What's new

Doigiaymoi, 31 ngày rong chơi miền đất Phật.

Doigiaymoi, 31 ngày rong chơi miền đất Phật.


Phần mở đầu

Chào các bạn,
Hôm nay tôi lại tái ngộ mọi người trong topic mới : “Doigiaymoi, 30 ngày rong chơi miền đất Phật”.
Trước tiên, có một số điều tôi xin phép được bày tỏ trong phần mở đầu:

1/Topic này đáng lẽ phải nằm trong mục “Hồi ức những chuyến đi nước ngoài”, nhưng tôi xin phép được mở đầu từ “Hồi ức những chuyến đi trong nước” trước, để một số các bạn đọc quen thuộc, đã từng đọc qua “Daehan 100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm…” tiện theo dỏi, rồi sau đó sẽ chuyển sang “nước ngoài” cho đúng với “nguyên tắc” của phuot.vn. Hơn nửa, tôi sống tại Long Xuyên, thì mọi chuyến đi đều bắt đầu từ “trong nước”, dù là đi ra nước ngoài, đó cũng là điều hợp lý! Đây chỉ là suy nghĩ của Doigiaymoi, không biết BĐH trang nhà có đồng ý?

attachment.php


2/Như loạt bài “Daehan 100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang” mà các bạn đã có dịp đọc trong mục “Hồi ức những chuyến đi trong nước”, tôi có nói “bóng gió” về việc ấp ủ một chuyến đi bụi bằng xe 2 bánh qua Myanmar… Đó là dự kiến, còn việc thực hiện thì …phải chờ thời cơ.

attachment.php

Một năm trước, khi rong chơi qua đất Phật Campuchia, Tp Kampong Cham.

3/Vào một ngày “đẹp trời” tháng 8, năm nay, 2013, tôi nhận được email của người bạn cũ hồi năm thứ nhất đại học :
“28/10 tôi sẽ đi qua Miến trong 3 tuần vi qua để lo lễ Dâng Y rồi sau đó sẽ dẫn mọi người đi thăm viếng những Phật tich . Đi một chuyến đi . Nếu tính được thì cho tôi hay đê tôi rủ thầy Dương nữa .
Cho ngay số phone vi hiện nay toi có thể gọi về VN chi có 2c cho ĐT bàn , 3c cho cell phone .”
Ô hô, thật là một “đề nghị khiếm nhả” đầy hấp dẫn! Nhưng đi Miến Điện chớ có phải đi Sài Gòn đâu, hể được rủ là OK ngay sao? Tôi bèn trả lời:
“ He he, bây giờ khó nói quá. Tính thì được nhưng sự đời thay đổi bất thường. Thôi thì nếu có "duyên", trò này sẽ hạnh ngộ 2 Thầy, Thầy chùa và Thầy dạy học!”

4/Bây giờ, hãy cho tôi dành một chút thì giờ để nói về người đã gửi “lời đề nghị khiếm nhả” kể trên. Là bạn cùng Khóa 1 CĐNN CT, nhưng anh chỉ học 1 năm thì nghĩ, vì trường lúc này không có ngành “Chăn nuôi thú y” mà anh thích khi còn học ở Nông lâm súc Bảo Lộc. Từ đó, anh ta “lặn” mất tiêu! Rồi, hơn 20 năm sau mới gặp lại, bấy giờ anh là Bác sĩ, đang dạy tại một Đại học Y bên xứ Hoa Kỳ.

attachment.php


Từ đó mỗi năm khi trở về Việt Nam, anh đều a lô thông báo. Tôi liền thu xếp ngay ngày hôm sau, lên nhà anh ở chợ Thị Nghè, bên hông sở thú. Gặp nhau, nói 3 điều, 4 chuyện, một đêm, để sáng sớm hôm kế tiếp, thức dậy nghe khỉ kêu, vượn hú( thảo cầm viên Sài gòn chỉ cách chưa đầy 200m đường chim bay) …ăn sáng chung rồi về! Thỉnh thoảng ở thêm 1 ngày, đi ra suối Cả, Long Thành thăm khu vườn của vợ chồng người em gái, cũng là bạn đồng môn(khóa 2). Cứ thế, hàng năm đều diễn ra y như vậy. Như một chương trình đã được set up và trở thành như 1 mặc định!
Ông bạn tôi, sau khi bôn ba xứ người, công thành danh toại, vậy mà vẫn nhất định ở vậy nuôi 2 con…chó cưng! Không thèm lập gia đình, lương bác sĩ “mênh mông” chỉ để đi chơi và làm từ thiện! Nhiều lần gửi quà cứu trợ lũ lụt miền biên giới, vì anh cũng từng là cựu học sinh Thủ Khoa Nghĩa, Châu Đốc.
Năm 2000, anh về Việt Nam mang gạo lên tặng cho đồng bào nghèo An Phú, An Giang.


attachment.php



attachment.php



Và từ lúc đó, hàng năm, anh dành 1 tháng nghĩ hè để qua Miến Điện tu Thiền.
Những tưởng, chỉ là một chọn lựa tạm thời hàng năm vào dịp nghĩ dưỡng, để thay đổi cái nhịp sống ồn ào của xã hội Hoa Kỳ nhiều máy móc, giống như các trí thức học giả phương Tây đang tìm đến xứ Thiền để khám phá thêm điều huyền nhiệm. Lúc đó, sau khi trút bỏ bộ đồ Jean, anh xuống tóc, khoát áo nâu, bưng bình bát, lang thang chân đất đi khất thực trên xứ sở Chùa Đá Vàng, với nhiều bạn bè khắp năm châu, hành thiền cùng các Sư Myanmar sở tại. Sau chừng 1 tháng lại quần Jean, áo pull, anh bay trở về Mỹ, tiếp tục công việc của một Gs đại học.
Ai dè, năm 2003, anh nghĩ hưu và xuống tóc đi tu! Dù đã biết trước, nhưng tôi cũng bất ngờ khi gặp lại anh bạn mình mĩm cười hiền hậu sau tấm áo nâu phong phanh mở cửa đón tôi vào nhà ở đường Nguyễn văn Phương, thị Nghè. Nhớ lại cái khó của tôi lúc đó là xưng hô, mới một năm trước còn mày mày, tao tao; bây giờ thì…thiệt khó quá, thôi thì gọi là Ông H. vậy. Anh thường tự xưng với tôi là “Sãi già” hoặc là “Sư không còn trẻ nửa”.
Năm 2005, Sãi già mua đất, lập Thiền viện tại vùng Kalaw, xứ Miến Điện xa xôi. Hàng năm đều về nhà ở Thị Nghè để thăm mẹ già và gia đình người em ruột đang sống tại đó. Dĩ nhiên, bạn bè hay tin Sãi già về, nếu thuận tiện thì ghé thăm hoặc gặp mặt thân mật. Lần gần nhất là tháng 4-2013.


attachment.php



attachment.php
 
Last edited:
Đọc kĩ lại đi bạn ơi,vậy mà nói ngóng bài

Cháu thấy Bác có đôi lần dùng từ "Miên"trong bài viềt.Theo Cháu được biết (vì nhà Cháu ở gần biên giới).thì người
Campuchia kg thích gọi bằng từ đó.vài hàng cùng chú,mong Chú thông cảm cho ý kiến này của Cháu.Chúc Cô Chú vui khỏe.Hải TC
 
bác ơi thế cái xe gấp của bác nó có hỏng giữa dg k ạ.cái bánh với xăm của nó khác biệt thế bác làm thế nào để sửa ạ.nhìn xe đạp gấp của bác mà thik quá.cháu tìm trên mạng k thấy có.đang hóng bài của bác, nhìn 2 vợ chồng bác đi trông rất hp ạ.
 
Chào cháu, rất cảm ơn cháu nhắc, bác rất tiếc về điều này, vì bác ở Long Xuyên nên không nắm rõ lắm, gọi như hồi nhỏ đến giờ, bác sẽ sửa lại. Rất cảm ơn.
Doigiaymoi.
 
Cháu thấy Bác có đôi lần dùng từ "Miên"trong bài viềt.Theo Cháu được biết (vì nhà Cháu ở gần biên giới).thì người
Campuchia kg thích gọi bằng từ đó.vài hàng cùng chú,mong Chú thông cảm cho ý kiến này của Cháu.Chúc Cô Chú vui khỏe.Hải TC

Theo mình thì Miên chẳng qua là kêu ngắn gọn của từ Cao Miên (theo cách gọi hồi xưa) chứ không có ý nghĩa gì khác. Chắc vì họ không hiểu nguồn gốc cách nói gọn như vậy thôi.
 
Cảm ơn cuhoya đã trả lời giùm bác. Hồi nhỏ, khi học địa lý bác cũng nhớ, ba nước Việt, Miên , Lào là "ba xứ Đông Dương thuộc Pháp", và từ Miên đúng là gọi tắt từ Cao Miên, và đó gọi là theo tiếng Việt, cũng không ai có ý xem thường khi dùng từ đó. Có thể người Campuchia ở xa biên giới Việt Nam cũng không biết từ "Miên" là gì. Trước đây người Việt mình còn được gọi là người "An Nam" nhưng hình như chẳng có ai cảm thấy bị ...gì cả. Tuy nhiên, cháu duonghai nhắc cũng đúng, tôt hơn hết mình nên tránh dùng từ này. Xin cảm ơn cả 2 cháu. Dường như bác chỉ sử dụng có 1 lần ở chỗ "...qua cầu gỗ thì sang đất Campuchia", bác đã sửa lại, nếu phát hiện chỗ khác xin các cháu chỉ giùm.
Doigaymoi
 
Phần B. 31 ngày rong chơi miền đất Phật.

B1. Vài lời nói đầu.


Hành trình này sẽ bắt đầu từ Việt Nam, qua tiếp 2 nước trung gian, Campuchia, Thái Lan, trước khi tới nước cuối cùng là Myanmar, tổng cộng là 4 nước. Trừ Việt Nam, 3 nước kia xem Đạo Phật, theo hệ phái Nam Tông, là quốc giáo. Còn Việt Nam , dân chúng đa số theo Phật giáo, nhưng phần lớn theo hệ phái Bắc Tông.
Tuy nhiên cũng có một cộng đồng người dân tộc Khmer miền Tây Nam Bộ theo Phật giáo Theravada, nên các chùa chiền Nam Tông có rải rác khắp các tỉnh như Trà Vinh, Vĩnh Long, Bạc liêu, Sóc Trăng, Cần thơ, Kiên Giang và An Giang.
Vùng 7 núi gồm 2 huyện Tri Tôn và Tịnh Biên, là nơi cộng đồng người Khmer đông đúc, chùa Khmer vì vậy rất nhiều và đẹp. Trong số đó chùa Tà Miệt nổi tiếng với Lễ hội đua bò hàng năm.


attachment.php



attachment.php



attachment.php



Khi nói đến vùng 7 Núi, ta không thể nào quên hình ảnh những hàng cây thốt lốt và hương vị ngọt ngào rất đặc trưng của nước trái cây này.
Không hiểu sao, cây thốt lốt lại rất gần gũi với người Khmer, và dường như cũng gần gũi với Phật giáo Nam Tông, khi những hình ảnh của nó đã khắc sâu trong các phù điêu tại Angkor Wat. Ngoài ra một số chùa Khmer nơi đây còn giữ gìn những bộ kinh Phật viết trên lá sa-t’ra, một loại cây cọ rất gần với cây thốt lốt. Người Khmer gọi bộ kinh lá này là Slâc-rich.
Hình ảnh Thốt lốt cùng dân chúng Khmer 7 Núi nhiều lần được các nhà nhiếp ảnh ghi vào ống kính ở đủ các góc độ khác nhau, đẹp tuyệt vời. Tôi cũng cố băt chước ghi vài khoảnh khắc khi có dịp.


attachment.php

Hai vợ chồng người Khmer thăm đồng trong sáng sớm, hàng thôt lốt như biểu tượng của vùng 7 Núi An Giang.

Sở dĩ tôi nhắc đến những dữ kiện này bởi vì nó có liên quan ít nhiều tới chuyến đi.
Thứ 1, Tịnh Biên là một trong những địa phân mà chúng tôi sẽ đi qua trong ngày đầu tiên rời xa đất nước.
Thứ 2, Tịnh Biên cũng là nơi có nhiều người dân tộc Khmer sinh sống mà Phật Giáo Theravada được xem như là nhịp thở tâm linh, Chùa Khmer hầu như cùng một mô-típ kiến trúc với các chùa Nam tông trên suốt hành trình qua đất Phật. Đó là một tương đồng “hình thức”, lại có tính cách liên tục, câu chuyện phải có đầu, có đuôi; cũng như chuyến đi phải có khởi hành rồi mới kết thúc. Tôi không chủ định trước, nhưng phát hiện bất ngờ là khi khởi hành từ An Giang, cuộc rong chơi rõ ràng như xuất phát từ một miền “Phật Giáo Nam Tông”, để rồi liên tục qua các quốc gia kế tiếp, cũng thuần Phật giáo Nam Tông như thế. Sự “liên tục” đó khiến cái topic trở nên “tròn trịa” như sắp đặt. Đây chỉ là một trùng hợp ngẩu nhiên, còn tôi, như phần lớn người Việt khác, gia đình vốn theo Phật Giáo Bắc Tông, Ông Bà của nhạc phụ có một chùa cổ 200 năm nổi tiếng ở Ô Môn, chùa An Hòa Tự, cũng theo hệ phái này. Tuy vậy, với tôi Nam hay Bắc tông, chẳng có gì là “phân biệt” cả.


attachment.php

Các Sư đang trùng tu chùa nhà

attachment.php

Quí Sư thuộc hệ phái Nam tông vùng 7 Núi.


2 trong số nhiều Chùa Nam Tông ở Tịnh Biên.

attachment.php



attachment.php



Hàng năm vào rằm tháng Giêng âm lịch, bà xã thường đi cúng 10 kiểng chùa, gọi là đi cúng “thập tự”, tôi là người có nhiệm vụ làm “tài” đưa bà ấy đi, và tôi chỉ đứng ngoài chờ, hoặc đi loanh quanh chụp ảnh,chỉ để bà ấy vào đốt nhang, lạy Phật. Tôi nói : đưa bà đi cũng được phước lắm rồi, Đức Phật bên trong chắc chắn cũng “thấy” tôi đến chùa, vào hay không vào chùa có khác chi đâu, chỉ tại mình “thấy khác”, bà ấy nghe nói cũng cười và thôi thắc mắc.
Trước khi bắt đầu cuộc rong chơi, tôi cũng đã tâm nguyện, xem đây như là một chuyến “hành hương”, đi gấp 10 lần “thập tự”, nghĩa là 100 ngôi chùa. Dĩ nhiên, tôi biết mình sẽ không có thời gian để ghé vào đủ số ngôi chùa như thế, nhưng vẫn coi đó là tâm nguyện, để cầu an cho mọi người. Thật ra, Đức Phật nào có ban phúc, giáng họa cho ai, cầu nguyện để tâm mình “hướng đến” (điều tốt lành), chớ nào phải cầu để mong Phật ban cho điều đó. Cho nên 100 ngôi chùa cũng chỉ là con số, được bao nhiêu cũng chẳng phải bận tâm, Phật nào bắt lỗi mà mình sợ!
Tôi có thói quen khi đi ta bà thế giới, là không bao giờ ngủ. Nếu là lái xe, 2 hay 4 bánh thì đó là điều đương nhiên. Còn khi được người khác chở đi thì chuyện quan sát trên đường, luôn là điều tôi muốn, suốt cuộc hành trình. Mình bỏ thời gian rất nhiều trong di chuyển từ nơi này sang nơi khác, tại sao có điều kiện mà mình từ chối “enjoy”? Tôi chụp ảnh liên tục mọi thay đổi trên đường.
Và lần đi này, cố gắng ghi vào máy ảnh, càng nhiều càng tốt, các ngôi chùa mà mình “lướt” ngang qua. Bằng cách đó, tôi tự xem như mình đi chùa, và bằng cách đó mới có thể đạt đủ số lượng chùa dự kiến.
Trong tinh thần đó, tôi xin mời các bạn cùng theo dỏi cuộc hành trình này của 2 kẻ “thích lang thang” :
Doigiaymoi, 31 ngày rong chơi miền đất Phật.

(xin mở một chút ngoặc tại đây : Từ phần tới, cuộc rong chơi bắt đầu, chỉ một buổi sáng còn trong đất Việt, sau đó thì bắt đầu những ngày lang thang "đất khách", như đã nói trên phần mở đầu, nay xin nhờ chitto "lừa lừa chuyển giùm" topic này qua "Hồi ức những chuyến đi nước ngoài" cho đúng với qui định, sao cho các bạn quen ở mục này tiép tục được hóng theo. Xin cảm ơn cháu, Doigiaymoi.
 
Last edited:
B2. Doigiaymoi, 31 ngày rong chơi miền đất Phật.

Ngày thứ 1, 17-10-2013 .

Long xuyên-Châu Đốc-Cửa khẩu Tịnh Biên-PhnomPenh-Seam Riep.


attachment.php



Như thường lệ, 2 vợ chồng thắp nhang lạy Phật, chào từ giả Mẹ vợ và con cháu. Theo hẹn, 06h30’ chúng tôi mang hành lý tới chờ xe Liên vận từ Bạc Liêu lên tại trạm xe bus, cách nhà khoảng 50m, trên Q.lộ 91(đường Trần Hưng Đạo,F. Mỹ Quí, Long xuyên.): 2 túi xách và 2 túi đựng xe đạp, tất cả là 4 “cục”.
Mỗi người còn khoác vai một túi cá nhân, chứa máy ảnh và vật dụng linh tinh.


attachment.php



attachment.php



attachment.php


Thằng con trai lớn, đã đi làm, lại quay về lẫn quẫn chờ xe cùng chúng tôi. Dĩ nhiên nó đang lo cho cha mẹ, rồi đây trên “dặm trường thiên lý”, 2 ông bà sẽ có gặp khó khăn nào chăng, về đường đi, nước bước, về sức khỏe bệnh hoạn bất ngờ? Không nói ra, nhưng tôi biết nó rất lo lắng trong lòng.


attachment.php



attachment.php



Thường ở từng tuổi này, đâu ai chọn cách đi “một mình” như thế, phần nhiều họ bỏ tiền mua tour rồi giao hết mọi sự điều động, sắp xếp cho hướng dãn viên của công ty du lịch. Còn đằng này, dù không tự đi xe 2 bánh như năm trước, nhưng chắc chắn sẽ khó khăn khi không biết gì về xứ lạ quê người, ngôn ngữ thì bất đồng, dân gian thì lạ quắc, mọi “bất trắc” trên đường, phải tự giải quyết một mình. Cản hoài, nhưng ổng bả vẫn “chứng nào tật nấy”, chỉ khoái đi một mình để “trãi nghiệm” cuộc chơi! Chắc thằng con tôi nghĩ thé, nên nó cứ lẫn quẫn theo chúng tôi, hy vọng ổng bả đổi ý, mua vé máy bay khứ hồi qua Yangong cho khỏe!
Còn hai kẻ lang thang, mỗi người một ý nghĩ, nhưng tôi biết chắc chắn cũng như tôi, bà ấy cũng ít nhiều lo lắng trong lòng, bởi vẻ mặt căng thẳng đang dấu dưới giọng nói, tiếng cười khi chuyện trò cùng cô chủ nhà hàng xóm, nơi trạm chờ xe.
Cuộc rong chơi này, trên cung đường chưa hề biết đến, tôi chắc sẽ có nhiều bất ngờ đến với chúng tôi, dĩ nhiên theo dự kiến, bất ngờ ấy sẽ không gây nguy hiểm, bời nào ai muốn chọn hiểm nguy để bước vào. Nhưng cũng chắc chắn phải có những bất ngờ không hề dễ chịu và phải có những bất ngờ thú vị…làm cho cuộc hành trình hấp dẫn thêm hơn!
Tôi đang lo lắng, chờ dón những bất ngờ như thế!
Theo như lịch hẹn, xe sẽ tới lúc từ 07h đến 08h, chúng tôi ra sớm(vì sợ trễ), nên đành phải “hồi hộp” chờ , chồng của cô chủ nhà nơi ngồi đợi cũng là khách quen của xe, vì anh ta thường sang PhnomPenh mua hàng phế liệu ô tô, nói: Chú đừng lo, xe đang dừng cho khách ăn sáng ở Vàm Cống. He he,tôi chợt nhớ mình chưa ăn gì, nên vội chạy mua 2 ổ bánh mì Pa tê ăn sáng và 2 ổ bánh mì không (để dọc đường ăn với fromage, khi đói bụng)


attachment.php

Điểm tâm bằng bánh mì Pa tê trước lúc lên đường, có khi 1 tháng nửa mới được ăn lại món này!

07h38’, xe Liên vận Campuchia tới, chúng tôi lên đường.


attachment.php

Xe Liên vận đến.
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,571
Bài viết
1,153,752
Members
190,129
Latest member
anphatloc_group
Back
Top