Hôm nay vừa đi tháp tùng người yêu bự chụp ảnh cưới, thấy người vui vẻ, hạnh phúc mà thèm. Thay vì ca cẩm thì tui xin kể chuyện ngoài lề tí. Chuyện về vài viên thuốc cảm, chiếc túi ngủ và một đêm không nhà vệ sinh :
Túi ngủ và thuốc_ tình yêu bé nhỏ của tui : (NT)
Lán 2800m nằm trên một bãi đất nhão, ngổn ngang là thân tre, cây và một số bờ tường xây dở dang( sau được biết đó là nhà vệ sinh đang xây dở dang_tiền đề cho các vụ hái măng non của các F1707). Rón rén thế nào thì giày cũng dơ vì trời thì tối nhanh và mưa lâm thâm, chẳng phân biệt được đất chỗ nào cứng, chỗ nào mềm. Chui vào lán, quăng vội balô, tháo giầy rồi là mình nhanh chóng tìm chỗ nào ấm áp để rúch mình vào. Chỉ nhớ là ban đầu thì đắp ké chăn với mọi người,lúc đó mới thấy rõ được sự chia sẻ thông tin trên diễn đàn của các ace đi trước thật là đáng quý biết bao. Lớp áo đồng phục mặc ngoài đa số bị ướt và được mọi người mắc lên cùng với 1 vài thứ nữa. Với gió núi và cái lạnh của fansipang lúc bấy giờ thì chiếc đệm lót lưng + chăn cũng chỉ là tương đối. Mặc thêm áo len và đội mũ len, găng tay vào rồi mà vẫn thấy lạnh. Mình lại vốn bị dị ứng thời tiết nên quả thật là khốn khổ,mũi liên tục ắch-xì, cứ như mẫu quảng cáo của pin ennergizer "liên tục, liên tục, liên tục", đến là xấu hổ :">.
Cho tới khi tôi được uống vài viên thuốc cảm của Nhi và nhận được cái túi ngủ ấm áp:L. Biết ơn vô cùng sự chu đáo của người bạn đồng hành, người mà một mình vác cái balô "thứ gì cũng có" nặng 6kg từ lúc đi tới lúc về, xuống núi rồi lại leo otô về HN ngay trong đêm, hôm sau đó còn lê la đi bộ 1 vòng Hà Nội. Đó là người mà sau này tôi trìu mến gọi rằng "my idol". Và thử tưởng tượng nếu không có cái túi ngủ đó nữa, chắc tôi sẽ cứng đờ như cá đông lạnh trong cái hơi gió rét của đêm mưa bão ấy rồi. Chuẩn bị trước và chuẩn bị bị kỹ càng là điều quan trọng nhất mà bản thân bạn phải làm trước mỗi chuyến đi. Bạn thấy đó, tôi cũng có chuẩn bị nhưng vì không đến nơi, đến chốn nên vẫn bị ốm. May mắn là sự sơ xuất không lớn lắm và người bạn đường có thể giúp đỡ mà không ảnh hưởng gì nhiều tới bản thân họ. Nhưng nếu có ảnh hưởng đến sức khoẻ và thậm chí an toàn tín mạng thì tôi thật đáng trách biết bao. Dù F1707 chinh phục Fan thành công nhưng với đánh giá của cá nhân tôi, tôi vẫn chưa thành công.
Không nhà vệ sinh :
Tôi không biết các bạn đã từng leo Fan trước đây đã giải quyết chuyện vệ sinh cá nhân như thế nào lúc ở 2800m. Cá nhân tôi khi biết chả có nhà vệ sinh thì tôi bắt đầu ăn ít + uống ít --> để khỏi phải bồn chồn chuyện đi vệ sinh khi mà tôi đã trót không đánh răng, rứa mặt. Khổ thật ! Thế nhưng ba mươi bảy con người còn lại thì sao ? Họ đã vượt chuyện đó như thế này :
TH1 : Ngay trong đêm tối, bên cạnh lán, đèn pin + đồng đội hỗ trợ-->tên sao để vậy. Các chiến sĩ ta lúc đơn lẻ, lúc thành đoàn, kẻ cầm đèn pin soi đường, người cảnh giới cho bạn mình hành sự. Các bạn nam thì thoải mái rồi, chỉ tội các bạn nữ, quả là trăm đường bất tiện.
TH2: Ngày hôm sau, trời sáng, bụi rậm trên đường đi-->tên gọi "hái măng non" ( mình nào giờ có nghe cái cụm từ này đâu, cứ tưởng hái măng thật, đến lúc được một vài bạn giác ngộ, miệng mới "aaa....ô ô" hiểu ra. Không cần đèn pin nhưng mức độ tai tiếng vẫn như cũ (alô, ála, xong chưa ? xong chưa?)
Ai trường hợp nào thì các bạn mem tự biết vậy,ai có cách khác nhớ bỏ nhỏ tớ, tớ thêm vào; còn chuyện nhóm hái măng của các cô gái, tớ không dám nghe theo anh Vít, kể nhiều ra đây lại bị oánh hội đồng. Kể chuyện này ra nhằm cập nhật điều kiện vệ sinh của lán 2800m với mọi người, vườn quốc gia Hoàng Liên Sơn đã rất cố gắng cải thiện tình hình vệ sinh để phục vụ du khách. Mong các bạn leo Fan sau sẽ có tiếp tục cập nhật thông tin cho mọi người được biết.
Khách sạn 5 sao là đây :