What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Hi code_fantasi,
Cô,chú rất cảm ơn cháu về lời mời,nhưng ngày Tết thì rất bận rộn,khi nào cháu bằng tuổi cô,chú thì cháu sẽ gặp cái bận rộn ấy,cũng chẳng có gì to tác lắm.Vậy là cháu ở gần vườn ưom Phú Mỹ?Cô có người cậu ruột ngày trước làm ở TCV Sài gòn,khi học năm đầu HH,cô đã ở vùng này nên chú cũng khá rành chỗ đó.Vâng,nếu có dịp đi SG,chú sẽ a lô,nói chuyện chơi.
Doigiaymoi.
 
He he,
007ho phải nói thế này :eek:ng gia,lam tho hay zu hen,kể cả ...thơ tình !
Rất cảm ơn 007 về lời khen,xin tặng chú em một bài luôn.

Ngỏ Hoa.

Theo lối ấy về nhà tôi xa lắm,
Nhưng tan trường,lòng vẫn muốn đi qua
Bởi nơi đó có nhà em cuối ngỏ
Nên đường xa,mà vẫn thấy chóng qua !
Học chung trường nhưng kẻ chiều người sáng,
Nên cùng bàn,sao lại cứ xa nhau ?
...
Về lối ấy,tuy xa,mà lại ngắn
Vì nhà em đang rực nắng hoa vàng !

Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

2.2.2.Sekong - Paksong :83 km.

09h20’.
Chúng tôi rời Sekong sau khi chụp ít ảnh kỷ niệm tại một tượng đài nằm trên quốc lộ 11,tiếp tục cuộc hành trình đi sâu vào nội địa Lào.Đường đi vẫn rất tốt và hứa hẹn nhiều lý thú.

attachment.php


Con Daehan đưa chúng tôi ngày càng cao lên miền đất đỏ phì nhiêu. Dân số Lào chỉ khoảng 7 triệu người,sống trên một diện tích 236.000km2, bằng 2/3 nước ta,nên mật độ rất thấp.Vì vậy chúng tôi cứ chạy mãi và con đường cứ băng qua những vùng thưa vắng người.
09h45’ ,chúng tôi dừng lại 1 quán nhỏ ven đường,vừa nghĩ ngơi,vừa ăn ổ bánh mì mới mua được.

attachment.php


Quán nhỏ nhưng có vẻ ngăn nắp,sạch sẽ và lạ một điều là họ có 1 bàn “Ông thiên” gắn trên cây ở bên cạnh quán,nơi lối đi vào,giống như người Việt bên nhà.

attachment.php


Thấy khách vào,chủ quán vội bước đến dàn máy nhạc tăng âm lượng bất kể khách có hiểu mô tê gì âm nhạc Lào.Mục đích vào đây để uống cà phê,nghĩ mệt,nhưng không thấy có cà phê trên bảng menu,chúng tôi chỉ chai Pepsi rồi ra dấu 2 ngón tay.Hai chai nước ngọt ướp lạnh trong tủ được mang ra.
Hình như gia đình họ đang “ăn Tết” với cái món gì là lạ trên bàn,ăn bóc,có một ‘chỏ’ cơm nếp bên cạnh .

attachment.php


Chúng tôi lặng lẽ quan sát họ và họ cũng len lén nhìn sang chúng tôi.Chủ quán chợt cười hỏi :”người Việt?” a,vậy anh nói được tiếng Việt?
- Vâng,tôi học bên Hà Nội 5 năm...Đại học thủy lợi…
-à,vậy ra anh là kỷ sư thủy lợi?
-Vâng.Bây giờ nghĩ rồi,về đây trồng ngô và cây ăn quả...
Rồi không bỏ lở cơ hội,tôi lấy cuốn Atlas nhờ anh viết ít chữ và ký tên lên bản đồ để thay thế dấu bưu điện,bên cạnh chữ ký của chị Nang Ma Ny Soy.

attachment.php


Từ hôm qua đến giờ chưa gặp một bưu điện Lào nào mở cửa,hình như người Lào chẳng có nhu cầu gửi thư hay bưu phẩm,họ đóng cửa suốt,nên tôi phải thay thế bằng cách nhờ người Lào ký tên vào atlas.
Anh chủ tên là Sy Li Phôn,đã nghĩ làm việc nhà nước,về đây trồng trọt và mở quán.
Bây giờ nhìn kỹ,quán của anh không mang kiểu nóc nhà đặc trưng của Lào,nó có vẻ Việt Nam hơn,nhất là có cả cái bàn thờ “Ông Thiên” đóng gá trên cây.
Ở đây đất đai mênh mông,lại chẳng ai khai thác,khí hậu rất mát mẻ,thích hợp cho rau hoa vùng ôn đới,nếu biết khai thác,sẽ thu nhiều lợi nhuận trong tương lai.Địa điểm này nằm ngay trên quốc lộ,một trạm dừng chân cho khách du lịch trên đường từ Việt Nam qua là một dự án hoàn toàn khả thi.Nhìn cái vạt đất chung quanh nhà anh mà thèm,tuy còn hoang vắng,nhưng ở cái xứ hiền hòa này,điều đó chẳng đáng để quan tâm.Sau 1giờ nghĩ ngơi trò chuyện,tôi chắp tay “khọp chài”từ giã anh Silyphôn,lên đường đi ngả 3 Thateng.

attachment.php


10h25’.
Từ giã anh Kỷ sư thủy lợi,chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình.Trên đường tôi thấy có 2 xe gắn máy thồ đầy hàng bán dạo,lúc đến gần nghe tiếng họ nói chuyện,tôi mới biết đó là những người Việt tha phương

attachment.php
.

Chịu khó hơn người Lào,biết tính toán và nắm bắt cơ hội nên uyển chuyển trong kinh doanh,biết tiết kiệm,để dành,những người Việt Nam này sẽ trở nên giàu có trong tương lai không xa!Nhất là khi đất đai nơi đây rộng lớn,tài nguyên dồi dào mà dân số thì ít ỏi.Kiếp tha hương chắc chắn có nhiều điều bất cập,nhưng cơ hội thoát khỏi đói nghèo dễ đến với họ hơn.Nhiều người Việt sống được dễ dàng trên đất khách khiến làn sóng nhập cư đến từ bên kia Đông Trường Sơn ngày càng dâng cao.Họ,những người Việt tha hương,dần trở thành một lực lượng làm kinh tế mới,năng động và thực dụng!Tôi bổng thấy có chút lo cho người Lào nếu một mai họ mất đi cái bản chất nhân hậu dễ thương vốn có từ ngàn đời bởi sự giao tiếp đương nhiên do hoàn cảnh xã hội đưa đến.
 
Last edited:
UỐng 1 ly nước ngay khi mới ngủ dậy là khó lắm, nói chi là 1 lít ....công nhận Chú hay thiệt...
Vẫn dõi theo hành trình của Cô CHú...

Lưu ý là uống sau khi đã đánh răng, hehehehe, nhà cháu cũng thử món này, bây h sáng trước khi ăn sáng là làm một chai nửa lít.
@Cordon: Hay lắm, bác thử đi.
 
He he,mình quen "chơi" 1 lít "trước khi đánh răng" rồi,dĩ nhiên hồi sắp ngủ mình cũng đã đánh răng sạch sẽ.Thôi,còn "mấy chục năm ngắn ngủi" nửa,hổng dám thay đổi thói quen.Dẫu sao cũng cảm ơn tamdao.
Doigiaymoi.
 
Ô hay,sao tui lại "sai lầm" lớn ở cái chỗ này vậy cà !vcb đúng là Vietcom bank vậy mà dám đọc ngược đời là Vàm cống bắc.Mà hổng có seo,bởi vỉ cái bắc Vàm Cống nó thần thuộc với bác ngay từ hồi nhỏ,nên mới có cái sự sai đó.Thôi,cho bác cảm ơn cháu để thay lời xin lỗi.Mà này,con dâu bác cũng đang làm ở chỗ cháu đấy,chỗ Ngân hàng Ông Lập phải hông?
Doigiaymoi.

Dạ đúng. Chị làm bộ phận nào vậy Bác?
 
Thật tuyệt vời cặp đôi hoàn hảo, có lẻ cõi trần ai này hiếm có cặp đôi phượt bụi cùng em xế hồ cẩm đào này, chúc hai bác sức khoẻ trăm năm răng rụng nha, để có dịp phượt toàn cỏi nước Việt
 
Phunhan ui,
Cháu bị nhầm rùi,Daehan là của mấy anh Củ Sâm,mà là Củ Sâm Nam chứ hổng phải Bắc.Nghe cháu nói chơi đồ của bác Hồ cẩm này đi phượt thì Bác phải đính chính ngay,càng dùng ít hàng của mấy Tàu khựa càng tốt,coi như là một phản ứng nhỏ nhoi để chống lại bọn bành trướng này.Cảm ơn cháu chúc sức khỏe.
Doigiaymoi.
 
Cháu đọc một lèo 20 trang phải nói rất khâm phục cô chú mặc dù tuổi không còn trẻ như rất xông pha đam mê với sở thích của mình . Thưa cô chú cháu nói ra điều này không biết cô chú có cho cháu là gàn dở không với chuyến đi của cô chú theo cháu là rất mạo hiểm ,cô chú đã đánh cược tính mạng mình trên đất khách quê người
Theo cháu cô chú muốn đi khám phá hãy thành lập "hội đi" vì như vậy nói dại mồn nếu có chuyện gì thì mọi người còn tương chợ cho nhau nhất là cô chú đều là người có tuổi sức khỏe thì không nói trước được bệnh nó đến với mình không bao giờ nói trước cho mình biết đâu . Nhìn khu cảnh ở lào cái xe của chú lại thủng xăm chẳng hạn mà nhìn mãi không một bóng người và xung quanh toàn là rừng cây mọi điều xấu có thể xảy ra như bị cướp, chấn lột vvvv có khi còn đe dọa cả tính mạng mình nữa chứ
Dù sao cô chú đã về tới Việt Nam " Đi đến nơi về tới chốn " cháu chúng cô chú dồi dào sức khỏe thực hiện nhiều chuyến đi và không lên đánh cược sinh mạng của mình .
Những bài viết về cô chú trong topic này rất nhiều lời khen, ca ngợi còn với cháu là những lời nói thật mong cô chú thông cảm . Cuối cùng cháu xin cụng ly (beer)
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,619
Bài viết
1,153,962
Members
190,146
Latest member
sportifiles
Back
Top