What's new

[Chia sẻ] Tây Tạng mùa đông - về phía Đông Lhasa

Chuyến đi với tôi kết thúc đã 3 ngày, còn với một số bạn giờ mới kết thúc.

Chuyến đi tôi chỉ có duyên đi theo, không tham gia lên kế hoạch hay bất cứ gì khác, thảnh thơi mà tận hưởng.

Hình như tôi đã qua mất cái thời có thể viết những bài với cảm xúc tràn đầy, dù thực sự vẫn tràn đầy xúc động về một vùng đất có thể làm người ta say mê.

Tây Tạng, Tây Tạng, đã có nhiều topic trong diễn đàn này viết về nơi đó. Thêm một topic vốn cũng không có nghĩa gì.
Tuy nhiên các chuyến đi trước đây đều là đi về phía Tây của Lhasa, nay chuyến đi của chúng tôi hướng về phía Đông, đi vào vùng Niyingtri (Lâm Chi) và sang đất Chamdo (Xương Đô).

Về Tây Tạng, Yilka đã có topic khá chi tiết: Trung Hoa tây du kí; hay Backpackervn đầy cảm xúc trong Mây trắng Tây Tạng..., và June với chuyến đi hành hương Kailash kinh điển: Tây Tạng những ngày xanh nắng hạ,... do đó tôi chỉ làm người cóp nhặt lại những gì trên cung đường đã qua, sẽ rơi rụng theo thời gian, và không biết bao giờ mới viết xong.

Nếu không bao giờ viết xong, thì cũng coi như là tình cảm với Tây Tạng cũng sẽ còn lưu mãi.
 
Last edited:
Samye

Chiều xuống rất nhanh, do bóng núi tràn về quanh tu viện. Những tu sĩ từ các tòa nhà xung quanh tỏa ra đi về phía cửa tu viện. Chúng tôi không đi theo nên không biết các vị ấy đi đâu, mà lặng ngắm những bóng áo đỏ đổ trong chiều, chậm rãi di chuyển và rì rầm trò chuyện.

14539188224_b73564229a_c.jpg



Chúng tôi thuê một nhà trọ ngay gần cổng tu viện, lấy hai phòng. Lần đầu tiên mấy nữ lưu phải ngủ cùng với mấy thằng ngáy to. Khỏi nói câu chuyện bàn luận về tiếng ngáy nó lâm ly hào hứng đến thế nào.

Nhà nghỉ này có một hành lang rộng phía trước tràn đầy nắng, mà khi mới đến đứa nào cũng thích thú ngồi ở đó. Một căn bếp ấm áp ngay tầng một, tầng trên dành cho khách.

Chiều sau khi từ tu viện về, tôi hỏi Tenzin về việc trèo lên đỉnh núi đối diện vào buổi sáng, gã bảo "Không được, năm ngoái có mấy du khách nước ngoài trèo lên đó bị cảnh sát bắt giam mấy ngày đấy".

Chập tối, công an TQ đến làm thủ tục nghỉ, tôi lại bảo Tenzin đề nghị lần nữa. Sau một lúc gã bảo: "Được rồi, mai chúng mày đi được".
 
Hôm nay ngồi buồn quá, nên tìm đọc các topic về Tây Tạng. Em dành cả chiều để ngồi đọc topic này với vài topic khác nữa. Đã từ lâu rồi em dành cho Tây Tạng một vị trí rất đặc biệt, là nơi nhất định mình phải đến trong đời, là nơi ấp ủ một giấc mơ tuổi trẻ mà nhất định mình phải tìm gặp được. Nhất định phải đến đứng giữa núi đồi, mà ngẩng mặt nhìn bầu "trời xanh điên dại" ấy, nhất định phải đến nhìn được dòng sông băng, nhất định phải đứng được giữa hàng ngàn tấm lungta tung bay giữa những cơn gió trời, phải được nhìn thấy những đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng, những hồ nước phẳng lặng xanh văn vắt. Phải đến được nơi mà chẳng hiểu sao từ lâu, em đã nghĩ là nó đã cất giấu một phần ước mơ của mình, một phần tuổi trẻ, mà mình nhất định phải đến tận nơi, nhìn tận mắt, và xúc động hân hoan.

Ảnh của anh Chitto và mọi người chụp đẹp quá, đẹp quá, đẹp y hệt như những gì em đã luôn tưởng tượng và mơ ước, cái màu xanh nhức nhối lòng, những ngọn gió buốt giá gào thét hoang dại, những đỉnh cao ngàn đời kiêu hãnh. Ảnh đẹp quá, và anh Chitto viết hay quá, khiến em cảm thấy em được gần với Tây Tạng hơn rất nhiều, gần với ước mơ của mình hơn rất nhiều. Thật sự cảm ơn mọi người đã đi và chia sẻ một cách đầy xúc động như thế này :(.

Và còn may hơn nữa là topic bắt đầu từ cuối năm ngoái, mà đến giờ là tháng 7 rồi, anh Chitto vẫn không ngừng dở những chia sẻ, em cảm thấy điều này thật may mắn ;___; nên đọc xong phải reg nick ngay để nói lời cảm ơn. Thật sự cảm ơn anh đã không bỏ rơi topic này, đã tiếp tục chia sẻ cho mọi người những hình ảnh và câu chuyện quá tuyệt vời ;___;. Thật sự cảm ơn anh đã không bỏ ngỏ một vùng đất kì diệu như thế, mà vẫn tiếp tục là người truyền cảm hứng cho những giấc mơ về đất Tạng ;__;. Thật sự rất cảm ơn anh.

Và ngóng những câu chuyện mới của anh :").
 
Bạn Chitto đã đem đến cho tôi những khoảng thời gian thật ý nghĩa. Tôi cũng đã đến Tây Tạng vào mùa đông năm 2009. Nhưng có lẽ tôi đã không đủ kiến thức để có được trải nghiệm như bạn. Coi như tôi đã được đi lại Tây Tạng một lần nữa. Cảm ơn rất nhiều.
 
Re:

Cảm ơn những người còn quan tâm đến topic này.

Vậy là kết thúc một chuyến đi nữa, cũng dài và nhiều cảm xúc, nhưng chắc phải chuẩn bị lại một thời gian cho hồi sức và hồi tâm mới viết topic về chuyến đi mới được.

Còn bây giờ, những gì còn lại về Tibet sẽ viết tiếp, vì Tibet còn nhiều lắm, và thường các topic của tôi đều dài dòng, nặng nề, tham lam mà.
 
Bình minh Samye

Trời chưa sáng, ba người chúng tôi lò dò từ nhà nghỉ đi về phía đỉnh đồi. Do tối hôm trước không đi tìm đường trước nên chúng tôi đi vòng xa hơn, từ một hướng khác. Đường này dài và phải leo trên sườn đồi đầy đá trong bóng tối, với cây đèn pin soi đường.

Khi lên lưng chừng núi, mặt trời còn chưa lên. Rồi ánh bình minh xuất hiện, chiếu rạng Samye dưới kia như một Mandala khổng lồ tầng tầng lớp lớp.

Khi còn tối

14539751862_5e8ede7120_c.jpg


14539751222_b2a1ebf522_c.jpg


14540701195_0a70397e10_c.jpg
 
Buổi sáng Samye

Từ đỉnh đồi, nơi xưa kia Liên Hoa Sinh đại sư thần phục các quỷ thần đất này, nhìn về phía Đông, sông Yarlungshangpo chảy tít phía xa. Một dòng nước nhỏ len lỏi qua đồng khô và các hàng cây rụng lá.

14539747832_9b0f3042fa_c.jpg


14560827193_9810913691_c.jpg
 
Nhìn về phía Bắc, những hàng cây lá vàng thẳng lối

14539203724_3d7ac3145e_c.jpg


Dường như đây mới là chủ nhân của khoảnh khắc này

14354046710_09f732faec_c.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,637
Bài viết
1,154,245
Members
190,154
Latest member
tranquochuy86
Back
Top