Ngày 28/1 :
Bọn mình bay đi Puerto Princesa (PP),thủ phủ đảo Palawan , do book vé chỉ ở lại Palawan 2 ngày 2 đêm nên mình k đi được Elnido mà đành ở lại chơi loanh quanh PP. Giờ bay siêu khuyến mãi cũng ác nghiệt lắm : MNL-PP 11h40 , đến nơi khoảng 1pm, coi như ngày hôm ấy chả đi đâu được , sáng ngủ dậy ở MNL thì cũng trễ , loay hoay xếp hành lí rồi bắt taxi ra sân bay , taxi ra sân bay lần này tụi mình k trả giá mà chạy theo meter, thì cũng là 150P thôi , k tính thêm phí ra vào sân bay như nhà mình.MNL-PP và ngược lại bọn mình bay của Airphilexpress, hãng giá rẻ con của Philipines Air , lúc check in cậu nhân viên chưa nhìn pass và nói tiếng Phil (là tiếng Tagalog,không phải tiếng Anh,nó là tiếng Phil ) với mình (đi đâu cũng bị nhầm là người địa phương hết à) . Mình nói “Tôi hok phải người Phil” . Cậu bất ngờ và nhìn pass mới biết mình người VN , cậu cứ cười cười và hỏi han , có vẻ như lần đầu thấy người VN vậy (hay tại mình đẹp ta??? ) , nhìn dáng vẻ thấy cậu này chắc thích trai chứ không thích gái quá haha . Làm check in rất nhanh cho mình và luôn cười tươi , hỏi thăm này nọ , còn k cân hành lí của mình luôn, bên Phil hành lí xách tay cũng phải cân khi check in đó . Còn cô bạn mình thì bị nhân viên check in cân , quá kí, rắc rồi đây, bạn mình mới nhanh miệng nói là có 1 người bạn đi chung và sẽ share ra với bạn kia vì bạn kia (là mình) có 5kg à (nói xạo hehe) . Cô nhân viên cho qua luôn . Đến lúc ra Gate , thì bên Phil nó có 1 đội ngũ các nhân viên đứng nhìn khách nào khả nghi là bắt lại cân hành lí tiếp , thế là mình đã dính đạn , vì mình có 1 túi đeo chéo nhỏ+1 túi kéo được như vali , cân hành lí : 9kg . Nó hỏi “ Giờ mày tính sao ?Vì mày chỉ được mang 7kg thôi “ . Mình nhỏ nhẹ thảm thiết : “Tao coi trên mạng thấy nói được 10kg mà, hic hic, tao không biết vụ này , mà giờ tao cũng chỉ còn đủ tiền trả hotel bên PP thôi, hic hic (làm mặt ngu)”. Thế là 2 cậu kia nói “Thôi được , tao sẽ giúp mày, theo tao”. 2 cậu ấy dẫn mình đến quầy kí gửi hành lí và nói với cô nhân viên cho gửi hành lí , mình nghĩ chắc nó bắt trả tiền rồi, ai ngờ hành lí chạy vào băng chuyền rồi mà không ai kêu đóng tiền , nó nói là “FREE”, hihi, mừng quá, lúc quay lại cửa ra Gate thấy hai cậu đó có nói gì mình nghe k rõ , gì mà có chữ “lunch”, mình nghĩ k lẽ nó kêu tip (hối lộ) cho nó ăn trưa ??? Mình giả ngu đi luôn vào trong hehehe, mừng quá .
Mình thấy khi có sự cố nếu bạn muốn khôn tốn tiền thì cứ giả ngu , chỉ nói 1 chút tiếng Anh thôi (dù bạn rất rành ), và làm sao có vẻ thảm thảm chút , điều này chẳng phải chỉ có VN mình mà bọn Tây nó cũng vậy, chả có gì ngại hay mắc cỡ , vì mình sai từ đầu mà . Chứ mà nói tiếng Anh giỏi , nói tới nói lui thì mình nghĩ nó sẽ phạt mình tiền dư kg liền .
Yện vị trong máy bay , bay buổi trưa nằng đẹp nhìn bên dưới biển đảo đẹp ghê lắm . Một lúc thì có tiếp viên đến phát cho mỗi người 2 cái bánh khác nhau , hehe. Bất ngờ dễ sợ vì low cost air mà cũng cho ăn free à ? cho thì ăn thôi , hehe, trên bánh quy có in tiếng Việt nữa nhưng sản xuất tại Indo . Hãng này không thấy bán món ăn như Airasia , tạp chí cũng không có menu thức ăn , có lẽ nó k bán thật.
Đáp xuống phi trường PP, sân bay tỉnh lẻ mà nên đơn giản và nhỏ bé , như những sân bay được xây ngày xưa , nhìn quanh thấy hết mọi khâu hành lí , v.v.v . Thấy người ta vác xe tựa như xe ba gác ra đầy hành lí vào , điều mà những sân bay hiện đại mình không thấy được . Lấy hành lí kí gửi free xong , ra tìm vài thông tin về Palawan trên mấy tờ rơi , hotel, tour , bước ra cửa máy bay là ngập tràn luôn . Nhưng đã book hostel rồi nên tụi mình tìm tricycle về hostel thôi , ông chạy tricycle nói 50P 2 người , 25k à, thấy re đi luôn không trả giá . Ông này còn nhiệt tình nói hostel mình book k tốt đâu, để him dẫn đi tìm cái khác tốt hơn, giá cũng tương tự . Nghĩ là cò mồi mình k đi nhưng him nài nỉ quá nên thôi đi tham quan thử hotel him nói , đi chỗ đầu tiên nhìn phòng rất ok , có máy lạnh luôn mà giá bằng hostel (hostel không có máy lạnh), nhưng tiếc là hết phòng , hic hic . qua cái hotel thứ 2 thì còn phòng nhưng nhìn k tốt mình k ở . Thế là him chở về Dallas hostel tụi mình đã book trước . 1 điều mình rất bất ngờ là vừa gặp mình nói muốn đi đến Dallas hostel bằng tiếng Anh là ông này hỏi ngay “Tụi bây là người Việt Nam hả? “ . Từ đó giờ chưa có ai đoán đúng xuất xứ của mình cả , vô cùng bất ngờ , mình hỏi “Đúng ùi, sao ông biết hay vậy?” , him trả lời “Nghe cách tụi bây phát âm tiếng Anh nên tao đoán được ,ở đây người VN đầy mày ơi “ .
Nói một chút về Palawan và tại sao mình muốn đến đây : Trước giờ mình không biết gì về Philipines nhiều, chỉ biết bên ấy có nhiều trại của người VN vượt biên ngày xưa từng ở đó trước khi qua nước thứ 3 phát triển như Mỹ, Úc , Canada, châu Âu … Rồi một hôm tình cờ đọc một bài viết miêu tả về những trại tị nạn đó bên Phil, Indo,Thái, Malay ,Hongkong,Sing … đặc biệt là 1 trại ở Palawan nằm ngay trung tâm của PP , mình chợt muốn đi đến đó thăm bà con mình bên í (dù không biết còn nhiều hay không) .Vì chủ đề vượt biên này mình rất thích tìm hiểu . Cho nên đến Palawan chỉ đơn giản là mình đến cái trại tị nạn và làng Việt Nam bên này . Vì mình không thích lắm những nơi nổi tiếng như Boracay (lúc book vé chỉ biết về Phil là có cái đảo nổi tiếng này), nhưng không thích đi những nơi mà ai cũng đi đó (khùng ghê há) . Thế là book vé đi PP.
Về đến hostel Dallas , nơi này cũng rất ok cho phuoter . Tuy nhien so voi giá của hotel ông tài xế tricycle chỉ thì ở đây k tốt bằng bên ông kia , vì bằng giá mà ở đây là dorm và không có AC , bên kia phòng riêng có AC . Chị chủ nói tiếng Anh tốt . À , nói thêm về tình hình tiếng Anh của dân Phil , theo mình thấy thì nhìn chung tiếng Anh bên ấy tốt hơn VN tí , vì nó dùng tiếng Anh cho các cơ quan nhà nước , khắp nơi biển hiệu này nọ tiếng Anh nhiều lắm, nhưng trước khi đi mình nghĩ là bên ấy tiếng Anh chắc cũng cỡ như Singapore hay ít nhất cũng như Malay , ai ngờ qua đến nơi thì chỉ thấy là hơn VN chút thôi , vì chì có người có học mới nói tiếng Anh tốt , còn lại là tiếng bồi hoặc không biết, vì ngôn ngữ thường ngày là tiếng Tagalog (tiêng Phil ) . Ngay ở Manila bạn dễ dàng bắt gặp nhiều người chỉ có thể bập bè tiếng Anh thôi . Bên ấy người dân khi có chuyện mới dùng tiếng Anh (nếu người đó biết), còn nói với nhau là tiếng Phil hết . Thế mà các ông Vn ta còn có ý định mời 2000 người Phil qua VN dạy tiếng Anh chứ , người Phil nói tiếng Anh cũng là dạng tiếng Anh cùa người Phil . Nghe cũng chát chúa như Malay hay Sing thôi , thậm chí còn tệ hơn . Các âm cuối như chữ “S” đều bị bỏ , phát âm cũng cao siêu như vn mình hà hehe .
Nói chung các bạn phải chuẩn bị tâm lí là dùng tay chân dù bạn nói tiếng Anh rất siêu nhé . Chứ như bọn mình quánh giá tiếng Anh bạn Phil cao quá nên bị tuột cảm xúc trầm trọng.
Về hostel là khoảng gần 2pm, chả biết làm gì vì các tour đều bắt đầu từ sáng hết rồi . Thế là ta đi thăm làng VN yêu dấu thôi . Làng VN mới cách trung tâm khoảng 12km , trại cũ của người vượt biên nằm ngay trong trung tâm nhưng đã đóng cửa rồi , hoang tàn vì không còn ai ở , làng VN mới này được xây nhờ sự đóng góp của toàn thể bà con từng vượt biên-nay đã yên ổn ở nước thứ 3 góp tiền xây cho những người còn sót lại chưa được đi . Tụi mình định bắt Tricylce đi nhưng toàn giá cao , thế là đi Jeepney , theo các tìm hiểu lơ mơ của mình , thế mà vẫn đi được hihi , đó là ra đường Rizal (con đường chính của PP) tìm xe đi ra bến xe New Market (hầu như xe nào cũng đi đến New Market) , rồi từ New Market tìm xe bus lớn đi Vietnamese village (hỏi dân người ta chỉ ) . PP-New Market khoảng 6km 8P Jeepney . Còn New Market –vietnamese village là khoảng 8-9km (không thấy ai thu tiền vé nên tụi mình không tốn tiền , hehe), hòi người ta chỗ nào xuống Vietnamese village thì xuống , xe bus to này đúng kiểu thời xưa luôn, cũ kĩ và không máy lạnh, khách chen chút nhau tùm lum giữa cái nóng 35-37 độ Xê hihi . Tụi mình đứng suốt đoạn đường .
Còn tiếp ......
.