Nhanvan_hoang leo lên quán cafe phía bên bờ phải, có vài cái bàn bằng nhựa, mấy cái võng mắc vào cột nhà cho ai muốn ngủ thì ngủ, cái tivi màn hình cong chắc cũng có tuổi rồi, lâu lâu hay bị nhiều kêu rè rè. Sát mé bên ngoài là một nhóm chừng mấy ông chú lớn tuổi tụ năm tụ ba cười nói ra chiều rôm rả lắm. Trời lạnh hay sao đó mà mấy ông chú hút thuốc nhả khói nghi ngút, nhìn ngoài xa chắc tưởng ai đó đang nhóm bếp nấu ăn. Mình cũng tìm một góc nhỏ lặng lẽ quan sát mọi người sinh hoạt
Tiếng mọi người gọi nhau í ới phía dưới chợ vẫn không ngớt. Mình ngồi tầm 15 phút rồi kêu tính tiền, chai sữa đậu nành hình như có 4K thì phải? Mình hỏi cô chủ quán đường qua bờ bên kia để uống tiếp cử nữa. Bên ấy cũng có một quán cafe mà. Hai bờ được nối với nhau bằng một cây cầu xây bằng xi măng khá kiên cố, mặt trời vẫn chưa lên nhưng phía xa kia thì đã bắt đầu ửng hồng rồi....
Mọi người vẫn tấp nập chèo thuyền qua lại dưới chân cầu...
Ngồi kêu 1 ly cafe đen ra, ngắm những con thuyền xuôi ngược luồn lách tránh nhau trong con lạch nhỏ này, thỉnh thoảng thuyền này đụng thuyền kia tạo ra âm thanh nghe đục đục. Nhưng hình như không ai lưu tâm cả, họ cười đùa vang cả một góc nơi có ánh đèn sáng choang ngoài kia. Chị lái thuyền cũng đã quay trở lại, mình nhìn thấy chị ấy đang vừa chèo vừa nhìn dáo dác tìm nhanvan_hoang. Rồi chị cũng thấy mình đứng trên bờ, đang làm động tác hai tay đan chéo qua chéo lại. Phải xin phép bước qua vài chiếc thuyền mới trèo lên được thuyền của mình.
- "Vui không em? chắc lạ lắm hả"
- "Dạ, cũng vui lắm. Cũng hay mà, ai cũng vui vẻ hết"
- "Người nhà quê vậy mà, chị chở em ra nhánh kia xem các thuyền nó đậu dọc dọc bờ sông"
Thì ra có một nguyên tắc là ai tới sớm nhất thì sẽ chạy vào đoạn giữa sông tụ năm tụ ba ở đó sẵn, còn ai trễ giờ thì sẽ đậu sát bờ sông bên phải, bày hàng hóa ra, ai cần mua cái gì thì khi đi ngang qua sẽ tự động ghé vào mặc cả.Trời đã bắt đầu sáng hơn, mọi thứ trông rõ hơn một chút. Phía xa xa, màu hồng bắt đầu hồng nhiều hơn. Hồng, hồng chút nữa, rồi hồng thêm chút nữa...
...mặt trời sắp nhú lên phái chân trời rồi...