What's new

Chuyện đi rừng - có một thời như thế

Em/mình mở thread này để chia sẻ những buồn vui thời trai trẻ, khi rừng với em là nhà. Dạo này bỗng dưng nhớ nhà xưa (rừng) ghê gớm.

Trước tiên xin nói sơ qua về mình: sinh ra và lớn lên ở xó nhà bố mẹ, thế nhưng không hiểu sao trong người nó có máu lang bạt hay sao í, lúc nào thèm đi chơi, mình chẳng giống ai ở trong nhà và có thể mình cũng là nỗi thất vọng trong gia đình vì uốn mãi chẳng thành người (như mong muốn của bố mẹ).

Khi còn bé tí, mình thích đi bơi, thích đi học đàn, thích đi sinh hoạt hè cùng các bạn... toàn những cái thích giản đơn nhưng hầu như bị cấm đoán. Bố mẹ sắm cho cái máy khâu để tập tành nữ công, 4 năm cái máy khâu vẫn phủ khăn chống bụi, mình thì tìm mọi cách để đi chỗ nọ chỗ kia mặc dù lần nào về cũng ăn đòn.

Lớn lên một tí thì chỉ mong lấy chồng nhanh nhanh để thoát khỏi sự giám sát gắt gao của bố mẹ, nhưng trước tiên phải đi học cho giống mọi người, thế là mình chọn 1 ngành hoàn toàn không phải vì yêu thích mà chỉ vì hay được đi, ngành thực vật, ngành mà khi mình chưa ra trường thì đã được xa nhà suốt rồi, đến giờ mình vẫn thấy mình may mắn vì bố mẹ khó tính, chứ nếu bố mẹ dễ tính thì khéo bây giờ mình vẫn ngồi lì trong văn phòng nào đó ở hà nội với chức danh pha trà và oánh máy chữ.

Khi ra trường, mình vào làm cho 1 tổ chức phi chính phủ , chuyên về khám phá môi trường, điều tra đa dạng sinh học và giáo dục môi trường, và cuộc đời mở ra một trang mới từ đây, một cuộc đời vừa lộn xộn, vừa buồn, vừa vui, vừa thích thú lạ lẫm, vừa sợ hãi khong biết đời mình trôi về đâu... nhưng có một điều chắc chắn mình biết: được bước ra khỏi nhà một cách hợp pháp mà không bị ăn đòn.

Cũng lâu lâu rồi nên nhớ chuyện nào kể chuyện đó, có thể lộn xộn, có thể nhiều đoạn à quên, mong các bác thông cảm nhé
 
Last edited:
Thằng Bình hay than thở với mình thế nhưng rồi các tính công tử cũng phai nhạt dần, nó dần chịu đựng được mọi sự bẩn của cả đoàn, có chuyện ăn uống thì nó xem ra mãi không 'hợp', nó hay bảo ăn với uống thế này x ai chịu được, khổ quá khổ quá, đi với chúng mày có mỗi cứt là tao chưa được ăn. Khi thằng Bình nói ra điều đấy nó cũng không ngờ có ngày điều ước của nó thành hiện thực, nó tuy không ăn mứt nhưng một bận đi tắm suối đã được uống no nê mứt :D (kể sau)

Cố nhiên thằng Bình ghét tất cả các món Tây nấu, nó bảo nó chỉ nghe thấy từ Cháo sữa* là nó sắp nôn rồi, nhưng mình chả thấy nó nôn bao giờ, nó vừa ăn vừa chửi như anh Chí. Thỉnh thoảng nó cũng kiếm được món nọ món kia cải thiện cho cộng đồng người Việt. Ví dụ đến bản nào lê la gạ gẫm được con gà là cả hội có liên hoan. Mới đầu nó coi công kiếm gà của nó là rất ác (kể cũng ác thật) nên về đến trại, nó ngồi phịch xuống hất hàm:
- Có gà đấy, làm cái gì mà ăn.
Mình thì lười mà ngại cái khâu cắt tiết gà, sợ nhất cái đoạn con gà nó rùng mình trước khi chết í, nên cứ mặc kệ gà thôi, thằng Bình nghỉ ngơi xong rồi lại tự lạch cạch làm lấy, vừa làm vừa nói: không làm đứng đấy mà cười, tí đừng có ăn... nhưng đến đoạn ăn thì nó lại tử tế hẳn, nó bảo: này mày đừng có dỗi nhá, ăn đi không ngoảnh mặt qua ngoảnh mặt lại là xương cũng chả còn đâu. Mình ngu gì mà dỗi!

Có đôi lần nó lười, chắc mệt quá, nó nhờ Tây làm. Tây với Ta nhiều khi bất đồng quan điểm về việc giết gà. Tây bảo lũ chúng mày dã man quá, giết con gà để nó chết từ từ, quá ác. Tây thì cầm con dao phay, 1 thằng giữ chân giữ cánh, 1 thằng kéo cái đầu gà ra, làm đến phập 1 cái, đầu lìa khỏi cổ, nhìn sợ chết ngất nhưng ngẫm lại thấy giết thế đỡ ác hơn thật....

Rồi các tây vứt đầu gà, vứt chân gà, vứt cánh gà, vứt lòng gà... ôi, lúc nhìn thấy cái đĩa thịt gà tất cả người việt chỉ muốn òa khóc, nó bé đến nỗi đựng vào đĩa ăn bột của trẻ con vẫn còn không đầy. Từ bận đấy, nếu có chẳng may được cho gà (mấy khi đâu) chả người Việt nào thấy mệt, chả tây nào được rờ vào con gà nữa

6507226751_ea9ff76a9c_z.jpg

Giết gà thì có gì mà chụp ảnh, khoe hẳn ảnh mổ lợn nhé, không có cái ảnh này thì lúc nào mình cũng nghĩ mình toàn ăn uống khổ sở

*cháo sữa được nấu thế này: bọn sinh viên nó luộc 1 nồi gạo lên, sôi sùng sục được độ 3 phút nó đổ 1 lon sữa bò ông thọ vào ngoáy ngoáy bắc ra, được 1 dung dịch hơi sền sền, gạo sống, và ngọt ngọt vị sữa, công nhận nghĩ cũng thấy kinh, mình ăn được cũng không phải người thường :D
 
Chị Hà kể chuyện yêu đương giai gái trong trại đê! Lửa gần rơm thế mà không có chuyện gì à?
Em mà cùng thời với chị, chắc cũng fall in love chị quá :p . Cảm nhận tinh tế thế cơ mà!
 
Hồi ức quá hay, hay nhất là về nhân vật Bình, nhờ anh mới biết người Việt lại ưa sạch sẽ hơn cả Tây.:))
 
Ăn uống sung sướng ở trại chính, xen kẽ những tháng ngày vất vả là những ngày nghỉ ngơi phơi nắng


5414942997_b77ac2f2c5_z.jpg


Ở Hà Nội, dư những cô gái khác mình cũng sợ đen da mặc dù chả có cách nào cưỡng được nhưng đến đây thì các bạn cứ vồ lấy khen da trâu của mình đẹp, khi sống trên một cái đảo của VQG Bến En, nơi mà chả có ai đến chơi bao giờ , hôm nào có nắng các bạn gần như naked phơi thân :D (quả này không post ảnh được, hê hê), ai cũng ước có 1 ngày da nâu như bồ hóng :D , nhưng chúng chỉ đỏ rực như tôm luộc được vài hôm, da bong ra lại trắng như bột.

Các bạn tây hôm nào được xổng trại đi chợ thì cả chợ nhìn theo xuýt xoa: trắng thế, xinh thế
Đứa nào cũng biết xinh thế là gì, mãn nguyện lắm, bọn giai tây thì thì thầm: người VN thật dễ dãi lời khen (ha ha), trắng bệnh thế mà cũng khen, tao thấy chúng mày mới tuyệt.
Bổng dưng thấy tự tin hẳn, đi ưỡn ngực chứ không lủi thủi như khi mình học đại học, đã xấu da lại còn đen
Trong mắt các bạn: đã đen lại còn vẩu, không có vẻ đẹp tự nhiên nào đẹp hơn thế

@ Vương Chí Cường: Chị đi làm cùng các thầy giáo và các nhà khoa học lớn tuổi không tính, bọn tầm tuổi thanh niên thì có anh Tờ, gái chui vào lều anh ấy còn bỏ đi, thằng Bình nó coi chị là giai, 1 thằng cu nữa thì ghét như chóa nên ko có cơ hội để biên chiện tình êu, hê hê, có nhõn chuyện anh Tờ kể rồi đấy
 
Last edited:
Em ngày trước cũng hay lang thang rừng núi, cũng nằm bờ ở bụi mà đọc hồi ký của bác vưỡn phê phê là...Hay nhất là nghề của bác còn tuyển được các bác gái đi rừng cùng. Giá mà hồi ấy bọn em cũng có vài cô như các bác thì chắc chả chuồn về xuôi...
Bác kể chuyện nghe hay hay là...
 
Ăn Mía:

Đôi khi vượt rừng đi vòng qua làng để thấy nhà dân (hòng ăn chực quả trứng, quả chuối), dân thường hiếm khi bán, hoặc là đổi lấy bánh ép (bánh luơng khô) hoặc là cho thôi chứ họ không bán, gà đầy sân bảo bán cho 1 con thì họ bảo: mình nuôi để bao giờ có người chiết (chết) thịt tất cũng không đủ đâu, mình không bán đâu

Có hôm qua nhà trồng Mía bọn đi bộ háo nước nhìn phát thèm, quân Kinh thèm là gạ dân bán, nhưng người dân họ không cần tiền, nói chuyện vui vẻ xong chặt cả bụi mía cho mà ăn, chỉ xin cái ngọn để trồng lại. Lần đó được cho Mía mình cứ răng mà chơi, ôi sao mà ngọt ngào dễ chịu. Bọn Tây vừa ăn vừa nhìn mình, mình đoán nó nghĩ sao con gái nhà ai mà ăn uống ''duyên'' thế, hế hế, kệ chúng nó, đang ngọt. Lúc mình phì cái bã mía ra thì cả mấy thằng còn lại đồng thanh rú lên: - Tao không biết nuốt rồi, thảo nào khó nuốt không thể chịu nổi.

Hóa ra chúng nó chưa ăn Mía bao giờ, nhìn mình tước bằng răng thì cũng giơ răng ra, nhìn bẻ cũng bẻ, nhìn nhai cũng nhai, nhìn nuốt cũng nuốt... chỉ khác là mình nuốt nước nhả bã
 
cám ơn chị vì những dòng hồi ức
Khi đọc mà em cảm giác như đang được ở trong cuộc hành trình này


+ đọc đoạn về anh xe ôm nói có bật lửa mà em bật cười mãi không thôi

Mong chờ tiếp những phần sau :D

Công nhận là hài thật đấy!!!
 
Ăn Mía:

Có hôm qua nhà trồng Mía bọn đi bộ háo nước nhìn phát thèm, quân Kinh thèm là gạ dân bán, nhưng người dân họ không cần tiền, nói chuyện vui vẻ xong chặt cả bụi mía cho mà ăn, chỉ xin cái ngọn để trồng lại. Lần đó được cho Mía mình cứ răng mà chơi, ôi sao mà ngọt ngào dễ chịu. Bọn Tây vừa ăn vừa nhìn mình, mình đoán nó nghĩ sao con gái nhà ai mà ăn uống ''duyên'' thế, hế hế, kệ chúng nó, đang ngọt. Lúc mình phì cái bã mía ra thì cả mấy thằng còn lại đồng thanh rú lên: - Tao không biết nuốt rồi, thảo nào khó nuốt không thể chịu nổi.

Hóa ra chúng nó chưa ăn Mía bao giờ, nhìn mình tước bằng răng thì cũng giơ răng ra, nhìn bẻ cũng bẻ, nhìn nhai cũng nhai, nhìn nuốt cũng nuốt... chỉ khác là mình nuốt nước nhả bã

Chị làm em phun cả kẹo ra ngoài =))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,593
Bài viết
1,153,905
Members
190,143
Latest member
joneforex
Back
Top