Có đi xa mới thấy nhiều điều, người Cam họ nghe nói mình từ Việt Nam qua chơi mà cứ khen trầm trồ: nào là người Việt thì đẹp trai xinh gái, dễ thương, hiền lành và giàu có. Như kiểu mình hay khen Việt Kiều ấy. Hôm đi tắm biển SihanoukVille, lo ngắm mặt trời lặn mà mọi người quên thu gom hành lý đi về. Tới khi gom xong mọi thứ thì trời đã sập tối. Chỗ này là một bãi biển rất vắng, không có đèn đường, nhà dân thì xập xệ ánh đèn vàng như các vùng quê phía Bắc bên mình. Mọi người gọi anh Tuktuk chở lúc sáng thì anh nói là anh busy rồi, nhưng anh sẽ nhờ bạn anh ấy tới chở vì lo tụi này không biết đường. Mọi người nói thôi, nghĩ là tự tìm Tuktuk cũng được. Đi mãi tầm 15' mà không thấy cái Tuktuk nào. Tới một cái quán nhỏ nằm ngay ngã 3 đường, Elephant ghé vào mua cái thẻ Metfone. Anh chủ quán khi biết bọn này bị mắc kẹt, và lại không biết đường về nhà thì vội vàng mời tất cả vào nhà nghỉ, anh lấy chiếc xe máy nhanh nhảu chở đứa con đi tìm xe Tuktuk cho mọi người. Tầm 10' sau anh ấy cũng kêu được một cái Tuktuk về và tay tài xế là người Việt Nam. Bình thường đi có 4USD mà tay này đòi tới 8USD lận, rồi cái cách ép người quá đáng, kiểu như "giờ này tụi mày không đi thì không có cái gì đi đâu" khiến trong lòng ai cũng thấy khó chịu về tay đồng hương này. Sau một hồi, thấy không kiếm được gì, anh này liền quát một câu: "thế thì tự mà đi bộ về".
Thật khó diễn tả cảm giác của mọi người trong đêm ấy. Trời tối, lạc nơi xứ người, gặp người Cam thì quá tốt với mình, còn gặp đồng hương mình thì lại....Một cảm giác khó tả len lỏi vào tất cả thành viên của đoàn, chỉ có anh chủ quán đứng xa xa kia là không hiểu làm gì mà tay lái xe Tuktuk lại giận dữ với bọn trẻ như vậy. Lúc này anh Tuktuk chở hồi sáng gọi lại hỏi thăm là bắt được xe chưa, khi biết tình cảnh của tụi mình. Anh bèn nhờ anh bạn chạy gấp tới chở mọi người về với giá 4USD. Ngồi nghỉ chân tạm mái hiên nhà ai ven đường mà mọi người ai cũng thấy nghẹn đắng trong cuống họng. Buồn....
Theo lịch trình là tối ngủ cho sướng rồi sáng mai đi xe bus về lại PhnomPenh, trưa đó về lại Việt Nam luôn. Ai dè mấy tay ham chơi lại có sáng kiến là sẽ đi xe đêm về Phnompenh, để sáng hôm sau có nguyên nửa ngày tham quan cho nó thoải mái. Thế là vừa về hotel, tắm rửa một cái là lo chạy đi hỏi xe bus đêm liền, caí bụng đói meo nhưng cũng đành chịu. Qua các đại lý bán vé mới biết là không có chuyến xe bus đêm tuyến này, may mà Codai và Rubischau dò đâu đó trên internet biết là có thể thuê xe taxi tầm 50USD để chạy về Phnompenh. Thế là chuyển qua tìm xe taxi, lúc đầu có chỗ chịu chạy với giá 50USD, nhưng họ đòi charge thêm tiền vì cả nhóm muốn đi từ 4am hôm sau. Tuyến Sihanoukville - Phnompenh chạy tầm 3hours là tới. Tới chỗ thứ 2 hỏi giá thì may mắn hơn nhiều, trông họ khá chuyên nghiệp, họ chỉ lấy có 45usd ko extra-charge cho việc đi từ sớm. Đói quá chịu ko nổi, mua 1 ổ bánh mì ngay tại lề đường sát đó, cắt làm 5 cho 5 người, khúc bánh mì bé xíu như tan vào bao tử ko đáy…
Vậy là có xe đi rồi, ai cũng vui quá. Ăn mừng thôi. Mai về lại Việt Nam rồi mà còn độ chục USD trong túi, chắc là đủ xài. Anh Digital rất tốt bụng, tối đó anh ấy đãi ăn BBQ: một miếng thịt bò tươi ướp tẩm khá vừa miệng, một củ khoai tây luộc bổ đôi, ít rau và một cốc beer Angkor…
4am hôm sau là lo dậy, thu dọn hành lý. Cả đám ra ngoài đường ngồi vật vạ vì có lẽ còn đang trong cơn say ngủ. Hôm qua đi nguyên ngày tắm biển, nói sao mà không mệt...
Rồi bác tài cũng đón mọi người, nghe loáng thoáng là sẽ chở đi đường tắt cho mau. Kệ chứ ai mà để ý miễn sao sáng 7am tới Phnompenh là ok. Cả nhóm cũng có ai biết đường đâu. Lên xe ngồi một lát là con mắt không mở lên luôn...
Sớm mai thức giấc...
Ai cũng giật mình.....