Càng gần về đích, sức lực càng cạn nhưng lửa tinh thần thì vẫn ngùn ngụt. Đây là lúc mà mỗi bước chân là một sự cố gắng lớn lao. Có những đoạn đua tốc độ giữa em và anh Trid khi mà 2 anh em thay nhau soán ngôi đoạt vị người đi trước, kẻ theo sau. Cuối cùng em … giương cờ trắng ^^.
Đỉnh Lang Biang hiện ra một cách thật bất ngờ và … đơn sơ mộc mạc hơn em nghĩ :”> Chỉ là một trảng cỏ nhỏ đìu hiu. Trời chập tối, gió xoắn lấy người, thổi tung cả lều của 2 ae Nhóc TK và Lapbap. Sương bắt đầu dày đặc. Vừa lên đỉnh xong, chưa kịp sung sướng, chưa kịp thở mệt, nhìn cái bãi mà tối nay đoàn sẽ hạ trại, em thở dài miệt mài luôn. Em khẽ khàng cài lại tất cả nút áo, ngước lên nhìn trời mà lệ rơi từng hàng >.<
Anh Torise thì cho rằng nên xuống bãi cỏ đồi thông phía dưới để hạ trại. Nhóc TK và Lapbap thì vẫn miệt mài dựng túp lều tình yêu của 2 đứa. Khi tất cả mọi người đều đã lên đến đỉnh, đoàn quyết định sẽ qua đêm trên đỉnh. Lạnh quá nên em chẳng biết làm gì ngoài đứng co ro ngắm mọi người dựng lều. Em cám ơn anh Bình thường đã nhọc công vác cái lều của tụi em từ dưới chân núi lên đến tận đỉnh. Anh đúng là một người bình thường nhưng có tấm lòng từ bi quảng đại như … Bồ tát (xin lỗi em nói hơi quá :”>)
Em cũng xin chân thành cám ơn bác LK đã tìm đất dựng lều và dọn lều (vào sáng hôm sau) cho tụi em trong suốt chuyến hành trình. Nhờ công Bác mà đêm hôm đó em mới có một chỗ thật kín đáo và chắc chắn để nương thân. Không có các bác, các anh giúp đỡ, chắc đêm đó em … tèo quá ^^
Một số thành viên trong đoàn bắt đầu đi nhóm lửa và nấu ăn, như anh Lavekings, Penicycline, Nhóc TK, Baplap… trong đó có 1 thành viên bất hảo giả vờ chạy đến góp công nhưng thực sự là xí chỗ để sưởi ấm, tất nhiên không ai khác chính là …em ^^. Tối đó em sống sót là nhờ phương châm: Chỗ nào có lửa, chỗ nào có rượu, chỗ đó có em hehe.
Công việc nhóm lửa thật khổ như con hổ. Gió thì to, sương rơi ướt đẫm mấy lớp áo, các anh nhóm lửa toàn thuộc dạng nghiệp dư, củi thì không có mà có cũng không thể dùng để nhóm lửa được. Em chả hiểu thế nào nhưng mà cuối cùng mấy anh ấy cũng nhóm được ngọn lửa nhỏ xíu (ngọn lửa nhỏ xíu nhưng khói thì bay mù trời, làm em khóc hết nước mắt). Nhóm được lửa xong, các anh bắt đầu nhóm than, cắt thịt và tẩm ướp. Anh Lavekings có công đầu trong việc cắt thịt (chỗ này tạm dưng chút xíu: vì anh Dacwin, Lavekings và Peni cứ đẹp trai, cao to như nhau lại trạc tuổi nên trong cái đêm chập choạng đó nếu em tường thuật lộn anh nào thì các anh thông cảm và đính chính dùm em nhé). Nhóc TK, Lapbap và em phụ trách tẩm ướp. Thực ra thì anh Nhóc TK là đầu bếp chính do em cay mắt quá nhắm tịt cả mắt rồi chả thấy nồi thịt ở đâu cả. Nhờ thế nên cuối cùng đoàn mình có 1 nồi thịt mà thịt thì ít nhưng nước tương thì nhiều. Hay nói cách khác đây chính là món nước tương tẩm thịt, lần đầu được chế biến bởi đầu bếp gia Nhóc TK.
Sau đó mọi người bắt đầu xiên thịt. Anh Lavekings thật can đảm khi dám lấy mấy cây cột giữ lều ra để xiên thịt, Lapbap thì cầm mấy miếng bánh mì rớt bẹp xuống đất lên ăn thản nhiên, còn anh nào đó thì lấy bánh mì lâu nắp xoong rồi cho vào miệng ăn tiếp trước sự ngỡ ngàng đến bàng hoàng của đầu bếp (hình như là anh Peni). Riêng em sau khi xiên thịt, tay đầy mùi thịt sống do không thể tìm ra được chai nước rửa nên cũng đành … nhập cuộc vui ^^ (em chưa đến mức lấy bánh mì chùi tay rồi cho vào mồm ăn >.<)
Cuộc vui chỉ mới bắt đầu. Vào thời điểm đó không ai có thể nghĩ rằng một đêm thác loạn với đủ thể loại hành hạ nhau cả về thể xác lẫn tinh thần đang chờ đợi họ phía trước….