tunbo
Lãnh Chúa
Hồi thứ mười hai :
La cà quá, về Vũng Tàu cơm tối
Kết thúc tour cũng gần sát nửa đêm
La cà quá, về Vũng Tàu cơm tối
Kết thúc tour cũng gần sát nửa đêm
Khi chàng mập báo về là có khách sạn cho cả bọn, chúng bèn kéo nhau về khách sạn cất đồ, rồi ... kéo nhau đi ăn-tối-thật, lúc này điện thoại thì biết Lãnh chúa đã về tới nhà rồi.
Cặp Chuột - Bự vẫn chưa hết chuyện.
Thấy mọi người đã thuê được khách sạn, Bé Bự chắc là ngại nên không còn lên tiếng đòi về nữa. Nhưng tới lượt Sát thủ Chuột, ăn xong nàng ta lại nai nịt gọn gàng, kêu Bé Bự lên xe, hai đứa mình đưa nhau về nhà.
Bé Bự thấy bảo chạy xe về, ngại bạn mệt, bèn ... nhất định lại không chịu
Cuối cùng, không biết Bé Bự nghĩ gì, nhưng cô nàng đã im lặng không cự cãi gì với Chuột nữa, chấp nhận ở lại.
Đời lắm chuyện bất ngờ. Sát thủ Chuột, siêu nhân đồi cát, hình như vốn quen ngủ lều ngủ trại, trong thời tiết - tạm gọi - khắc nghiệt ngoài thiên nhiên thì chả sao, nhưng vào khách sạn nằm máy lạnh thì ... ốm.
Về khách sạn nằm được một lúc, Chuột bắt đầu thấy ngây ngấy khó chịu trong người, nhưng ráng chịu đựng để ngủ. Nhưng đến khoảng 4g sáng thì không cầm cự được, dậy ói ra mật xanh mật vàng, làm bà La Sát lo quýnh lên loay hoay cạo gió cho em.
Nhưng điều kinh ngạc hơn cho cả hai chị em là : Bé Bự và hành lý cá nhân của cô ấy đã ... biến mất.
Vậy là Bé Bự lúc tối đã vờ tỏ ra đồng ý ở lại, nhưng khi mọi người ngủ say thì cô ấy lại lẳng lặng dậy xách đồ ra đường đón xe về nhà.
Chuột hiểu lý do Bé Bự về, nhưng giận (và lo). Vì chuyện ấy, mấy ngày sau hai người mới liên lạc lại với nhau. Căn bản,dù chuyện gì thì chúng vẫn là bạn (rất) thân của nhau, cũng chẳng thể giận nhâu lâu được. Mà nghe nói, chúng mấy hôm sau liên lạc lại là vì có chuyện cần phải nói với nhau mà thôi, thời gian giận cũng được coi đạt ... kỷ lục rồi.
Lại nói, lúc 4g sáng, Sát thủ Chuột bị ốm, ói ra mật xanh mật vàng, được má mì xoa dầu, cạo gió một hồi cũng thấy đỡ khó chịu. Hỏi khách sạn thì được biết Bé Bự đã ra đón được xe khách đi từ hồi đêm rồi, nên lại lăn ra ngủ tiếp, ngủ khá yên vì mệt.
8g sáng Sát thủ Chuột mới mở được mắt, muộn hơn nhiều so với ngày thường, người vẫn mệt mỏi, nên loay hoay mãi 9g, cả đoàn mới bắt đầu đi ăn sáng.
Xe má mì gửi lại Phan Thiết - vì đằng nào hai ba bữa nữa đi đường sắt răng cưa xong cũng vòng qua Phan Thiết, lấy xe chạy về cũng được. Cún sang chú Văn, Má mì chở Chuột ốm, Mập chở đồ đạc.
Sau khi hẹn gặp một người bạn của Sát thủ Chuột ở Phan Thiết ra uống cafe xong xuôi, mãi 11g trưa chủ nhật 3/5/2015, cả bọn còn lại - độ tỷ phú la cà - mới nhổ neo rời Phan Thiết đi về.
Tới La Gi cũng đã trưa lắm, chúng kéo nhau vào khu biển Cam Bình ... lùng hải sản làm bữa trưa.
Xuống tận bãi Cam Bình tìm mua hải sản...
... mực này ...
... cua này ...
... tôm này ...
Vì Chuột còn đang mệt, nên cả đám kéo vào một quan ... cafe ngồi cho mát, rồi mua xong hải sản, nhờ người ta chế biến, xong ... đem qua quán cafe giúp, và ăn trong quán cafe luôn. Hình như quán cafe ấy, ngày hôm ấy mở ra chỉ là để phục vụ chúng thì phải.
Khỏi phải nói đội này la cà tới mức nào. Đồ ăn tươi ngon, quán thì mát, ngoài trời thì nóng, nên khi chúng xuất phát tiếp tục về thì đã là lúc hơn 16g chiều rồi.
Qua đoạn Hồ Tràm, hoàng hôn đã buông, trời dần tối. Do Sát thủ Chuột mệt, nên chúng cũng chẳng chạy vội vã gì cho lắm.
Đường đoạn Hồ Tràm trong ráng chiều buông.
Mặt trời lặn dần xuống những cồn cát phía Tây
Má mì chạy xe Chuột chở đồ, ông Thổ chở ông Địa, Văn chở Chuột ốm, đi về phía hoàng hôn.
Càng về chiều tối càng mát, Sat thủ Chuột dần dần đỡ mệt nhiều, nhưng mọi người bắt ngồi sau, không cho cầm lái. Đang chưa biết tính toán sẽ về đâu, ăn tối thế nào, thì Chuột nhận được điện thoại của mama, hỏi có về nhà không? Khi nào về? Có ăn cơm nhà không?
Khỏi phải nói, cả mấy cái mỏ đồng thanh "Có ăn cơm" ngay lập tức, hehe.
Chúng ồn ào kéo về nhà Sát thủ Chuột ở Vũng Tàu, ồn ào "dọn" sạch mâm cơm mẹ Chuột chuẩn bị cho chúng, rồi chuẩn bị lên đường tiếp tục về Saigon để hôm sau một số đứa phải đi làm.
Trở lại Saigon, Sat thủ Chuột chạy bằng chiếc SCR của mình, để lại chiếc Future Neo vừa đi mấy ngày lại ... trả ông anh, thích rửa hay sửa hay thay thế món đồ gì thì tùy anh ấy.
Trước khi rời nhà Sat thủ CHuột, còn có màn cân từng đứa. Kết quả thì ... lưu hành nội bộ thôi.
Hơn 20g, cả bọn chào mẹ Chuột và gia đình, lục tục kéo nhau lên đường rời Vũng Tàu về Saigon.
Chuột sau khi về gặp mẹ, măm một bữa no kềnh, đã khỏe hơn nhiều, và cũng không muốn mẹ lo lắng nên không khai bị ốm. Vả lại lúc đó nàng ta cũng đã tự chạy xe được rồi.
Anh Cún sau 4 ngày hành trình, có vẻ cũng ngấm mệt, lại vừa ăn no, nên chạy được một quãng lại sinh tật ... đồng ý không cần lý do gì hết. Thế là Chuột chở theo Cún và bà La sat ôm phía sau, hai xe còn lại chở đồ, 3 xe 5 người cứ lầm lũi đi trên QL51 về SG.
Anh Cún ngủ trên yên xe cô Chuột trên phà Cát Lái lúc giữa khuya.
Đêm hôm ấy, Lãnh chúa đang ngồi sắp xếp ảnh chụp mấy ngày đi chơi, khuya khắt lắm, đang sốt ruột tự hỏi đồng bọn về tới nhà hết chưa - nhưng nửa đêm nửa hôm ngại nhắn tin hay gọi điện hỏi - thì thấy tin nhắn nhấp nháy trên FB.
Tin nhắn của Chuột : "Em vừa vào tới ổ"
Lúc ấy là gần 0g30 ngày 4/5/2015.