What's new

Miền ký ức - Hà Giang

Bạn có bình chọn cho bài dự thi của Ngay_moi không?

  • Votes: 16 100.0%
  • Không

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    16
Re: Miền ký ức - hà giang

MIỀN KÝ ỨC – HÀ GIANG
Tôi đang ốm, mà nếu nói theo giọng miền Nam thì gọi là tôi đang bị bệnh. Trở về sau một chuỗi này lăn lộn trên đất Hà Giang với nắng noi, bụi bậm...đủ thứ. Có vẻ như sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn, sau 3 ngày quậy tưng bừng không bị gì thì giờ tôi phải co ro trong chăn và đầu thì đau như búa bổ.
Cái giá phải trả cho việc tôi bị ốm thế này là những kỉ niệm, những cung bậc cảm xúc và những người bạn. Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình có thể có những giây phút tuyệt vời đến như vậy khi đến với cung đường Hà Giang vào ngày giỗ tổ. Trong những chuyến phượt trước đây của mình, tôi thật sự không quan trọng lắm việc mình đi với ai, đùa thế nào và vui ra sao, tôi chỉ quan trọng một điều là nơi tôi đến cảnh sẽ như thế nào và tôi khám phá gì từ nơi đến. Nhưng khác, chuyến đi lần này hoàn toàn khác, tôi đã rất hạnh phúc khi được làm bạn với những người có cá tính rất riêng và ở cùng với họ, tôi thật sự cảm thấy mình vui vẻ.
Ngày thứ nhất:
8h tối ngày thứ năm nóng nực, tôi xách ba lô lên xe bus ra bến xe Mỹ Đình để bắt đầu cuộc hành trình khám phá vùng đất nơi địa đầu tổ quốc. Sau những cái bắt tay rất "xã giao", chúng tôi lên xe và mỗi người giường ai nấy nằm, những câu chuyện cũng "xã giao" không kém được chúng tôi kể cho nhau nghe. Ừ thì lạ đấy, ừ thì mới đấy, ừ thì cười đấy, nhưng chẳng có gì là thú vị…
Ngày thứ hai:
5h sáng, chúng tôi đến Hà Giang, lấy xe và bắt đầu hành trình chinh phục cực Bắc. Chúng tôi bám nhau trên đường và càng lúc càng chìm vào những mỹ cảnh được bày ra trước mắt. Những điểm dừng là những câu chuyện bớt "xã giao" hơn rất nhiều, những tình huống trên đường, những trò chọc phá nhau được mọi ngươi đem ra "biểu diễn". Ấy vậy mà hay, khoảng cách của chúng tôi dần như bị xóa bỏ, cái khoảng cách cả về tuổi tác, cả về không gian đã dần bị tan biến sau một ngày chúng tôi hành quân trên những con đường ngoằn ngèo đầy nguy hiểm. Chạy mãi cũng đến, hơn 6h tối chúng tôi cũng có mặt dưới chân cột cờ Lũng Cú và nghỉ ngơi. Sau khi nhận phòng và tắm rửa xong, chúng tôi tập trung dưới nhà ăn để "ăn cơm". Sở dĩ tôi để hai từ "ăn cơm" trong ngoặc kép là vì chúng tôi có ăn cơm mấy đâu. Khởi đầu cho bửa cơm là chén rượu ngô và kết thúc cũng là chén rượu ngô, khác nhau ở chổ, chén cuối cùng đầy hơn và tình cảm hơn. Chúng tôi bắt đầu "khám phá" nhau, bí ẩn lắm chứ bộ, có tận 27 con người lạ mà mình chưa biết gì về họ. Những chén rượu được đem ra làm trò tiêu khiển của bọn "trai già, gái ế", nào là hỏi tuổi, nào là hỏi tên, nào là hỏi trình trạng hôn nhân gia đình, nào là...
 
Re: Miền ký ức - hà giang

Ngày thứ ba:
6h sáng chúng tôi dậy, ăn vội bửa sáng và tiến hành leo lên cột cờ Lũng cú. Cái thú nhất có lẽ là cảnh đẹp vô cùng và cảm giác chinh phục. Đấy, chúng tôi đang đứng đấy, nơi cực Bắc của mãnh đất hình chữ S, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ mình đến được đây. Trong những bài học địa lý, tôi đã biết cao nguyên Lũng Cú là cực Bắc của tổ quốc tôi, nhưng tôi chưa hề nghĩ rằng có một ngày mình sẽ đến được đây. Lòng tự hào của đứa con miền Nam lần đầu tiên đến đây là như thế, cảm giác lâng lâng khó tả với niềm hãnh diện vô bờ bến. Bây giờ, chúng tôi dường như đã thân quen nhau hơn và yêu mến nhau hơn, vì cơ bản, chúng tôi đã tìm ra những người bạn cùng sở thích. Rời Lũng Cú, chúng tôi tiếp tục lượn lờ trên những con đường ngoằn ngèo mà hai bên đường là những cảnh tượng hùng vĩ mà tôi lần đầu tiên nhìn thấy. Sau khi ăn trưa tại thị trấn Đồng Văn, chúng tôi tiến về Mèo Vạc và đi qua đèo Mã Phí Lèng, dưới chân là dòng sông Nho Quế. Không hổ danh là tứ đại đỉnh đèo, Mã Phí Lèng rất đẹp. Tôi không biết dùng từ nào để miêu tả nó nữa, bởi nó đẹp hơn là tôi tưởng tượng. Dừng chân trên đỉnh, uống một ly cà phê "pha sẳn" mà tôi thấy nó ngon vô cùng, có thể nói đây là ly cà phê ngon nhất tôi từng uống, vì đơn giản, nơi tôi ngồi là đỉnh Mã Phí Lèng, dưới chân tôi là dòng Nho Quế hiền hòa vào mùa nước cạn và tôi đang ngồi cùng với những người bạn rất đỗi hồn nhiên. Tôi thét lên "Tôi yêu Việt Nam" với giọng lớ thớ nữa Nam nữa Bắc. Chúng tôi hát cho nhau nghe, những ca khúc rộn ràng, những cảm xúc đang dâng tràn nơi những con tim nóng.
Chúng tôi đến Mèo Vạc sớm hơn dự kiến, hoàng hôn đang thả mình về với núi rừng. Chúng tôi leo lên nơi cao nhất của Thị trấn để chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên lúc chiều xuống. Ngay lúc này, trong tôi có một cảm xúc khó tả vô cùng, một chút buồn, một chút nuối tiếc, một chút lưu luyến, một chút….
 
Re: Miền ký ức - hà giang

Ngày thứ tư:
7h sáng, chúng tôi thức dậy và cùng nhau dạo chợ Mèo Vạc, một thị trấn phố núi. Hình như tôi đang cười thì phải, đúng rồi, buổi sáng hôm ấy thật là đáng nhớ. Tôi thử nghĩ, nếu “bắt” và “bỏ” tôi vào khu chợ này, và không nói với tôi đây là thị Trấn Mèo Vạc, một huyện của Hà Giang thì chắc tôi sẽ la thất thanh, đầu óc hoảng loạn vì nghĩ rằng mình đang lạc ở một huyện miền núi nào đó của Trung Quốc. Thật là khó để tìm được món đồ gì của người Việt, cả đồ ăn thức uống cũng rất lạ, nói thiệt là buổi sáng hôm ấy, mặc dù tôi mua rất nhiều đồ ăn sáng, nhưng có lẽ thứ duy nhất cung cấp năng lượng cho tôi vào buổi sáng hôm ấy là trứng hột vịt lộn và ly nước mía. Nào là thắng cố, nào là rượu ngô, nào là phở lưỡi … gọi thì có gọi, nhưng ăn một miếng thì ….
Rời Mèo Vạc, chúng tôi lên đường tiến về thành phố Hà Giang, dường như sau 2 ngày 2 đêm ở cùng nhau, chúng tôi thật sự là những anh-chị-em của nhau. Đường không đẹp nữa, đồ ăn không ngon nữa, người thì mệt lừ, vây mà lạ, hãy ngồi lại với nhau là chúng tôi cười, không biết cười vì cái chi...sao mà vui thế không biết.
Lên xe rời Hà Giang, điều đọng lại trong tôi là một hình ảnh Hà Giang hùng vĩ, đẹp từ ngọn núi, bụi cỏ đến cả những con người rất đối hiền hòa. Hình ảnh nhưng em bé người dân tộc đứng hai bên đường vẫy vẫy chúng tôi, các bé với khuôn mặt xinh xắn, dễ thương, mặt mày tay chân nhốm nháp và miệng lớ thớ "bái bai, cho kẹo, cho kẹo" đã ám ảnh tôi. Tôi suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều, nhớ đến một em bé lai Tây với khuôn mặt dễ thương và đôi mắt buồn vời vợi mà lòng không khỏi quặng đau.
Em bé ơi, sao em còn đứng đó?
Chiều về rồi, chân vẫn đứng ngẩn ngơ,
Đôi mắt ngây thơ trong thân hình bé nhỏ
Lại thoáng buồn từ trong tận tim non.
Mẹ em là ai?
Ba em là ai?
Sao để em lấm lem chân không dép
Gùi trên vai em đeo đã bao ngày?
Tuổi em nhỏ lại chẳng làm việc “nhỏ”
Có buồn không sao chẳng thấy nụ cười???
Lời cuối cùng, tôi xin chân thành cám ơn tất cả anh chị em trong đoàn đã mang đến cho tôi một chuyến đi, một trải nghiệm trên cả tuyệt vời.
Anh Thọ, anh thật thú vị, một lead đáng yêu với vẻ nữa trẻ con nữa người lớn.
Vợ chồng chú Trọng, con cám ơn vì hai người đã mang đến cho con quá nhiều niềm vui.
Anh Tuấn Anh, Anh Nguyên: cám ơn vì sự dám "dấn thân" của hai anh khi bỏ vợ con ở nhà đi cùng chúng em.
Chị Mai Trang, chị Duyên: cám ơn hai chị vì sự hồn nhiên đáng yêu và nhiệt tình.
Cám ơn chị Thư vì đã làm mama quá chuẩn.
Cám ơn anh Thành: người đã chụp nhiều ảnh cho em.
Cám ơn anh Thuần chị Hoa vì đã giữ chìa khóa xe em,
Vợ chồng nhà Hải Phòng: hai người rất dễ thương,nhiệt tình, chúc hai người nhanh chóng cưới và có em bé, hai người nhớ chuẩn bị để đón em nhé, em sẽ về Hải Phòng trong nay mai.
Cám ơn cậu Huyền vì đã cho tớ mượn khăn và cười hết mình với tớ.
Cave ơi, em đã làm anh suy nghĩ khác nhiều về em đấy nhé, hôm qua quay được clip, chia sẽ với mọi người với.
Chị Trang: cám ơn chị đã cho em mượn dép.
Cám ơn chị Linh, anh Thành vì hai người đã hi sinh chịu làm nạn nhân của đoàn, mai là không sao…
Anh Hải, "chị" Dung: hai người xứng quá nha.
Cám ơn chị Giang vi đã tài trợ bài bạc cho em.
....Cám ơn tất cả mọi người nhiều nhiều lắm...
Và cuối cùng là cám ơn ôm của em, chị Hiếu đã chịu ngồi sau lưng em suốt cả đoạn đường dài...
Đi ngủ đây, nhức đầu quá.
 
Re: Miền ký ức - hà giang

Mình up ảnh giùm tác giả thôi :D

7493_604996222853155_1554100347_n.jpg

Hình 1 "Cảm xúc từ đỉnh Mà Phì Lèng"

562545_383340285113439_567521835_n.jpg

Hình 2 ""Nụ cười trên dòng Nho Quế""

531858_384832488297552_746638010_n.jpg

Hình 3 "Cao nguyên toàn đá thì gọi là cao nguyên đá"

531779_383341418446659_1302658072_n.jpg

Hình 4 "Nơi ấy ...."

46617_483874758334512_1657913943_n.jpg

Hình 5 "Hoàng hôn yên bình nơi núi rừng cực Băc"

15147_483875831667738_114421565_n.jpg

Hình 6 "Ly Cà Phê ngon nhất tôi từng uống - Ly cà phê trên đỉnh Mã Phí Lèng"
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top