What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy

Kính chào toàn thể anh chị em diễn đàn phuot.vn,

Đối với những ai đã theo dõi topic "Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy" chắc hẳn còn nhớ đoạn HDD82 gặp một lão già say xỉn tại một quán rượu ở Vienna - Áo, lão già khi mới gặp HDD82 có nói một câu bất hủ: "Tao sẽ không hỏi mày là ai, mày từ đâu đến, và tại sao mày lại đến đây... Chúng ta bắt đầu câu chuyện nào!"

Vâng, HDD82 cũng không bắt đầu topic này bằng cách giải thích tại sao lại chọn hành trình này, tại sao lại đi Trung Quốc, tại sao lại là xe máy, v.v... như các topic trước, bởi vì tất cả lời nói đều trở nên thừa thãi trước những vần thơ bất hủ:

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không hề vương vấn.
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có một lý do?
Chỉ cần một tiếng hô thôi: Lên đường! "

Bỏ lại sao lưng những buổi coi thi Đại Học căng thẳng, công việc bộn bề chưa xong, và nhiều chuyện khác, HDD82 lên đường. Đơn giản tôi muốn sống đúng ý nghĩa như câu nói của Muhamed Ali cầm tay nói với người thân trước khi ông ra đi rằng:" Đừng khóc cho tôi. Tôi thấy thanh thản lắm! Tôi đã đạt được tất cả những gì mình muốn trong cuộc sống này rồi."

Với kỹ năng viết lách của dân kỹ thuật càng viết càng dở, viết càng dài càng đọc chán nên HDD82 sẽ không viết nhiều trong topic này. Nhưng nếu topic này có truyền thêm cảm hứng cho ai lên đường thì các bạn đã đứng về cùng phía với HDD82 rồi...

"Sống để Đi" - "Live to Ride"!
 
Đi xe máy ở TAR cũng không quá khó (chỉ là hơi nhiều tiền). Có một số cty tour ở Nepal offer bike tour (xe 500cc) 2 lần 1 năm, từ Kathmandu qua Tibet. Nếu đi ghép đoàn vào 2 lần này (đoàn 10 người tối đa) thì có thể deal được với giá khoảng 2,600$ cho bike tour từ 12-14 ngày. Hiện tại tour thường ở Tibet cho nhóm 8-10 người cũng đã tầm 1/2 giá này.
 
Last edited:
@Vivian: em nói thế thì anh hiểu rồi, vì anh ở Chengdu gần 1 tuần nên biết, xe của mấy người Tibet xuống Chengdu chơi or mua bán khi về lại Tibet rẻ lắm, thậm chí 8 được họ cho quá giang luôn. Nhưng thôi, không đến nỗi cuồng khi trong tay không có permit, mà tiếng China chỉ đủ Ni Hao thôi.

Năm 2003, mình đã đến Chengdu và cũng tìm đường vào Tây Tạng bằng đường bộ. Quả thật, có xe đò đi từ Chengdu vào Tây Tạng. Lúc đó mình và một người bạn đồng hành (anh Sơn Trung Quốc) cũng liều mua vé, lên xe. Dù bạn đồng hành của mình cực giỏi tiếng Hoa, nghiên cứu về Trung Quốc vài chục năm, nhưng khi xe sắp sửa chạy, tụi mình dù rất tiếc nhưng phải nhảy xuống xe bỏ cuộc vì cảm thấy quá nguy hiểm khi phải đi 4 ngày đêm qua những đường đèo cực nguy hiểm, nhiệt độ dưới 0 độ (mình đi vào mùa đông), xe thì quá dỏm, ngồi chật như nêm...Giữa đường hầu như không có dân cư, xe hư là nó thả mình ở đó thì khỏi hi vọng quay về.

Năm 2004, mình và anh Sơn trở lại Trung Quốc, tiếp tục tìm đường vào Lhasa bằng đường bộ. Lần này tụi mình quyết định đi theo xe dân địa phương từ Cách Nhĩ Mộc vì an toàn hơn (lần đó may mắn trót lọt). Đi đường này cùng lắm là bị công an Tàu bắt thôi, chứ đi đường Chengdu với hoàn cảnh lúc đó, chỉ sợ không toàn mạng về nhà đâu.

Theo mình, dù đi "dữ" cỡ nào, việc an toàn vẫn luôn đặt lên hàng đầu. Muốn đi xa, đi lâu thì càng phải chuẩn bị thật kỹ hết mức. Chứ kiểu đi liều, đi đại thì mình không dám :)
 
Năm 2003, mình đã đến Chengdu và cũng tìm đường vào Tây Tạng bằng đường bộ. Quả thật, có xe đò đi từ Chengdu vào Tây Tạng. Lúc đó mình và một người bạn đồng hành (anh Sơn Trung Quốc) cũng liều mua vé, lên xe. Dù bạn đồng hành của mình cực giỏi tiếng Hoa, nghiên cứu về Trung Quốc vài chục năm, nhưng khi xe sắp sửa chạy, tụi mình dù rất tiếc nhưng phải nhảy xuống xe bỏ cuộc vì cảm thấy quá nguy hiểm khi phải đi 4 ngày đêm qua những đường đèo cực nguy hiểm, nhiệt độ dưới 0 độ (mình đi vào mùa đông), xe thì quá dỏm, ngồi chật như nêm...Giữa đường hầu như không có dân cư, xe hư là nó thả mình ở đó thì khỏi hi vọng quay về.

Năm 2004, mình và anh Sơn trở lại Trung Quốc, tiếp tục tìm đường vào Lhasa bằng đường bộ. Lần này tụi mình quyết định đi theo xe dân địa phương từ Cách Nhĩ Mộc vì an toàn hơn (lần đó may mắn trót lọt). Đi đường này cùng lắm là bị công an Tàu bắt thôi, chứ đi đường Chengdu với hoàn cảnh lúc đó, chỉ sợ không toàn mạng về nhà đâu.

Theo mình, dù đi "dữ" cỡ nào, việc an toàn vẫn luôn đặt lên hàng đầu. Muốn đi xa, đi lâu thì càng phải chuẩn bị thật kỹ hết mức. Chứ kiểu đi liều, đi đại thì mình không dám :)

Hi, có cao thủ Tập đây rồi, lúc đó anh Black cũng đã hồi hộp đọc phóng sự của Ng Tập trên Tuổi Trẻ và hiểm nhất là chặng đường từ Cách Nhĩ Mộc (Golmud) vào Lhasa. (anh thân với Thái Bình nhân 1 dịp được Tuổi Trẻ phỏng vấn và có hỏi thăm về Tập). Mấy cao thủ kia (Xuân Bình, Văn Cầm Hải) cũng đã vào Lhasa... nhưng chắc chắn không phải con đường từ Tứ Xuyên ngõ Dege (North, South Sichuan-Tibet highway) đó là con đường rất nguy hiểm.

Hôm nay mình nói rất rõ đó là vì bí mật quân sự của nhà cầm quyền BK đối với Tibet. Thành ra không bao giờ nên nghĩ đến 'phượt xe máy' theo ngõ Tứ Xuyên vào Tibet các bạn nhé.

(ngoại trừ trường hợp nhóm được tổ chức theo tour xe máy chuyên nghiệp và có giấy phép TAR permit, hay biết đâu lại có một đoàn được tổ chức đầy đủ như của bác Phạm Khắc)
 
Last edited:
Sau các chuyến đi với mục đích ban đầu là đi chơi, cuối cùng lại thay đổi suy nghĩ của tôi rất nhiều. Cuộc sống đã mang tới cho HDD82 niềm vui + vận may được đi đây đó, và tôi phải làm điều gì đó mang lại niềm vui cho cộng đồng xung quanh tôi đang sống...

Đem những hình ảnh đẹp bạn chụp được trên đường thiên lý vào bệnh viện, mang đến những bức tranh về thiên nhiên để làm đẹp không gian bệnh viện. Hãy chung tay giúp đỡ tinh thần các bệnh nhân không may mắn!

Bởi vì không ai có thể nói trước được tương lai... Bạn còn sức khỏe nên bạn còn nhiều mơ ước, nhưng với bệnh nhân ung thư mơ ước của họ chỉ có một ! Hãy làm gì đó để xoa dịu nỗi đau...

https://www.facebook.com/BucTranhHyVong

[video=youtube;q6c2nWEGxJk]https://www.youtube.com/watch?v=q6c2nWEGxJk&ab_channel=Ph%E1%BA%A1mTh%C3%A1iHo%C3%A0ng[/video]

Chúc mừng năm mới vạn sự như ý tới mọi người mọi nhà!
 
Chào các Bạn,

Mục đích chung của mỗi chuyến đi - dù bằng bất cứ phương tiện và loại hình gì - là hoàn thiện bản thân để trở nên tốt hơn. Sau đó là đóng góp một phần nhỏ hỗ trợ cộng đồng, giúp đỡ những con người có hoàn cảnh khó khăn trong xã hội. Mỗi người cùng làm một việc nhỏ sẽ dần tạo nên văn hóa tình nguyện tốt đẹp tại Việt Nam!

https://www.facebook.com/BucTranhHyVong

[video=youtube;OkRO0uSxFhE]https://www.youtube.com/watch?v=OkRO0uSxFhE[/video]

[video=youtube;aegHkTTx9zM]https://www.youtube.com/watch?v=aegHkTTx9zM[/video]
 
Điểm cuối của các cuộc hành trình là gì? Điều gì còn đọng lại sau các chuyến đi? Ngoài các tầm hình đẹp, câu chuyện hay để kể, thì suy cho cùng mỗi người cũng cần có suy nghĩ mình nên làm gì đó cho cộng đồng và xã hội...

[video=youtube;7VxYP5IiFmc]https://www.youtube.com/watch?v=7VxYP5IiFmc[/video]
 
em đã đọc topic của anh cách đây 1 tháng và thực sự ngưỡng mộ anh lắm ạ. thực ra em đi vẫn chưa được nhiều nên nhìn thấy các anh/chị đi đây đó rong ruổi trên những chặng đường lên qua các vùng đất mới mà ngưỡng mộ và mong mình cũng có điều kiện về tài chính, thời gian, và có liều lĩnh để đi như anh vậy.

chúc anh luôn mạnh khoẻ và chia sẽ nhiều hơn những trải nghiệm.
 
em đã đọc topic của anh cách đây 1 tháng và thực sự ngưỡng mộ anh lắm ạ. thực ra em đi vẫn chưa được nhiều nên nhìn thấy các anh/chị đi đây đó rong ruổi trên những chặng đường lên qua các vùng đất mới mà ngưỡng mộ và mong mình cũng có điều kiện về tài chính, thời gian, và có liều lĩnh để đi như anh vậy.

chúc anh luôn mạnh khoẻ và chia sẽ nhiều hơn những trải nghiệm.
Chào hieu85,

Thật ra em không cần đi nhiều hoặc đi xa. Đi đâu cũng được chỉ cần luôn mong muốn vượt qua chính bản thân mình thì khi hoàn thành sẽ có cùng cảm giác sung sướng và mãn nguyện như nhau cả thôi. Cuối cùng, vượt lên hoàn cảnh rồi thì phải khiêm tốn ....

Chúc hieu85 thành công!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top