1 ngày. Mình ở đây 3 ngày hết 360.000 VNĐ.
4.2 High Altitude Homestay
44102164550_99dea16d87_c.jpg

Shangri-La là một nơi gần với Tây Tạng, còn hoang sơ và thôn quê hơn Lệ Giang rất nhiều nên vấn đề nói tiếng Anh ở đây gần như không thể. May mắn là mình tìm được một anh chàng chủ của High Altitude biết sử dụng tiếng Anh dùng cũng không lưu loát lắm, nhưng cũng đủ hỗ trợ các bạn trong các vấn đề về du lịch tại đây.
- Vị trí: đối với mình ở bất kỳ đâu vị trí là quan trọng hàng đầu, "nhất cự ly nhì tốc độ", và tại Shangri-La cũng vậy, High Altitude có vị trí cực kỳ tốt do nó nằm ngay cửa ngõ đi vào khu phố cổ, để đi vào trung tấm phố cổ bạn chỉ cần đi bộ 5 phút là đến. Trên đường đi cũng có 1 tiệm cửa hàng tạp hóa để bạn có thể mua những đồ dùng cần thiết.
Anh chủ homestay rất hiền và nhìn rất lãng tử, tóc dài nhìn râu ria kiểu bặm trợn con bò Yak :ROFLMAO:, nhưng hỏi gì cũng cười rồi giúp mình cả.
Các dịch vụ khác: có wifi, giường ngủ có hệ thống làm ấm, nhà vệ sinh chung (mình ở giường dorm), có bán một số đặc sản ở Shangri-La.
Chi phí: mức giá rẻ kinh hoàng mà mình có thể nghĩ đến là chỉ gần 70.000VNĐ/1 người (giường dorm)/1 ngày.
* Một lưu ý thêm là vì thực chất căn nhà này thuộc phạm vi của phố cổ nên bản thân nó cũng đã rất cổ và cũ, nên nhà làm từ gỗ, hơi xập xệ chứ không lung linh, cao sang đâu nhé. Cầu thang đi lên tầng trên cũng khá dốc nên đi cẩn thận.
44102165980_d0d3e0daac_c.jpg

Sơ lược tổng quát về chuyến đi vậy thôi, phần sau mình sẽ kể về chuyến đi lý thú của mình nhé
...........................(Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO)
32045784348_e915d007a9_c.jpg

Đáng lẽ mình đã bắt đầu kể lể lê thê cho các bạn về China Trip của mình nhưng tối qua nằm ngủ chợt nhớ ra còn một số điều cũng rất quan trọng cần phải chuẩn bị trước nếu muốn có một chuyến đi trọn vẹn, nên mình sẽ tiếp tục series "Những điều bạn cần biết" thêm 1 post nữa. Nhưng mình nghĩ là sẽ không thừa đâu, đó là về:
  • Internet, wifi;
  • Sử dụng bản đồ;
  • Các ứng dụng hữu ích khi du lịch Trung Quốc;
  • Phương tiện công cộng và các website cần biết.

5. INTERNET/WIFI
Về cơ bản thì hầu như mọi khách sạn, homestay, hostel, quán ăn, quán cà phê ở Vân Nam đều có wifi nhưng các bạn cũng đừng trông cậy vào điều đó quá nhiều vì chỗ dùng được chỗ không =.=. Cho nên cứ tự chuẩn bị cho riêng mình là tốt nhất.
Có hai giải pháp chủ yếu được sử dụng là: thuê cục phát wifi hoặc mua sim du lịch quốc tế (Trung Quốc).
5.1 Thuê cục phát wifi
Mình thì không chọn giải pháp này nhưng có tìm hiểu qua thì có 3 nơi thuê cục phát wifi uy tín các bạn có thể tìm đến là kkday.com, weefeego.com và laxgonow.com. Giá thuê sẽ dao động từ 150.000 - 160.000 VNĐ/ngày. Ví dụ cho chuyến đi kéo dài 1 tuần thì chi phí là 1.050.000 - 1.120.000 VNĐ. Nếu nhóm đi 4 người thì sẽ chia ra vị chi mỗi người sẽ tốn 260.000 - 280.000 VNĐ/người/1 tuần.
Nhận xét: chi phí khá rẻ nếu đi nhóm đông vì chỉ cần 1 cục phát wifi là đủ, càng đông càng rẻ. Nhưng mình không chọn vì khá bất tiện, vì muốn dùng thì phải đi chung một nhóm, nếu có tình huống gì bạn chỉ có một mình (đi lạc) thì đời lên gò luôn. Thứ 2 là mất công cất giữ, mình là vốn theo trường phái thảnh thơi :ROFLMAO:.
5.2 Mua sim 4G du lịch Trung Quốc
Sim các bạn có thể mua luôn ở 3 website mình kể trên và bổ sung thêm 1 nơi là vienthongtada.com.vn. Giá sim sẽ khác nhau tùy vào nhu cầu của bạn, như mình mua sim du lịch Trung Quốc 7 ngày 2GB thôi thì là 370.000 VNĐ.
Nhận xét: giải pháp này thích hợp dù bạn đi một mình hay đi theo nhóm, tiện lợi vì gắn trực tiếp vào điện thoại luôn đỡ mất công quản lý, mặc dù giá cả cao hơn so với thuê cục phát wifi. Và một lợi thế nữa là cái sim mình mua là xài trực tiếp để vào google, facebook luôn chứ không cần phải sử dụng ứng dụng VPN để vượt tường lửa.
6. BẢN ĐỒ
Có 3 thứ các bạn nên tận dụng triệt để đó là: google.map, mapme và baidu. Trong đó thật sự thì google.map là thằng củ chuối nhất vì không hiểu như thế nào mà qua đây google.map cũng "lạc lối", ở một đằng, định vị một nẻo nên mấy phen điêu đứng với nó. Map.me cũng ổn nhưng tốt nhất các bạn tải ứng dụng Baidu về và tìm hiểu nó trước, mặc dù hạn chế là toàn tiếng Hoa nhưng lại thể hiện vị trí khá chính xác.
.....................(Còn tiếp)
 
Last edited:
7. CÁC ỨNG DỤNG HỮU ÍCH
  • VNP: sử dụng để truy cập google, facebook...
  • Baidu, map.me: tìm bản đồ
  • Phần mềm phiên dịch: 有道翻译官, cái ứng dụng này mình được một người bạn giới thiệu, và thấy nó rất hay, có tính năng scan tiếng Hoa và dịch trực tiếp sang tiếng Anh hoặc tiếng Việt, điều này đã giúp cho mình rất nhiều trong việc ăn uống. Vì không phải quán ăn nào cũng có thực đơn song ngữ, và bạn cần có phần mềm này để dịch nhanh để gọi món.
  • Phần mềm giao tiếp để bạn có thể nói bằng tiếng Việt và phần mềm sẽ tự động dịch sang tiếng Hoa cho người khác xem, và ngược lại. Đây cũng là một phần mềm rất đắc lực.
  • Alipay, wepay nếu có để thanh toán trực tuyến rất tiện lợi. Mình thật sự ấn tượng vì mạng lưới thanh toán trực tuyến ở Trung Quốc. Chỉ cần 2 ứng dụng là Alipay và Wepay thì gần như bạn có thể sử dụng bất kỳ dịch vụ gì cần phải thanh toán phí tại Trung Quốc. Thanh toán trực tuyến thì cũng không có gì là ghê gớm vì ở Việt Nam vẫn có tương tự như Momo, zalopay, samsung pay. Nhưng cái mình thật sự ngưỡng mộ chính là cách mà làm sao họ đồng bộ nó một cách phổ biến đến như vậy, từ nhà hàng sang trọng cho đến quán ăn bình dân, thậm chí là người bán hàng rong, từ một món hàng đắc giá cho đến một cây kẹo rẻ tiền đều được thanh toán như nhau qua Alipay hoặc Wepay.
...........................(Còn tiếp)
 
Last edited:
8. PHƯƠNG TIỆN CÔNG CỘNG & CÁC WEBSITE CẦN BIẾT
Hai trang website hùng mạnh nhất dành cho du lịch Trung Quốc:
https://www.travelchinaguide.com
https://www.chinabusguide.com/

Có người nói ví von chỉ cần tìm hiểu kỹ 2 trang website trên là có thể đi du lịch bất cứ đâu ở Trung Quốc. Hơi phóng đại một chút nhưng mà quả thực 2 website này rất khủng khiếp, đặc biệt đó là travelchinaguide. Hầu như mọi vấn đề liên quan về du lịch từ: điểm tham quan, ăn uống, phương tiện di chuyển, giá vé, văn hóa.v..v... đều có trên website này. Thậm chí họ còn xây dựng một hệ thống hỗ trợ trực tuyến, các bạn có thể chat trực tuyến với nhân viên của website để hỏi các vấn đề mình chưa rõ, tất nhiên là họ sử dụng tiếng Anh.
Ngoài ra các bạn có thể xem được lịch biểu hoạt động của 2 phương tiện công cộng chính đó là tàu hỏa và xe bus. Đặt vé trực tuyến qua đây luôn, và hiển nhiên là có mất phí dịch vụ tầm 5,5USD (gần 130.000 VNĐ).
..............(Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): VÙNG ĐẤT MỚI
Trong cơn say ngủ mình bị đánh thức bởi tiếng ồn, những bước chân vội vã và mình bắt đầu cảm nhận được một chút ánh sáng đầu tiên trên đất Trung Hoa sau một đêm dài trên tàu hỏa để đi từ Thành phố Côn Minh đến Lệ Giang. Mình khẽ liếc mắt ra bên khung cửa sổ toa tàu, hình ảnh những làng quê hiện ra, những dải ruộng bậc thang đã qua mùa lúa chín chỉ còn đọng lại màu đất đá rêu phong, những ngôi nhà với mái ngói đặc trưng theo kiểu kiến trúc Trung Hoa lấp ló sau những rặng cây. Những hình ảnh bình yên, mộc mạc này làm mình nhớ lại quê nhà, sao mà lại giống với Tây Bắc, Việt Nam đến thế. Vậy là mình đã thực sự đến được đây rồi sao!!
45192767194_fe2dbf2208_c.jpg

Đoàn tàu còn cách trạm cuối khoảng 30km, trên tàu mọi người đã bắt đầu lục đục kéo nhau thức dậy để đi làm vệ sinh cá nhân. Mình thì vẫn cứ nằm lì trong chăn không buồn nhúc nhích, do mình cũng không muốn ra đó để đứng tranh nhau xếp hàng chờ tới lượt mình đánh răng. Vì đằng nào sau khi tới nhà ga mình cũng sẽ đi thẳng về khách sạn nên quyết định sẽ làm vệ sinh cá nhân sau. Đoàn tàu vẫn cứ lướt đi êm ả, đây là lần đầu tiên mình được trải nghiệm cảm giác đi tàu hỏa là như thế nào, do mình chưa từng đi tàu hỏa khi ở Việt Nam.
151033

Sẵn tiện mình cũng giải thích một chút về cái vé tàu hỏa tại Trung Quốc vì các bạn sẽ phải sử dụng phương tiện này khá nhiều để đi lại giữa các nơi trên đất nước này.
+ K9692: là số hiệu chuyến tàu, hai bên là nơi xuất phát và nơi đến

+ Bên dưới chữ Kunming là ngày/tháng/năm chuyến tàu và kế bên luôn là thời gian xuất phát
+ Bên dưới ngày tháng năm là giá vé

+ Thông tin bên dưới chữ Lijiang, 07 là số toa tàu các bạn phải lên và 008 là số phòng của bạn.
Tàu chạy rất êm, êm đến mức tối qua khi đang ngồi đọc tin tức bằng điện thoại, tàu đã di chuyển lúc nào mình cũng không hề hay biết, mãi đến khi nhìn ra ngoài cửa sổ thì đã thấy cảnh vật xung quanh cứ lao vun vút trong tầm mắt. Ngủ trên tàu hỏa khá thoải mái, thoải mái hơn rất nhiều so với ngủ trên xe khách giường nằm mà mình hay đi, chỉ bị hạn chế mỗi việc là không có ổ cắm điện để sạc pin. Mỗi một gian buồng thì chỉ có một ổ cắm ở bên ngoài, và điện thì rất là yếu, mình sạc 15 phút mà chỉ được có 6% pin. Và rồi tàu cũng vào bến, khung cảnh nhà ga hiện ra mỗi lúc một gần. Tàu chạy chậm lại nhưng tốc độ tim đập của mình lại càng tăng lên, mình hồi hộp vì không biết điều gì sẽ chờ đón mình ở bên ngoài kia. Một đất nước mới lạ, một nơi rất xa với quê hương, đây là lần đầu tiên mình đi xa nhà đến vậy, adrenaline cứ như bị đẩy lên cao và mình háo hức thu dọn đồ đạc và đẩy vali ra hành lang để chuẩn bị xuống tàu.
45916691521_b0fa6d60d7_c.jpg

Mình náo nức đẩy thật nhanh vali để ra ngoài vì mình tò mò một cách thèm khát hít thở bầu không khí mới lạ nơi xứ người. Mình muốn nếm thử xem nó có khác gì ở Việt Nam không. Vừa bước ra khỏi tàu, một luồng không khí lạnh bao trùm tràn ngập khắp cơ thể, cảm giác như từng cơn lạnh bắt đầu len lỏi qua các lớp quần áo để thấm vào da thịt, hơi thở mình giờ đây kèm theo làn khói, một trải nghiệm thật thú vị. Những điều mà đó giờ mình chỉ thấy trên phim thì giờ đây lại được trải nghiệm một cách sống động nhất.

............................ (Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): VÙNG ĐẤT MỚI
Đi dọc lối đi cho hành khách tiến thẳng ra cổng. Mình đi thẳng đến bãi đậu xe của taxi để đón xe về khách sạn, tại đây các bạn sẽ thấy loại, một kiểu là xe 4 chỗ như taxi thông thường, và một loại là xe 7 chỗ có màu xanh dương đặc trưng. Sẵn tiện nói một chút về taxi, ở Vân Nam nói chung và Lệ Giang nói riêng, xe taxi đều chỉ là xe 4 chỗ, trong 7 ngày ngao du Vân Nam mình chưa hề thấy một chiếc taxi 7 chỗ nào. Mình đoán thì ở đây hãng taxi được tài trợ bởi ngân hàng Xây dựng Trung Quốc (China Construction Bank), vì tất cả các xe đều y như nhau, nội thất như nhau, và được bọc vải có logo, tên gọi và màu xanh đặc trưng của ngân hàng này. CCB cũng có mặt ở TP.HCM, trụ sở ở tòa nhà Sailing Tower, 111A Pasteur mà sáng nào đi làm mình cũng đi ngang qua. Một điều lý thú nữa là 100% các xe taxi đều sử dụng dòng xe của Volkswagen.
Lijiang_Volkswagen_Jetta_taxi_front.JPG

Đời xe thì tuy cũ kỹ, nhưng với một người sử dụng phương tiện taxi hầu như mỗi ngày ở Việt Nam thì mình lại khá thích hệ thống taxi ở Lệ Giang ở một số điểm sau, đầu tiên là rất phổ biến, taxi chạy đầy đường và hầu như không cần phải gọi lên tổng đài đặt xe. Thứ 2, thuận tiện cho người sử dụng, trên nắp thân xe có tín hiệu đèn xanh hoặc đỏ tương ứng với xe đó không có khách hoặc đang có khách. Thứ 3, giá cả cũng hợp lý, có thể nói là khá rẻ so với giá taxi ở Việt Nam, mặc dù giá mở cửa là 8 yuan (27.000 VNĐ) là hơi mắc so với giá mở cửa của taxi ở Việt Nam chỉ 5.000 VNĐ (Mai Linh), nhưng khi đi đường dài thì chi phí sẽ lại thấp hơn. Khi sử dụng phương tiện taxi ở Lệ Giang, các bạn không cần phải bận tâm chuyện mắc hay rẻ vì giá tiền sẽ được tính theo contermeter. Do có tham khảo giá cả trước nên mình ước chứng từ ga tàu hỏa về khách sạn (hoặc khu vực gần cổ trấn Đại Nghiên) rơi vào tầm 30 yuan/1 chiều. Trong lòng yên chí là sẽ đi taxi rồi, nhưng sự đời lại sắp xếp mình gặp một quý bà nhìn bề ngoài ăn mặc xuề xòa, không được đẹp mắt lắm nhưng trang phục lại rất hữu ích với cái thời tiết trên dưới 2 độ C này. Bà này tiến tới gần và xổ một tràng tiếng Trung Quốc với mình mà chẳng màng mình có hiểu hay không. Và đây cũng là tình trạng kéo dài tới tận ngày về vì dân Việt Nam mình nhìn bên ngoài thì hầu như không khác người Trung Quốc là mấy. Nên họ sẽ nghĩ mình là người Trung Quốc và thoải mái mời mọc các kiểu. Mình đoán bà này là người dắt mối cho những chiếc xe 7 chỗ màu xanh dương ngoài kia. Mình liền hỏi về giá cả ra sao, thì không ngờ giá cũng không cao hơn taxi là bao nhiêu, nhưng lại là xe 7 chỗ, rộng rãi, cao thoáng hơn nên mình cũng vui lòng chấp nhận mức giá đó. Vì là xe dịch vụ nên mình phải ngồi đợi thêm vài người nữa cho đủ số người thì xe mới chạy. Do đợt tàu vừa đến nên số người có nhu cầu đi vào trung tâm thành phố cũng đông nên mình không phải đợi lâu lắm. Tầm 5 phút thì xe đầy, đi chung hầu hết là người Trung Quốc ở các tỉnh khác đến du lịch. Đối với họ, Lệ Giang là một nơi du lịch trong nước khá phổ biến giống như người Việt mình thích đi lên Đà Lạt chơi vậy. Xe lăn bánh, vì còn rất sớm nên đường phố khá vắng, ở đây taxi không cần bật điều hòa vì chỉ cần hạ nhỏ cửa kính xuống thì bạn còn thấy lạnh hơn là mở máy lạnh. Mọi người có vẻ cảm thấy lạnh nên ai cũng kéo cửa kính lên, trùm khăn trùm mặt, đội nón, mang bao tay đủ kiểu nhưng với một người sống ở vùng nhiệt đới quanh năm nóng bức, mình yêu cái lạnh một cách kỳ lạ và phải thừa nhận là mình chịu lạnh giỏi hơn chịu nóng, mình vẫn thích hạ kính cửa sổ xuống để tận hưởng cái lạnh ùa vào theo cơn gió. Hít lấy một hơi và cảm nhận hơi lạnh tràn vào phổi, thật là một cảm giác không biết phải diễn tả thế nào.
32045782338_9db10cd533_c.jpg

Bác tài lần lượt đưa mọi người về tận nhà, và mình là người cuối cùng. Mình cũng không bận tâm lắm vì dù sao cũng chưa đến giờ check in khách sạn, ngược lại mình rất thích điều đó vì có dịp được đưa đi vòng quanh thành phố, đi các con đường mới lạ, mình ngắm nhìn một cách say sưa từng căn nhà, từng bảng hiệu, hàng quán, lề đường, cây xanh, con người..... tất tần tật mọi thứ đều có sức hút với mình. Và rồi xe dừng lại trước một cánh cổng lớn, nơi đây làm mình liên tưởng nhiều nhất đến khu Phú Mỹ Hưng, Quận 7 ở Sài Gòn. Vì nó là một khu biệt lập, có cổng vào riêng, có chốt bảo vệ canh phòng, trên cao có một bảng hiệu mà mình đoán là tên của khu dân cư này. Về sau có nhờ một đứa em dịch ra thì mới biết nó có tên là VỊNH CẢNH LỆ. Và nơi mình chọn để lưu trú trong những ngày ở Lệ Giang là Mama Naxi Hotel (các bạn xem đánh giá ở phần đầu bài đăng nhé).
32045783348_b3db1f5a12_c.jpg

Bà chủ nơi đây rất hiếu khách và một ưu điểm là bà nói tiếng Anh rất tốt. Và quả thực điều này giúp ích cho mình rất nhiều những ngày ở đây. Người dân ở đây không biết sử dụng tiếng Anh, vì từ khi đi học họ chỉ được dạy tiếng Trung giản thể và một số ngôn ngữ địa phương của dân tộc họ chứ không được học tiếng Anh. Nên về vấn đề giao tiếp mình đều phải sử dụng phần mềm dịch hoặc sử dụng ngôn ngữ cơ thể. May mắn là mình có sẵn phòng để nhận ngay mà không cần phải đợi đến trưa. Thanh toán trong tiền phòng cho số ngày lưu trú và cất đồ đạc. Mình chính thức bắt đầu hành trình khám phá tại mảnh đất Vân Nam được mệnh danh là Vương Phong Tuyệt Sắc bậc nhất Trung Hoa.
.......................... (Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): ĐẠI NGHIÊN CỔ TRẤN (大研古镇)
45192767824_6828c6c91e_c.jpg

Đại Nghiên Cổ Trấn (大研古镇) có tên gọi quốc tế là Dayan Ancient Town. Đại Nghiên Cổ Trấn hay còn được gọi với cái tên là Lệ Giang Cổ Trấn, vì ở Lệ Giang có 3 cổ trấn là Đại Nghiên (Dayan), Thúc Hà (Shuhe) và Bạch Sa (Baisha), trong đó Đại Nghiên Cổ Trấn là khu phố cổ lớn nhất, sầm uất nhất, tập trung nhiều điểm du lịch, tham quan và khách du lịch nên được xem như là biểu tượng cho Thành phố Lệ Giang, nên dân du lịch cũng gọi Đại Nghiên Cổ Trấn cái tên là Lệ Giang Cổ Trấn.
Toàn bộ khuôn viên của Đại Nghiên cực kỳ rộng lớn lên đến 3,8km2, trên thực tế có rất nhiều lối để đi vào cổ trấn, mình ở Lệ Giang 3 ngày, và mình vào cổ trấn ít nhất là theo 4 đường khác nhau (vô tình lẫn cố tình). Nhưng khi các bạn ở bất kỳ một điểm nào và gọi taxi chở đến cổ trấn thì họ sẽ ưu tiên đưa các bạn đến cổng chính của Đại Nghiên Cổ Trấn. Taxi sẽ dừng lại ở một bãi đón/thả khách và từ đây các bạn chỉ cần đi bộ một đoạn nữa là sẽ thấy cổng chính của cổ trấn.
32045784348_e915d007a9_c.jpg

Con đường từ cổng chính dẫn vào đại quảng trường của cổ trấn chính là Quảng trường Ngọc Hà (玉河广场) có tên gọi quốc tế là Yuhe Square. Ở mỗi cổ trấn khác nhau trong Thành phố Lệ Giang đều có quảng trường chính nhưng có thể nói, Ngọc Hà là quảng trường lớn nhất, và là nơi diễn ra các hoạt động văn hóa, nghệ thuật của phố cổ bên cạnh một điểm khác cũng nằm trong Đại Nghiên cổ trấn là quảng trường Tứ Phương. Điểm nhấn của quảng trường Ngọc Hà chính là hình ảnh bánh xe nước lớn được đặt bên dưới con sông Ngọc Hà - con sông này chính là mạch nước chính của cổ trấn và hình thành nên một hệ thống sông - cầu chằng chịt đặc trưng cho Đại Nghiên. Cùng với sông Ngọc Hà trong nội thành, Thành phố Lệ Giang có 354 chiếc cầu, cứ trung bình 1km2 có 93 chiếc cầu. Đó là lý do vì sao Lệ Giang được gọi với một cái tên mỹ miều khác là "Venice của Phương Đông".
32045785618_4a5ed76ece_c.jpg

Ngay bên cạnh bánh xe nước cổ đó là Khu Rừng Điều Ước. Tại đây du khách viếng thăm có thể sử dụng các mảnh gỗ và viết những điều mong ước cũng như những gửi những lời chúc tốt đẹp của mình vào mảnh gỗ. Nét văn hóa đặc sắc này không chỉ có riêng ở Quảng trường Ngọc Hà mà rải rác khắp cổ trấn cũng như ở Lệ Giang bạn đều dễ dàng bắt gặp những hình ảnh các mảnh gỗ điều ước được treo khắp nơi. Chuông đung đưa trong gió lạnh, đưa đẩy triệu triệu điều ước về tình yêu bất diệt và hạnh ngộ trùng phùng lên tận đỉnh núi vươn chạm trời cao.

32045783728_68d45634da_c.jpg

Một khi các bạn đã lạc vào Đại Nghiên Cổ Trấn thì thôi cứ đi mãi đi mãi mà cảm giác sẽ không bao giờ có thể khám phá hết được cái cổ trấn này. Nhưng mình lại yêu Lệ Giang vì chính điều đó, mình yêu cái cảm giác được thả cho tâm hồn mình một cách tự do, không cần biết mình phải đi đâu, đi như thế nào, cứ đi, và chỉ đi thôi, không quan tâm mình sẽ gặp cái gì vì cái gì cũng lôi cuốn mình cả. Từng ngõ ngách trong con phố này đều có cái gì đó tỏa ra sức hấp dẫn kỳ lạ, nơi thì đông đúc nhộn nhịp, vô tình lạc bước vào một con hẻm bỗng dưng im lặng và vắng vẻ một cách bí ẩn.
..........(Còn tiếp)
 
Last edited:
ĐẤT TRỜI VÂN NAM (TIẾP THEO): ĐẠI NGHIÊN CỔ TRẤN (大研古镇)
32045787688_34de9c456c_c.jpg

Thành cổ này nằm trên cao nguyên Quý Châu, có độ cao hơn 2,400m so với mặt biển, từ xưa đã là chợ và thị trấn quan trọng nổi tiếng gần xa. Hiện nay, người dân tộc Nạp Tây (Naxi people) chiếm tuyệt đại đa số dân cư ở đây, và hầu hết người dân ở đây vẫn làm các nghề thủ công như làm đồ dùng bằng đồng, bằng bạc, nghề thuộc da và lông thú, dệt, chưng cất rượu.
45192771054_6ef5f30d47_c.jpg

Mãi lang thang thì vô tình mình đến được Quảng trường Tứ Phương (四方街). Nơi đây được xây dựng từ đời nhà Thanh, do Thổ ty trong vùng đặt tên theo ý nghĩa là Quyền Trấn Tứ Phương và đây là trung tâm của thành cổ Lệ Giang. Mình may mắn đến vào lúc mọi người đang biểu diễn văn nghệ. Các phụ nữ người Nạp Tây mặc vào bộ đồ truyền thống và trình diễn những điệu nhảy truyền thống dân tộc. Âm nhạc được vang lên khắp cả một vùng cổ trấn.
45192769964_691b1dbac9_z.jpg

Sau một tuần trên đất Vân Nam, mình nhận ra đối với người dân nơi đây, không có gì quý giá và quan trọng hơn là giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, và luôn giữ một tinh thần sảng khoái, một đời sống tinh thần phong phú, lành mạnh và mọi người ai cũng yêu thích ca hát, nhảy múa.
16-01.jpeg

Cách Quảng trường Tứ Phương không xa về hướng đông chính là cây cầu nổi tiếng nhất Đại Nghiên Cổ Trấn - cầu Đại Thạch (大石桥). Cầu Đại Thạch với dòng sông Ngọc Hà chảy uốn lượn bên dưới, hai bên bờ bao phủ bởi vô vàn những loại hoa tạo nên một khung cảnh ấn tượng và đầy màu sắc nhất mà tôi từng thấy. Và hiển nhiên có rất nhiều hàng quán cà phê, quán ăn dọc theo con sông này, nhưng chi phí khá cao đấy nhé, phần chi phí mình sẽ làm một phần riêng cho những bạn nào cần tham khảo nhé.
45192772054_9dc48eabf0_c.jpg

Tô vẽ cho Đại Nghiên Cổ Trấn không chỉ có sông Ngọc Hà, những cây cầu, mái nhà bằng ngói cổ và những căn nhà đậm chất Trung Hoa mà còn có rất nhiều những loài hoa đẹp. Chính vì khí hậu mát mẻ quanh năm nên Lệ Giang là thiên đường của các loài hoa. Chính vì sự đa dạng đó mà khi bạn đến thăm Đại Nghiên Cổ Trấn bạn sẽ không bao giờ cảm thấy nhàm chán, bởi vì mỗi bước chân đều đưa bạn đến một khung cảnh mới lạ, mỗi một con hẻm đều đưa bạn đến một thế giới đầy màu sắc, vừa có sự hoài niệm, vừa có sự tươi mới của sức sống.
44100992700_77627d8ef4_c.jpg


32045792578_60dee12481_z.jpg

.......................(Còn tiếp)
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,080
Bài viết
1,149,348
Members
189,864
Latest member
ceoviva88
Back
Top