What's new
P/s: Mình xin thêm 1 câu là giờ có khá nhiều bạn thích đi nước ngoài du lịch, nhưng mình xin thưa rằng nước bạn bạn còn chưa biết hết thì làm ơn đừng đú nước khác để mang cái lạ ấy về so sánh với nước mình nhé :)

Cả bài e rất khâm phục con người a về nghị lực.
Nhưng e nghĩ thế nào là phượt thì tuỳ từng người quan niệm. Phượt ở đâu thì tuỳ sở thích từng người. Không phải nước ngoài hơn hay việt nam mình hơn. Khoe hay không thì có "tháp nhu cầu" giải thích ạ.

Mong a sớm quay lại thực hiện nốt hành trình, chúc a may mắn.
 
Chào mọi người!
Đầu tiên mình xin chân thành cảm ơn sự quan tâm và động viên của các bạn, các anh, các chị trong và sau chuyến hành trình dang dở của mình.

Sau 15 ngày đi bộ ven biển từ Hà Tiên đến Mũi Cà Mau và có việc gia đình nên mình phải tạm dừng hành trình để về nhà. Sau khi về mình có thời gian suy nghĩ về chuyến đi nhiều hơn và đặc biệt là về câu hỏi mình luôn gặp trên suốt chuyến đi "Đi để làm gì?".

Đến ngày hôm nay, gần 2 tháng sau chuyến đi mình đã cơ bản trả lời được câu hỏi trên và quyết định dừng hành trình này. Còn lý do tại sao thì rất dài dòng và đụng chạm đến rất rất nhiều người nên mình sẽ không nêu ra. Quan trọng là thấy được sự khó khăn của người dân vùng ven biển mà không thể giúp gì được cho họ mà lại còn nhận từ họ lòng mến khách, sự quan tâm và quá nhiều tình cảm thì càng đi tiếp càng làm mình cắn rứt thêm.

Mình tha thiết có một tổ chức hoặc các cá nhân trong cộng đồng cùng xây dựng một dự án cụ thể, một nguồn Quỹ đủ lớn để hỗ trợ người dân ven biển có cuộc sống tốt hơn, để họ cùng chung tay góp sức bảo vệ và xây dựng môi trường - cảnh quan biển, để họ không phải hằng ngày chạy theo cơm áo gạo tiền mà bào mòn đến mức hủy hoại tài nguyên biển.

Hiện nay người dân ven biển đang rất cần có nguồn vốn và hỗ trợ định hướng sử dụng nguồn vốn hiệu quả một cách liên tục. Bên cạnh đó môi trường giáo dục ở vùng ven biển cũng cần được hỗ trợ rất nhiều, trước mắt là để các em không phải bỏ học vì "nhà không có tiền đóng học phí, mua sách vở...".

Mình sẽ không bao giờ quên câu nói của anh ở ấp Thuận Hòa "không thấy cực nữa, hết sợ cực rồi, tại cực riết rồi quen, có ăn là được rồi"

Thân ái,
 
cuối cùng thì bác chủ đã ngộ ra chân lý ... là một người mê phượt , thích đi chơi thích du lịch nhưng đi trong những ngày nghỉ thì thật là hạnh phúc , còn những ngày còn lại ta phải lao động làm việc có ích , để không phí phạm tuổi xuân trôi qua nhanh thấy có lỗi với bản thân , cha mẹ và gia đình , một khi đã đầy đủ có thể vừa đi vừa giúp ích được cho những người dân biển khó khăn , trong khi mình rảnh rỗi thì họ thật sự phải kiếm miếng ăn từng ngày , trẻ em thì thật là tội , thiếu ăn , thiếu mặc , thiếu học . Đi không mục đích chạy trốn thực tại là một sai lầm , về nhà đối mặt thử thách là rất sáng suốt vì cuộc sống vốn không toàn màu hồng ... ai cũng vậy , chúc bạn vui !
 
Cảm ơn bạn NguyenPhong3. Bạn đã cho mình thấy phần nào cuộc sống của người dân ven biển miền Tây. Cảm thấy đau lòng khi nghe câu "không thấy cực nữa, hết sợ cực rồi, tại cực riết rồi quen, có ăn là được rồi". Dân cứ nghèo mà Đảng cứ quang vinh. Mình xin bạn copy mấy tấm hình của bạn để làm tư liệu. Chúc bạn có nhiều sức khỏe!
 
mọi thứ lại dừng, đúng như con người của bạn va tôi, đọc hết các topic thì bạn là người tạo ấn tượng nhất. xin cám ơn bạn, tui sẽ chọn mục tiêu đơn giản hơn là đi xe máy
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top