Istanbul - an Eurasian city
Lúc đứng ở sân bay chờ anh cửa khẩu, em cũng chỉ nghĩ ok thì vào, mà không thì cùng lắm ngủ lại sân bay 1 đêm, sáng mai tính đường đi tiếp, tạm coi như chưa có duyên với cái đất nước này.
Thế mà rồi cũng chẳng sao. Đi tàu từ sân bay về thành phố mất khoảng 45', phải đổi tàu 1 lần (đi bus thì nhanh hơn, và đắt hơn.
Kiếm 1 cái hotel trong bên khu cổ (Old city), gọi là khu Sultanahmet, ở tạm vài ngày chờ bạn em sang cùng lượn. Khách sạn gần ngay mấy cái nhà thờ Hồi giáo lớn (mosque), đi lượn 1 mình cũng đỡ ngại.
Istabbul có 1 vị trí độc nhất vô nhị là nằm giữa 2 biển, biển Đen (The Black Sea) ở phía bắc và biển Marmara ở phía nam, 1 nửa thành phố bên này thuộc châu Âu, nửa bên kia thuộc châu Á. Là 1 chặng quan trọng trong con đường tơ lụa xa xưa, lại còn đã từng là thiên đường của các bác điệp viên thời chiến tranh lạnh nữa chứ, bao nhiêu chuyện em hóng đã từ lâu.
Eo biển Bosporus nối giữa 2 Biển Đen và biển Marmara, bờ tây thuộc châu Âu, bờ Đông thuộc châu Á (không có gì để xem).
Bản thân phần lãnh thổ thuộc châu Âu của Istanbul lại được chia ra làm 2 khu, ở giữa là Golden Horn. Các công trình lịch sử, địa điểm tham quan của Istanbuhầu hết đều nằm bên khu cổ - sultanahmet, phía nam của Golden Horn, khu modern city - Taksim square nằm ở trên 1 đỉnh đồi ở phía bắc, cũng gần, qua cầu, đi thang máy lên đỉnh là đến. Khu Old city có nhiều khách sạn, văn phòng du lịch nhưng có lẽ em đến vào dịp gần Noel, không phải mùa cao điểm nên khá vắng vẻ.

Theo truyền thuyết, khoảng năm 657 trước công nguyên, 1 người đàn ông tên là Byzan, sau khi xin lời khuyên chọn địa điểm từ nhà tiên tri ở Delphi (Hy lạp) đã xây dựng nên thành phố cổ Byzantium ở vùng đất nay là Istanbul. Cũng theo truyền thyết, lúc đầu ông ấy đã ko hiểu ý nghĩa lời nhà tiên tri "đối diện với những người mù", chỉ đến khi đi ngang qua eo biển Bosporus, cửa ngõ duy nhất nối vào Biển Đen, và nhìn sang bờ Á nơi người Hy lạp đang sinh sống, ông mới chợt hiểu chính những người Hy lạp bao nhiêu năm đã không nhìn thấy vị trí chiến lược của bên bờ Âu chỉ cách họ nửa dặm. Sau đó thành phố bị Alexandre Đại đế chiếm và sát nhập thành 1 phần của đế chế La Mã rộng lớn. Rồi nội chiến, tàn phá... Thành phố mới được dựng lại năm 330 sau công nguyên, thoạt đầu được đặt tên là New Roman, ngay sau đó lại được đổi tên là Constantinople, theo tên của Hoàng đế La mã mới Constantine. Người ta đã cho xây dựng rất nhiều công trình kiến trúc La mã cổ như nhà thờ thiên chúa, đấu trường... nay vẫn còn tồn tại.
Năm 1453, quân đội Ottoman của Sultan Mehmet II chiếm thành phố Constantinople. Dưới triều Ottoman, thành phố được xây dựng thêm nhiều công trình mới, đạt tên là Istanbul, đặc biệt là các nhà thờ đều được sửa lại và chuyển thành nhà thờ Hồi giáo như ngày nay.
Điều này đã lý giải cho cái sự ngạc nhiên của em khi bước chân vào 1 số nhà thờ đạo Hồi mosque quan trọng ở đây, bên cạnh rất nhiều biểu tượng Sultan chữ giun lại đôi lúc bắt gặp 1 bức tranh tường hoặc họa tiết như trong nhà thờ Thiên chúa giáo.
Aya Sofya (1453) - Church of the Divine Wisdom
Aya Sofya được xây dựng lần đầu tiên năm 360 bởi con trai của Constantine, được xây dựng lại năm 415, rồi lại bị phá hủy năm 532. Công trình như hiện nay được xây năm 537 và luôn là nhà thờ thiên chúa quan trọng nhất của thành phố cổ Constantinople, cho đến khi bị quân đội Ottoman chiếm và được Mehmet sửa thành nhà thờ Hồi giáo năm 1453. Ayasofya có ý nghĩa quan trọng đối với cả người thiên chúa và người Hồi, và để tránh xung đột, năm 1934, chính phủ đã quyết định chuyển thành bảo tàng.
Năm ngoái, sự kiện Giáo hoàng và bác gì đạo hồi có cuộc gặp nhau ở Aya Sofya được các hãng truyền thông đưa tin rất nhiều.
Mái vòm bên trong nhà thờ rất rất lớn (đường kính 30m), và cổ kính

Trên tường là biểu tượng Sultan, theo tiếng Arab có nghĩa là "strength", "authority", or "rulership", được dùng cho người có quyền lực cao nhất.
Trong nhà thờ Aya Sofya vẫn còn 1 bức tranh lớn chúa và đức mẹ Maria.
Bên ngoài, bị cho là không đẹp bằng kiến trúc bên trong

Blue Mosque (1606 - Sultanahmet I) - gọi tên theo màu xanh của các họa tiết mosaic trang trí bên trong, là 1 trong những nhà thờ quan trọng và thu hút nhiều khách du lịch nhất. Máy em du lịch còi, ko lên được màu xanh, các bác chịu khó tưởng tượng vậy.

Ngoài sân Blue Mosque, được cho là lớn nhất trong các nhà thờ đạo Hồi

Toàn cảnh

Suleymaniye Mosque (1550, với sự tham gia của hơn 3500 thợ thủ công)

Bên trong

Còn những mosque như thế này thì nhiều vô số kể.

Chiều về, đứng trên cầu nối 2 bên Golden Horn, nhìn toàn cảnh thành phố với vô số những mái chóp đầy bí hiểm, ngắm người ngắm xe đi lại tấp nập, tưởng như mình cũng đang làm gián điệp quốc tế!
Lúc đứng ở sân bay chờ anh cửa khẩu, em cũng chỉ nghĩ ok thì vào, mà không thì cùng lắm ngủ lại sân bay 1 đêm, sáng mai tính đường đi tiếp, tạm coi như chưa có duyên với cái đất nước này.
Thế mà rồi cũng chẳng sao. Đi tàu từ sân bay về thành phố mất khoảng 45', phải đổi tàu 1 lần (đi bus thì nhanh hơn, và đắt hơn.
Kiếm 1 cái hotel trong bên khu cổ (Old city), gọi là khu Sultanahmet, ở tạm vài ngày chờ bạn em sang cùng lượn. Khách sạn gần ngay mấy cái nhà thờ Hồi giáo lớn (mosque), đi lượn 1 mình cũng đỡ ngại.
Istabbul có 1 vị trí độc nhất vô nhị là nằm giữa 2 biển, biển Đen (The Black Sea) ở phía bắc và biển Marmara ở phía nam, 1 nửa thành phố bên này thuộc châu Âu, nửa bên kia thuộc châu Á. Là 1 chặng quan trọng trong con đường tơ lụa xa xưa, lại còn đã từng là thiên đường của các bác điệp viên thời chiến tranh lạnh nữa chứ, bao nhiêu chuyện em hóng đã từ lâu.
Eo biển Bosporus nối giữa 2 Biển Đen và biển Marmara, bờ tây thuộc châu Âu, bờ Đông thuộc châu Á (không có gì để xem).
Bản thân phần lãnh thổ thuộc châu Âu của Istanbul lại được chia ra làm 2 khu, ở giữa là Golden Horn. Các công trình lịch sử, địa điểm tham quan của Istanbuhầu hết đều nằm bên khu cổ - sultanahmet, phía nam của Golden Horn, khu modern city - Taksim square nằm ở trên 1 đỉnh đồi ở phía bắc, cũng gần, qua cầu, đi thang máy lên đỉnh là đến. Khu Old city có nhiều khách sạn, văn phòng du lịch nhưng có lẽ em đến vào dịp gần Noel, không phải mùa cao điểm nên khá vắng vẻ.

Theo truyền thuyết, khoảng năm 657 trước công nguyên, 1 người đàn ông tên là Byzan, sau khi xin lời khuyên chọn địa điểm từ nhà tiên tri ở Delphi (Hy lạp) đã xây dựng nên thành phố cổ Byzantium ở vùng đất nay là Istanbul. Cũng theo truyền thyết, lúc đầu ông ấy đã ko hiểu ý nghĩa lời nhà tiên tri "đối diện với những người mù", chỉ đến khi đi ngang qua eo biển Bosporus, cửa ngõ duy nhất nối vào Biển Đen, và nhìn sang bờ Á nơi người Hy lạp đang sinh sống, ông mới chợt hiểu chính những người Hy lạp bao nhiêu năm đã không nhìn thấy vị trí chiến lược của bên bờ Âu chỉ cách họ nửa dặm. Sau đó thành phố bị Alexandre Đại đế chiếm và sát nhập thành 1 phần của đế chế La Mã rộng lớn. Rồi nội chiến, tàn phá... Thành phố mới được dựng lại năm 330 sau công nguyên, thoạt đầu được đặt tên là New Roman, ngay sau đó lại được đổi tên là Constantinople, theo tên của Hoàng đế La mã mới Constantine. Người ta đã cho xây dựng rất nhiều công trình kiến trúc La mã cổ như nhà thờ thiên chúa, đấu trường... nay vẫn còn tồn tại.
Năm 1453, quân đội Ottoman của Sultan Mehmet II chiếm thành phố Constantinople. Dưới triều Ottoman, thành phố được xây dựng thêm nhiều công trình mới, đạt tên là Istanbul, đặc biệt là các nhà thờ đều được sửa lại và chuyển thành nhà thờ Hồi giáo như ngày nay.
Điều này đã lý giải cho cái sự ngạc nhiên của em khi bước chân vào 1 số nhà thờ đạo Hồi mosque quan trọng ở đây, bên cạnh rất nhiều biểu tượng Sultan chữ giun lại đôi lúc bắt gặp 1 bức tranh tường hoặc họa tiết như trong nhà thờ Thiên chúa giáo.
Aya Sofya (1453) - Church of the Divine Wisdom
Aya Sofya được xây dựng lần đầu tiên năm 360 bởi con trai của Constantine, được xây dựng lại năm 415, rồi lại bị phá hủy năm 532. Công trình như hiện nay được xây năm 537 và luôn là nhà thờ thiên chúa quan trọng nhất của thành phố cổ Constantinople, cho đến khi bị quân đội Ottoman chiếm và được Mehmet sửa thành nhà thờ Hồi giáo năm 1453. Ayasofya có ý nghĩa quan trọng đối với cả người thiên chúa và người Hồi, và để tránh xung đột, năm 1934, chính phủ đã quyết định chuyển thành bảo tàng.
Năm ngoái, sự kiện Giáo hoàng và bác gì đạo hồi có cuộc gặp nhau ở Aya Sofya được các hãng truyền thông đưa tin rất nhiều.
Mái vòm bên trong nhà thờ rất rất lớn (đường kính 30m), và cổ kính

Trên tường là biểu tượng Sultan, theo tiếng Arab có nghĩa là "strength", "authority", or "rulership", được dùng cho người có quyền lực cao nhất.
Trong nhà thờ Aya Sofya vẫn còn 1 bức tranh lớn chúa và đức mẹ Maria.
Bên ngoài, bị cho là không đẹp bằng kiến trúc bên trong

Blue Mosque (1606 - Sultanahmet I) - gọi tên theo màu xanh của các họa tiết mosaic trang trí bên trong, là 1 trong những nhà thờ quan trọng và thu hút nhiều khách du lịch nhất. Máy em du lịch còi, ko lên được màu xanh, các bác chịu khó tưởng tượng vậy.

Ngoài sân Blue Mosque, được cho là lớn nhất trong các nhà thờ đạo Hồi

Toàn cảnh

Suleymaniye Mosque (1550, với sự tham gia của hơn 3500 thợ thủ công)

Bên trong

Còn những mosque như thế này thì nhiều vô số kể.

Chiều về, đứng trên cầu nối 2 bên Golden Horn, nhìn toàn cảnh thành phố với vô số những mái chóp đầy bí hiểm, ngắm người ngắm xe đi lại tấp nập, tưởng như mình cũng đang làm gián điệp quốc tế!