Khi buồn em hãy về với biển. Chẳng nhớ ai đã bảo mình câu này, là admin của mấy page Nhật ký, nhớ anh khôn nguôi,… hay là của mấy ông nhạc sĩ, nhà thơ, có khi của tiểu thuyết gia hay Conan, hay ông thầy bói nào đó không chừng. Đối với mình thì điều đó cũng chẳng quan trọng cho lắm.
Mình vội vã book vé đi Phú Quốc mà không hề tìm hiểu trước, lúc đó cứ nghĩ thôi kệ, đến đâu thì đến, dù sao xung quanh Phú Quốc đều là biển, sợ gì.
Đến nơi lúc gần 8h tối, ra khỏi sân bay nhìn phía bên phải sẽ thấy mấy bác xe ôm, nếu bạn nào có ý định thuê xe thì cứ thuê luôn ở đây cho tiện. Xe số 120k 1 ngày, xe ga 150k. Mình chọn xe số nhỏ nhất để dễ xử lý và ngã không bị đau, cái tội tay lái hơi yếu.
Đi từ đây đến Dương Đông tầm 6km. Phòng ở Dương Đông tầm 250k trở lên. Mình đi cuối tuần, phòng nào cũng hết. Lủi vô hẻm thì thấy một chỗ còn phòng do có người đặt mà không ở, phòng đôi mới ác.
Lại nhớ câu anh bạn hay trêu: phòng đôi, giường đôi, dép đôi, gối cũng có đôi, đến cả bàn chải đánh răng cũng đi theo cặp, thế mà em chỉ có một mình, em nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Tắm xong ra ngay quán gần nhất ăn. Mình không thích hải sản, lần này đi cũng không có tâm trạng thưởng thức, thế nên bài viết này không có review quán xá ăn uống gì sất. Được cái, mấy ngày ăn gà thì thấy gà ngon y như gà quê mình.
Mình đi ở đây từ tối thứ 7 tới tối thứ 2, tính ra là có 1 ngày chủ nhật trọn vẹn và ngày thứ 2 tới 8h tối để chơi. Chia ra 2 mạn, mạn phía Bắc đảo đi trước do search trên bản đồ thấy nó to hơn. Ảnh chụp bị mờ do ống kính dơ.
Ngày 1:
Thức dậy trả phòng lúc 6h sáng, tính chạy theo đường vòng xa hơn để đến bãi Thơm, thế nào chạy thẳng 1 mạch xuống cảng An Thới, đâu ngờ Phú Quốc nó nhỏ thế. Đã nhỏ vậy thì thôi chấp hết, chạy ngược lại để đi đúng lịch trình cũ.
Đường Phú Quốc sáng sớm, mới mưa xong, sạch tinh trong lành, thích nhất mấy đoạn lên dốc, cảm tưởng như qua khỏi cái dốc ấy là ta sẽ chạm tới được cả mây.
Mình ven đường 47 rồi qua bến tàu Hàm Ninh, từ đây đi lên bến phà An Thới theo đường biển. Trên bản đồ đường này rất to, thế mà hóa ra lại là đường đất. Hay ho là nó sát biển nên mình cứ chạy được một đoạn, thấy đường nhỏ nhỏ kiểu này đi xuống thể nào cũng là một bãi biển vắng, sạch và đẹp.
Nhưng cái dở là gặp ngay trời mới mưa hồi tối, có những đoạn lầy lội kinh dị.
Đây là mình sau một hồi vật vã. Lúc này mới thấy quyết định chọn xe số nó đúng cỡ nào.
Thi thoảng gặp mấy con suối, nước trong vắt. Xuống rửa chân tay cho sạch đẹp để đi tiếp. Mát quá ngồi lại chơi luôn một lúc lâu, cá không sợ người đến rỉa chân như đúng rồi.
Đi đường này qua hồ nước ngọt cũng tiện, mình ghé qua hồ đó với suối đá bàn thì phải, mà không có hình, cũng không ấn tượng lắm nên quên, mà lười tìm lại :3
Giày em đã lại sạch sẽ
Một bãi biển cứ rẽ phải đi xuống, chẳng biết tên:
Đường xuống biển rất đẹp:
Gặp đoạn đường nhựa mừng hơn hớn. Đoạn này là vòng rừng quốc gia sang Mũi đá ghềnh theo đường Dương Đông – Bãi Thơm rồi Suối Cái – Gành Dầu.
Đến Mũi đá ghềnh rồi nè. Mạn Bắc đảo mình thích chỗ này nhất. Mấy cái cây thôi mà cũng khiến mình ngắm mãi không chán.
Để xe trên bờ và ven theo biển để ngắm đá. Thích những lúc sóng xô vào đá trắng xóa.
Mình vội vã book vé đi Phú Quốc mà không hề tìm hiểu trước, lúc đó cứ nghĩ thôi kệ, đến đâu thì đến, dù sao xung quanh Phú Quốc đều là biển, sợ gì.
Đến nơi lúc gần 8h tối, ra khỏi sân bay nhìn phía bên phải sẽ thấy mấy bác xe ôm, nếu bạn nào có ý định thuê xe thì cứ thuê luôn ở đây cho tiện. Xe số 120k 1 ngày, xe ga 150k. Mình chọn xe số nhỏ nhất để dễ xử lý và ngã không bị đau, cái tội tay lái hơi yếu.
Đi từ đây đến Dương Đông tầm 6km. Phòng ở Dương Đông tầm 250k trở lên. Mình đi cuối tuần, phòng nào cũng hết. Lủi vô hẻm thì thấy một chỗ còn phòng do có người đặt mà không ở, phòng đôi mới ác.
Lại nhớ câu anh bạn hay trêu: phòng đôi, giường đôi, dép đôi, gối cũng có đôi, đến cả bàn chải đánh răng cũng đi theo cặp, thế mà em chỉ có một mình, em nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Tắm xong ra ngay quán gần nhất ăn. Mình không thích hải sản, lần này đi cũng không có tâm trạng thưởng thức, thế nên bài viết này không có review quán xá ăn uống gì sất. Được cái, mấy ngày ăn gà thì thấy gà ngon y như gà quê mình.
Mình đi ở đây từ tối thứ 7 tới tối thứ 2, tính ra là có 1 ngày chủ nhật trọn vẹn và ngày thứ 2 tới 8h tối để chơi. Chia ra 2 mạn, mạn phía Bắc đảo đi trước do search trên bản đồ thấy nó to hơn. Ảnh chụp bị mờ do ống kính dơ.
Ngày 1:
Thức dậy trả phòng lúc 6h sáng, tính chạy theo đường vòng xa hơn để đến bãi Thơm, thế nào chạy thẳng 1 mạch xuống cảng An Thới, đâu ngờ Phú Quốc nó nhỏ thế. Đã nhỏ vậy thì thôi chấp hết, chạy ngược lại để đi đúng lịch trình cũ.
Đường Phú Quốc sáng sớm, mới mưa xong, sạch tinh trong lành, thích nhất mấy đoạn lên dốc, cảm tưởng như qua khỏi cái dốc ấy là ta sẽ chạm tới được cả mây.

Mình ven đường 47 rồi qua bến tàu Hàm Ninh, từ đây đi lên bến phà An Thới theo đường biển. Trên bản đồ đường này rất to, thế mà hóa ra lại là đường đất. Hay ho là nó sát biển nên mình cứ chạy được một đoạn, thấy đường nhỏ nhỏ kiểu này đi xuống thể nào cũng là một bãi biển vắng, sạch và đẹp.

Nhưng cái dở là gặp ngay trời mới mưa hồi tối, có những đoạn lầy lội kinh dị.
Đây là mình sau một hồi vật vã. Lúc này mới thấy quyết định chọn xe số nó đúng cỡ nào.

Thi thoảng gặp mấy con suối, nước trong vắt. Xuống rửa chân tay cho sạch đẹp để đi tiếp. Mát quá ngồi lại chơi luôn một lúc lâu, cá không sợ người đến rỉa chân như đúng rồi.

Đi đường này qua hồ nước ngọt cũng tiện, mình ghé qua hồ đó với suối đá bàn thì phải, mà không có hình, cũng không ấn tượng lắm nên quên, mà lười tìm lại :3
Giày em đã lại sạch sẽ

Một bãi biển cứ rẽ phải đi xuống, chẳng biết tên:

Đường xuống biển rất đẹp:

Gặp đoạn đường nhựa mừng hơn hớn. Đoạn này là vòng rừng quốc gia sang Mũi đá ghềnh theo đường Dương Đông – Bãi Thơm rồi Suối Cái – Gành Dầu.

Đến Mũi đá ghềnh rồi nè. Mạn Bắc đảo mình thích chỗ này nhất. Mấy cái cây thôi mà cũng khiến mình ngắm mãi không chán.

Để xe trên bờ và ven theo biển để ngắm đá. Thích những lúc sóng xô vào đá trắng xóa.
