Rapist987
Phượt thủ
Hà Giang, tháng 1.2012, Chúng tôi đã phượt như thế!
by Pearl Hoang on Monday, January 30, 2012 at 9:48pm
Loay hoay kế hoạch cho mấy ngày tết, lựa chọn các tour và cung đường trên nhiều trang web du lịch, cuối cùng thì tôi cũng chọn một topic đi 4 ngày Hà Giang – Đồng Văn – Lũng Cú – Mèo Vạc trên forum phượt.
Xác định sẽ phải chạy xe cùng 1 ôm nữ, tôi được leader của đoàn dẫn đi mua sắm một vài trang thiết bị cơ bản. Chính sự nhiệt tình này, khiến tôi quyết định đi và luôn ở tâm trạng háo hức tới ngày xuất phát. Buổi offline sau đó diễn ra suôn sẻ, tin mừng là tôi đã có xế nam mới được bổ sung phụ trách chuyên chở suốt quãng đường. Bên cạnh đó, tuy có một vài trục trặc nhỏ trong phần kết nối giữa trưởng đoàn và một vài nhân sự chịu trách nhiệm setup hành trình, nhưng cuối cùng thì cũng đã chốt được đoàn với 8 xe gồm 16 người nam nữ đồng đủ.
Tập trung trước khi đi
Chặng đường của ngày đầu tiên, mùng 4 Tết, là từ Hà Nội tới Hà Giang với tổng số km khoảng >300km không phải là một chặng khó nhưng là sự thử thách về mức độ bám đuổi và tốc độ theo đoàn đối với từng xe, nhất là ở đoạn Phú Thọ - Đoan Hùng và Vị Xuyên – Hà Giang. Leader của chúng tôi là một “hot boy” trẻ tuổi, đã tích lũy được tương đối kinh nghiệm phượt nhưng chưa hề dẫn đoàn nào ở số lượng trên 5 xe, tính tình lại khá nóng nảy và bộc trực (nhưng được cái phổi bò hay quên ngay sau đó). Vì vậy, đây cũng là ngày rời rạc, chưa vui, tạo cho riêng tôi cảm giác mệt mỏi và căng thẳng.
Đón đoàn vào buổi chiều tối ngày hôm ấy tại Hà Giang là một em gái bản đúng nghĩa, sinh ra và lớn lên ở Yên Minh, có gương mặt dễ mến, tính cách vô cùng cởi mở khiến người tiếp xúc ngỡ như đã thân quen tự thuở nào. Ngay lập tức, chúng tôi bị cuốn vào một bầu không khí quá đỗi ấm cúng bên đĩa xôi ngũ sắc, nồi lẩu gà ăn kèm rau đậu hà lan vs ngải cứu tại một quán ăn được coi là nhà hàng nhiều đặc sản tại địa phương. Dường như các thành viên bỗng trở nên gần gũi và thu hẹp khoảng cách giữa những người đã biết nhau và những kẻ mới ra nhập. Trong từng ánh mắt, đã lấp lánh niềm vui.
Đêm ngày thứ nhất, cả đoàn say trong giấc nồng.
Mãi tới 10am ngày thứ 2, là mùng 5 Tết, chúng tôi mới bắt đầu kéo xe đi tiếp lộ trình về Yên Minh do số lượng người đông (líu ríu vào buổi sáng cho việc vệ sinh, cột đồ...) lại vừa trải qua quãng đường khá dài và tiêu tốn một khoảng thời gian không nhỏ cho việc ăn sáng. Điểm đầu tiên chúng tôi đặt chân tới trên chặng đi là Công viên địa chất cao nguyên Đồng Văn. Cảnh sắc hai bên đường lúc đó là những dải núi đá sừng sững, bà con dân tộc (tôi chưa rõ là Lô Lô hay Dao hay Pèo Pú hay Phù Lá hay Mông nữa..hị hị) xiêm y lộng lẫy, xúng xính tản bộ đông vui. Đặc điểm chung là áo váy nữ nhiều màu sắc, áo quần nam xanh chàm hoặc hơi đen. Trong số những cô gái chúng tôi gặp, có nhiều em rất xinh, rất mê hoặc.
Kéo lên tới giữa đèo Bắc Sum là lúc sương mù phủ kín lối, tôi bắt đầu cảm nhận được những thử thách đang đón chờ phía trước. Con đường gồ ghề, dốc cao, một bên là núi, bên kia là vực, khá trơn trượt ở những đoạn nhiều sương. Chúng tôi dừng chân tại cột BTS của Vinaphone và điểm thăm quan Cổng trời (Quan Bạ), trông từ trên cao xuống núi đôi (biểu tượng về hình ảnh mà Hà Giang dùng khá nhiều). Ở đây, từng thành viên truyền tay nhau ly cafe được pha từ nước nóng đun sôi bằng bếp tự chế và cồn nước, nhấm nháp những chiếc bánh quy hay tí tách hạt dưa và hít no sương loãng. Dù trời rất mù, không khí khá lạnh nhưng nhiệt độ của mỗi cơ thể mỗi lúc lại tăng cao và quan trọng là tinh thần bắt đầu vùn vụt lên. Cũng từ lúc này, tôi mới dần nhận thấy những khả năng, kỹ năng và tài lẻ của leader rất đáng quý và hữu ích.
Nghỉ trưa muộn tại Quản Bạ, chưa bao giờ chúng tôi ăn ngon và nhanh như thế. Một bàn chỉ có 8 người mà 4 âu cơm, 2 bát canh rau đậu hà lan, 1 đĩa thịt má lợn gác bếp, 1 đĩa cá chiên giòn, 1 đĩa lạp sườn mỡ, 1 đĩa dưa xào tỏi..hết veo trong 15 phút. Đạm vs tinh bột vào tới đâu, sức khỏe hồi phục trở lại tới đó, bất chấp những sự cố nhỏ phải dừng lại khắc phục sau đó, chúng tôi hoàn thành lộ trình và về Yên Minh gần đúng với dự kiến. Chẳng cần nghỉ ngơi, nữ thì nấu cơm chuẩn bị cho bữa ăn tối, nam thì thịt gà chuẩn bị cho đêm đốt lửa trại ngoài sân vận động. Riêng tôi, chọn cho mình 1 cái gối vs 1 cái chăn to sụ, chợp mắt trong 30 phút và nhận trách nhiệm xử lý đống bát đũa nồi niêu xong chảo sau đó. Dù ngủ say, tôi vẫn loáng thoáng nghe tiếng anh chị em nói chuyện to nhỏ, xôm tụ như có hội trong nhà. Trong một thoáng, thấy tim mình bình yên lạ!
Yên Minh về đêm rất lạnh. Mặc dù vậy, ngọn lửa trại made by 02 thành viên vừa là lính, vừa là phượt thủ đủ sưởi ấm cho tất cả. Không ai hát, cũng chẳng ai gào rú, chúng tôi chỉ chọn mùi khoai lang nướng, con gà béo mập nướng trong lửa và khói, rượu ngô để làm nguyên liệu cho những câu chuyện vô thưởng vô phạt cùng những tràng cười vô tư lự. Vì lý do rất con gái (em Thảo cancel vụ này cũng vì thế), tôi lăn ra ngủ như đúng rồi cho tới khi được đánh thức ra về.
3 em gà mái...
Đêm ấy, không có tiếng ngáy hay nghiến răng ken két, nhưng một số anh chị em ngủ không sâu. Hoặc là vì cảm xúc quá dạt dào vì những gì đã và đang xảy ra, hoặc là vì tâm trạng háo hức cho lộ trình đi những ngày sau sắp tới – 2 ngày rất nhiều sự kiện, vô số điểm nhấn đáng nhớ, bạt ngàn khung cảnh – hình ảnh mây, núi, rừng hùng vỹ khó quên...
Chỉ tính đến lúc này, chúng tôi đã phượt được >400km ^^
(Còn tiếp)
by Pearl Hoang on Monday, January 30, 2012 at 9:48pm
Loay hoay kế hoạch cho mấy ngày tết, lựa chọn các tour và cung đường trên nhiều trang web du lịch, cuối cùng thì tôi cũng chọn một topic đi 4 ngày Hà Giang – Đồng Văn – Lũng Cú – Mèo Vạc trên forum phượt.
Xác định sẽ phải chạy xe cùng 1 ôm nữ, tôi được leader của đoàn dẫn đi mua sắm một vài trang thiết bị cơ bản. Chính sự nhiệt tình này, khiến tôi quyết định đi và luôn ở tâm trạng háo hức tới ngày xuất phát. Buổi offline sau đó diễn ra suôn sẻ, tin mừng là tôi đã có xế nam mới được bổ sung phụ trách chuyên chở suốt quãng đường. Bên cạnh đó, tuy có một vài trục trặc nhỏ trong phần kết nối giữa trưởng đoàn và một vài nhân sự chịu trách nhiệm setup hành trình, nhưng cuối cùng thì cũng đã chốt được đoàn với 8 xe gồm 16 người nam nữ đồng đủ.

Tập trung trước khi đi
Chặng đường của ngày đầu tiên, mùng 4 Tết, là từ Hà Nội tới Hà Giang với tổng số km khoảng >300km không phải là một chặng khó nhưng là sự thử thách về mức độ bám đuổi và tốc độ theo đoàn đối với từng xe, nhất là ở đoạn Phú Thọ - Đoan Hùng và Vị Xuyên – Hà Giang. Leader của chúng tôi là một “hot boy” trẻ tuổi, đã tích lũy được tương đối kinh nghiệm phượt nhưng chưa hề dẫn đoàn nào ở số lượng trên 5 xe, tính tình lại khá nóng nảy và bộc trực (nhưng được cái phổi bò hay quên ngay sau đó). Vì vậy, đây cũng là ngày rời rạc, chưa vui, tạo cho riêng tôi cảm giác mệt mỏi và căng thẳng.
Đón đoàn vào buổi chiều tối ngày hôm ấy tại Hà Giang là một em gái bản đúng nghĩa, sinh ra và lớn lên ở Yên Minh, có gương mặt dễ mến, tính cách vô cùng cởi mở khiến người tiếp xúc ngỡ như đã thân quen tự thuở nào. Ngay lập tức, chúng tôi bị cuốn vào một bầu không khí quá đỗi ấm cúng bên đĩa xôi ngũ sắc, nồi lẩu gà ăn kèm rau đậu hà lan vs ngải cứu tại một quán ăn được coi là nhà hàng nhiều đặc sản tại địa phương. Dường như các thành viên bỗng trở nên gần gũi và thu hẹp khoảng cách giữa những người đã biết nhau và những kẻ mới ra nhập. Trong từng ánh mắt, đã lấp lánh niềm vui.
Đêm ngày thứ nhất, cả đoàn say trong giấc nồng.
Mãi tới 10am ngày thứ 2, là mùng 5 Tết, chúng tôi mới bắt đầu kéo xe đi tiếp lộ trình về Yên Minh do số lượng người đông (líu ríu vào buổi sáng cho việc vệ sinh, cột đồ...) lại vừa trải qua quãng đường khá dài và tiêu tốn một khoảng thời gian không nhỏ cho việc ăn sáng. Điểm đầu tiên chúng tôi đặt chân tới trên chặng đi là Công viên địa chất cao nguyên Đồng Văn. Cảnh sắc hai bên đường lúc đó là những dải núi đá sừng sững, bà con dân tộc (tôi chưa rõ là Lô Lô hay Dao hay Pèo Pú hay Phù Lá hay Mông nữa..hị hị) xiêm y lộng lẫy, xúng xính tản bộ đông vui. Đặc điểm chung là áo váy nữ nhiều màu sắc, áo quần nam xanh chàm hoặc hơi đen. Trong số những cô gái chúng tôi gặp, có nhiều em rất xinh, rất mê hoặc.
Kéo lên tới giữa đèo Bắc Sum là lúc sương mù phủ kín lối, tôi bắt đầu cảm nhận được những thử thách đang đón chờ phía trước. Con đường gồ ghề, dốc cao, một bên là núi, bên kia là vực, khá trơn trượt ở những đoạn nhiều sương. Chúng tôi dừng chân tại cột BTS của Vinaphone và điểm thăm quan Cổng trời (Quan Bạ), trông từ trên cao xuống núi đôi (biểu tượng về hình ảnh mà Hà Giang dùng khá nhiều). Ở đây, từng thành viên truyền tay nhau ly cafe được pha từ nước nóng đun sôi bằng bếp tự chế và cồn nước, nhấm nháp những chiếc bánh quy hay tí tách hạt dưa và hít no sương loãng. Dù trời rất mù, không khí khá lạnh nhưng nhiệt độ của mỗi cơ thể mỗi lúc lại tăng cao và quan trọng là tinh thần bắt đầu vùn vụt lên. Cũng từ lúc này, tôi mới dần nhận thấy những khả năng, kỹ năng và tài lẻ của leader rất đáng quý và hữu ích.

Bắt đầu vào Cao Nguyên Đá Đồng Văn

Tạm nghỉ tại BTS của Vinaphone và điểm thăm quan Cổng trời (Quan Bạ)
Nghỉ trưa muộn tại Quản Bạ, chưa bao giờ chúng tôi ăn ngon và nhanh như thế. Một bàn chỉ có 8 người mà 4 âu cơm, 2 bát canh rau đậu hà lan, 1 đĩa thịt má lợn gác bếp, 1 đĩa cá chiên giòn, 1 đĩa lạp sườn mỡ, 1 đĩa dưa xào tỏi..hết veo trong 15 phút. Đạm vs tinh bột vào tới đâu, sức khỏe hồi phục trở lại tới đó, bất chấp những sự cố nhỏ phải dừng lại khắc phục sau đó, chúng tôi hoàn thành lộ trình và về Yên Minh gần đúng với dự kiến. Chẳng cần nghỉ ngơi, nữ thì nấu cơm chuẩn bị cho bữa ăn tối, nam thì thịt gà chuẩn bị cho đêm đốt lửa trại ngoài sân vận động. Riêng tôi, chọn cho mình 1 cái gối vs 1 cái chăn to sụ, chợp mắt trong 30 phút và nhận trách nhiệm xử lý đống bát đũa nồi niêu xong chảo sau đó. Dù ngủ say, tôi vẫn loáng thoáng nghe tiếng anh chị em nói chuyện to nhỏ, xôm tụ như có hội trong nhà. Trong một thoáng, thấy tim mình bình yên lạ!
Yên Minh về đêm rất lạnh. Mặc dù vậy, ngọn lửa trại made by 02 thành viên vừa là lính, vừa là phượt thủ đủ sưởi ấm cho tất cả. Không ai hát, cũng chẳng ai gào rú, chúng tôi chỉ chọn mùi khoai lang nướng, con gà béo mập nướng trong lửa và khói, rượu ngô để làm nguyên liệu cho những câu chuyện vô thưởng vô phạt cùng những tràng cười vô tư lự. Vì lý do rất con gái (em Thảo cancel vụ này cũng vì thế), tôi lăn ra ngủ như đúng rồi cho tới khi được đánh thức ra về.

3 em gà mái...

Nướng gà và giao lưu trong đoàn
Đêm ấy, không có tiếng ngáy hay nghiến răng ken két, nhưng một số anh chị em ngủ không sâu. Hoặc là vì cảm xúc quá dạt dào vì những gì đã và đang xảy ra, hoặc là vì tâm trạng háo hức cho lộ trình đi những ngày sau sắp tới – 2 ngày rất nhiều sự kiện, vô số điểm nhấn đáng nhớ, bạt ngàn khung cảnh – hình ảnh mây, núi, rừng hùng vỹ khó quên...
Chỉ tính đến lúc này, chúng tôi đã phượt được >400km ^^
(Còn tiếp)
Last edited: