What's new

Núi Chứa Chan- hành trình đi lạc của bầy trẻ trâu

Vậy là chúng tôi- 10 đứa cũng đã kết thúc hành trình leo núi Chứa Chan- ngọn núi cao thứ 2 ở Đông Nam Bộ với thương tích đầy mình: da đen, chân bị gai cào, mông bị liệt và đi lạc 4 tiếng trên núi.

Một tối chém gió ở quán nước ven đường, tôi nói với Tiên Tiên và Chu Du rằng muốn đi leo núi quá. Leo núi nào đây? Bà Đen thì cả 3 đứa đều leo rồi nhưng chưa đứa nào đi cung Ma Thiên Lãnh.
- ờ ờ vậy đi đường đó đi
- nhưng mà thực ra tui muốn leo núi Chứa Chan hơn. Lần trước đi rồi nhưng chỉ đi đến chùa, chưa lên đến đỉnh núi.
- ờ ờ vậy đi núi Chứa Chan đi.
- ờ vậy quyết định thứ 7 tuần sau nha, đứa nào không đi là chó.
Từ đó tui phát hiện ra điểm chung của mấy đứa bọn tôi là rất dễ dàng chấp nhận một chuyến đi, rất nhanh chóng đưa ra quyết định. Tiên Tiên nhỏ hơn tôi 1 tuổi, cùng tôi nhảy lung tung vài lần ra Hà Nội, đi Bù Gia Mập, An Giang. Ngoài ra con nhỏ này còn có vô vàn chuyến đi một mình hoặc ngẫu hứng cùng mấy đứa bạn. Về độ khùng thì chắc hai chị em ngang nhau. Chu Du là thằng bạn thứ 2 tôi chơi được qua cái diễn đàn này, sau đó gặp nhau rồi chơi chung, lang thang chung. Nói chung hai đứa lúc thì coi nhau như 2 thằng bạn, lúc thì coi nhau như 2 chị em nên tình bạn không khoảng cách.
Tiên Tiên lên hú hét đồng bọn, status post lên khoảng mấy tiếng thì khóa vì đủ 10 người. Tôi cũng thấy số 10 là hợp lý vì đông quá không quan tâm nhau hết, mà ít quá thì cũng buồn. Tôi bận đi làm nên Tiên Tiên làm leader rất có trách nhiệm, lên phân công nhiệm vụ đầy đủ cho mọi người, đứa mang đồ ăn, đứa mang than, củi, người mang lều. Tôi mua trái cây và bánh kẹo.
Đúng 12h trưa thứ 7 (25/4) 8 đứa gặp nhau ở KDL Văn Thánh, còn 2 người nữa là anh Giang và bé Khánh Tiên (Tiên nhỏ) đi từ Phan Thiết vào sẽ gặp chúng tôi ở chân núi. Hai người này là thành phần làm tôi thắc mắc nhất vì rảnh quá, sẵn sàng chạy từ Phan Thiết vô để trèo cái núi này. Sau khi đi về tôi mới biết thực ra người quá rảnh là chúng tôi, chứ quãng đường và thời gian đi từ Phan Thiết vô Xuân Lộc còn gần hơn SG- Xuân Lộc. Tôi đi chung xe với bé Niên, bạn của Tiên Tiên. Thực ra chuyến đi này đa phần là bạn bè và người quen của Tiên, nguyên cái nhà nó ở đã có 4 đứa tham gia là nó, Chu Du, con Lá, Mai Mỡ. Thằng bé Quân và gấu Vân Lê đi một xe, cũng là bạn của Tiên.

Hành trình ruồi bu ngay từ lúc xuất phát. Theo lộ trình nghiên cứu bao đêm trằn trọc của Tiên và Chu Du, chúng tôi theo hướng Cát Lái- Long Khánh-Ngã Ba Ông Đồn- Núi Chứa Chan. Thế quái nào chúng tôi lạc nhau ngay từ lúc xuất phát. Tui chở bé Niên đi sau xe Chu Du, đột nhiên ngay ngã rẽ đường Nguyễn Hữu Cảnh hắn xi nhan vô lề đường, hai chị em tôi rẽ luôn vào Nguyễn Hữu Cảnh- lên cầu Thủ Thiêm- đại lộ Đông Tây- Đồng Văn Cống. Chạy một hồi không thấy ai phía sau, chúng tôi nghĩ thầm chắc bọn này đi đường cầu Sài Gòn qua, mình phải chạy nhanh không bị bỏ rơi.

Hai chị em vì ý nghĩ đó mà phải chạy miệt mài tới phà Cát Lái, gọi điện cho Tiên:
- Hả, chị với Niên qua phà rồi à, chờ bọn em nha, bọn em đang tới.
Kết cục hai chị em tôi qua phà chờ thêm 30 phút nữa cả lũ kia mới bò tới. Nói chung là khoảng 10km đường đất đang làm rất chi là gớm làm cả bọn chưa leo núi đã xây xẩm mặt mày.
WP_20150425_002 by ngaymualanh92, on Flickr
Dừng lại bên đường mua thêm mấy chai nước lạnh tiếp sức, cu Quân quay sang tôi:
- Nhìn cái đường là biết chị Tiên dẫn đi rồi chị. Bà này bả vậy đó, đường đẹp bả ấy không thích đi đâu, toàn bang vô mấy con đường thấy ghê à.
Tôi ngẫm lại thì đúng thật, điều này đã tạo nên thương hiệu của ẻm rồi.
Sau khi thoát khỏi đường xấu xí, chúng tôi đến một con đường xinh đẹp nhưng phải đi với tốc độ rùa bò. Tui nhòm biển chỉ đường thì thấy ghi là Xa lộ 25- Thống Nhất- Đồng Nai. Vừa đi mình và bé Niên nói chiện linh tinh
- Chị, con Tiên nó còn kêu em mang theo cái mền, nó kêu trên núi lạnh lắm. Em chưa đi bao giờ nên nó ghi cái gì em mang theo hết.
- Chị nghĩ mùa này không lạnh lắm đâu, chị còn sợ nó nóng kìa.
Cuối cùng, khi hai chị em vẫn đang bàn luận khí thế về trời nóng hay lạnh thì bầu trời đen kịt và mưa trút xuống ầm ầm. Trời, không lẽ xui đến vậy, đi leo núi mà cũng bị mưa. Cả lũ bắt đầu tưởng tượng ra cảnh mưa to quá, anh Giang không đi nữa, và cả bọn không có lều ngủ. Lúc đầu cũng tính thuê lều mang từ SG đi rồi nhưng anh Giang bảo anh có lều khỏi thuê tốn tiền. Hoang mang quá, nhưng ơn giời, Tiên thông báo anh Giang đọc nhầm, tưởng 12h bắt đầu leo nên hiện tại đã đứng chờ dưới chân núi.
WP_20150425_009 by ngaymualanh92, on Flickr
Chúng tôi ngồi chờ cơn mưa ngang qua và rảnh rỗi bắt đầu sinh nông nổi:
Tiên: Hay ngày mai xuống núi tụi mình đi Đà Lạt luôn đi, đi không đi không?
Cả bọn: Được đó, đi nha. Nhưng mà có 1 bộ đồ trên người à.
Tiên: Không sao, đi tới đâu mình mua tới đó, lo gì
Cả bọn: Ok luôn, haha.
Liều ăn nhiều chưa. Riêng tôi thứ 2 vẫn phải đi làm bình thường nên khó có thể bất chấp hết mà đi với lũ trẻ này. Nhưng ý nghĩ le lói trong đầu chính là, bất quá thì sáng mai xuống núi sớm, đi lên Đà Lạt với chúng rồi lên xe đêm về lại SG. Nhưng nói chung là các bạn sẽ biết câu trả lời cho cái dự định điên rồ nay ở cuối bài viết.
Vừa đi khỏi nơi trú mưa ịn cái mông trên xe có chú tốt bụng chạy ra cười giơ cả bàn tay lên:
- Chạy 40km thôi nha, “nó” đứng canh sẵn trên kia rồi đó
- Dạ, cảm ơn chú.
Chu Du: Chú nói cái gì á bà?
Tui: Kêu tụi mình đi 40km thôi, có ong vàng bên đường.
Mà đúng là có thật, nhưng vì mới tạnh mưa nên có vẻ chốt mới lập. Chúng tôi đi qua nhau như những người dưng ngược lối. Lòng vòng trong con đường này một lúc thì nói thật là tôi muốn xỉu khi lối ra của chúng tôi là ngã ba Dầu Giây.
WP_20150425_015 by ngaymualanh92, on Flickr
Không thảng thốt sao được khi đi nguyên cả buổi chiều mà giờ mới tới đây. Thế là lại lầm lũi tiến quân. Cuối cùng, chúng tôi đến chân núi lúc 5h chiều. Tấp vào một quán café, gặp anh Giang và bé Niên, chúng tôi phân chia đồ đạc và bắt đầu hành trình vật vã.
 
Ko biết chú Đ còn làm Đội trưởng trên Chứa Chan ko. Nhớ lại kỷ niệm hôm anh độc hành lên đường chùa nhậu trên núi, xuống cột điện với chú và sửa xe chú mượn dưới chân núi quá.

em không nằm trong tốp trở lại đỉnh núi xin nước nên cũng không có dịp trò chuyện, nhưng lúc đi xuống nùi nhìn qua thì thấy toàn các anh trẻ trẻ
 
em không nằm trong tốp trở lại đỉnh núi xin nước nên cũng không có dịp trò chuyện, nhưng lúc đi xuống nùi nhìn qua thì thấy toàn các anh trẻ trẻ

Các bạn trẻ là đi nghĩa vụ, Đ là chuyên nghiệp rồi nhưng Đ vẫn trẻ mặc dù đã có vợ, lại đẹp trai nữa, đáng tiếc cho các bạn nữ trong đoàn.
 
xưa đi cũng xém bị lạc như mấy bạn , vừa vào khu cỏ lau cao hơn đầu người thì mất phương hướng , đành làm liều men theo đường mòn nước chảy khi trời mưa mà đi xuống , cũng may là không phải quay lại đỉnh giống như mấy bạn ^^
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,467
Bài viết
1,153,100
Members
190,100
Latest member
dabongxoilac365tv
Back
Top