chieclacuoicung
Nông dân chân đất
Đến một ngày tôi chợt nhận ra cuộc sống của mình cứ mãi lặp đi lặp lại như cái kim đồng hồ, buồn bực, bứt dứt chân tay, sao muốn nổi loạn, muốn chạy ra khỏi cái văn phòng giấy chán ngắt đó, muốn đi đâu đó thật xa, thật xa...
Một ý nghĩ chợt léo lên, Fanxipan! ngọn núi hùng vĩ nhất đông dương, mình sẽ chinh phục nó!
Sơ lược về Fansipan: là ngọn núi cao nhất Việt Nam và cũng là ngọn núi cao nhất 3 nước Đông Dương, hay còn được gọi là "Nóc nhà Đông Dương" 3.143m thuộc dãy núi Hoàng Liên Sơn (Vườn Quốc gia Hoàng Liên Sơn), theo tiếng H’Mông là "Hủa Xi Pan" và có nghĩa là phiến đá khổng lồ chênh vênh.
Ước muốn chinh phục đỉnh Fansipan trong tôi đã có từ rất lâu, có lẽ là từ thời học phổ thông qua môn Địa lý của thầy Nghiệp, ý nghĩ đặt chân lên đỉnh núi đó cứ theo tôi mãi và cho đến bây giờ mới thực sự hiện thực được, thực sự chạm tay vào "Nóc nhà Đông Dương".
Để thực hiện được một chuyến đi thành công tôi đã phải chuẩn bị rất kỹ, tham khảo qua các web về du lịch, phượt, đăng ký vào các mục tìm bạn đồng hành leo Fansipan, rồi quyết định off thống nhất lịch trình ngày giờ đi, chuẩn bị đồ đạc và xin nghỉ... Thế rồi cũng chẳng được suôn sẻ, lịch trình chính thức thì bị phá sản vì cơn bão số 2, sau đó nhiều lần lên lịch hẹn nhưng không thành công, lên lịch rồi xuống lịch, cứ thế kéo dài do không thống nhất được. Tôi thiết nghĩ cứ mãi thế này chắc kế hoạch leo Fansipan của mình trước khi lấy ch... bị bể mất. Nhất định phải hoàn thành mới yên tâm
.
Sốt ruột chốt mãi cái lịch trình cuối cùng cũng định được ngày xuất phát, hợp lý cho các thành viên tham gia. Hành lý, đồ dùng và tinh thần cho chuyến leo F mang theo đã được chuẩn bị từ lâu nên cũng hòm hòm ko phải nghĩ, đến ngày là vác ba lô lên đường. Sự lựa chọn của tôi là đồ của bộ đội như quần dằn di, mũ tai bèo, đôi dép rọ rất chi là thích hợp cho đi đường rừng và leo núi.
Let’ go...............
Sau hơn 8 giờ ngồi xe từ Bình Liêu tôi có mặt ở Hà Nội lúc 20:15, giờ hẹn là 20:30, vậy là còn 15p nữa mới đến tranh thủ tìm chút cơm cho cái bao tử đang réo inh ỏi và động viên nó chuẩn bị tinh thần ngủ đêm trên xe. Lên xe lúc 9:00 và đây là hình ảnh đầu tiên, trông mh phảng phất bụi đường quá!
Chiếc ba lô tôi mang
Một ý nghĩ chợt léo lên, Fanxipan! ngọn núi hùng vĩ nhất đông dương, mình sẽ chinh phục nó!
Sơ lược về Fansipan: là ngọn núi cao nhất Việt Nam và cũng là ngọn núi cao nhất 3 nước Đông Dương, hay còn được gọi là "Nóc nhà Đông Dương" 3.143m thuộc dãy núi Hoàng Liên Sơn (Vườn Quốc gia Hoàng Liên Sơn), theo tiếng H’Mông là "Hủa Xi Pan" và có nghĩa là phiến đá khổng lồ chênh vênh.
Ước muốn chinh phục đỉnh Fansipan trong tôi đã có từ rất lâu, có lẽ là từ thời học phổ thông qua môn Địa lý của thầy Nghiệp, ý nghĩ đặt chân lên đỉnh núi đó cứ theo tôi mãi và cho đến bây giờ mới thực sự hiện thực được, thực sự chạm tay vào "Nóc nhà Đông Dương".
Để thực hiện được một chuyến đi thành công tôi đã phải chuẩn bị rất kỹ, tham khảo qua các web về du lịch, phượt, đăng ký vào các mục tìm bạn đồng hành leo Fansipan, rồi quyết định off thống nhất lịch trình ngày giờ đi, chuẩn bị đồ đạc và xin nghỉ... Thế rồi cũng chẳng được suôn sẻ, lịch trình chính thức thì bị phá sản vì cơn bão số 2, sau đó nhiều lần lên lịch hẹn nhưng không thành công, lên lịch rồi xuống lịch, cứ thế kéo dài do không thống nhất được. Tôi thiết nghĩ cứ mãi thế này chắc kế hoạch leo Fansipan của mình trước khi lấy ch... bị bể mất. Nhất định phải hoàn thành mới yên tâm
Sốt ruột chốt mãi cái lịch trình cuối cùng cũng định được ngày xuất phát, hợp lý cho các thành viên tham gia. Hành lý, đồ dùng và tinh thần cho chuyến leo F mang theo đã được chuẩn bị từ lâu nên cũng hòm hòm ko phải nghĩ, đến ngày là vác ba lô lên đường. Sự lựa chọn của tôi là đồ của bộ đội như quần dằn di, mũ tai bèo, đôi dép rọ rất chi là thích hợp cho đi đường rừng và leo núi.
Let’ go...............
Sau hơn 8 giờ ngồi xe từ Bình Liêu tôi có mặt ở Hà Nội lúc 20:15, giờ hẹn là 20:30, vậy là còn 15p nữa mới đến tranh thủ tìm chút cơm cho cái bao tử đang réo inh ỏi và động viên nó chuẩn bị tinh thần ngủ đêm trên xe. Lên xe lúc 9:00 và đây là hình ảnh đầu tiên, trông mh phảng phất bụi đường quá!

Chiếc ba lô tôi mang

Last edited: