What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
16h chúng tôi chạy vào “thành phố”,chậm rãi qua các con đường,rồi tiếp cận dòng sông.Tôi rẻ trái chạy dọc sông Sekong về phía hạ nguồn,cũng là hướng vào trung tâm tỉnh lỵ.Nhiều khách sạn sang trọng và nhà hàng nằm dọc đường này,tôi cũng đang tìm một chỗ thích hợp để nghĩ ngơi.Thôi thì cứ chạy dần đến hướng sông Mekong trước mặt,cuối cùng có một guest house,Tourism for help,giản dị một cách sang trọng,nhìn hướng ra ngã 3 sông,có cái “view” quá tốt.Vài khách Tây cũng vừa đến.Chúng tôi vào hỏi thăm,giá cũng dễ chịu,7 USD/ngày,nhưng rất tiếc chỉ có phòng quạt,với cái nóng này,chắc chắn chúng tôi không thể ngủ sớm và ngon giấc được.Thôi thì quay trở lại,có 1 khách sạn mênh mông,cũng gần đó,khách sạn Sekong,không sang trọng lắm nhưng cũng rất được,phòng 2 giường thật rộng rãi,nước nóng,máy lạnh đầy đủ giá 10 USD/ngày,quá tốt.

attachment.php

Khu vực rộng rãi của khách sạn Sekong.

attachment.php

Tiền sảnh khách sạn Sekong.

attachment.php


Khách sạn Sekong, quay mặt ra ngả 3 sông,nơi chi lưu Sekong đổ vào Mekong.Không có nhà cửa nào xây cất trên bờ sông,nên con đường phía trước thật thông thoáng,rất thuận tiện cho khách du lịch nhìn ngắm cảnh hoàng hôn.Một bến phà,đồng thời cũng là cảng sông,nằm chếch phía tay phải của khách sạn,là nơi phục vụ cho các hoạt động buôn bán và du lịch vùng biên giới Campuchia tiếp giáp Lào.Từ Stung Treng du khách có thể đi thăm : Ko Kantuy(khu bảo tồn động vật hoang dã),Đền Preah Theat,Thala Barivat Resort…đặc biệt có thể ngược dòng Mekong qua biên giới Lào xem cá heo,viếng thác Khone…

Như thường lệ,sau khi nghĩ ngơi chúng tôi ra xe,chạy một vòng nơi mình vừa đến.Stung Treng rất nhỏ,thua xa một chợ huyện của Việt Nam.Chỉ một khoảng ngắn độ chừng 1km trên con đường chạy từ cầu Sekong đến bờ sông Mekong(5km),tập trung nhiều nhà hàng,khách sạn khá sang trọng,còn lại chỉ vài đường ngang dọc nhỏ nhắn.Chợ Metfone,nằm trên một quảng trường lớn,là chợ lộ thiên họp vào buổi sáng,chiều và tối trở thành nơi ăn uống ngoài trời.Đường sá 2 bên cũng còn nhếch nhác,có chỗ chưa tráng nhựa.

attachment.php

Tiệm tạp hóa tại chợ Metfone,Stung Treng.

attachment.php

Chợ lộ thiên Metfone lúc chiều tối.

Việc kế tiếp là đổ đầy bình xăng,rồi đi đổi tiền riel(ria).

attachment.php

Anh này thu đổi ngoại tệ …

attachment.php

…còn chú này thì bán thẻ điện thoại (chúng tôi vẫn duy trì liên lạc hàng ngày với 2 đưa con).

Sau cùng chúng tôi ăn cơm tại một quán mà cô chủ là người Việt,có chồng Campuchia.Bửa ăn gồm canh chua,cá lóc kho cùng một chai bia Angkor 2 tẩy tốn 6 U S D,khá ngon,kết thúc ngày đầu tiên trên đất nước Chùa Tháp yên bình.Ngày mai chúng tôi sẽ đi Kratie,cách 140km.
 
Cảm ơn cháu lo giùm,nhưng con Daehan này an toàn lắm,chú sử dụng đã 12 năm nhưng chưa "nằm đường" lần nào về máy,chỉ có bể bánh xe thôi.Vả lại đi xe bèo,hổng ai thèm để ý.Bây giờ "bọn ác" đầy đường,dĩ nhiên chúng chỉ để ý xe xịn,mắc tiền... chứ thứ cùi bắp này chả thèm đâu!
Xin cảm ơn,
Doigiaymoi.
 
Em thì mới đầu tường vòng VN về, xong qua Lào -> hớ tập 1.
Rồi qua Lào ăn tết xong rồi về ai dè đi tới Cam -> hớ tập 2.
:D
Giờ không biết bác còn lang thang đâu nữa. Lúc trước ở cửa khẩu qua Lào, con bác có gọi kêu về, giờ chắc hết kêu luôn rồi hả bác, vì con không thấy nhắc hehe.
 
Cảm ơn tamdao012003,
Thiệt sự khi còn ở nhà,chúng tôi cũng chẳng dám nghĩ cuộc rong chơi nó...li kì đến như vậy.Nhiều ông bạn ở Sè gòn lúc mới nghe kế hoạch thôi cũng đã ...nổi da gà (vì mấy ổng cũng cở tuổi mình),nhất là đi chỉ có 2 mình một ngựa!Bây giờ tới đây rồi,thấy cũng ...dễ thôi.! Hi hi.
Doigiaymoi.
 
solix này,
Hổng có hớ đâu,bác còn hổng biết mình đi được tới đâu,thì làm sao cháu biết được.Có đi thì có tới,có tới rồi mới biết mình thật sự tới đâu.He he,đúng là từ lúc qua Lèo thì tụi nhỏ chẳng còn ý kiến ý cò gì nửa,bởi đơn giản là tụi nó lo;nhưng cũng thấy khoái 2 ông bà già mình,bây giờ thì vô phương cản,chỉ có hàng ngày theo dỏi chuyến đi rồi tường thuật cho bạn bè nghe chơi.
Cảm ơn cháu.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

3.1.2.Ngày 19-4-2012.

Stung Treng Kratie : 140km.

140km, là cự ly bình thường,nên không có gì phải vội.Ăn sáng xong,chúng tôi chạy đi đổ xăng vì tối qua không đổ được,rồi lòng vòng chụp ảnh.Tỉnh lỵ quá nhỏ,chỉ khoảng 30 phút là rảo hết khu vực trung tâm,nói chung không bằng một huyện lỵ nào của Việt Nam mà tôi biết,thậm chí nhỏ hơn cả những xã lớn bên nhà.Chỉ có mấy nhà hàng,khách sạn là tương đối sang trọng,để đón du khách nước ngoài.Như đã nói,đây chỉ là điểm dừng để du khách xuống cảng sông Sekong,ngồi thuyền đi tham quan các điểm phụ cận,kể cả khu vực Siphandon của Lào,vì gần hơn từ Pakse đi xe xuống.

attachment.php

Bến phà,cảng sông ở Stung Treng.

attachment.php

Đổ xăng.

Tại quảng trường,một dãy quốc kỳ của 10 nước cùng với tấm băng màu xanh lá căng ngang mang hàng chữ Miên,chắc là lời chào mừng hội nghị cấp cao Asean mà Campuchia đang là chủ nhà (đây là một hội nghị mang nhiều tai tiếng bởi cách ứng xử không công bằng,minh bạch của nước sở tại do áp lực của Tàu,một thất bại lần đầu tiên trong lịch sử Asean).

attachment.php


attachment.php


Phía sau dãy cờ và băng rôn là khu chợ lộ thiên,sáng này mới thấy,y hệt những chợ xã miền quê của Việt Nam,không có cả nhà lồng chợ.Nói lên điều này tôi hoàn toàn không có ý chê bai,mà ngược lại,là một suy nghĩ nghiêm túc về sự phát triển cần thiết phải đi đôi với điều kiện cụ thể của kinh tế và xã hội.Dân số quá ít so với Việt Nam,nhu cầu mua bán vì vậy mà cũng kém hơn.Chợ của các tỉnh nhỏ ở Campuchia và Lào đều giống nhau như ,cũng như giống với chợ quê Việt hồi hơn nửa thế kỷ trước.

attachment.php


Sau một vòng khép kín,chúng tôi trở về khách sạn,chuẩn bị trả phòng ,chụp vài ảnh kỷ niệm trước khi đi.

attachment.php


attachment.php
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

07h20’,khi ràng lại bị,giỏ cho chắc chắn,tôi chợt nhớ điều này,đây là đất Campuchia,có lẽ không “lành” như đất Lào,nhưng đêm qua,con xe Daehan cứ thoải mái ngủ ở đây,dù chung quanh trống trơn,chẳng có bảo vệ gì cả,cổng khách sạn thì mở cửa vô tư 24/24.Hồi mới tới,tôi hỏi xe “cất” đâu,cô tiếp viên cười khì,chỉ cứ để đó,trực nhớ lại đây là Campuchia nên…hơi bị quê!

attachment.php


attachment.php

Cổng khách sạn mở cửa 24/24,không có bảo vệ.

attachment.php

Phía cuối đường này là bờ sông Mekong.

08h00’: Chúng tôi rời khách sạn,lên đường.Chạy cặp theo con đường dọc chợ Metfone,có một đám cưới,cũng che rạp giống y như bên nhà.

attachment.php


Gặp trụ sở Bưu điện,tôi vào lấy dấu.Rời “nhà giây thép”thì gặp ngay chốt CSGT nơi góc đường.Lần này không quá hoảng hốt nhưng bà xã cũng có vẻ hơi”run”,móc giấy tờ,chưa kịp trình thì anh Cảnh sát cười,chỉ cái đèn xe.Thì ra đèn chưa tắt,họ chỉ chận lại để nhắc tắt đèn,chứ không xét hỏi gì cả.Sẳn dịp tôi cũng xin chụp ảnh kỷ niệm,anh rất vui vẻ nhận lời!Lúc đó là 08h11’.

attachment.php

Đi suốt từ Lào tới đây mới thấy có bưu điện để xin dấu.

attachment.php

Anh cảnh sát GT vui vẻ.

Chúng tôi tiếp tục theo quốc lộ 7,xuôi về phương Nam,từ đây về Kratie còn 135km.

attachment.php
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Xin mời các bạn xem thêm vài hình ảnh khác của tỉnh lỵ Stung Treng.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

08h50’,chúng tôi tới một ngả 3,nếu rẻ trái thì theo quốc lộ 78 chạy về biên giới Việt Nam,209km,nối với quốc lộ 19 đi Pleiku, còn cặp lề phải thì tiếp tục xuôi về Kratie,Kampongcham và Phnompenh.

attachment.php


Đường sá từ đây không còn quá vắng vẻ,lại tốt,xe cũng chưa nhiều,tôi để cho bà xã làm tài một đoạn,để tạo lại “cảm giác lái”cũng giống như cầu thủ trở lại tập sau một thời gian tạm nghĩ,mục đích để phòng hờ một bất trắc nào đó khiến lái chính không thể cầm ghi đông được!

attachment.php


Quốc lộ 7 tiếp tục băng qua vùng đất bazan màu mỡ,nhưng bây giờ thì rừng đã ở phía trong xa, phần giáp với con đường là những rẩy khoai mì nối tiếp nhau,thành như một vùng chuyên canh đặc sản.Thỉnh thoảng,lề đường là những sân phơi khoai trắng toát.Người Campuchia có lẽ biết làm ăn và chịu khó hơn người Lào.

attachment.php


09h40’,chúng tôi dừng chân nghĩ “trạm” đầu tiên.Đó là một quán bỏ không,phía trước một ngôi nhà vắng chủ,chung quanh có vài cây bạch đàn,tương đối mát.Dựng xe vào quán trống,tôi soạn võng ra nằm,đây là lần đầu tiên 2 chiếc võng được mang ra sử dụng!

attachment.php


Bây giờ,không như ở Lào,nắng nóng đã bớt gay gắt,đường đi thì có vẻ không xa,nằm nghĩ dọc đường cũng là một cách “chơi” thú vị.Vả lại,sau 21 ngày “ngang dọc” Đông Dương, “hai-kẻ-độc-hành”có lẽ cũng bắt đầu “thấm mệt”,cần nghĩ ngơi dưỡng sức để trở lại quê nhà.

attachment.php
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
57,012
Bài viết
1,157,486
Members
190,345
Latest member
muaban2024
Back
Top