What's new

[Chia sẻ] Melbourne tươi đẹp

Chào các bác,

Em đã đọc hết các topic về Úc châu và tự nhiên thấy nhớ nó quá :(. Em cũng không được đi nhiều ở Úc châu nên cũng không có nhiều tư liệu để kể. Chả lẽ lại kể chay. Thôi có bao nhiêu kể bấy nhiêu vậy vì có nhiều bạn, đến vào thời điểm khác nhau, cảm nhận về đất nước con người Úc châu khác nhau sẽ giúp thêm em:D.

Em xin đặt hòn gạch đăng ký viết một Topic nhỏ về Melbourne-Victoria. Các bác nào có tư liệu chuẩn bị giúp em bổ khuyết những chỗ kể chay (ghét cái này quá nhưng ảnh thất lạc lung tung cả. Có chăng chỉ còn cái Visa quá đát trong cuốn hộ chiếu hết hạn giữ lại làm kỷ niệm là còn).

Em đặt gạch rồi nhé. Tự nhiên lại ước được sờ tay vào cục vàng to nhất thế giới. Cục "Welcome the Stranger".

Kính cáo.
 
Hôm nay ngày cá tháng Tư, cái topic khác ở đây em viết cũng tạm ổn rồi nên cũng muốn quay lại đây khởi động lại cái này. Không để lâu quá, các bác Mods lại cho là spam xóa mất thì hoài. Cũng vì hôm nay là ngày cá tháng Tư, nên nếu em có kể lể dài dòng, vòng vo vặn vẹo thì các bác cũng không trách nhỉ :D.

Đối với nhiều người, đi nước ngoài như đi chợ. Trước đây, mỗi lần đi về còn kéo thêm được cái xe máy second hand ở bãi rác của Nhật, gửi chậm về theo đường biển, cải thiện đời sống khó khăn. Mình cứ nhòm họ mà thèm. Sau này đi làm, cũng phải tích cóp mãi mới gạ được một thằng bán lại cho cái xe secondhand đấy để đi. Nghĩ mà tội(NO)

Là một người bình thường trên mọi phương diện, ước mơ "Thò ra ngoài thế giới" dù chỉ một lần của em sao mà lận đận, khác người. Vì nó lận đận khác người, vì nó khó khăn trắc trở, vì không có kinh nghiệm và cũng không học hỏi, chia sẻ được với ai như các bác phượt gia hiện nay trên trang P.com, nên cho đến giờ em vẫn còn nhớ. Chuyến đi Úc châu dạo đó của em vẫn còn để lại những cảnh rất ấn tượng mà có lẽ chả bao giờ quên được. Mỗi khi nhớ lại, cứ ngỡ như ngày hôm qua =)).

Này là cảnh tay sách nách mang sau khi đi chợ Queen Victoria về, vé phải cặp ở mồm, kệ nệ lên tram (tàu điện), chìa cái mặt mo cho em (cụ) nào bên cạnh lấy vé, validate giúp (đưa vé vào máy quét), rồi đút vào túi hộ. Kia là cảnh chen chúc nhau suýt chết trên cầu Swanton xem bắn pháo hoa mừng Thiên niên kỷ mới. Rồi cái cảm giác kinh ngạc và nặng nề khi bắt gặp một ông già ăn mặc lôi thôi, lếch thếch đi bới từng thùng rác để nhặt thức ăn thừa sau đêm mừng Thiên niên kỷ mới của người đời trên chính đất nước tươi đẹp này. Thầm tự nhủ, sau này dù có lên voi xuống chó như thế nào cũng sẽ không để mình rơi vào hoàn cảnh tương tự. Đến cảnh đi đãi vàng ở Ballarat với ước mơ sẽ thêm một lần nữa tìm được cục vàng to nhất nhì thế giới. Sau từ sáng đến trưa đãi được một dúm vàng cám, cho một ông già bên cạnh bỏ vào cái lọ Pelicinin, đổ tí nước cho nó khỏi dính lên thành và chúc ông ta "make a great furtune". Nhớ những ông giáo sư tận tụy, hết lòng vì học sinh dù có ông người gốc Greece không bao giờ phát âm được chữa H trong tiếng Anh. Nhớ ông bạn học cùng lớp bằng tuổi bố mình, quay lại trường để học dù đã tốt nghiệp ở chính cái trường này hơn 30 năm về trước. Những bài học về tính tự tin vào bản thân của ông giúp mình rất nhiều trong các bước đường lưu lạc tha hương cầu thực sau này.

Vùng đất ấy, con người ấy dù đã xa lâu rồi nhưng tôi vẫn ước mơ sẽ có một ngày được trở lại, được tri ân nhiều điều mình đã học hỏi được trong chuyến đi này.

Dù chưa làm được bây giờ, thì nhũng dòng này chia sẻ với các bác, đối với tôi cũng là một sự tri ân với những nơi mình đã đi qua. Trong ký ức của tôi, Melbourne-Victoria vẫn mãi tươi đẹp :L.
 
Đầu tháng 5 nay mình sẽ đi Mel chơi khoảng 15 ngày, hi vọng có nhiều hình ảnh về pót lên. Mel có gì hấp dẫn bạn cho mình thông tin được ko?
 
Đầu tháng 5 nay mình sẽ đi Mel chơi khoảng 15 ngày, hi vọng có nhiều hình ảnh về pót lên. Mel có gì hấp dẫn bạn cho mình thông tin được ko?

Không biết hình thức của bạn đi như thế nào, đi đoàn hay bụi tự đi, có người nhà đón hay book tourguide vì có rất nhiều nơi có thể đi được

Quanh Melbourne, có thể đi City loop, Melbourne Crown Casino, Stadium, Zoo, Royal botanic garden, Queen Victoria Market, China Town. Các phố người Ý, bán nhiều đồ ăn ý Pizza, Capuccino... như Lygon Street. Có thời gian, làm quả tua trên sông Yarra. Bạn nên đến khu Footcay nơi nhiều người Việt sinh sống. Làm quả BBQ bên bờ sông vào buổi chiều thì tuyệt vời, thế nào cũng được chụp hải âu vào cướp đồ ăn...

Đi xa hơn tý như Dangdenongs xem bảo tàng Steam Locmotives, đi Phillips Islands xem chim cánh cụt, đi Ballarat thăm bảo tàng và mỏ vàng, đi Great Ocean Road (dọc đường đi có rất nhiều beauty sports) ...

Với hai tuần của bạn, nếu được thiết kế kỹ, cũng đi được nhiều nơi lắm.

Hy vọng bạn chuẩn bị memory card dung lượng lớn vì cái gì cũng muốn chụp. Bạn lấy ảnh về bổ khuyết giúp tớ vì tớ đi lâu rồi, hồi đi chưa có máy ảnh kỹ thuật số nên ảnh thất lạc hết cả.

Chúc bạn chuyến đi may mắn.
 
Lận đận tìm cơ hội xuất ngoại.

Tôi tốt nghiệp phổ thông hồi cuối những năm 80s. Cơ hội đi học nước ngoài duy nhất là phải thi đỗ Đại học điểm cao để có thể kiếm được một xuất học bổng Nga. Tôi học không đến nỗi nào nhưng thi thì bao giờ cũng rất trục trặc. Thậm chí tí nữa thì bị trượt tốt nghiệp phổ thông. Mà lý do rất đểu nhé. Chắc trường hợp của tôi độc nhất vô nhị tại Hà Nội và có khi là cả cái Việt Nam này.

Số là năm đó, đề thi môn văn vớ phải đúng bài tủ, đã được ôn tập kỹ. Vì nó đã được làm kỹ rồi lên khi vớ được thì mừng lắm. Viết một lèo hết 4 mặt giấy thi mà mới hết non nửa cái định viết. Tội gì có giấy chả vẽ voi, xin thêm tờ nữa viết cho đã. Chết là chết chỗ này. Thi phổ thông đánh số là tờ 1, tờ 2 khác với thi đại học đánh tổng số tờ. Thi song ung dung nộp bài, kiểu gì cũng phải 7 điểm trở lên.

Thế mà cuối cùng tai bay vạ gió. Cái ông chủ tịch hội đồng chấm thi, khi rọc phách đã bỏ sót một tờ. Khi chấm mới lòi ra tờ thứ hai còn nguyên tên tuổi. Thế là lập biên bản, kết luận là tôi thông đồng đút thêm tờ thứ 2 này vào trong quá trình chấm. Người chấm bài sợ trách nhiệm làm ầm lên. Bài bị hủy, nguy cơ bị kỷ luật và không thể tốt nghiệp. Có khi còn bị cấm thi năm sau. May nhờ ông thầy chủ nhiệm của tôi đấu tranh mãi, phải báo cáo lên sở xin ý kiến. Sau này tôi nghe kể lại, điều tra cho thấy, cái tờ thứ 2 này có đầy đủ chữ ký của hai giám thị (cái này không quan trọng vì có đứa lấy giấy thi, hai giám thị ký đủ nhưng nó không nộp và có thể mang tờ này về), văn liền mạch, chữ cùng mực, không có ký hiệu...Và quan trọng nhất, không tìm được ai nhồi bài vào. Cuối cùng hội đồng quyết định hủy tờ chưa rọc phách, chỉ chấm cho tôi có nửa bài mà phải mang ra toàn hội đồng. Thì nửa bài được 6 điểm. Thực ra một điểm cũng được miễn là đừng liệt vì 3 môn kia tôi đã được 28 điểm rồi :Dam.

Chết cái, vụ này kéo dài lằng nhằng mãi mà thi Đại học thì đến nơi rồi. Mình chán quá, bỏ hết chả thiết gì nữa vì nếu thi đại học có đỗ mà không tốt nghiệp phổ thông thì cũng không làm gì. Gần sát ngày thi mới có kết quả cuối cùng là đỗ, chỉ vì nếu nó không nhồi bài vào mà cho trượt thì oan hơn Thị Kính. Đi thi ĐH như đi chơi, cuối cùng cũng đỗ nhưng không đủ điểm đi du học. Mà lớp mình có 3 đứa đi Liên Xô mới đau chứ :(.

Sau có người xem tử vi cho tôi bảo, năm nay mày bị Đại Hao, Tiểu Hao chiếu mệnh, thi hay hao hụt. Được như đó là may lắm rồi. Nghiệm lại trường hợp của mình, tin X(.

Ôi, mấy cái năm cuối 08s đó sao mà khó khăn thế. Bác nào trải qua đoạn đó có nhớ không chứ em học ngoại trú còn phải mang hộ khẩu vào trường lấy gạo và phiếu mua chất đốt, đến năm 90 mới thôi. Học trong nước được diễn giải bằng cái biếm họa vẽ thằng sinh viên còi cọc lõm bõm bơi trong nước, xa xa là tấm bằng Đại học đang lập lờ trôi =)).

Vế đối nổi tiếng của bọn sinh viên nội trú khi đó là "Bí xào, bí luộc, bí nấu, thế bí phải ăn bí thế" đến giờ chưa nghe ai đối chuẩn :D.

Trong cái rủi có cái may. Mấy đứa bạn đi Liên Xô năm đó, sau anh này đổ, sống cũng vất vả lắm. Có một cậu, đi đến giờ là hơn 20 năm mà cũng chưa quy hồi cố quốc được. Mình lóp ngóp bơi trong nước, có khi lại ổn :).

Em vẫn còn lận đận lắm, bài sau kể tiếp. Gửi các bác tấm ảnh làm hàng đã không nhàm.

sieuthiNHANH200904039214mza5mwy1m2378409.jpeg
 
Nghe bạn Người Rừng kể chuyện làm tớ cũng nhớ đến cái '' thời xa vắng '' ngày xưa, học hành cũng khổ thật, dưng mà vui (c) Bạn kể chuyện cuối nhưng năm 80 thì có khi học sau tớ một tý nhỉ ? :D
 
Thanks bạn nhiều. Mình có bạn ở Mel nên sẽ qua chơi. đi tự túc nên mới hỏi thông tin xem sao. Mình sẽ chụp nhiều nhiều hình để có thể bổ sung thêm cho topic này.
 
Chết em rồi. Các bác Mods lại đẩy topic của em lên trên thế này mà hai tuần không viết được một bài thì còn ra cái gì. Chắc các bác cũng nhắc khéo em để em hoàn thành cái này sớm =)).

Như em đã kính cáo, ảnh của em thất lạc lung tung, không đẹp và lại chuyển từ hard sang soft copy lên chất lượng càng tệ, chả tự tin viết tí nào. May có bạn Mactenlo-chị em của Othello, họ hàng của anh Sex beer-hứa tháng Năm quay lại Mel, chụp và post lên topic này thì em mới viết tiếp :D.

Có người viết hồi ức về các chuyến đi thì nhảy bổ vào đoạn giữa giới thiệu địa danh, ăn đâu, ngủ đâu, chơi đâu và phượt như thế nào. Em yếu đoạn này nên tập trung vào cái đoạn đầu và cuối, lấy sở trường trị sở đoản vậy:gun.

Cuối cùng, như bài trên đã kể, em mất cơ hội du học những năm cuối 80s trong khi một số người bạn lại đi được nên cũng tức lắm. Ở trong nước, điên rồ học một lèo cấp 4 mà tính tổng thời gian phải mất gần 20 năm mà không có lúc nào thôi ước mơ một ngày kia sẽ được thò chân ra thế giới.

Ngay từ giữa những năm 90s đã ngó quanh xem xin học bổng đi học thế nào mà chả biết hỏi ai. Nguồn thông tin duy nhất lúc đó mà mình tiếp cận được là báo. Còn nhớ, bọn Đại sứ quán Sinh có đăng báo cho mấy suất học bổng về Master of Public Policy nhưng mình là dân chợ đen làm sao đủ tiêu chuẩn :T.

Xin mãi, tìm mãi cuối cùng cũng tìm được một chuyến xuất ngoại nhưng phải trả giá các bác ạ. Học phí được giảm một phần nhưng toàn bộ ăn, ở, đi lại phải tự lo. Cũng may, khi em nói đi học, cái cơ quan (do mấy bác Úc lãnh đạo) đang bóc lột em gần trục năm nay thương tình xón ra một tý giá trị thặng dư em làm cho nó. Nó bao tiền ăn, ở, đi lại. Em trả phần học phí không được miễn. Nó bù lại cho em bằng cách trong thời gian em đi học, ở Việt Nam nó trả nguyên lương, thưởng, tiếp tục đóng bảo hiểm xã hội và y tế. Khoản này khi về nó mới cho lấy nhưng với điều kiện phải ký cam kết làm ít nhất hai năm cho nó sau khi về.

Vì phải trả giá cao cho chuyến đi nên thủ tục nhập học về phía trường cũng đơn giản thôi. Em phải trải qua một vòng phỏng vấn là song. Hôm phỏng vấn, có một ông GS Phó khoa (Associate Dean of Faculty-sau mới biết cái khoa của nó có tới 40K sinh viên và quyền của nó cao ngất ngưởng, có trợ lý riêng) và một ông Phó GS Việt kiều.

Em bị hỏi đủ thứ, nhưng với background học cấp 4 gần 20 năm nó nhận em liền. Ấn tượng nhất là câu hỏi thẳng thắn cuối cùng: Do you have money for the study? Sợ mình không hiểu, ông PGS Việt kiều còn nhắc lại bằng tiếng Việt: Mày có tiền để đi học không? Lúc đó còn chưa thương lượng với cơ quan nhưng vẫn gật bừa. Nghĩ bụng không có tiền thì vác con dao bầu ra đầu đường, gặp ai như bác Anhgia, hay Chitto làm phát có liền :))

Nhưng ở Việt Nam này hồi cuối 90s, đâu có đơn giản thế. Đâu có cho ai đi thoát nhẹ nhàng thế. Đã có lúc còn tưởng đứt không đi được hay chỉ biết trách số mình lởm.:Dam

sieuthiNHANH2009041710616zwe1zmm0ng455462.jpeg
 
Em hầu ảnh bác Homeless nhé. Mong bác tiếp tục viết.
Chắc là chỗ này không ai có thể bỏ qua khi đến Melbourne. Flinder Street Station, ga trung tâm của mạng lưới tàu điện "Mạng Nhện" của Melbourne. Xưa kia chính chỗ này là cảng Flinder, cảng đầu tiên của Melbourne.
Cách đây chừng 80 năm, dự án giao thông công cộng của Melbourne, cụ thể là các tuyến tàu lửa được khởi động. Theo quy hoạch thì Flinder Street chính là ga trung tâm. Từ đây các line sẽ tỏa ra các hướng. Sau đó các các tuyến tàu lửa vành đai sẽ nối các line với nhau.Cách làm chính xác như con nhện đan tơ. Thời đó, Flinder Street Station có đến gần 30 line chạy vào. một con số lớn và trở nên khó điều phối. Sau này người ta xây thêm một số ga điện ngầm xung quanh trung tâm thành phố được gọi là City loop. Các chuyến tầu vẫn bắt đầu từ Flinder Str, chạy vòng quanh city loop rồi mới tỏa ra các hướng.

Thăm thú thành phố, các bác cũng nên bắt đầu từ đây. Cho dù ở bắt cứ nơi nào trong thành phố, nếu di chuyển bằng phương tiện công cộng, thì Flinder Street Statation luôn là điểm đến dễ dàng nhất. Từ đây, băng qua đường là Federation Square có Vistor Information Centre. Mọi thông tin du lịch có thể tham khảo ở trung tâm này. Khu vực này có thể được xem là trung tâm văn hóa, du lịch của Melbourne. Nó bao gồm những vườn hoa, bảo tàng nghệ thuật, triển lãm, khu tưởng niệm chiến tranh, nhà hàng, khác sạn, sòng bạc... Có thể lấy của các bác 2-3 ngày thăm quan (chi tiết sẽ hầu các bác sau)

DSC_0066-1.jpg


Yarra by night. Sông Yarra, chảy bên hông Flinder Street Station các bác xem "Tất cả các dòng sông đều chảy" là về con sông này.
DSC_0026.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,182
Bài viết
1,150,410
Members
189,945
Latest member
Karide
Back
Top