What's new

Miền Tây mùa nước nổi 7/10/2011

11:00 AM (7/10/2011)

Hắn lặng lẽ vác ba lô, khóa cửa, rời căn phòng trọ, hắn đi tìm giấc mơ đã ấp ủ từ lâu, con nước nổi miền Tây. Hai năm trước vì nhiều lí do hắn đã không đến được. Số là hắn đã đi tuần trước với Quỷ Cốc Tử nhưng do vướng chuyện nên phải đến cuối tuần rồi mới đi được.

Lại một lần nữa hắn đơn độc suốt hành trình. Trong hành trình hắn gặp rất nhiều câu hỏi đại loại như: “Sao mày đi có một mình vậy?” “Mày không có bạn à?” “ Mày sống sao mà không ai thèm chơi với mày vậy?”

Thực chất là không phải như thế, bằng hữu hắn nhiều vô kể, còn việc bằng hữu hắn nghĩ sao về hắn thì hắn cũng không rành lắm! Hắn vốn không phải là người của đám đông, hắn không thích sự ồn ào, mặc khác hắn là kẻ thích chụp ảnh nên trên đường đi chắc chắn hắn sẽ phải dừng xe rất nhiều lần nếu như vậy sẽ ảnh hưởng đến cả đoàn, hắn sợ nhất vụ đó. Hơn nữa hắn ưa thích mạo hiểm, thường chọn những con đường khó, hắn tuỳnh toàn quen rồi, ăn gì cũng được, bạ đâu ngủ đó, vì thế việc đi lại sẽ rất cực vậy tại sao hắn lại kéo người khác vào chịu cực chung với hắn? Như vậy là ích kỉ.

Từ những suy nghĩ đó hắn thường quyết định đi một mình, đã kinh qua nhiều lần cho hắn thấy, đi một mình cũng có cái thú của nó. Hắn nghiên cứu bản đồ đường đi nước bước đã 2 tuần nay, hắn không có GPS điện thoại cũng không có GPRS hay 3G gì sất, hắn chỉ vẻ lại đường đi và in ảnh chụp từ Google map và đánh dấu những vị trí hắn dự định đến. Hắn vẫn thường làm vậy. Nhưng phần lớn trong hành trình hắn thường hỏi trực tiếp những người mà hắn gặp trên đường điều này phụ thuộc vào cái miệng của hắn.
Con nước năm nay lớn lắm, nhiều huyện bị chia cắt đường ngập đê vỡ, hắn cũng lo lắm chứ! Nhưng năm nay con nước đẹp nhất trong mấy năm gần đây, không đi kể cũng phí.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong còn thiếu đúng cái lều, lều của hắn người khác đang giữ nhưng người ấy đang ngoài Bắc nên hắn đành bó tay, hắn gọi điện cho chị Pa Minh Mio xem còn cái lều nào khác không cho hắn mượn tạm ít bữa, Mio hứa sẽ cho hắn mượn 1 cái lều nhưng mà là lều 4, hắn tặc lưỡi hắn đi có một mình vác theo lều 4 thì trống trải lắm, hắn sẽ bị buồn, nhưng biết sao giờ mình đi mượn của người ta có là phúc lắm rồi không nên đòi hỏi. Trước giờ đi hắn điện thoại cho Mio để qua lấy lều. Bỗng hắn sực nhớ ra võng, ừ nhỉ sao hắn không hỏi mượn võng, võng sẽ cơ động hơn, gọn hơn, nhẹ hơn vậy là hắn hỏi Mio có võng không cho hắn mượn. Đúng như mong ước của hắn Mio cho hứa cho hắn mượn 1 cái võng mùng.

Đường đi đã vẽ sẵn, hắn sẽ đến Mộc Hóa trước hắn đi bằng đường QL1A rồi rẻ vào QL62 lên thẳng Mộc Hóa nhưng hành trình của hắn mới bắt đầu đã phải quay 360 độ. Nhà Mio ở TL10 nếu qua đó lấy võng mà đi hành trình như dự tính sẽ rất ngược và xa, Mio chỉ hắn 1 con đường khác đi Tỉnh Lộ 10 đến thị trấn Đức Hòa rồi rẽ vào N2 chạy thẳng xuống Thạnh Hóa. Vậy là hắn sẽ đi theo đường Mio chỉ.

Và hành trình bắt đầu

DSCN6401copy.jpg

Hắn đi TL10, TL10 nhiều đoạn đang thi công bụi bay tít mù khơi nhưng cũng may TL10 ngắn nên không mất nhiều thời gian, chỉ sau gần 20 phút hắn đã đến thị trấn Đức Hòa. Đang lúc rẽ vào đường N2 thì kính mát của hắn rớt ra khỏi túi và vỡ vụn, hắn không tiếc cái kính hắn mua nó cũng chỉ có 25k, hàng rởm nhưng mà nếu không có kính chạy đường dài sẽ đau mắt lắm! Mới khởi đầu đã gặp chuyện xui xẻo.
Đường N2 rất đẹp, nối tt Đức Hòa và tt Thạnh Hóa hai bên đường rất vắng chỉ bạt ngàn những rừng tràm và ruộng.
ảnh chụp tượng đấu tranh ở tt Đức Hòa


DSCN6406copy.jpg


tt. Thạnh Hóa​
Từ Đức Hòa đi Thạnh Hóa cũng ngót gần 47km. Đường vắng thênh thang mình hắn chạy cảnh vật hai bên đường rất đẹp, nhưng hắn chạy tối đa cũng chỉ 60km/h không nhanh hơn vì hắn không có kính. Nhiều lúc mải mê với cảnh vật hai bên đường hắn suýt đâm phải cột tiêu. Điều quan trọng trong lúc chạy xe là không được mất tập trung, dù đường vắng vẫn có thể xảy ra chuyện đáng tiếc, hắn luôn nhắc nhở mình như vậy.
Đến Thạnh Hóa cảnh sông nước đã rõ ràng hơn. Thạnh Hóa có con sông chảy ngang qua thị trấn rất đẹp, những chiếc vỏ lãi lao vùn vụt trong nước vận chuyển người và hàng hóa. Hắn muốn dừng chân ở Thạnh Hóa lâu hơn chút nữa nhưng không được, thời gian hắn hạn hẹp quá! Rời Thạnh Hóa đầy nuối tiếc chỉ với tấm hình duy nhất hắn hứa tương lai còn dài, một ngày nào đó hắn sẽ quay lại nơi này và chụp choẹt nhiều hơn.

Rời Thạnh Hóa hắn trực chỉ QL62 đi Mộc Hóa đoạn đường cũng ngót gần 36km. QL62 đoạn đi Mộc Hóa rất đẹp bên đường bên sông, cảnh dân sống ở vùng lũ cũng được thể hiện rõ.

DSCN6410copy.jpg

Đang trên đường hắn gặp một nhóm người quây lại mấy cái bao, hắn vụt qua nhưng trong bụng vẫn rất tò mò nên quay lại và lần đầu tiên trong đời hắn chứng kiến cảnh người ta mua bán trăn.

DSCN6413copy.jpg


Từng con trăn lớn được bỏ trong bao. Trăn này người ta mua để về đẻ lấy trăn con, nuôi lớn làm thịt bán và lấy mỡ trăn làm thuốc.

Mộc Hóa là huyện thuộc Long An cũng là huyện nằm trong vùng lũ của tỉnh này. Càng tiến gần về Mộc Hóa cảnh nước nổi lại càng hiện rõ hơn. Cảm nhận đầu tiên của hắn là nước, nước nhiều lắm chảy lai láng đâu đâu cũng thấy nước, nhà hai bên đường phần lớn đều bị ngập. Hắn cảm thấy vùng này còn nghèo quá! Nhà cửa toàn là nhà tranh vách tranh, khác hẳn với quê của hắn đi đâu cũng thấy nhà xây kiên cố.

DSCN6417copy.jpg


Những căn nhà bị nước tràn vào. Hắn vẫn thường xem các bản tin thời sự nhưng mộ thị mới biết, nước lên láng khắp nơi những căn nhà dường như quá bé nhỏ.

DSCN6419copy.jpg

Tuy bị ngập nhưng người dân vẫn sống trong những căn nhà nhỏ kia, chung với lũ, những người phụ nữ vẫn ngồi thóp thỏm trong ngôi nhà. Nếu nước chảy siết hơn thì không biết điều gì sẽ xảy ra.
 
Last edited by a moderator:
Cám ơn bạn rất nhiều về bài viết
cám ơn những tấm hình của bạn đã diễn tả dc hết phong cảnh và con người miền tây quê tôi rất chân thật..
cám ơn bạn rất nhìu
 
Em là em rất khoái cái máu lửa của bác. Vâng, miền tây thì phải thế chứ, chiến nhiệt tình. Dân miền lúi nhà em cũng là thế đấy, hôm nào bác rảnh ra bắc ta làm chầu thắng cố đúng điệu (không phải thắng cố du lịch nhé). Em vào miền tây cũng toàn say bết xê lết...
 
DSCN6627copy.jpg


Ba người vui bên con cá lóc nướng trui.

DSCN6631copy.jpg


bé Thảo con cô Bảy​

Hắn bẩu: “hay bây giờ mình uống bằng chén đi anh Sáu! Theo cái kiểu anh hùng võ lâm trong phin kiếm hiệp ý! Em uống nốt chén rồi đi!” Anh Sáu hét lên: “thằng này được” rồi anh Sáu rót đầy rượu và chén hắn.
Cuộc vui nào rồi cũng sẽ tàn, tình cờ chỉ 2 tiếng đồng hồ mà như đã thân quen, biết bao giờ hắn mới gặp lại những con người tốt bụng như vậy. Sau khi uống hết chén rượu kia hắn sẽ tiếp tục cuộc hành trình, lúc này quả thực lòng hắn nặng trĩu không muốn rời xa, giá mà hắn có nhiều thời gian hơn. Nồi cơm cô Bảy thổi vội chưa kịp chín mà hắn đã đòi đi, con bé Thảo thấy hắn thích ăn bông súng đã chèo ghe vào trong rừng tràm nhổ cho hắn ăn còn chưa kịp về. Nhưng biết sao được hành trình hắn vạch ra đã có sẵn, thời gian cũng đã được tính toán kỹ càng sao có thể thay đổi. Lòng trĩu nặng, hắn bưng chén rượu lên tu ừng ực nửa chảy vào trong nửa chảy ra ngoài đúng kiểu anh hùng Lương Sơn Bạc đặt bốp cái chén sạch bách xuống bàn, hắn thấy đắng miệng, đắng hai con mắt nhưng lòng hắn còn đắng hơn. Hắn chào tạm biệt mọi người và không bên móc ba lô tặng cô Bảy chai dầu gió mà hắn mang theo để phòng khi đau nhức giữa đường. Và hắn lại tiếp tục hành trình….

DSCN6637copy.jpg



Chào tạm biệt mọi người

DSCN6640copy.jpg


Hắn chao đảo trên con đường đê.

DSCN6645copy.jpg

Tiếp tục trên con đường đê rượu bắt đầu thấm dần vào cơ thể hắn, hắn loạng choạng đến nổi nhiều đoạn xem lọt ruộng. Hắn say, nhiều lúc nặng phải nằm đại ra đường thế này để làm dịu bớt cơn say. Đường đê chả có ai chạy xe máy ngoài hắn nên vắng tanh không bóng người qua lại.

Hành trình còn nữa.

Hay!!!!!!!!!!
Phong cách!!!
 
tay cầm ly rượu tay cầm khúc rắn hắn thấy hơi sợ sợ. Hắn hỏi cô bảy có cần lấy ruột ra không? Cô bảy thản nhiên trả lời “để ruột ăn mới ngon”. Hắn là khách, gia chủ đã quá nhiệt tình hắn làm sao có thể từ chối được. Hắn thấy càng sợ hơn nhưng rồi cũng cố bỏ khúc rắn vào miệng nhai ngấu nghiến. Rắn nướng mọi da đắn nghét ruột thì thum thủm hắn vãi cả linh hồn như một phản xạ tự nhiên hắn cầm ly rượu uống ừng ực để trôi đi những gì đang có trong miệng hắn thật là khủng khiếp. Hắn đặt ly rượu bốp xuống bàn! à một cái thiệt dài và khen ngon. Hắn khen ngon để gia chủ cảm thấy vui lòng. Lúc sau hắn thỏ thẻ với anh sáu phần ruột hơi thum thủm, anh sáu vỗ đét vào đùi cười khà khà: “chú em ăn trúng phần mồi của con rắn rồi! Thôi ăn không được thì bỏ ruột ra” rồi anh sáu móc ruột ra cho hắn ăn, quả thiệt không có ruột miếng ăn trở nên ngon hẳn. Anh sáu nói loại rắn trun này chủ yếu ăn con lươn, con trùn nên ruột hơi khó ăn.

Hắn gắp bộ lòng cá còn đỏ lòm bỏ vào miệng, mật cá tứa ra đắng nghét làm hắn nhăng mặt, do chưa chín hẳn nên còn thấy rất tanh. Thực ra hắn cũng dự tính được bộ lòng cá lóc trong chén hắn cũng chả ngon lành gì. Cũng như lần trước hắn uống cạn ly rượu để tống đống bầy nhầy trong miệng hắn trôi đi. Hắn đặt ly rượu bốp xuống bàn và vỗ đùi cái đét khen ngon để không phụ lòng anh sáu.

đọc tới đoạn này vừa buồn cười vừa thấy hơi...sợ sợ. Phục lăn chủ thớt đoạn này!!! :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,571
Bài viết
1,153,753
Members
190,130
Latest member
lam_phuotthu
Back
Top