What's new

[Chia sẻ] Làng nho mùa hè

Kết thúc 3 tuần đi làm xa, trên đường về Marseille tôi tranh thủ ghé St Emilion và thành phố Bordeaux để ngắm cánh đồng nho mùa hạ.

St Emilion - thị trấn nhỏ cách thành phố Bordeaux nửa giờ tàu, nằm trong quần thể juridiction của Bordeaux được công nhận là di sản thế giới vì những cánh đồng nho bất tận ngon lành bậc nhất.

Nơi này quả không làm tôi thất vọng. Vừa bước xuống tàu, tôi đã đứng lọt thỏm giữa những đồi nho xanh trùng trùng điệp điệp, cái nhà gare thì vắng tong vắng teo chả có ma nào ngoài một tôi đang loay hoay lạ lẫm.

Không nhân viên nhà gare để hỏi, không bản đồ trong tay, lọt thỏm giữa bạt ngàn nho và xanh lá, buổi sáng vừa nhỡ chuyến tàu, tôi chậc lưỡi cho một ngày báo hiệu sẽ còn nhiều gay cấn ;-)


Đường vào thị trấn


Rời gare vắng như ma, tôi lững thững đi dọc đường quốc lộ chạy dưới chân những đồi nho ngút ngàn. Phía tít đằng xa thấp thoáng mái nhà, vài tốp khách du lịch đi bộ ngược chiều, tự nhủ chắc nơi ấy là trung tâm thị trấn.

4h30 pm, nắng đổ xuống như mật, đúng là cái nắng miền Tây Nam có thể khiến mình say ngã lăn quay đơ lúc nào không biết. Cơ mà nắng to nên trời cũng xanh xanh, khác hẳn dự báo thời tiết tối hôm trước tôi đọc bảo sẽ mưa rầm rầm.

Tôi hí hửng lôi em máy ảnh còi ra chụp lấy chụp để mà chả cái chụp nào ra cái nào. Thì toàn một dải xanh bát nga bát ngát, cảm giác như mình đang lạc giữa đồi chè Mộc Châu hay đứng trước biển olive xanh rì của vùng Andalusia tươi đẹp. Nhưng đây không phải Tây Bắc thân yêu, không phải xứ sở của những bản flamenco đắm say não ruột, đây là một ngôi làng nhỏ được bao quanh bởi những cánh đồng nho, và đáng tiếc thay tôi lại đến vào lúc chả vào mùa quả chín. Ngắt trái nho xanh nhỏ bằng đầu ngón tay út, nếm thử mà le lưỡi: Chát chát là ^^


5816357943_49aa54d8e7_z.jpg


5816360007_f29680ec8d_z.jpg


5816362387_17ee9baa54_z.jpg
 
Last edited:
Từ gare đi bộ vào thị trấn mất 35 phút nếu vừa tà tà ngó nghiêng vừa tung tăng chụp choẹt. Ấy thế mà sao tôi cảm giác khoảng cách cứ xa vời vợi ấy. Chắc bởi những cánh đồng nho rộng rãi quá, dễ khiến con người trở nên bé nhỏ và lọt thỏm và cô độc...

Vừa lếch thếch tới phố trung tâm, tôi tròn mắt ngạc nhiên. Eo ôi toàn người là người, đông vui tấp nập, khác hẳn không khí ảm đạm vắng vẻ khi tôi vừa bước xuống tàu.

Này thì san sát quán cafe, restaurant, khách sạn...và đặc biệt là những boutique rượu đủ loại đủ màu đủ nhãn mác. Thì nơi đây là xứ sở rượu chè cơ mà, hehe. Nhìn những quầy rượu đẹp long lanh, ly cốc sáng loáng mà sướng mắt, chỉ tiếc tôi đếch phải dân biết nhậu nhẹt, nên không bon chen sà vào nếm thử. Gọi điện cho đứa bạn, hỏi cô chủ nhà thích uống loại rượu gì, tôi mua về làm quà. Cô ấy bảo: Thôi mày không biết mua, giá cả đắt đỏ mà vớ phải loại chả ra gì thì phí của giời lắm. Mua cho cô mấy loại bánh đặc sản là được rồi :D


Đi phượt ở Pháp có cái tiện là mỗi thành phố đều có một văn phòng du lịch, bạn có thể phi thẳng đến đấy, trước tiên là để xin bản đồ miễn phí, sau nữa (nếu muốn) nhờ tư vấn hoặc mua tour. Tôi thuộc loại lười biếng, ẩu đoảng, trước khi đi đâu chả chịu chuẩn bị kỹ, vì vậy tới thành phố nào thì cứ nhăm nhe theo bảng chỉ đường tìm đến văn phòng du lịch mà xin cái bản đồ tourisme, rồi lấy bút bi đánh dấu những nơi cần đến, và a lê hấp, đi bộ thanh toán từng ngõ nhỏ phố cổ ;-) Lần này tới St Emilion, có cái sung sướng...được cho bản đồ. Chả là đang dáo dác tìm đường tới văn phòng du lịch, thấy hai cô gái lăm le plan trong tay, tôi chạy lại hỏi: Các chị lấy bản đồ ở đâu đấy? Họ bảo: Bọn khách sạn đưa cho tao. Mày cầm lấy một cái này, tụi tao dùng một cái là đủ rồi. Hê hê, tôi cười toe cảm ơn rối rít. Nhớ lần trước ở nhà ga xứ Ronda, tôi cũng cho một con bé người Pháp cái bản đồ thành phố, dù lòng tiếc ngẩn tiếc ngơ mất một vật kỉ niệm. Ôi thôi đúng là ở hiền gặp lành, tặng bản đồ cho người khác rồi lần khác lại được tặng lại. Hì hì.

Thế nhá, có bản đồ trong tay rồi, ta đây cóc sợ bị lạc.
 
Last edited:
Khám phá thành cổ Saint Emilion


Thị trấn St Emilion khá đáng yêu. Những con dốc bất thần hiện ra, lát đá nâu xám cũ kỹ, dẫn tôi lên một ngôi nhà thờ hay một balcon rộng toàn gió để trông ra những triền nho ngút mắt. Một tháp chuông đặt ở vị trí cao nhất của đồi, cứ đến đúng giờ tròn lại gióng giả điểm những hồi chuông yên bình thanh thản, như hàng hàng khách du lịch duỗi dài chân ngồi ở terrasse cafe nhấm nháp cái nắng chậm chạp của buổi chiều chủ nhật sắp tàn.

Vẫn là ngõ nhỏ phố cổ quen thuộc của những thị trấn cũ xưa, những bờ tường, bậc thang bằng đá ngả màu vàng hoặc xám xịt qua nhiều thế kỷ. Tôi có thú vui đi bộ tà tà trong khu thành cổ, vào buổi trưa vắng hay lúc muộn chiều, khi mà xung quanh vắng thật vắng người, lúc đó cứ như thể mình được quay ngược thời gian, lạc bước về những năm tháng xa xôi và bản thân mình cũng tự dưng trở thành nỗi niềm gì đó như là trầm tích.

Phố cổ st Emilion rất độc đáo, những ngôi nhà nối tiếp nhau mềm mại thuôn dài ven hai sườn đồi, để rồi gặp nhau ở đỉnh đồi với móc xích uy nghiêm đẹp đẽ là nhà thờ monolithe bằng đá - một trong hai nhà thờ monolithe nổi tiếng trên thế giới, với tháp chuông cao 133m, được xếp hạng di tích lịch sử vào năm 1883.

Những cầu thang hẹp chênh vênh uốn khúc theo mô hình nhà hát lớn, những lối đi nhỏ với bức tường nho leo xanh rì mướt mát, những hành lang đứng ven đồi hứng gió, từ đây có thể nhìn ra dải cánh đồng nho bất tận tuôn dài tuôn dài như hàng hàng xấp lụa mượt. Những mái hiên quán cafe nằm ngay đầu phố hay dưới chân nhà thờ, với những ly rượu sóng sánh dưới nắng, tỏa ra mùi thơm vừa dễ chịu vừa gọi mời. St Emilion, cái ngôi làng trung cổ nhỏ nhắn xinh đẹp này, rất biết cách giữ chân tôi ở lại.


5820988474_2e87368fb9_z.jpg


Ngõ vào thị trấn


5820429285_1ebc6662ed_z.jpg


Tháp chuông nhà thờ buổi chiều còn nắng



5820449245_0379dd7f42_z.jpg


Place d l'eglise monolithe, nhìn từ đỉnh đồi


5821030194_eb6ec435d3_z.jpg


Tháp Roy được xây năm 1237 theo lệnh của vua Anh Henri III và công tước vùng Aquitaine. Công trình này cũng được xếp hạng di sản thế giới.


5821040198_90930fa7ca_z.jpg


Sẩm tối trước cơn mưa, các cửa hàng đóng cửa, và phố cổ St Emilion vắng vẻ đến thế này đấy.


5821041896_45c870782b_z.jpg



5820482941_cdf741e790_z.jpg


Porte Brunet từ thời trung cổ. Đây là cổng vào hiếm hoi vẫn còn được giữ nguyên vẹn ở Pháp.
 
Last edited:
5820496181_15c7c4be14_z.jpg


Quầy rượu

5820494381_e9214ae8a5_z.jpg


Từ sáng tới chiều chưa có gì nhét vào bụng, đói nên tay chụp ảnh bị run thế này đấy, hehe


5820471859_0d87f70d21_z.jpg



5820451289_5f884b5d3b_z.jpg


Và tất nhiên không thể thiếu những ngôi nhà, những bức tường với dàn nho leo xanh rì quanh cửa sổ


5820453317_085559475a_z.jpg


Bonus thêm em cửa sổ hoa xinh xinh đáng yêu


5820473907_9ce00f87fd_z.jpg


Ngôi nhà này nằm ở đại lộ vành đai thị trấn, ngay sát một cánh đồng nho


5821045498_287d79dc63_z.jpg


Bonus thêm cái ngõ hoa nhỏ teo
 
Mải chơi, không biết đêm sẽ ngủ ở đâu...


Theo kế hoạch ban đầu, buổi sáng tôi tới St Emilion và buổi tối về Bordeaux. Thế nhưng tôi bị lỡ tàu, đến tận 4h chiều mới đặt chân xuống St Emilion. Thị trấn này đáng yêu quá đỗi, tôi không thể chơi ở đây chỉ chốc lát rồi bỏ về Bordeaux ngay, chính vì vậy tôi quyết định sẽ ở lại Emilion một đêm. Vấn đề là tìm hotel...

Ầy dà, hotel, tưởng đơn giản mà phức tạp à nha, đối với một đứa đi bụi nghèo rớt như tôi, lại rơi trúng vào một thị trấn du lịch nhỏ xíu nhưng đắt đỏ. Phượt ở Pháp ức nhất là khó tìm khách sạn giá rẻ. Trong khi hệ thống hostel, hostal và pension ở Tây Ban Nha lại cực kỳ phát triển. Với 15e, bạn có thể dễ dàng có chỗ ngủ ngon lành trong một hostel duyên dáng ở Sevilla, Granada, Cordoba, trong khi đó, ở Pháp, bất kì một thành phố tỉnh lị xa xôi nào, 15e một đêm gần như là hiếm hoi.

Chính thế, khi dạo một vòng Emilion, nhìn giá Hotel, nhà nghỉ mà tôi phát sốt, phòng rẻ nhất cũng từ 50e trở lên, còn thường thường là 100e. Thế này thì tôi thà ngủ vỉa hè còn hơn...

Ngắm, chụp ảnh, đi bộ chán chê, bụng thì đói ơi là đói bởi sáng dậy muộn chả kịp ăn gì, nhìn quanh không thấy cái siêu thị nào, đành vào quán cafe restaurant lướt wifi tìm phòng, ăn đĩa salade với làm một cốc cappuchino kem cho ấm.

Anh chàng làm việc ở quán cafe nhún vai bảo: St Emilion chả có quái gì. Không quán bar, không sàn discotheque. Các cửa hiệu đóng cửa lúc 8h. Bạn muốn tìm khách sạn giá rẻ thì nên sang thành phố Libourne kế bên. Tôi hí hửng: Vậy giá khoảng bao nhiêu? - Thì từ 50e trở lên. Thấy cái bản mặt ỉu xìu của tôi, anh chàng nháy mắt trêu: Hay là về nhà tôi ở.

Vậy là tối nay mình chính thức vạ vật vỉa hè
, tôi làu bàu nghĩ. Kể cũng hơi lo lắng, con gái con đứa, dù từ hồi sang đây toàn đi phượt một mình, từng ngủ ở sân bay Barca một đêm, nhưng chưa khi nào tôi lang thang đường phố overnight thế này. Chậc lưỡi, nhớ cái chữ ký của bác nào đó từng đọc trên phuot.com: Chả biết ngày mai ra sao, mà có ra sao thì cũng chả sao. Tôi khoác cái laptop rời quán, bước về ngoại ô, phía những cánh đồng nho bất tận cứ vô tư chạy dài và hát ca trong gió hoàng hôn.
 
Last edited:
Let me take you down cause I'm going to vignes vertes fields


Let me take you down cause I'm going to strawberry fields. Beatles đã hát như thế từ mấy mươi năm trước, còn buổi chiều mùa hạ đầu tháng Sáu này, tôi vừa đi vừa tưng tửng ê a: Let me take you down cause I'm going to vignes vertes fields ;-)


Nếu muốn gặp nơi bình yên nhất trên thế giới, xin bạn cứ tìm về những khoảng đồng xanh.

Quả vậy tôi chẳng bao giờ quên được những đồi chè tháng ba Mộc Châu, khi cùng bạn bè nối đuôi nhau chạy dọc triền đồi, khi chúng tôi để gió giang những vòng tay to và rộng ôm xỏa, khi mà tóc rối, áo bay, những nụ cười cũng phơ phất tựa như bông hoa cải trắng phau cuối xuân vừa hé nở.

Tôi cũng chẳng bao giờ quên được miền nam Tây Ban Nha, ánh nắng chói chang trên những rừng cây olive xanh non mịn màng, những ngôi nhà trắng xinh đẹp điểm xuyết cho chuỗi xanh ấy càng trở nên lấp lánh và đáng yêu và sống động biết chừng nào.

Giờ đây, vào một ngày chớm hè, ngay trên đất nước Pháp thân quen gần gũi, đứng giữa những đồng nho miên ma miên man, tôi lại một lần nữa tìm thấy khoảng lặng cho riêng mình, bình yên đến mức tưởng có thể chạm vào nỗi đơn độc bằng cái mỉm cười nhẹ tênh tênh.

Đồng nho St Emilion rộng lắm, khoảng xanh này nắm tay khoảng xanh kia, dắt nhau chạy về phương trời xa tít mù. Những lối mòn nhỏ quanh co thong thả, những chiếc lá lẫn với chùm quả non đu đưa trong gió, hứa hẹn một ngày chín ngon lành.

Tôi cũng chả vội gì, hết leo lên đồi rồi lại ngược xuống dốc, men theo những lối mòn xíu xiu, ngắm đã đời sắc xanh tươi đầu hạ, cái màu xanh còn chờ đợi, còn hẹn hò, vì biết chẳng bền lâu nên cố căng mình xanh ngát.

Ngồi bệt xuống đất, dưới bóng râm một cây đại thụ, cảm giác tôi có thể ngả đầu lên chiếc balo đánh một giấc đã đời. Thị trấn đằng xa, trong ánh hoàng hôn vàng nhạt, tháp chuông nhà thờ càng trở nên nổi bật và bỗng hóa ra ngậm ngùi. Tôi ước chi mình là một gã họa sĩ lang thang mơ mộng, tôi sẽ cắm giá vẽ ở đây, trong gió và trong buổi chiều tà, đổ lên bức tranh thứ xanh vồn vã vô tư và nguyên thủy nhất. Rồi cứ thế, ngủ ngon lành bên bức vẽ còn dang dở...


5820441661_b9626bb7b8_z.jpg



5820440039_b1faa85178_z.jpg



5820997656_e4951085a6_z.jpg



5820993878_ae8c3db50e_z.jpg



5820999062_a09813883a_z.jpg



5820486779_8164998c2f_z.jpg



5821036180_1fff2240d8_z.jpg


Hoàng hôn trên cánh đồng nho
 
Last edited:
10h pm. Đêm đã về, phố xá lên đèn vàng vắng hoe vắng hoắt. Kì lạ chưa, chỉ buổi chiều nãy thôi, còn tấp nập đông đúc khách ngồi chém gió ngoài vỉa hè quán cafe, restaurant; thế mà bây giờ, chỉ im lìm những mái nhà nâu đỏ già đi trong đêm tối, thảng hoặc lắm bắt gặp vài đôi khách du lịch đi bộ thong thả về phía hành lang nhà thờ để nhìn toàn cảnh làng quê từ trên cao lộng gió.

Trời sắp mưa, khác hẳn cái nóng ran khiến tôi ướt đầm lưng áo khi vừa bước xuống tàu hồi chiều, đằng xa rền rĩ sấm sét, tôi đành đi kiếm chỗ trú tạm cho một đêm không chịu bỏ tiền thuê hotel.

Tôi để ý St Emilion hầu như không có bọn rệp, đường phố sạch sẽ và có vẻ an toàn, tôi chui vào một góc khuất cạnh gallery sáng đèn, lôi em mp3 cũ xỉn ra nghe nhạc và dùng 3G vào facebook kể chuyện.

Càng về đêm càng lạnh. Buổi trưa nóng kinh khủng, hành lý nhiều nên tôi gửi tuốt ở gare bordeaux, chỉ mặc quần short, áo ba lỗ, mang khăn rằn theo thói quen và một chiếc áo manteau trong túi xách. Thế là huy động cả khăn cả áo đắp lên người, vừa ngồi bệt dựa tường, vừa cắn răng chịu lạnh. Cái con mèo hoang ở đâu đi qua, dừng lại và cứ ngó tôi trân trân, chắc nó nghĩ: Làm Người mà cũng đi hoang hở :))

Số tôi không được thấy cảnh bình minh rực rỡ. Nhớ 2 lần overnight Hà Nội thì một lần buổi sáng dính mưa, đúng kiểu "Bình Minh Mưa" khiến tôi với đứa bạn thân co ro đứng trú ở mái hiên một cửa hàng trên đường Đê La Thành lúc 5h sáng; lần khác, 7h am trên cầu Long Biên, mây đen sầm sì và nắng trốn biệt đi đâu mất. Lần này St Emilion, cũng 7h, ông mặt trời lại lần nữa chơi xỏ tôi.

Ngồi cả đêm vừa mỏi vừa lạnh vừa đói, tôi leo lên hành lang dưới chân nhà thờ, từ đó có thể nhìn toàn cảnh panorama phía xa với những cánh đồng nho mềm mại bao quanh làng. Tất cả chỉ là một màu xanh sẫm chìm trong màn sương mờ. Chán quá đi mất thôi.

Đi ngang qua boutique rượu chưa mở cửa, bậc thềm ngoài tỏa ra hơi nóng từ máy sưởi, thế là tôi ngồi phệt xuống thềm, lấy bàn tay di di lên chân cho ấm dần.

8h am, tôi loanh quanh ra phía Nam thị trấn, tình cờ thấy cái siêu thị vừa mở cửa, hí hửng chạy vào mua bữa sáng. Rồi lại tình cờ thấy cái công viên ngay bên cạnh, kiếm băng ghế ngồi, chén xong bữa sáng, theo đúng tâm lý "ăn no ngủ khì", tôi ngáp vặt một cái rõ dài. Ôi cả đêm không ngủ, buồn ngủ quá, nhìn quanh chả có ma nào, vậy là tôi khoác áo manteau, kéo sụp mũ lưỡi trai, co chân ngủ khì trên ghế như một thằng con trai bụi đời chính hiệu ;-)



5821048930_5b4582d6e1_z.jpg


Đồng nho phía nam thị trấn, buổi sáng sớm


5820492227_c6e3c90bc6_z.jpg


Cổng vào một hãng rượu


5820490319_4a01435b04_z.jpg


Bonus Ven đường, tôi thấy bụi Đinh Tử Hương đang nở hoa thơm quá đi mất. Chà, Đinh Tử Hương tháng Sáu, loài hoa mà tôi yêu yêu quý vô cùng khi đọc những cuốn truyện Nga hồi còn bé xíu.
 
Last edited:
Sẽ là một điều vô cùng đáng tiếc nếu đi chơi làng nho mà không ghé vào thăm hầm rượu của một hãng rượu nào đó.

Nhìn sơ đồ juridiction, điểm qua cũng thấy có trăm chateaux rượu. Nhân lúc đợi tàu về Bordeaux, tôi ghé đại một hãng rượu gần gare, có cái tên là La Gaffeliere. Bạn nào từng uống loại rượu này chưa nhỉ?

Sáng thứ hai, chẳng có đoàn nào vào thăm chateau rượu, chỉ độc tôi lếch tha lếch thếch. Chị nhân viên phụ trách lại đi vắng, thế là bọn chateau này sai một chị khác kém pro, dẫn tôi đi quanh quanh ngó ngàng, thăm hầm rượu và...không thử rượu.

5821137136_30a88de60c_z.jpg


Kho chứa rượu, thùng bằng gỗ sồi. Nhìn bên ngoài tôi thấy chateau chỉ gồm mấy cái nhà bé bé, ai ngờ đi sâu vào rộng phết í


5821139234_157831f793_z.jpg


Bác này là nhân viên phụ trách kĩ thuật, trên tay cầm chai rượu chưa dán nhãn, hehe



5822420805_4fa8ae6e71_z.jpg


Xén cỏ
 
1h pm lên tàu về Bordeaux, kết thúc trọn vẹn một ngày bụi đời giữa đồng nho bình yên, đẹp đẽ và nổi tiếng nhất nhì nước Pháp.


Ngôi làng trung cổ vẫn đứng trên đồi cao lộng gió, dõi đôi mắt già nua xa xôi nhìn gia tài của mình bồng bềnh trôi xanh thẳm giữa biển trời. Những cánh đồng hát ca, những mái nhà vàng phai trong mưa nắng, những hầm rượu chất đầy thùng gỗ sồi, ấp ủ thứ rượu vang tinh túy chắt lọc từ hương đồi, từ đá vôi trắng và từ những hồi chuông thanh vắng qua bao thế kỷ vẫn rất trong và yên lành.


Giá tôi là một gã họa sĩ mộng mơ lang thang, tôi sẽ đổ tràn thứ màu xanh nguyên sơ, hồi hộp và hồn nhiên nhất lên bức tranh mùa hè còn nhiều dang dở này...


253677_10150627623455230_680790229_19214810_3077347_n.jpg


255157_10150627623680230_680790229_19214812_2799717_n.jpg


Bonus thêm cái hành lang tu viện nằm ngay cạnh nhà thờ.
 
Bài này bị chìm, a vào đẩy lên chút xíu, gọi là kỷ niệm mùa hái nho. Từ những cánh đồng nho đến thu hoạch, ủ rượu, rồi thử rượu nhé.
Saadi có phải là LTV k?

334448_2285738019929_1143249934_32810902_4782124_o.jpg


332204_2285739459965_1143249934_32810911_2371438_o.jpg


336666_2285762100531_1143249934_32810971_4595248_o.jpg


326653_2285747380163_1143249934_32810927_901418_o.jpg


288764_2285772020779_1143249934_32811016_3008930_o.jpg


325412_2285773820824_1143249934_32811023_5557215_o.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,462
Bài viết
1,153,068
Members
190,097
Latest member
bonghongvu
Back
Top