Buổi sáng ở bên hồ có lẽ là kỉ niệm đẹp nhất của chuyến đi. Bình yên, bình yên tuyệt đối, tưởng như chưa bao giờ mình được hưởng cảm giác bình yên !
Hứa với nhau sẽ dậy trước bình minh, nhưng rồi chả ai muốn dậy sớm. Cũng may là xung quanh hồ là các dãy núi cao, nên bình minh đến muộn. Trời thì ửng lên rồi nhưng mặt trời còn lười nhác chưa lên khỏi núi, nên nắng bình minh sẽ vẫn còn đợi được.
Từ trong những chiếc chăn ấm sực, chúng tôi quay người nằm nhìn ra mặt hồ mờ hơi sương. Bản nhạc vang lên êm dịu. Có lẽ cũng không cần nói gì, chỉ cần nhìn thôi, và cảm nhận một ban mai đang đến. Nếu được ở đây thêm một ngày, chắc chắn tôi sẽ nằm ườn cho đến khi ngoài kia nắng xiên vào mắt. Nhưng thôi, chỉ có một ngày ở đây, tôi quyết định chui ra khỏi chăn và xuống với mặt hồ.
Trong phòng nhìn ra
Và từ dưới nhìn lên hai kẻ lười nhác chưa chịu xuống
@Lyz: Tháng này thì chắc là hết lá vàng rồi. Trong các bức ảnh trên, bạn chỉ bỏ cảnh lá vàng, thay vào đó là cành trơ trụi, thì sẽ ra cảnh Lugu. Đường đi thì chưa đến mùa có tuyết rơi, chắc sẽ vẫn tốt thôi.