tieunuvodanh
Phượt thủ
Rồi lại đi tiếp,qua phà Hàm Luông đi Mỏ Cày
Phà đoạn sông này rộng hơn Phà Mỹ lợi lúc sáng
Qua phà lại đi tiếp, đích đến là phà Cổ Chiên đi Trà Vinh
Khi đến nhà đợi qua phà Cổ Chiên thì bầu trời mây đen vần vũ, vì trời đã sụp tối nên chúng tôi phải đợi, đợi, đợi rất lâu mới có chuyến phà tiếp theo(tối thì 1h có 1 chuyến), cũng thật may mắn cho tôi và parner, trong lúc đợi phà thì cơn mưa như vũ bão kéo đến, nó nặng hạt đến nỗi mọi người ở xung quanh tôi cứ ngoác mồm ra ngơ ngác, mưa hay đạn cối của thằng nào nó nã xuống phà của chúng ta? Khi phà xuất bến thì trời lại tạnh??? Đúng là mưa ở miền Tây lúc sớm chớp vần vũ, lúc lặng không u ám, nhanh đến nổi không biết đâu mà ngờ.
Tôi và parner đến Trà Vinh thì trời đã 8h tối, nói thật, đi đường đêm không một bóng người, xung quanh cô quạnh, tiếng ếch và ểnh ương kêu râm ran 2 bên đường, nếu không phải là đi bên cạnh 1 người từng trãi, phong thái tự tin như parner, thì tôi sẽ không bao giờ chạy xe 1 mình trong đêm ở cái xứ khỉ ho cò gáy đó đâu(nói đúng hơn là tôi không có sự lựa chọn trong lúc đó,hehe)
Gió thổi mát rượi sau khi mưa xong, xe chạy bon bon trên đường, tôi thả dòng suy nghĩ bay xa về tận nhà tôi ở cái hướng tít mù nào đó, giờ này mẹ tôi đang làm gì, bạn bè tôi đang ở đâu, có ai bíêt tôi đang ở 1 nơi heo hút này giữa đêm tối mông quạnh? Nếu tôi biến mất khỏi thế giới gian này thì liệu có ai biết tôi đã đi đâu? ( cái vụ đi Miền Tây này tôi giấu tất tần tật từ nhà tôi, bạn tôi đến cơ quan). Nếu chẳng may parner tôi bán tôi sang Cam hay Trung Quốc, thì ai mà biết để chuộc và cứu tôi về? Tôi miên man nghĩ đến thằng em quen sơ sơ chuyên đi buôn lậu ở mấy vùng biên giới, tôi nghĩ về nữa trái tim tôi ở Hà nội, giờ này người ấy đang làm gì ở cái nơi phồn hoa đô lệ ấy?....Linh tinh lang tang những suy nghĩ mông lung trên con đường đêm cô quạnh.Trong khi xế tôi thì phóng ga bạt mạng, nghĩ mà thương thay cho xế……
Rồi cũng đến Trà Vinh, đính đến cuối cùng trong ngày đầu tiên, lượn lờ 1 vòng thị xã, qua ao Bà Om đến mấy chùa chiềng đẹp đẹp lung linh mờ ảo, chúng tôi quyết định nghỉ ở khách sạn Duy Thành(2 mặt tiền), đối điện chợ Trà Vinh. Khách sạn này mới và khá tốt(180k)
Buổi ăn tối gần đó khá ngon và bình dân(38k/2 người)
Thiếu nữ suy tư, người đâu thẫn thờ mà đẹp lạ
Buổi tối đầu tiên ở Trà Vinh là đây
Đêm khuya đã đến, lại lượn Trà Vinh chán chê thì cũng là lúc cơn buồn ngủ ập đến như sóng xô bờ, chỉ còn một vấn đề cực kì khó nói tôi chưa kể nữa là, ăn thì ăn chung, còn ngủ thì tôi và parner sẽ ngủ như thế nào đây? ………
Thế là trời sáng...(nhanh thế???đoạn này bà con tự tưởng tượng, hờ hờ
)
(Nhiều ảnh nhiều hình quá, và vốn mù đường nên ko biết tieunu có post nhầm chỗ nào không, nếu có thì các bạn phượt cũng đừng cười nhá, chân thành cám ơn và quên hậu tạ!)

Phà đoạn sông này rộng hơn Phà Mỹ lợi lúc sáng

Qua phà lại đi tiếp, đích đến là phà Cổ Chiên đi Trà Vinh

Khi đến nhà đợi qua phà Cổ Chiên thì bầu trời mây đen vần vũ, vì trời đã sụp tối nên chúng tôi phải đợi, đợi, đợi rất lâu mới có chuyến phà tiếp theo(tối thì 1h có 1 chuyến), cũng thật may mắn cho tôi và parner, trong lúc đợi phà thì cơn mưa như vũ bão kéo đến, nó nặng hạt đến nỗi mọi người ở xung quanh tôi cứ ngoác mồm ra ngơ ngác, mưa hay đạn cối của thằng nào nó nã xuống phà của chúng ta? Khi phà xuất bến thì trời lại tạnh??? Đúng là mưa ở miền Tây lúc sớm chớp vần vũ, lúc lặng không u ám, nhanh đến nổi không biết đâu mà ngờ.
Tôi và parner đến Trà Vinh thì trời đã 8h tối, nói thật, đi đường đêm không một bóng người, xung quanh cô quạnh, tiếng ếch và ểnh ương kêu râm ran 2 bên đường, nếu không phải là đi bên cạnh 1 người từng trãi, phong thái tự tin như parner, thì tôi sẽ không bao giờ chạy xe 1 mình trong đêm ở cái xứ khỉ ho cò gáy đó đâu(nói đúng hơn là tôi không có sự lựa chọn trong lúc đó,hehe)
Gió thổi mát rượi sau khi mưa xong, xe chạy bon bon trên đường, tôi thả dòng suy nghĩ bay xa về tận nhà tôi ở cái hướng tít mù nào đó, giờ này mẹ tôi đang làm gì, bạn bè tôi đang ở đâu, có ai bíêt tôi đang ở 1 nơi heo hút này giữa đêm tối mông quạnh? Nếu tôi biến mất khỏi thế giới gian này thì liệu có ai biết tôi đã đi đâu? ( cái vụ đi Miền Tây này tôi giấu tất tần tật từ nhà tôi, bạn tôi đến cơ quan). Nếu chẳng may parner tôi bán tôi sang Cam hay Trung Quốc, thì ai mà biết để chuộc và cứu tôi về? Tôi miên man nghĩ đến thằng em quen sơ sơ chuyên đi buôn lậu ở mấy vùng biên giới, tôi nghĩ về nữa trái tim tôi ở Hà nội, giờ này người ấy đang làm gì ở cái nơi phồn hoa đô lệ ấy?....Linh tinh lang tang những suy nghĩ mông lung trên con đường đêm cô quạnh.Trong khi xế tôi thì phóng ga bạt mạng, nghĩ mà thương thay cho xế……
Rồi cũng đến Trà Vinh, đính đến cuối cùng trong ngày đầu tiên, lượn lờ 1 vòng thị xã, qua ao Bà Om đến mấy chùa chiềng đẹp đẹp lung linh mờ ảo, chúng tôi quyết định nghỉ ở khách sạn Duy Thành(2 mặt tiền), đối điện chợ Trà Vinh. Khách sạn này mới và khá tốt(180k)
Buổi ăn tối gần đó khá ngon và bình dân(38k/2 người)
Thiếu nữ suy tư, người đâu thẫn thờ mà đẹp lạ

Buổi tối đầu tiên ở Trà Vinh là đây

Đêm khuya đã đến, lại lượn Trà Vinh chán chê thì cũng là lúc cơn buồn ngủ ập đến như sóng xô bờ, chỉ còn một vấn đề cực kì khó nói tôi chưa kể nữa là, ăn thì ăn chung, còn ngủ thì tôi và parner sẽ ngủ như thế nào đây? ………
Thế là trời sáng...(nhanh thế???đoạn này bà con tự tưởng tượng, hờ hờ
(Nhiều ảnh nhiều hình quá, và vốn mù đường nên ko biết tieunu có post nhầm chỗ nào không, nếu có thì các bạn phượt cũng đừng cười nhá, chân thành cám ơn và quên hậu tạ!)
Last edited: