hortensia
Phượt thủ
Chỉ còn biết ngửa đầu lên trời kêu khổ! Không hiểu làm sao mà mọi người cùng đồng loạt mất cảnh giác tai hại, từ đầu cuộc hành trình chưa bao giờ cả đội đi sát nhau thế này. Nữa là chúng tôi đang “vi phạm pháp luật”, cụ thể luật giao thông đường bộ VN.
Vượt khỏi trạm một đoạn cực ngắn, tôi vội móc điện thoại đánh động Pucca. Có còn kịp không, các xe đã đến rất gần rồi! Cái điện thoại chết tiệt! Bình thường dễ lấy thế mà lúc này lọt sâu trong túi, moi mãi không ra. Tay chân luống cuống, tôi dò tên Pucca, sao chẳng thấy đâu cả, lúc trước nó mới gọi cho mình mà! Sao tự nhiên mọi thứ lại điên rồ hết cả lên thế này!
Quay đầu lại ngay trước mắt hai hung thần quả là quyết định mạo hiểm, nhưng chẳng còn cách nào khác. Chúng tôi liều lĩnh phóng ngược lại, trong lúc tay tôi vẫn bấm điện thoại. Pucca! Pucca! Nó đang làm cái quái gì thế không biết!
Và ngay trước mắt tôi, hiện lên một cảnh tượng đứng tim. Cả năm xe đang ào ào lao tới, cờ đỏ tung bay, từng chiếc, từng chiếc một … cách nhau đều đặn chỉ chừng vài mét. Một xe, hai xe, rồi ba xe … Xe chở ba đây rồi, tôi giơ thẳng tay về phía thằng Chuối, khoát lia lịa. Liệu có ăn thua gì không, đoạn này gần như mọi thứ bày cả ra trước mắt hai ông giời kia ...
Chân Pucca vừa chạm đất thì tôi cũng kịp nhìn thấy hai anh công an chạy xổ cả ra, nhưng theo hướng ngược lại, túm được một xe nào đó phía trên. Nếu không, dễ gì xe zin ba thả người xuống ngang nhiên như thế được. Tim tôi hơi giãn ra một tấc.
Để Pucca ở lại ngang đường, chúng tôi quay đầu thêm lần nữa. Ngang qua hai bóng áo xanh, giờ tôi mới nhìn rõ hai kẻ vừa thế mạng xe thằng Chuối chỉ trong nháy mắt, đang làm động tác xuất trình giấy tờ.
Chính là anh Thiện và Lâm.
Vượt khỏi trạm một đoạn cực ngắn, tôi vội móc điện thoại đánh động Pucca. Có còn kịp không, các xe đã đến rất gần rồi! Cái điện thoại chết tiệt! Bình thường dễ lấy thế mà lúc này lọt sâu trong túi, moi mãi không ra. Tay chân luống cuống, tôi dò tên Pucca, sao chẳng thấy đâu cả, lúc trước nó mới gọi cho mình mà! Sao tự nhiên mọi thứ lại điên rồ hết cả lên thế này!
Quay đầu lại ngay trước mắt hai hung thần quả là quyết định mạo hiểm, nhưng chẳng còn cách nào khác. Chúng tôi liều lĩnh phóng ngược lại, trong lúc tay tôi vẫn bấm điện thoại. Pucca! Pucca! Nó đang làm cái quái gì thế không biết!
Và ngay trước mắt tôi, hiện lên một cảnh tượng đứng tim. Cả năm xe đang ào ào lao tới, cờ đỏ tung bay, từng chiếc, từng chiếc một … cách nhau đều đặn chỉ chừng vài mét. Một xe, hai xe, rồi ba xe … Xe chở ba đây rồi, tôi giơ thẳng tay về phía thằng Chuối, khoát lia lịa. Liệu có ăn thua gì không, đoạn này gần như mọi thứ bày cả ra trước mắt hai ông giời kia ...
Chân Pucca vừa chạm đất thì tôi cũng kịp nhìn thấy hai anh công an chạy xổ cả ra, nhưng theo hướng ngược lại, túm được một xe nào đó phía trên. Nếu không, dễ gì xe zin ba thả người xuống ngang nhiên như thế được. Tim tôi hơi giãn ra một tấc.
Để Pucca ở lại ngang đường, chúng tôi quay đầu thêm lần nữa. Ngang qua hai bóng áo xanh, giờ tôi mới nhìn rõ hai kẻ vừa thế mạng xe thằng Chuối chỉ trong nháy mắt, đang làm động tác xuất trình giấy tờ.
Chính là anh Thiện và Lâm.
Last edited: