[Day 1] km140 - Thanh Hóa
Ngày đầu tiên trong chuyến hành trình xuyên Việt của chúng tôi khởi đầu khá suôn sẻ.
Xuất phát lúc 6h tại cổng học viện Bưu chính Viễn thông. Tới tiễn chúng tôi có anh Dương - anh họ tôi, gấu của Thắng và em Hoàn. Anh Dương tiễn chúng tôi tới cuối đường 70, sau đó Vê Hai Zê tiễn chúng tôi từ Văn Điển thêm khoảng 10km nữa.
Đoạn đường từ Hà Nội tới Ninh Bình khá nhàn. Đường quốc lộ bằng phẳng và ít xe tải. Tới hơn 9h sáng mà sương trên cánh đồng lúa vẫn chưa tan. Hai bên đường là hai vệ hoa xuyến chi, hoa trinh nữ, lẫn trong đám cỏ là mấy cụm hoa xấu hổ. Tháng 3 hoa xoan nở trắng xóa, hoa gạo nở đỏ rực, lác đác trong tán lá là mấy chú chim chiêm chiếp éo biết có phải chim chiền chiện không. Buổi sáng trôi qua rất êm đềm nếu ko có sự cố làm rơi máy ảnh xuống đường của cháu Thắng. Máy ảnh bị xước hết mặt trước, may là không bị vỡ lens. Xót quá
( May là em nó vẫn hoạt động tốt.
Tới 11:30am chúng tôi tới thành phố Ninh Bình. Cháu Thắng đòi sang Bái Đính tham quan vì cháu chưa được vãn cảnh ở đó bao giờ. Tôi can cháu nó, bẩu trong đó chẳng có cái vẹo gì đâu, thêm 30km nữa mà bên trong còn ngổn ngang lắm. Cháu nó nghe mình, ăn trưa ở thành phố Ninh Bình. Nghỉ trưa thì đơn giản lắm, chui vào khách sạn Hoa Lư ngủ ngay trên bãi cỏ. Tới 1:30pm chúng tôi xuất phát đi Thanh Hóa.
Quãng đường tới Thanh Hóa khá gian nan. Sao mà tỉnh Thanh Hóa to thế, đi mãi mà không hết từng huyện. Nản nhất là đường dốc dài. Những đoạn đường dốc chừng 5 độ thôi nhưng kéo dài vài km. Gió thổi tạt ngược tạt ngang. Vừa hết con dốc này chưa kịp phù mỏ thở hắt ra thì ơ cái đệch, lù lù trước mắt lại thêm trùng trùng vài con dốc nữa. Đường đang làm nên rất xấu, xe tải chở VLXD chạy ầm ầm cuốn theo bụi tung mù mịt. Quãng đường này khiến tôi cảm nhận rõ rệt ưu thế của xe mountain bike mình đang đi so với xe touring của cháu Thắng. Leo dốc ít tốn sức, còn đi đường bằng thì xe nó đi nhanh mà tốn ít sức hơn.
30km cuối trước khi tới chỗ ngủ là lúc các cơ đã căng cứng không còn cảm thấy nhức bắp đùi nữa. Sau khi bị lạc 2 lần thì chúng tôi đã tìm được nhà người thân của em Loan ở ngã tư Nghĩa Trang. Gia đình đón tiếp chúng tôi nồng hậu và tình cảm. Anh em được tắm rửa mát mẻ, cơm no rượu say rượu chè túy lúy. Sau khi nốc hết mỗi người 2 lít bia thì cháu Thắng đã lăn ra ngủ như chó con. Trước khi đi mình nặng 64kg còn nó 70kg, nhưng mà cứ với tình trạng rượu bia túy lúy thế này thì mục tiêu bé bụng khó thành hiện thực. Dương ơi anh thấy mình có lỗi
(
Ngày đầu tiên có thể gọi là suôn sẻ. Ngoài sự cố làm rơi máy ảnh của cháu Thắng, bù lại chúng tôi nhận được rất nhiều cái vẫy tay khích lệ và những câu chào thân thiện “Hello” từ đồng bào nước Vệ hai bên đường. Thêm nữa là buổi tối được đón tiếp nồng hậu quá làm anh em tôi xúc động chan chứa không cất lên lời.
Sáng maii chúng tôi sẽ xuất phát lúc 6h sáng như thường lệ. Dự kiến 6h tối mai sẽ tới thành phố Vinh.
Thanh Hóa. 11pm 24.03.2013
Thắng đang ngáy đều đều. Tôi đi ngủ.
Xuất phát
Bữa trưa đầu tiên
100km đầu tiên
Hà Nội hẹn gặp lại
Hoa gạo nở đỏ rực 2 bên đường
1680km
Ngày đầu tiên trong chuyến hành trình xuyên Việt của chúng tôi khởi đầu khá suôn sẻ.
Xuất phát lúc 6h tại cổng học viện Bưu chính Viễn thông. Tới tiễn chúng tôi có anh Dương - anh họ tôi, gấu của Thắng và em Hoàn. Anh Dương tiễn chúng tôi tới cuối đường 70, sau đó Vê Hai Zê tiễn chúng tôi từ Văn Điển thêm khoảng 10km nữa.
Đoạn đường từ Hà Nội tới Ninh Bình khá nhàn. Đường quốc lộ bằng phẳng và ít xe tải. Tới hơn 9h sáng mà sương trên cánh đồng lúa vẫn chưa tan. Hai bên đường là hai vệ hoa xuyến chi, hoa trinh nữ, lẫn trong đám cỏ là mấy cụm hoa xấu hổ. Tháng 3 hoa xoan nở trắng xóa, hoa gạo nở đỏ rực, lác đác trong tán lá là mấy chú chim chiêm chiếp éo biết có phải chim chiền chiện không. Buổi sáng trôi qua rất êm đềm nếu ko có sự cố làm rơi máy ảnh xuống đường của cháu Thắng. Máy ảnh bị xước hết mặt trước, may là không bị vỡ lens. Xót quá
Tới 11:30am chúng tôi tới thành phố Ninh Bình. Cháu Thắng đòi sang Bái Đính tham quan vì cháu chưa được vãn cảnh ở đó bao giờ. Tôi can cháu nó, bẩu trong đó chẳng có cái vẹo gì đâu, thêm 30km nữa mà bên trong còn ngổn ngang lắm. Cháu nó nghe mình, ăn trưa ở thành phố Ninh Bình. Nghỉ trưa thì đơn giản lắm, chui vào khách sạn Hoa Lư ngủ ngay trên bãi cỏ. Tới 1:30pm chúng tôi xuất phát đi Thanh Hóa.
Quãng đường tới Thanh Hóa khá gian nan. Sao mà tỉnh Thanh Hóa to thế, đi mãi mà không hết từng huyện. Nản nhất là đường dốc dài. Những đoạn đường dốc chừng 5 độ thôi nhưng kéo dài vài km. Gió thổi tạt ngược tạt ngang. Vừa hết con dốc này chưa kịp phù mỏ thở hắt ra thì ơ cái đệch, lù lù trước mắt lại thêm trùng trùng vài con dốc nữa. Đường đang làm nên rất xấu, xe tải chở VLXD chạy ầm ầm cuốn theo bụi tung mù mịt. Quãng đường này khiến tôi cảm nhận rõ rệt ưu thế của xe mountain bike mình đang đi so với xe touring của cháu Thắng. Leo dốc ít tốn sức, còn đi đường bằng thì xe nó đi nhanh mà tốn ít sức hơn.
30km cuối trước khi tới chỗ ngủ là lúc các cơ đã căng cứng không còn cảm thấy nhức bắp đùi nữa. Sau khi bị lạc 2 lần thì chúng tôi đã tìm được nhà người thân của em Loan ở ngã tư Nghĩa Trang. Gia đình đón tiếp chúng tôi nồng hậu và tình cảm. Anh em được tắm rửa mát mẻ, cơm no rượu say rượu chè túy lúy. Sau khi nốc hết mỗi người 2 lít bia thì cháu Thắng đã lăn ra ngủ như chó con. Trước khi đi mình nặng 64kg còn nó 70kg, nhưng mà cứ với tình trạng rượu bia túy lúy thế này thì mục tiêu bé bụng khó thành hiện thực. Dương ơi anh thấy mình có lỗi
Ngày đầu tiên có thể gọi là suôn sẻ. Ngoài sự cố làm rơi máy ảnh của cháu Thắng, bù lại chúng tôi nhận được rất nhiều cái vẫy tay khích lệ và những câu chào thân thiện “Hello” từ đồng bào nước Vệ hai bên đường. Thêm nữa là buổi tối được đón tiếp nồng hậu quá làm anh em tôi xúc động chan chứa không cất lên lời.
Sáng maii chúng tôi sẽ xuất phát lúc 6h sáng như thường lệ. Dự kiến 6h tối mai sẽ tới thành phố Vinh.
Thanh Hóa. 11pm 24.03.2013
Thắng đang ngáy đều đều. Tôi đi ngủ.
Xuất phát

Bữa trưa đầu tiên

100km đầu tiên

Hà Nội hẹn gặp lại

Hoa gạo nở đỏ rực 2 bên đường

1680km

Last edited: