Re: Nửa tháng ở Hồng Kông.
Đau ruột nhất là quả em với sếp em vào ngó 01 con Rolex, mới đầu cứ tưởng rẻ thì mua 01 lố về về rao bán trên phuot gỡ lại chút vốn. Mới vào hàng, thấy các em nhân viên váy ngắn cười tung tóe, em và sếp cứ là sướng mê tơi, đi mua đồng hồ nhưng toàn ngắm nhân viên. Mới vào đến cửa đã thấy có em gái xinh tươi ra ngỏ ý xin cất áo (em đi bộ nóng nên cởi áo vắt tay),có kinh nghiệm rồi nên em chả dại, lỡ mất áo thì bỏ bố. Rồi một lúc sau thấy em gái khác xinh tươi hơn bưng trà ra kính cẩn trao vào tận tay...
Em với sếp cầm cốc trà mà hơi run tí vì thấy hoành tráng quá, ngẩng đầu nhìn xung quanh thấy cả cái shop rộng lớn vài trăm m mà chỉ có độ mươi khách. Hãi. Lạc vào trung tâm đốt tiền rồi. Dưng mà chả lẽ lại quay ra, quê lắm. Thế là em với sếp nháy nhau đi xem hàng. Tội gì ko xem.
Trong lúc nhóm em 03 người đi xem thì có 01 em nhân viên xinh vô đối luôn cặp kè phía sau chừng dăm bước chân, lúc mà bọn em chỉ chỏ hoặc có ý kiến là em gái này bước lên để giới thiệu, chỉ dẫn, em nghe loáng thoáng thấy tất cả những đồng hồ này đều có mã riêng, có thể tra cứu được lịch sử, xuất xưởng, nơi bán và đều được bảo hành toàn TG. Hãi nhá.
Đi chừng 01 vòng thì sếp em bảo: 02 đứa mày tìm kế để rút đi. Em nghĩ mãi deck ra, thầm nghĩ: việc deck gì phải sợ đứa nào, ko thích mua thì ra chứ ngại gì. Nhưng mà sếp em xấu hổ. Khổ thế, đi nước ngoài mà lại cứ như trong phòng ngủ với vợ. May mà em biết tính sếp em nên em mạnh dạn nhận thay cho sếp cái xấu hổ ấy, em bảo sếp: sếp ra ngoài nghe điện thoại đê rồi bọn em ra sau. Sếp hiểu ý.éướng. oK ngay. Được cái đi đâu sếp cũng đút cái điện thoại Tàu 02 sim 02 sóng vào túi quần để tiện quy đổi tỉ giá khi mua quần áo chim cò nên sếp rút ngay ra và xổ 01 tràng tiếng Việt với vẻ mặt rất cương quyết và lời nói rất có trọng lượng (cứ như lúc quát nhân viên), vừa nói sếp vừa bước ra cửa. Thoát. 02 đứa em chờ vài phút sau rồi cũng té. Chả sợ gì đứa nào.
Các bác xem, con Rolex đểu này mà có giá gần 200 triệu VND. nếu đứa nào cho em con này em chả chửi mục mả nhà nó ý chứ. Cho tiền thì deck cho, cho cái đồng hồ đểu này thì ai thèm đeo (nghe nói con này chỉ có tí mạ vàng ở quai nên mới có giá đó, nếu quai toàn vàng thì có giá gấp khoảng dăm lần, còn nếu mặt số gắn kim cương thì gấp khoảng chục lần) mẹ bố bọn lắm tiền.
Lại ra phố, lượn tiếp. 23h00 về đến khách sạn giữa lúc phố xá đang rất đông vui. Ông anh đi cùng mua được 01 bộ vest milano giá 2.500 HKD, 01 áo khoác dài ATO cho vợ giá 4.999 HKD (có nhiều tiền đi chơi sướng thật), em mua được vài ba cái áo khoác Puma, KW giá vài trăm HKD/cái, sếp em mua được 01 lố quần áo chim cò, con nào cũng sống động như sắp bay tứ tung đến nơi.
Đau ruột nhất là quả em với sếp em vào ngó 01 con Rolex, mới đầu cứ tưởng rẻ thì mua 01 lố về về rao bán trên phuot gỡ lại chút vốn. Mới vào hàng, thấy các em nhân viên váy ngắn cười tung tóe, em và sếp cứ là sướng mê tơi, đi mua đồng hồ nhưng toàn ngắm nhân viên. Mới vào đến cửa đã thấy có em gái xinh tươi ra ngỏ ý xin cất áo (em đi bộ nóng nên cởi áo vắt tay),có kinh nghiệm rồi nên em chả dại, lỡ mất áo thì bỏ bố. Rồi một lúc sau thấy em gái khác xinh tươi hơn bưng trà ra kính cẩn trao vào tận tay...
Em với sếp cầm cốc trà mà hơi run tí vì thấy hoành tráng quá, ngẩng đầu nhìn xung quanh thấy cả cái shop rộng lớn vài trăm m mà chỉ có độ mươi khách. Hãi. Lạc vào trung tâm đốt tiền rồi. Dưng mà chả lẽ lại quay ra, quê lắm. Thế là em với sếp nháy nhau đi xem hàng. Tội gì ko xem.
Trong lúc nhóm em 03 người đi xem thì có 01 em nhân viên xinh vô đối luôn cặp kè phía sau chừng dăm bước chân, lúc mà bọn em chỉ chỏ hoặc có ý kiến là em gái này bước lên để giới thiệu, chỉ dẫn, em nghe loáng thoáng thấy tất cả những đồng hồ này đều có mã riêng, có thể tra cứu được lịch sử, xuất xưởng, nơi bán và đều được bảo hành toàn TG. Hãi nhá.
Đi chừng 01 vòng thì sếp em bảo: 02 đứa mày tìm kế để rút đi. Em nghĩ mãi deck ra, thầm nghĩ: việc deck gì phải sợ đứa nào, ko thích mua thì ra chứ ngại gì. Nhưng mà sếp em xấu hổ. Khổ thế, đi nước ngoài mà lại cứ như trong phòng ngủ với vợ. May mà em biết tính sếp em nên em mạnh dạn nhận thay cho sếp cái xấu hổ ấy, em bảo sếp: sếp ra ngoài nghe điện thoại đê rồi bọn em ra sau. Sếp hiểu ý.éướng. oK ngay. Được cái đi đâu sếp cũng đút cái điện thoại Tàu 02 sim 02 sóng vào túi quần để tiện quy đổi tỉ giá khi mua quần áo chim cò nên sếp rút ngay ra và xổ 01 tràng tiếng Việt với vẻ mặt rất cương quyết và lời nói rất có trọng lượng (cứ như lúc quát nhân viên), vừa nói sếp vừa bước ra cửa. Thoát. 02 đứa em chờ vài phút sau rồi cũng té. Chả sợ gì đứa nào.

Các bác xem, con Rolex đểu này mà có giá gần 200 triệu VND. nếu đứa nào cho em con này em chả chửi mục mả nhà nó ý chứ. Cho tiền thì deck cho, cho cái đồng hồ đểu này thì ai thèm đeo (nghe nói con này chỉ có tí mạ vàng ở quai nên mới có giá đó, nếu quai toàn vàng thì có giá gấp khoảng dăm lần, còn nếu mặt số gắn kim cương thì gấp khoảng chục lần) mẹ bố bọn lắm tiền.
Lại ra phố, lượn tiếp. 23h00 về đến khách sạn giữa lúc phố xá đang rất đông vui. Ông anh đi cùng mua được 01 bộ vest milano giá 2.500 HKD, 01 áo khoác dài ATO cho vợ giá 4.999 HKD (có nhiều tiền đi chơi sướng thật), em mua được vài ba cái áo khoác Puma, KW giá vài trăm HKD/cái, sếp em mua được 01 lố quần áo chim cò, con nào cũng sống động như sắp bay tứ tung đến nơi.