What's new

Cuba

Thấy có bạn muốn tìm hiểu về Cuba mình mới nhớ ra mình cũng đã đặt chân đến, vội dùng anh gú gồ tìm lại bài viết lúc trước đăng trên báo Thanh niên đăng lại ở đây nhưng có kèm theo nhiều ảnh hơn và cả Behind the Scene cũng như các thông tin đi đứng cho bà con lượt phượt

http://dulich.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=178225&ChannelID=100

-----------------------------------------------------------
CUBA


Cuba, đảo quốc vùng Caribbean nằm ngay sát Mỹ, chỉ cách mũi Key West ở Florida mấy chục hải lý, đã từng một thời là thuộc địa của Mỹ, nhưng kể từ khi giành độc lập năm 1959 đến nay, trải qua bao biến cố vẫn đứng vững độc lập. Tôi nhớ trong các bài học khi xưa, Cuba chính là một trong những tiền đồn xã hội chủ nghĩa quan trọng, chiến trường của cuộc chạy đua vũ trang trong chiến tranh lạnh giữa hai siêu cường Liên Xô và Mỹ với đỉnh điểm là cuộc khủng hoảng tên lửa, suýt nữa đưa cả thế giới đến chỗ có thể diệt vong với cuộc chiến tranh hạt nhân. Chuyện oái oăm, trái khoáy là ngay trên đất Cuba lại có căn cứ quân sự của Mỹ, căn cứ hải quân Guatanamo, nổi tiếng thế giới với các trại giam giữ không tuân thủ theo Hiệp định Geneva, tù binh chiến tranh vùng vịnh, (tù binh Afghanistan, Iraq), các phần tử khủng bố được đưa lên các chuyến bay bí mật về giam cầm ở đây. Theo bản khế ước có nguồn gốc từ cuộc chiến Mỹ-Tây Ban Nha được ký kết từ năm 1903, Mỹ được toàn quyền sử dụng vùng đất này cũng như không phận và hải phận. Mỗi năm chính phủ Mỹ vẫn ký một tờ séc khoảng $4000 để trả tiền thuê đất cho căn cứ rộng 116 cây số vuông này cho một năm. Từ khi Fidel Castro lên cầm quyền, Cuba hoàn toàn không lĩnh số tiền đó vì không công nhận khế ước thuê đất đó với lý do vi phạm Hiệp ước Vienna. Những tờ séc trả tiền thuê đất vẫn gửi đi đều đặn để rồi nằm yên lắng bụi trong một ngăn kéo nào đó, nhưng khu đất Mỹ thuê vẫn tồn tại đó trên đất Cuba. Theo một số tài liệu nghiên cứu của Hoa Kỳ, căn cứ hải quân trên ngoài ý nghĩa chính trị, không có giá trị mấy về mặt chiến lược, quân sự và kinh tế vì chỉ cách Mỹ có mấy chục dặm, nằm ngay sát các căn cứ khác của Hoa Kỳ, trong khi chi phí bảo dưỡng rất tốn kém. Mỗi năm chính quyền Hoa Kỳ phải tiêu tốn một khoản ngân sách lớn để bảo trì căn cứ này. Nghe nói lúc trước nước sinh họat ở đây phải nhập khẩu từ Jamaica và được chở đến bằng xà lan hàng tuần để đổ đầy những bể chứa, mọi người phải dùng nước theo chế độ tiết kiệm khẩu phần sau khi Fidel Castro cho cô lập căn cứ, biến thành một khu vực chết, không người ở, không điện nước sinh hoạt. Ngày nay, căn cứ có hệ thống độc lập xử lý nước biển thành nước ngọt, trị giá nhiều triệu đô la, một trạm sản xuất điện bằng sức gió mới được xây dựng bên cạnh một trạm sản xuất điện chạy dầu diesel. Ngoài ra, thậm chí còn có một tiệm bán đồ ăn nhanh McDonald và một tiệm Subway để phục vụ lính Mỹ trong trại. Đây cũng là hai cửa hàng bán đồ ăn nhanh (fastfood) duy nhất ở Cuba. Để đi thăm quan căn cứ du lịch này không phải dễ vì nó nằm ở tận cùng phía Đông Nam của Cuba, người dân Cuba không được phép đến đây, ngoài những người có hợp đồng lao động từ trước năm 1959 và hàng ngày được chở từ nhà vào trong căn cứ qua hàng chục trạm kiểm soát của hai bên. Cho đến thời điểm hiện tại 2006, chỉ còn hai người Cuba làm việc tại căn cứ này. Hàng ngày vẫn có một chiếc xe bus chạy từ căn cứ ra có một nhiệm vụ duy nhất là chở hai công dân mang quốc tịch Cuba vào căn cứ đi làm cho Mỹ. Chiếc xe bus phải chạy bao cây số, qua một hàng rào bằng cây xương rồng nổi tiếng thế giới, từng được ví với bức tường Berlin, qua một khu vực người không được phép ở và là bãi mìn lớn thứ hai trên thế giới để vào làm việc trong khu vực do Mỹ kiểm soát này. Dân du lịch muốn đến tham quan phải mang hộ chiếu để xuất trình tại các trạm kiểm soát, rồi chỉ được phép đứng từ xa, trên một đài quan sát dùng ống nhòm nhìn vào căn cứ Guatanamo mà thôi. Nghe nói có một khách sạn ở gần căn cứ, có thể nhìn thấy rõ sinh hoạt trong căn cứ nhưng muốn đến phải qua thêm vài trạm kiểm soát gắt gao hơn, và phải có giấy chứng nhận đặt phòng từ trước và vẫn có thể bị từ chối không cho đến ở khách sạn.


Hiện tại, về mặt luật pháp Mỹ vẫn đang cấm vận Cuba và công dân Mỹ không được phép đến Cuba đầu tư cũng như du lịch. Tuy nhiên trên thực tế khi tôi tìm hiểu về du lịch Cuba thấy có một số tour du lịch Cuba trực tiếp từ Mỹ nhưng giá tour rất đắt để lấy giấy phép đặc biệt, hoặc đóng tiền quyên góp cho các tổ chức từ thiện, quỹ thiện nguyện nhà thờ, v…v. Một số người Mỹ gốc Cuba cũng được phép về thăm Cuba, và cũng đã có một số chuyến bay hợp đồng, bay thẳng từ Florida đi Cuba. Ngoài ra, dân Mỹ muốn tò mò đi Cuba thường đi qua nước thứ ba như Mexico, Canada hoặc các nước thuộc vùng biển Caribbean để đến Cuba. Cuba cấp chiếu khán (visa) rời với giá 15 peso chuyển đổi (Cuban Convertible Peso), khoảng 15 Euro hoặc US$20, ngay tại cửa khẩu và không đóng dấu vào hộ chiếu để hy vọng thu hút thêm dân du lịch, nguồn thu ngoại tệ quan trọng của đảo quốc đang bị cấm vận này. Ngay trên chuyến máy tôi đi có khá nhiều người Mỹ đến từ Boston, Chicago, Detroit, có cả một đoàn dân chơi motor thuộc Hell Angles phân nhánh Virginia.

Cuba là một đất nước đẹp, khí hậu tuyệt vời. Tôi đến vào cuối tháng 11 đầu tháng 12, thời điểm bắt đầu mùa khô. Thời tiết ấm, hoàn toàn không có cái nóng oi bức của vùng nhiệt đới, buổi sáng và buổi chiều mát mẻ, nhiệt độ trung bình ban ngày khoảng 25 độ C, giữa trưa vẫn có những cơn gió biển mát mẻ thổi vào xua đi cái nóng do ánh nắng chói chang của mặt trời.

Kiến trúc của Cuba pha trộn giữa kiến trúc Tây Ban Nha và Liên Xô. Những tòa nhà với kiến trúc châu Âu thời kỳ thuộc địa TâyBan Nha cầu kỳ, kiểu cách được xây dựng từ hàng trăm năm trước vẫn được bảo tồn lưu giữ bên cạnh những tòa nhà thiết kế kiểu hình hộp vuông như những bao diêm để chồng lên nhau được xây dựng với kết cấu bê tông đúc sẵn. Ngoài ra, cũng có một số nhà kiểu Mỹ đặc biệt là nhà gỗ kiểu Mỹ ở một số vùng của Cuba như Matanzas, Varadero.

Cơ sở hạ tầng đường xá ở xung quanh thủ đô Habana có thể nói khá tốt trong hoàn cảnh bị cấm vận, đường cao tốc cho phép chạy 100km/h. Từ xa nhìn vào thủ đô Havana trông cũng tráng lệ không khác gì các thành phố phát triển khác của Mỹ hay phương Tây. Tuy nhiên đường xá đi các tỉnh khác có vẻ xuống cấp, khá nhiều ổ gà, ổ voi trên đường. Phương tiện giao thông công cộng chủ yếu là xe bus và thường chở kín người. Ngoài ra, còn có một loại xe đại xa giống như super bus ở phương Tây, toa chở khách đượcthiết kế dài như tàu hỏa và được kéo bằng một đầu kéo Kazma của Đông Đức cũ. Một điều kỳ thú ở Cuba là có rất nhiều xe hơi cổ của Mỹ như Ford, Chevy, có những chiếc được sản xuất từ đầu thế kỷ, chiếc mới nhất chắc cũng được sản xuất trước cuộc cách mạng Cuba năm 1959. Tất cả những chiếc xe hơi Mỹ cổ lỗ này vẫn đang chạy ngang dọc Cuba ngày hôm nay trong tình trạng tốt, nhiều chiếc được bảo dưỡng tốt đến nỗi như chúng vừa xuất xưởng ngày hôm qua vậy. Nhiều chiếc được dùng làm taxi. Bên cạnh đó có nhiều xe hơi của Nga và Đông Âu như Lada, Vonga ( Liên Xô), Skoda ( Tiệp Khắc), Kazma (Đông Đức), xe máy có Minsk ( Liên Xô), ETZ ( Đông Đức), v…v. Các xe hơi đời mới hiện đại phần lớn của Hàn Quốc như Huyndai, một số xe của châu Âu như Fiat, Renault, Peugeut. Tôi có gặp một đoàn xe Mercedes đời mới được chạy hộ tống bởi xe cảnh sát chạy đến khu khách sạn nghỉ mát 5 sao ở Varadero. Trong cuộc sống thực tế hàng ngày của người dân Cuba, xe ngựa kéo, xích lô người đạp, cũng như xích lô gắn máy, xe máy ôm vẫn đóng vai trò quan trọng như phương tiện giao thông công cộng chính yếu của người dân Cuba. Taxi chỉ dành cho dân du lịch. Hiện tượng, người dân đứng vẫy xe dọc đường rất phổ biến ở Cuba.
 
Ồ, bác NDT chụp mấy ảnh này ở trong khu phố cổ ở Havana đúng không ạ. Phố xá ở đây nhỏ, xây dựng đúng kiểu như ở Tây Ban Nha.

Hôm đi bộ lang thang ở đây, thấy dân tình xếp hàng mua một loại bánh mì ba tê giống như bên nhà mình, em cũng vào mua ăn thử, thấy bánh mì ba tê kiểu mình nhưng vỏ bánh mì lại ngọt. Đúng là dân trồng mía :)
 
Một giếng khoan dầu với kiểu giàn khoan cũ kỹ lạc hậu trên đường chạy về phía Nam, nhìn hơi giống mấy cài giàn khoan ở Texas và miền Nam nước Mỹ.

Bác GPS chuyên gia về lĩnh vực này vào xem hộ là loại gì nhé có ở "Ba Cu" không? Em đoán loại này dễ được mấy chú Liên Xô đem từ Ba Cu sang Cu Ba lắm ;)


314575967_cf06350a7b_o.jpg

Hèn gì hổm rày hách xì nhảy mũi lia lịa :))

Thưa các Cô, các Bác, trong ảnh là một cái bơm. Vì hoạt động của cái bơm này làm người ta liên tưởng tới một con lừa (ngựa) đang cúi xuống rồi ngẩng lên nên nó mới cái tên là nodding donkey hay horsehead pump. Loại bơm này được dùng rất phổ biến khắp nơi trên thế giới để bơm dầu. Vì thế các phượt gia có thể thấy nó ở nhiều nơi, miền nam nước Mỹ, Baku hay cả Cuba vv...

Pump_jack_animation.gif


Còn cái giàn khoan thì hình thù hơi khác, đầu tiên là nó giống cái giàn, sau đó nữa thì nó khoan. :D

Em xin dừng cái giàn khoan với máy bơm ở đây ạ, không thì rác tai các phượt gia.
 
Last edited:
-
Ðúng là Old Town Havana.

Cái bơm dầu phía trên dường như có mặt nhiều nơi, tớ đã thấy vài cái ở California. Những vùng đất nhỏ có ít dầu hình như hay dùng cái bơm này.

-
 
Last edited:
Bác Net và các bạn cho AV thêm 1 số thông tin cơ bản practical hơn về Cuba được ko. Đang tính toán xem đi Cuba hay đi lòng vòng vai nước ở châu Âu thì rẻ hơn :) Chuyến đi cho 2 người

1. Có 2 khoảng thời gian 10 và 17 ngày thì nên chọn kiểu nào, 10 ngày có đi hết Cuba hoặc những nơi đáng đi nhất mà đi kiểu thảnh thơi ko gấp gáp thì có được ko?

2. Vé tìm được hiện giờ là bay của Air France từ CDG bay 18/7 về 27/07 là 1,116e Bay thẳng

Bình thường thì giá vé thấp hơn? 700e? Có bạn nào ở châu Âu biết ko?

3. Tháng 7 & 8 là high season (giá phòng đắt hơn 20%) vì thgian này ng châu Âu nghỉ hè. Nhưng tháng 6 đến tháng 11 cũng nghe nói là hurricane season, vẫn đi tôt chứ nhỉ?

4. Chi phí trung bình 1 người/ngày là bao nhiêu US$: ăn, ở, đi lại Tiêu chuẩn ăn ở là hạng 2* hoặc 3* :)

AV cảm ơn nhiều (beer)
 
Toét cũng xin cảm ơn nhiều, hị hị.
Cực cần thông tin chi tiết về du lịch Cu ba.
 
-
Tớ chỉ đi Cuba cùng với nhóm cứu trợ nạn lụt, ngoài ra không đi nhiều lắm, và cũng không xài 1 đồng Mỹ kim nào :) , cho nên về giá sinh hoạt phần nhiều chỉ... nghe nói!

Nghe nói... Cuba là hòn đảo nhỏ, 10 ngày là đủ đi mọi nơi.

Nghe nói là... tháng nào có lẽ đi cũng được, hurricane season thường dành cho hành khách tàu du lịch. Tớ hay đi tàu gần mùa bão vì giá vé rẻ hơn nhiều. Và tránh đi high season vì giá vé đắt, khó tìm được chỗ ăn ở.

Nghe nói là... nếu nhờ các bác taxi, họ sẽ đưa đến nhà dân, có phòng cho mướn, có nấu ăn luôn, nếu muốn. Tiền ở một ngày bao ăn sáng khoảng 15 đến 25 CUC một phòng, chịu khó đi tìm có thể rẻ hơn. (1 CUC khoảng 1.20 Mỹ kim.)

Nghe nói là... những dịch vụ dành cho du khách hơi đắt. Khách sạn ở Havana đến 200 Mỹ kim một phòng. Muốn gọi điện thoại phải đi xuống dưới lầu. Thỉnh thoảng gặp cô operator dễ tính sẽ cho mã số để gọi từ trong phòng, nhưng phải hỏi như là "Hôm qua họ mới cho tôi số để gọi ra ngoài từ trong phòng được mà..." Gọi khoảng 30 phút mất từ 30 đến 40 Mỹ kim. Muốn dùng Internet phải lên phòng Internet, chỉ có vài cái máy siêu chậm dùng đường giây điện thoại dial-up, mỗi 15 phút trả khoảng 5 CUC. Một anh bạn người Nam Mỹ kể lại, vì anh trông giống người Cuba, đi đâu trong khách sạn cũng phải trình passport, vì người dân Cuba không được vào những khách sạn này.

Không thấy dân chúng dùng điện thoại di động. Cũng không thấy khách du lịch sử dụng điện thoại di động, vì các công ty điện thoại của Mỹ không được phép hoạt động ở Cuba, nên không có service. Hầu hết mọi người bỏ tiền vào máy điện thoại công cộng, hoặc gọi bằng thẻ. Nghe nói là... nếu đi các tỉnh và thành phố xa, dùng thẻ điện thoại cũng không được, vì chỉ có lỗ bỏ tiền cắc, không có chỗ để cà thẻ. Một số máy điện thoại công cộng cũ ở các tỉnh không hoạt động, bỏ tiền vào có khi mất!

Nghe nói là... di chuyển loanh quanh có thể mướn xe, mướn taxi hoặc đi bus. Có những chuyến xe bus xuyên tỉnh, ngồi mát lạnh phải mặc thêm áo ấm, giá phải chăng, có nhà vệ sinh trên xe. Thỉnh thoảng xe bus còn ghé quán trên đường cho hành khách ăn uống, nghỉ ngơi, đi vệ sinh.

Ðất nước dường như vẫn còn trong thời bao cấp, dân chúng còn thiếu thốn nhiều. Người dân Cuba không giàu nhưng rất tử tế, lịch sự và hiếu khách. Cuba có nhiều người trình độ học thức cao, có số bác sĩ nhiều nhất trên thế giới tính theo đầu người. Một số kỹ sư bỏ việc đi lái taxi, đơn giản là vì chạy taxi có tiền hơn. Thỉnh thoảng mới gặp những người thổ dân và di dân gốc Haiti đen thui hơi mánh mung, dụ khị du khách thứ này thứ nọ để kiếm tiền. Gặp những người này tốt nhất là làm ngơ.

Nghe nói từ 2007 chánh quyền đã cho phép du khách đem máy VCR và DVD vào trong nước.

Nghe nói là... đối với người ngoại quốc, giá sinh hoạt hơi đắt. Du khách không được dùng tiền bản xứ, cái gì cũng phải mua bằng CUC (Ðồng Peso chuyển đổi - Cuban Convertible Peso). Như bác Net nói ở trên, một ly nước có thể bán giá 2 peso cho dân Cuba, bán cho du khách lại thành 2 CUC, nghĩa là cao gấp 25 lần (1 CUC khoảng 24, 25 peso). Uống 2 ly nước trái cây ở Old Town Havana có thể đến 5-6 đồng CUC. Một ly cà phê Cuba ở phi trường khoảng 2-3 CUC (2,5 - 3,6 Mỹ kim), nhưng thật đậm đà đúng kiểu cà phê Cuba không đâu ngon bằng (nghe nói vậy!) Ra khỏi Cuba phải trả 25 CUC tiền thuế (30 Mỹ kim) trước khi rời phi truờng. Ði taxi từ phi trường ra phố cổ Havana khoảng 25 đến 30 CUC (30 đến 36 Mỹ kim), vừa đi vừa về đã hết 60 - 70 Mỹ kim. Cho nên ở khoảng 10 ngày là đủ... hết tiền! :D

-
 
Last edited:
-
Photography

Behind the Scene:

Tôi định giơ máy lên chụp một kiểu nhiếp ảnh Cuba đang tác nghiệp về cho bà con xem thì 3-4 anh bạn nhiếp ảnh gia Cuba chạy lại chào mời chụp hình anh ta nhưng đòi tiền người mẫu. Tôi hỏi bao nhiêu, anh nào cũng đòi CUC$5 tiền công làm mẫu :)) Nếu không trả tiền nhất định không cho chụp. Cũng may máy mình có AF thế là máy cầm tay, đi qua bấm một phát các chú kia không biết gì cả vì thấy mình không có giơ máy ngắm qua view finder (c)

Ðọc đoạn này thật tức cười! Khi qua phố cổ Havana tớ thấy một ông què đứng hút xì gà trông hay hay, giơ máy P&S lên bụp một phát rồi đi. Không ngờ một lúc sau ngoảnh lại thấy ông già đi theo phía sau. Tớ nói với anh bạn người Nam Mỹ: "Ông già này có lẽ muốn xin tiền, chắc phải cho chút đỉnh." Anh chàng gạt đi: "Chụp nơi công cộng tại sao phải cho tiền," rồi nhất định không chịu cho! Quay lại vẫn thấy ông què lẽo đẽo phía sau, tớ bảo anh bạn: "Vậy thì phải đi nhanh nhanh, kẻo ông ta đuổi kip." Vậy là 2 đứa đi nhanh, ông què đi theo gần nửa con phố rồi bỏ cuộc. Nghĩ lại cũng hơi tội cho ông què!



-
 
Last edited:
Hàng quán vỉa hè ở Cuba, bán kiểu bánh tựa như bánh gối ở mình vậy [/I]



314574518_fea5ad9133_o.jpg

Xếp hàng mua nước mía ở cửa hàng mậu dịch


Behind the Scene
:

Cửa hàng nước mía này là do nhà nước quản lý, ngoài nước mía ra còn bán các loại bánh. Dân tình xếp hàng rất trật tự và có ý thức. Cảnh này làm cho tôi nhớ cảnh xếp hàng mua kem Tràng Tiền thời bao cấp.

Lúc tôi lang thang xếp hàng mua nước mía , tôi chứng kiến một xe cảnh sát đỗ xịch lại và bắt một người đàn bà chuyên đổi đô la cho du khách, giống y hệt ở Việt nam ngày xưa.

Bây giờ mà muốn ăn kem Tràng Tiền thì cũng phải xếp hàng đấy pác ợ :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,647
Bài viết
1,154,442
Members
190,155
Latest member
ncvinh123
Back
Top