maximilian
Phượt thủ
Ngày nay Myanmar trở thành 1 điểm đến mới thú vị hấp dẫn trong mắt du khách Việt Nam bởi nó còn quá nguyên sơ và cũ kĩ theo cả nghĩa bóng lẫn đen , đi Myanmar như 1 chuyến du hành ngược thời gian vài chục đến 1 trăm năm trước, đó là sư thiếu thốn và lạc hậu làm mọi du khách đều thấy hào hứng . Người ngưới, nhà nhà đi Mtanmar xem đền đài , chùa vàng, cầu gỗ , xem bà con mặc xà rông, xem họ thoa phấn làm mát da mặt .
Mình thì dõi theo Myanmar vì 1 vần đề khác : người Rohingya .
Gần đây báo chí quốc tế đăng tải thông tin về những người Rohingya là đối tượng cho bọn buôn người ờ Thái Lan và Malaysia nhắm đến , bắt cóc , tra tấn và đòi tiền chuộc , hàng trăm xác người Rohingya được tìm thấy trong những ngôi mộ tập thể dọc biên giới Thái-Malay gần đây cho thấy bản chất của tình hình đã vượt ra khỏi biên giới Myanmar . Và việc hàng ngàn người Rohingya liều mình bước lên những con thuyền bé nhỏ chơi vơi giữa đại dương nhằm trốn khỏi Myanmar, tìm 1 nơi nào cho họ sự bình yên để sinh sống.
Các bạn ai cũng đã biết về 1 Myanmar bình yên, mến khách với Phật Giáo làm quốc giáo : bao dung và độ lượng, thì hãy đọc tiếp những dòng này để thấy 1 khía cạnh khác của 1 đất nước Myanmar chưa chắc là bình yên như chúng ta vẫn nghĩ
Ronghingya - họ là ai ?
Họ là những người Myanmar theo đạo Hồi sống ở bang phía Tây Rakhaine, giáp với Bangladesh . Họ đã sống ở đây từ lâu và vẫn làm ăn sinh sống như bình thường. Nhưng với sự gia tăng dân số quá nhanh và ngày càng đông của người Rohinya theo đạo Hồi tại bang này , người Myanmar đạo Phật lo sợ và chính phủ Myanmar đã ra lệnh cấm họ sinh con thứ 3, (những người đạo Phât thì sinh đẻ vô tư) ,họ bị giới hạn kết hôn : chỉ được kết hôn khi đã nộp 1 số tiền rất lớn cho nhà nước . Nếu không sẽ bị đánh và bị tù . Cần nói rõ hơn là họ không được chính phủ Myanmar công nhận là công dân , nghĩa là họ không có giấy chứng minh nhân dân , không được đi sang các bang khác, vùng khác không được du lịch , không được bất cứ sự bảo vệ nào của luật pháp. Không được hường những quyền lợi cơ bản của công dân như người đạo Phật.
Họ đã sống như thế mấy chục năm qua từ khi Myanmar thoát khỏi sự cai trị của Anh và thành quốc gia độc lập, trong số 134 nhóm dân tộc cùa Myanmar thì không có tên họ, nhà nước Myanmar nói rằng họ không phải công dân Myanmar mà là dân Bangladesh chạy sang Myanmar sống bất hợp pháp, nên họ chỉ được xem là dân tị nạn mà thôi.
Họ sống ra sao ?
Như đã nói họ không có giấy tờ và không được nhà nước bảo vệ, luôn bị đe dọa và hiếp đáp, bất cứ mâu thuẫn nào xảy ra họ luôn bị cho là có lỗi. Myanmar từ năm 1988 đến 2011 là thuộc sự quản lí của chính quyền quân đội độc tài, bị thế giới cách li cấm vận, nên đất nước chả có 1 chút nào phát triển , chính quyền bưng bít mọi thông tin nên những đau khổ và áp bực của người Ronghingya không một ai biết , thông tin bị chặn hết , thế giới bên ngoài hoàn toàn khong biết gì về họ.
Thời gian đầu khi chính quyền quân đội lên thì họ còn được đi làm thuê hay cày ruộng, làm nông, nhưng bị trả lương thấp hơn người đạo Phật (được "xem" là người Myanmar chính gốc), khi họ tranh cãi thì bị đánh và công an đều đứng về phía người đạo Phật. Đánh lại thì họ bị buộc tội . Họ như những nô lệ thế hệ mới mà thế giới bên ngoài chả hế biết tới do Myanmar thuở đó là 1 Bắc Triều Tiên của Đông Nam Á mà .
Dần dần mâu thuẫn ngày cang lớn lên và họ cũng nổi dậy nhiều phen vì con giun xéo quá cũng oằn. Nhưng chính quyền càng mạnh tay trấn áp hơn , máu đổ , đầu rơi . Hàng ngàn người bị bắt và giết từ khoảng 1990 đến 2005 . Sau đó họ bị tịch thu nhà cửa hàng quán hết, tất cả bị dồn vào những trại tị nạn và bị cấm làm việc , họ bị nhốt như tù, mỗi thành phố đều có những khu như thế nhốt họ vào, họ phải tự trồng trọt mà ăn , cộng với 1 ít trợ cấp bèo bọt gạo của chính phủ nhằm cho họ chết dần mòn chứ k cho chết 1 lần hàng loạt .
Nhiều người trốn ra ngoài làm thuê lén cho người theo đạo Phật nhằm đổi lại tí gạo hay thức ăn qua ngày . Đời lầm than cứ thế trôi qua , thế giới vẫn không hề hay biết .
Đỉnh điểm Xung đột :
28.5.2012 : xác 1 phụ nữ Phật Giáo được tìm thấy và 3 thanh niên Hồi Giáo Ronghingya bị bắt vì bị nghi ngờ hiếp dâm và sát hại cô này .
29.5.2012 : xe chở 10 người đàn ông Ronghingya bị chặn lại tại 1 thị trấn ờ bang Rakhine, dân Myanmar (theo Phật Giáo) đã chặn xe và đánh chết 10 người đàn ông này tại chỗ .
(người Roingya bị hạn chế đi lại , chì dc đi lại trong bang Rakhaine thôi, nhưng cũng cần đủ thứ giấy phép ) .
Từ ngày 29.5 , người Myanmar đã đồng loạt tổng công kích các cơ sỡ làm ăn của người Hồi khắp nơi trên cả nước Myanmar (người Hồi ở những bang khác không bị bắt nhốt vào trại tị nạn mà sống lẫn với dân đạo Phật nhưng bị ghét và xa lánh cô lập ) mà nghiêm trọng nhất là tại bang Rakhine (nơi mà có 60% dân số là người Hồi, 30% Phật và 10% các tôn giáo khác). Thật ra người Hồi sống khắp nơi ở Myanmar chứ không riêng gì ở Rakhine. Ở Mandalay cũng có rất nhiều người Hồi. Nhưng ở Mandalay mình không biết người Hồi có được cấp giấy tờ công dân hay không.
Trở lại vụ xung đột, người Myanmar đốt cháy và đập phá các cơ sở làm ăn của người Hồi, đốt thánh đường, và đánh nhau với người Hồi, cảnh sát và công an, quân đội với súng đạn hỗ trợ đã nhanh chóng có mặt và hỗ trợ người Myanmar đánh đập người Hồi giáo . Có hàng ngàn ngươi bị chết trong hôm đó .
Sau đó người Ronhingya phải trốn lên rừng, trốn vào hang động, và cố gắng chạy sang Bangladesh để lẩn trốn . Có 1 clip 1 cô bé Ronghingya sống sót kể lại rằng họ chạy vào hang núi nhưng vẫn bị đuổi đánh , nghe cô bé nói giọng vô cùng sợ sệt như sắp chết tới nơi : cha cô bé bảo mọi người lùi lại và ông cùng 2 người đan ông sẽ ra ngoài nói chuyện và liều chết với họ , k thể dồn cả làng vào con đường chết được . Và ông đã đi mà không về .
1 số người Myanmar thì share clip có 1 ông thầy chùa tham gia đánh họ nữa .
Mình thì dõi theo Myanmar vì 1 vần đề khác : người Rohingya .
Gần đây báo chí quốc tế đăng tải thông tin về những người Rohingya là đối tượng cho bọn buôn người ờ Thái Lan và Malaysia nhắm đến , bắt cóc , tra tấn và đòi tiền chuộc , hàng trăm xác người Rohingya được tìm thấy trong những ngôi mộ tập thể dọc biên giới Thái-Malay gần đây cho thấy bản chất của tình hình đã vượt ra khỏi biên giới Myanmar . Và việc hàng ngàn người Rohingya liều mình bước lên những con thuyền bé nhỏ chơi vơi giữa đại dương nhằm trốn khỏi Myanmar, tìm 1 nơi nào cho họ sự bình yên để sinh sống.
Các bạn ai cũng đã biết về 1 Myanmar bình yên, mến khách với Phật Giáo làm quốc giáo : bao dung và độ lượng, thì hãy đọc tiếp những dòng này để thấy 1 khía cạnh khác của 1 đất nước Myanmar chưa chắc là bình yên như chúng ta vẫn nghĩ
Ronghingya - họ là ai ?
Họ là những người Myanmar theo đạo Hồi sống ở bang phía Tây Rakhaine, giáp với Bangladesh . Họ đã sống ở đây từ lâu và vẫn làm ăn sinh sống như bình thường. Nhưng với sự gia tăng dân số quá nhanh và ngày càng đông của người Rohinya theo đạo Hồi tại bang này , người Myanmar đạo Phật lo sợ và chính phủ Myanmar đã ra lệnh cấm họ sinh con thứ 3, (những người đạo Phât thì sinh đẻ vô tư) ,họ bị giới hạn kết hôn : chỉ được kết hôn khi đã nộp 1 số tiền rất lớn cho nhà nước . Nếu không sẽ bị đánh và bị tù . Cần nói rõ hơn là họ không được chính phủ Myanmar công nhận là công dân , nghĩa là họ không có giấy chứng minh nhân dân , không được đi sang các bang khác, vùng khác không được du lịch , không được bất cứ sự bảo vệ nào của luật pháp. Không được hường những quyền lợi cơ bản của công dân như người đạo Phật.
Họ đã sống như thế mấy chục năm qua từ khi Myanmar thoát khỏi sự cai trị của Anh và thành quốc gia độc lập, trong số 134 nhóm dân tộc cùa Myanmar thì không có tên họ, nhà nước Myanmar nói rằng họ không phải công dân Myanmar mà là dân Bangladesh chạy sang Myanmar sống bất hợp pháp, nên họ chỉ được xem là dân tị nạn mà thôi.
Họ sống ra sao ?
Như đã nói họ không có giấy tờ và không được nhà nước bảo vệ, luôn bị đe dọa và hiếp đáp, bất cứ mâu thuẫn nào xảy ra họ luôn bị cho là có lỗi. Myanmar từ năm 1988 đến 2011 là thuộc sự quản lí của chính quyền quân đội độc tài, bị thế giới cách li cấm vận, nên đất nước chả có 1 chút nào phát triển , chính quyền bưng bít mọi thông tin nên những đau khổ và áp bực của người Ronghingya không một ai biết , thông tin bị chặn hết , thế giới bên ngoài hoàn toàn khong biết gì về họ.
Thời gian đầu khi chính quyền quân đội lên thì họ còn được đi làm thuê hay cày ruộng, làm nông, nhưng bị trả lương thấp hơn người đạo Phật (được "xem" là người Myanmar chính gốc), khi họ tranh cãi thì bị đánh và công an đều đứng về phía người đạo Phật. Đánh lại thì họ bị buộc tội . Họ như những nô lệ thế hệ mới mà thế giới bên ngoài chả hế biết tới do Myanmar thuở đó là 1 Bắc Triều Tiên của Đông Nam Á mà .
Dần dần mâu thuẫn ngày cang lớn lên và họ cũng nổi dậy nhiều phen vì con giun xéo quá cũng oằn. Nhưng chính quyền càng mạnh tay trấn áp hơn , máu đổ , đầu rơi . Hàng ngàn người bị bắt và giết từ khoảng 1990 đến 2005 . Sau đó họ bị tịch thu nhà cửa hàng quán hết, tất cả bị dồn vào những trại tị nạn và bị cấm làm việc , họ bị nhốt như tù, mỗi thành phố đều có những khu như thế nhốt họ vào, họ phải tự trồng trọt mà ăn , cộng với 1 ít trợ cấp bèo bọt gạo của chính phủ nhằm cho họ chết dần mòn chứ k cho chết 1 lần hàng loạt .
Nhiều người trốn ra ngoài làm thuê lén cho người theo đạo Phật nhằm đổi lại tí gạo hay thức ăn qua ngày . Đời lầm than cứ thế trôi qua , thế giới vẫn không hề hay biết .
Đỉnh điểm Xung đột :
28.5.2012 : xác 1 phụ nữ Phật Giáo được tìm thấy và 3 thanh niên Hồi Giáo Ronghingya bị bắt vì bị nghi ngờ hiếp dâm và sát hại cô này .
29.5.2012 : xe chở 10 người đàn ông Ronghingya bị chặn lại tại 1 thị trấn ờ bang Rakhine, dân Myanmar (theo Phật Giáo) đã chặn xe và đánh chết 10 người đàn ông này tại chỗ .
(người Roingya bị hạn chế đi lại , chì dc đi lại trong bang Rakhaine thôi, nhưng cũng cần đủ thứ giấy phép ) .
Từ ngày 29.5 , người Myanmar đã đồng loạt tổng công kích các cơ sỡ làm ăn của người Hồi khắp nơi trên cả nước Myanmar (người Hồi ở những bang khác không bị bắt nhốt vào trại tị nạn mà sống lẫn với dân đạo Phật nhưng bị ghét và xa lánh cô lập ) mà nghiêm trọng nhất là tại bang Rakhine (nơi mà có 60% dân số là người Hồi, 30% Phật và 10% các tôn giáo khác). Thật ra người Hồi sống khắp nơi ở Myanmar chứ không riêng gì ở Rakhine. Ở Mandalay cũng có rất nhiều người Hồi. Nhưng ở Mandalay mình không biết người Hồi có được cấp giấy tờ công dân hay không.
Trở lại vụ xung đột, người Myanmar đốt cháy và đập phá các cơ sở làm ăn của người Hồi, đốt thánh đường, và đánh nhau với người Hồi, cảnh sát và công an, quân đội với súng đạn hỗ trợ đã nhanh chóng có mặt và hỗ trợ người Myanmar đánh đập người Hồi giáo . Có hàng ngàn ngươi bị chết trong hôm đó .
Sau đó người Ronhingya phải trốn lên rừng, trốn vào hang động, và cố gắng chạy sang Bangladesh để lẩn trốn . Có 1 clip 1 cô bé Ronghingya sống sót kể lại rằng họ chạy vào hang núi nhưng vẫn bị đuổi đánh , nghe cô bé nói giọng vô cùng sợ sệt như sắp chết tới nơi : cha cô bé bảo mọi người lùi lại và ông cùng 2 người đan ông sẽ ra ngoài nói chuyện và liều chết với họ , k thể dồn cả làng vào con đường chết được . Và ông đã đi mà không về .
1 số người Myanmar thì share clip có 1 ông thầy chùa tham gia đánh họ nữa .