Đông Nam Á-Hành trình không xa lạ 2016 (Phi, Brunei, Indonesia, Malaysia, Myanmar)
Giới thiệu
Chuyến đi của chúng tôi kéo dài 24 ngày qua 5 nước Đông Nam Á bao gồm Philipines, Brunei, Indonesia, Malaysia và Myanmar. Cung đường bắt đầu từ Việt Nam – Philipine – Brunei-Bali-Malaysia và Myanamar. Mỗi đất nước chúng tôi có nhiều chuyến đi nhỏ tới các thành phố khác nhau.
Vì sao lại là Đông Nam Á? Nếu bảo chúng ta phải bước ra ngoài biên cương lãnh thổ và tổ quốc, Đông Nam Á là hành trình dễ dàng nhất để đi. Đông Nam Á, hành trình cách Việt Nam chỉ hơn hai giờ bay mỗi nước, có những nước giáp biên chỉ cần một chuyến xe sáu tiếng là tới. Nơi bạn chỉ cần một quyển hộ chiếu và một hành trình chi tiết là có thể bay đến vô điều kiện. Không cần visa, không tốn phí nhập cảnh… nơi chi phí như ở Việt Nam.
Hành trình của chúng tôiNgày 1 (30/1/2016)
Vậy là cũng xong, tro cốt của ba nuôi tôi được đưa vào chùa, chúng tôi dọn dẹp lại đám tang sau hơn hai ngày thức trắng. Nguồn năng lượng gần như cạn kiệt, mấy anh chị em chẳng thèm ăn bữa trưa cùng nhau mà nằm la liệt ra ngủ. Đêm trước chuyến đi, chúng tôi bị stress kinh khủng. Ba bị bệnh nặng và dự tính là sẽ không qua khỏi, trong khi hành trình Đông Nam Á của chúng tôi kéo dài 24 ngày chỉ còn chưa đầy 24h nữa bắt đầu. Mọi người bảo trước sau gì ba cũng sẽ mất và dang dở hành trình. Còn hành trình này, chúng tôi đã vất vả chuẩn bị cả sáu tháng săn vé rẻ, lên lịch trình, tiết kiệm tiền…
Ba tôi mất trước ngày chúng tôi lên đường đúng một ngày. Tôi cảm ơn trời vì ông cũng đã trút bỏ bụi trần, những đau đớn trong hơn sáu tháng qua dày vò ông mỗi đêm. Tôi hủy vé máy bay trong đêm trước chuyến đi để lo tang gia hậu sự. Rồi sau tang gia một ngày tôi đặt lại vé nối tiếp hành trình dang dở. Khi ngồi viết những dòng này thì mọi thứ đã trôi qua thanh thản. Ngồi đợi máy bay đi Malina, Philipines trong cơn thiếu ngủ trầm trọng. Bạn đồng hành bảo tôi siêu quá, sao có thể đi ngay được vậy. Tôi bảo, tang gia ở Sài Gòn vui mà, chết là hết. Lúc sống đã làm hết sự hiếu thuận rồi.
16h chuyến bay nối chuyến từ TP Hồ Chí Minh qua Kuala Lupmur rồi đi Malina kéo dài 9 tiếng. Chúng tôi nói đùa với nhau là ăn trưa ở Việt Nam, ăn tối ở Malaysia, ăn khuya ở Philipines. Đi máy bay chẳng thích như mọi người nghĩ, đó là nỗi ám ảnh của tôi. Máy bay giá rẻ thì ghế ngồi nhỏ, áp suất trên máy bay thay đổi liên tục, làm thủ tục lâu, soi chiếu quét kiểm tra hành lý... Bạn cứ nghĩ ngồi trong buồng kín trên một cái ghế mà chẳng biết làm gì, không online, ngủ thì khó, chỉ có đọc sách hoặc ngồi ngây ra như thế. Thế tôi mới phục mấy anh chị tiếp viên, ngày nào cũng ở trên trời.
Cô bạn Vy của tôi làm cho hãng Emirates thấy ngày nào cũng đăng hình ảnh đi chơi nước này, nước kia. Nhưng có lần nói chuyện Vy bảo làm tiếp viên cực lắm. Cũng chỉ là một kiểu phục vụ trên trời mà thôi. Vy vậy là còn sướng, vì dù sao bay chuyến dài như vậy còn được nghỉ ngơi. Cậu bạn thân của tôi làm cho hãng giá rẻ, mỗi chuyến bay tầm hai tiếng nên phải bay đi bay về trong ngày. Hiếm khi được ở lại nước ngoài.
Chi tiêu đầu tiên cho chuyến đi là hai tô phở ở sân bay Tân Sơn Nhất giá 225.000. Giá ở sân bay, thôi bỏ qua một bên. 4h chiều, chuyến bay cất cánh nhẹ bẫng, hay đúng hơn là lòng tôi đã bỏ lại một gánh nặng ở Việt Nam những ngày giáp Tết. Qua Malaysia quá mệt để đổi tiền trong ngân hàng, chúng tôi đổi tiền ở sảnh nối chuyến. 100 USD được cả thảy 387.5 RM, ở ngân hàng cao hơn một chút 394 RM. Sau này tôi mới biết là giá đó rẻ nhất trong các lần đổi. Các chỗ khác ngoài đường hơn 400 RM, kể cả ở đảo Labuan hay Kota Kinabalu trên đảo Sabah cũng cao hơn 400 RM. Riêng hai người bạn Hà Nội trong hành trình của tôi còn đổi ở phố Hà Chung sẵn tiền Malaysia nên còn rẻ hơn nữa. 7h tối, chúng tôi lại cảm thấy đói và ăn cơm gà ở Sân bay Kuala Lumpur, hai phần cũng chỉ hết 39 RM tính ra, rẻ hơn ở Tân Sơn Nhất.
Máy bay tới trễ, chúng tôi đem thú vui tiêu khiển biến thái của mình trong các chuyến đi ra giết thời gian. Đó là ngồi bình phẩm ai đó đẹp đẹp. Thú vui này hơi trái đạo đức nhưng giết thời gian nhanh ghê gớm. Nhớ lại các chuyến đi Campuchia, hành trình ngồi trên xe ô tô 12 tiếng chẳng biết làm gì chúng tôi đem chàng trai áo vàng từ đầu đến chân ra chọc, gọi là chim vàng. Cứ thế vẽ ra đủ viễn cảnh cho người ta, đoán là trai nước nào, thẳng hay cong, bàn tán đồ đạc. Nhưng chuyến đi Thái là một nỗi tự ái lớn khi chẳng thể gặp được ai để chọc ghẹo cả. Trong suốt 5 tiếng ở sân bay mà chẳng có ai để ngó ngàng. Chàng trai ở sân bay Kuala Lumpur này chúng tôi đoán là từ Singapore vì nhìn hộ chiếu có màu đỏ (hoặc là Trung Quốc), ưa bận đồ Adidas từ nón tới ba lo và giày. Chúng tôi đặt biệt hiệu Kuad ghép từ Kuala Lupur và Adidas.
Đang mải miết về chàng Kuad thì ơn trời, máy bay cũng tới. Trước đó, nhân viên mặt đất rảnh chẳng có gì làm đã đi thu cuống vé trước, em máy bay hạ xuống là đi liền cho nhanh. Tôi cũng thích cách check in của Air Asia rất nhanh, gọn và chuyên nghiệp. Nhớ lại chuyến bay từ Myanmar về Việt Nam chúng tôi phải xếp hàng đúng một tiếng để chờ checkin. Chuyến bay từ Kula tới Manila kéo dài bốn tiếng nữa. Đêm đầu tiên chúng tôi đã ngủ ở trên trời.
(Còn tiếp)
Giới thiệu
Chuyến đi của chúng tôi kéo dài 24 ngày qua 5 nước Đông Nam Á bao gồm Philipines, Brunei, Indonesia, Malaysia và Myanmar. Cung đường bắt đầu từ Việt Nam – Philipine – Brunei-Bali-Malaysia và Myanamar. Mỗi đất nước chúng tôi có nhiều chuyến đi nhỏ tới các thành phố khác nhau.
Vì sao lại là Đông Nam Á? Nếu bảo chúng ta phải bước ra ngoài biên cương lãnh thổ và tổ quốc, Đông Nam Á là hành trình dễ dàng nhất để đi. Đông Nam Á, hành trình cách Việt Nam chỉ hơn hai giờ bay mỗi nước, có những nước giáp biên chỉ cần một chuyến xe sáu tiếng là tới. Nơi bạn chỉ cần một quyển hộ chiếu và một hành trình chi tiết là có thể bay đến vô điều kiện. Không cần visa, không tốn phí nhập cảnh… nơi chi phí như ở Việt Nam.

Hành trình của chúng tôi
Vậy là cũng xong, tro cốt của ba nuôi tôi được đưa vào chùa, chúng tôi dọn dẹp lại đám tang sau hơn hai ngày thức trắng. Nguồn năng lượng gần như cạn kiệt, mấy anh chị em chẳng thèm ăn bữa trưa cùng nhau mà nằm la liệt ra ngủ. Đêm trước chuyến đi, chúng tôi bị stress kinh khủng. Ba bị bệnh nặng và dự tính là sẽ không qua khỏi, trong khi hành trình Đông Nam Á của chúng tôi kéo dài 24 ngày chỉ còn chưa đầy 24h nữa bắt đầu. Mọi người bảo trước sau gì ba cũng sẽ mất và dang dở hành trình. Còn hành trình này, chúng tôi đã vất vả chuẩn bị cả sáu tháng săn vé rẻ, lên lịch trình, tiết kiệm tiền…
Ba tôi mất trước ngày chúng tôi lên đường đúng một ngày. Tôi cảm ơn trời vì ông cũng đã trút bỏ bụi trần, những đau đớn trong hơn sáu tháng qua dày vò ông mỗi đêm. Tôi hủy vé máy bay trong đêm trước chuyến đi để lo tang gia hậu sự. Rồi sau tang gia một ngày tôi đặt lại vé nối tiếp hành trình dang dở. Khi ngồi viết những dòng này thì mọi thứ đã trôi qua thanh thản. Ngồi đợi máy bay đi Malina, Philipines trong cơn thiếu ngủ trầm trọng. Bạn đồng hành bảo tôi siêu quá, sao có thể đi ngay được vậy. Tôi bảo, tang gia ở Sài Gòn vui mà, chết là hết. Lúc sống đã làm hết sự hiếu thuận rồi.
16h chuyến bay nối chuyến từ TP Hồ Chí Minh qua Kuala Lupmur rồi đi Malina kéo dài 9 tiếng. Chúng tôi nói đùa với nhau là ăn trưa ở Việt Nam, ăn tối ở Malaysia, ăn khuya ở Philipines. Đi máy bay chẳng thích như mọi người nghĩ, đó là nỗi ám ảnh của tôi. Máy bay giá rẻ thì ghế ngồi nhỏ, áp suất trên máy bay thay đổi liên tục, làm thủ tục lâu, soi chiếu quét kiểm tra hành lý... Bạn cứ nghĩ ngồi trong buồng kín trên một cái ghế mà chẳng biết làm gì, không online, ngủ thì khó, chỉ có đọc sách hoặc ngồi ngây ra như thế. Thế tôi mới phục mấy anh chị tiếp viên, ngày nào cũng ở trên trời.
Cô bạn Vy của tôi làm cho hãng Emirates thấy ngày nào cũng đăng hình ảnh đi chơi nước này, nước kia. Nhưng có lần nói chuyện Vy bảo làm tiếp viên cực lắm. Cũng chỉ là một kiểu phục vụ trên trời mà thôi. Vy vậy là còn sướng, vì dù sao bay chuyến dài như vậy còn được nghỉ ngơi. Cậu bạn thân của tôi làm cho hãng giá rẻ, mỗi chuyến bay tầm hai tiếng nên phải bay đi bay về trong ngày. Hiếm khi được ở lại nước ngoài.
Chi tiêu đầu tiên cho chuyến đi là hai tô phở ở sân bay Tân Sơn Nhất giá 225.000. Giá ở sân bay, thôi bỏ qua một bên. 4h chiều, chuyến bay cất cánh nhẹ bẫng, hay đúng hơn là lòng tôi đã bỏ lại một gánh nặng ở Việt Nam những ngày giáp Tết. Qua Malaysia quá mệt để đổi tiền trong ngân hàng, chúng tôi đổi tiền ở sảnh nối chuyến. 100 USD được cả thảy 387.5 RM, ở ngân hàng cao hơn một chút 394 RM. Sau này tôi mới biết là giá đó rẻ nhất trong các lần đổi. Các chỗ khác ngoài đường hơn 400 RM, kể cả ở đảo Labuan hay Kota Kinabalu trên đảo Sabah cũng cao hơn 400 RM. Riêng hai người bạn Hà Nội trong hành trình của tôi còn đổi ở phố Hà Chung sẵn tiền Malaysia nên còn rẻ hơn nữa. 7h tối, chúng tôi lại cảm thấy đói và ăn cơm gà ở Sân bay Kuala Lumpur, hai phần cũng chỉ hết 39 RM tính ra, rẻ hơn ở Tân Sơn Nhất.
Máy bay tới trễ, chúng tôi đem thú vui tiêu khiển biến thái của mình trong các chuyến đi ra giết thời gian. Đó là ngồi bình phẩm ai đó đẹp đẹp. Thú vui này hơi trái đạo đức nhưng giết thời gian nhanh ghê gớm. Nhớ lại các chuyến đi Campuchia, hành trình ngồi trên xe ô tô 12 tiếng chẳng biết làm gì chúng tôi đem chàng trai áo vàng từ đầu đến chân ra chọc, gọi là chim vàng. Cứ thế vẽ ra đủ viễn cảnh cho người ta, đoán là trai nước nào, thẳng hay cong, bàn tán đồ đạc. Nhưng chuyến đi Thái là một nỗi tự ái lớn khi chẳng thể gặp được ai để chọc ghẹo cả. Trong suốt 5 tiếng ở sân bay mà chẳng có ai để ngó ngàng. Chàng trai ở sân bay Kuala Lumpur này chúng tôi đoán là từ Singapore vì nhìn hộ chiếu có màu đỏ (hoặc là Trung Quốc), ưa bận đồ Adidas từ nón tới ba lo và giày. Chúng tôi đặt biệt hiệu Kuad ghép từ Kuala Lupur và Adidas.
Đang mải miết về chàng Kuad thì ơn trời, máy bay cũng tới. Trước đó, nhân viên mặt đất rảnh chẳng có gì làm đã đi thu cuống vé trước, em máy bay hạ xuống là đi liền cho nhanh. Tôi cũng thích cách check in của Air Asia rất nhanh, gọn và chuyên nghiệp. Nhớ lại chuyến bay từ Myanmar về Việt Nam chúng tôi phải xếp hàng đúng một tiếng để chờ checkin. Chuyến bay từ Kula tới Manila kéo dài bốn tiếng nữa. Đêm đầu tiên chúng tôi đã ngủ ở trên trời.
(Còn tiếp)
Last edited: