What's new

Nhật Bản ~ thu 2013

Takayama

>>>metalic: cảm ơn bạn ^_^


TAKAYAMA

Hôm nay ở Hà Nội khá lạnh, thực ra so với nhiệt độ đợt ở bên Nhật thì cũng thường thôi nhưng HN mưa ẩm nên rất buốt cộng thêm việc ở nhà không dùng bất cứ cái gì để sưởi nên thấy còn lạnh hơn cả Nhật. Hôm cháu ở Takayama cũng là hôm lạnh nhất trong hành trình lê la đú đởn, cháu nhớ là từ 5oC - 10oC. Cũng bởi vì Takayama lạnh nên lá ở đây đã chuyển độ chính mùa, một vài cây đã trút lá so với đám rẻ quạt (ichou) ở Tokyo còn xanh lè xanh lẹt. Takayama là một thành phố thuộc Gifu, Gifu là thành phố núi, đến Gifu lại phải leo tiếp thì mới tới Takayama. Ở đây nổi tiếng là lễ hội tổ chức 2 lần vào mùa xuân và mùa thu nhưng lại là tháng 10 tức là cháu đến muộn, còn lại là khu phố cổ mà cháu đã bị làm mất hứng vì xem ở Gifu, giống như các bác đi xem phim mà lại trót nghe kể nội dung trước vậy thế thì Takayama còn cái gì?


Cháu sang Nhật đợt này với quyết tâm cao độ là lá vàng lá đỏ, để rồi khi phải chuyển hành trình sớm lên 3 tuần để kịp về đi học cháu đã vừa buồn vừa lo quắn lên. Bố cháu kiến quyết không cho cháu về muộn, cháu phải đi sớm, book vé thì khó. Roaming bằng SIM khác vì sợ nhận được tin báo "truy nã" của trường.
Buồn buồn đi sớm sợ không có lá vàng nhưng Takayama đã làm cháu mãn nguyện hoàn toàn, đẹp ngất ngây con gà tây để bây giờ ở nhà cháu không nhớ về phố cổ ở Takayama mà về con đường núi tràn ngập màu vàng.

Sáng hôm đấy cháu nằm ngủ nướng vì mấy hôm liền trước đó ngày nào cũng dậy 6h nên hôm nay cháu tự thưởng thế mà muốn ngủ mà không ngủ được vì 2 gái phòng cháu đã dậy từ 7h. Cháu quấn chăn như sâu nằm trong kén hé mắt ra nhìn cửa sổ, nắng rực rỡ, sướng rồi. Nằm thêm một lúc cũng chả ngủ được cháu dậy, chào hỏi nói chuyện với các bạn, một bạn sẽ check out hôm nay đi Shirakawa rồi thẳng tiến lên Kanazawa, cháu kể với bạn là Shirakawa đẹp lắm và quên không cảnh báo sự thiếu tiếng Anh của toàn bộ những nhà trưng bày ở đó. Chia tay bạn cháu tự dưng thấy hẫng hẫng vì biết rằng chẳng bao giờ còn gặp nhau nữa, bạn gái-cho-cháu-ăn-táo (tên bạn í từ lúc nói cháu đã không nhớ được vì không hình dung được nó viết như thế nào).

Cháu nghĩ tới câu “Ichi go Ichi e” tức là nhất kỳ nhất hội ý là trong cuộc đời của mỗi người, sự gặp gỡ nhau có thể đó chỉ là lần duy nhất nên đối xử với người đó bằng tấm lòng chân thành để về sau không phải tiếc nuối. Còn cháu biết chắc lần này là lần duy nhất nhưng thế cũng là đáng quý, thế giới có bao nhiêu người mà cháu với bạn lại gặp nhau, cháu thấy vui lạ (đáng ra nên làm phát ảnh 9x mắt trợn miệng há cho có kỷ niệm).

Xuống phòng nhìn cái dự báo thời tiết cháu định chụp lại lòe anh cháu chơi, hôm qua chat anh cháu bảo lạnh thế thì gay nhỉ nhưng hostel chăn nệm siêu dày các bác ạ, chăn ở Nhật to như cái phao nên các bác yên tâm nhé, mỗi tội đi chơi thì không ôm được nó theo người, cháu cuốn kín rồi lượn.

Đầu tiên cháu đi chợ sáng Miyagawa vì theo Naisana kể thì có món ngon, cứ ngon là thích dù cháu không sành ăn (cực kém, ăn gì cũng như nhau). Cuối cùng món muốn ăn thì không có mà cháu kết luận chợ chả có gì mấy, rất giống chợ Mơ hồi họp cạnh sông Kim Ngưu, hai chợ đều ở ven sông có cây liễu rủ. Chợ Mơ bán hoa cảnh, chợ Miyagawa bán rau củ, các loại rau củ muối và đồ lưu niệm nho nhỏ mà đồn rằng mang về nhà cháu chả có chỗ để nên không mua gì cả (trừ việc cháu cố xếp hàng mua táo nhưng thua các bác TQ vì đoàn quá đông, mua rồi ăn rồi nếm cháu chả chờ được. Sau có tiếc vì bạn cháu bảo táo rất ngon, bé như táo ta nhà mình nhưng màu đỏ).








Sông Miyagawa nước trong lẻo lẻo cá bơi tung tăng vịt béo núc ních. Mấy con này biết bay bác ạ nhưng hơi ục ịch, cất cánh xệ cả mông.



[URL=http://s263.photobucket.com/user/hikkai/media/Japan%202/6-1.jpg.html]


[/URL]

Vì sợ người Nhật không thích chụp ảnh nên cháu chả dám chụp gì, nghĩ lại cũng thấy hâm, khách chụp đầy ra đấy mà mình cứ đứng giữa chợ chụp thì sao đâu. Mà chợ toàn bán cho khách du lịch hay sao đó, chả thấy dân bản địa mấy, cháu đứng ở cầu hít hà, nắng lên cũng đỡ lạnh, hăng hái đi ra khu phố cổ.

 
Có lẽ mọi người vẫn còn đang ngủ hoặc la cà khu chợ hay sao mà cháu thấy khu phố cổ cũng văng vắng, có khác Gifu là rộng hơn, nhiều cửa hàng hơn và trang trí công phu hơn, còn lại y hệt :/





Hơi bị ám ảnh vụ bò Hida nên nhìn cái này lại nghĩ tới thịt bò



Kho chứa các Yatai cho lễ hội Takayama





Dọn dẹp cửa hàng lúc sáng sớm





 


Có cửa hàng chỉ đơn giản như thế này



Bìm bìm (asagao), cùng với pháo hoa, dưa hấu, quạt, chuông gió là biểu tượng mùa hè ở Nhật



Con rối chạy nhờ bánh xe quay nước ở dưới, nó gật gù được đầu và tay nâng lên hạ xuống chiêc hộp, bọn trẻ con rất thích



Những nhân viên rất cần mẫn, làm mỗi việc là có khách sang đường là chặn xe lại cho khách đi. Một hình ảnh của người lao động Nhật Bản, có những người với công việc vô cùng tẻ nhạt, không tên. Cháu thấy khá bất tiện nên hạn chế qua đường hoặc qua cùng một đoàn cho đỡ phiền họ



Cây rẻ quạt vàng rực, đi qua cầu là tới nhà trọ, mỗi lần quên đường cứ nhớ đi về chỗ có cây này



Lá vàng Takayama <3​
 
Lượn lờ ở khu phố cổ một lúc thì cháu chán vì các ngôi nhà cũng tương tự nhau, khu phố đấy cũng rộng nhưng cháu chỉ đi qua vài con phố rồi thôi. Sau đó cháu chọn đi bộ theo higashiyama walk.Vì khu vực này khá rộng, tầm 5,5km cháu chỉa đi phần phía có công viên và bỏ qua phần phìa tây, nơi chủ yếu là đền chùa vì định đi trong đến trưa rồi chiều đi nhà trưng bày yatai (các kiệu rước của lễ hội Takayama).

5908_01.gif

Điều thú vị nhất ở Higashiyama là đường đi qua ngọn núi và lá ở đây đã đổi màu vàng rực và cũng hay là không hiểu sao cháu gần như không gặp du khách, đi cả buổi chỉ 2 lần gặp người khác. Cháu lần lượt đi qua rất nhiều đền chùa, đều không có biển nên cháu đoán tên theo bản đồ, bản đồ hôm đi thì vứt rồi, bây giờ cháu xem lại dù cố gắng nhớ nhưng có thể có nhầm tên chùa nên các bác thông cảm.

Toàn bộ đền chùa ở khu vực này vô cùng vô cùng vắng khách và thanh tịnh tới mức sau này tới Kyoto dù chùa đẹp hơn nhưng cháu cũng không thấy có không khi bằng ở đây. Lá vàng rực cháu cứ chụp lia lịa vì thấy cảnh nào cũng đẹp ^^



Chùa Hokkeji












Trước cửa chùa trồng một vườn hoa cúc rất thơm.
 
Trên đường đi là nhà dân 2 bên, nhà ở đây rộng rãi vườn trước vườn sau, đẹp và rộng hơn Tokyo rất nhiều. Có lúc cháu nghĩ ở sướng như thế việc gì phải lên Tokyo nhưng cũng giống như VN thôi, dù Bắc Ninh, Hải Dương, Đà Nẵng có đẹp, người ta vẫn kéo lên HN, SG.
Đoạn này cháu đi lạc tùm lum vì không có biển chỉ dẫn, nhà không số, phố không tên :))



Dí sát vào cửa sổ nhà người ta chụp, chỉ sợ chủ nhà đi ra







Lá ở Takayama đổi lung tung, có cây còn xanh nõn như mùa hè mà cây thì đã trụi lá



Dâu tây bao giờ ăn được



Vườn rau trồng lẫn hoa



Cây thông?



Đường phố vắng tanh

 
Đi hết mấy cái đền gần gần là tới khu vực shiroyama park, đường lên thoai thoải đi qua một nghĩa trang, trong nghĩa trang có một ngôi chùa (cháu không biết tên)





Phìa tay trái là nghĩa trang​

Sau đó là đi hẳn vào shiroyama, đường rất dễ đi, thậm chí có thể đi xe đạp, còn cảnh lá vàng thì phải nói là quá tuyệt, đẹp nhất trong toàn bộ chuyến đi Nhật này của cháu, các bác xem ảnh, cháu không biết gì để tả hơn:













 
Vì ham hố lá vàng cháu đã không đi theo chỉ dẫn ở biển mà tự đi theo bản đồ và hậu quả là lạc, không có ai để hỏi cả, đi từa lưa mỏi rã chân nhưng cảnh càng đẹp hơn, đúng là có lạc có hơn =))









Lá đủ màu xanh vàng cam đỏ​

Sau đó cháu may mắn đi được ra đường lớn, mãi cũng gặp một chú đi bộ, cháu không nghĩ là chú ý nói được TA nên chỉ trỏ vào bản đồ, ai dè chú ý nói TA, cũng sơ sơ nhưng đủ để hiểu, cháu thấy mình quá may mắn vì có vẻ cháu đã đi xa trung tâm quá rồi, đi bộ về, quyết tâm không la cà nữa vì đói và mỏi chân rồi nhưng thấy cái đền đẹp nưh thế này không đành lòng lại đi vào.









 










Lá ghẻ ;P








Chính ở dọc đường này gió nổi lên, cháu được chứng kiến một cảnh lá vàng bay trong gió, không nhiều như cảnh cánh hoa anh đào bay nhưng cũng rất rất đẹp.
 

Quyết tâm rời chùa và đi thẳng về trung tâm không ngó nghiêng nữa vì đã quá quá đói thế mà cháu mãi mới lò dò được đến nhà hàng mà bạn lễ tân giới thiệu. Lần này cũng vô cùng gian nan nhưng may mà trưa nên còn có người để hỏi chứ không như tối qua, trong tờ giới thiệu ghi 3h đóng cửa, cháu ung dung đi vào, lúc này là 2h30. Cửa hàng tối um, chạy vào bếp gặp các bác đầu bếp đang cặm cụi, bác í nói được TA "xin lỗi chúng tôi đóng cửa rồi, 5h bạn quay lại".

Là sao là sao =(( nếu biết thế cháu ăn rồi mới đi, lại vào kombini mua gà, xúc xích ăn tạm, không có duyên với bò Hida sau 2 lần hụt. Ăn xong giờ giấc cũng lửng khửng, 4h30 cháu phải ra tàu về nên cháu chỉ đi bộ loanh quanh, mới 3h30 là trời đã tắt nắng và rất lạnh, có cửa hàng này hay hay:


Tạm biệt Takayama, phố núi vắng vẻ, lá vàng quá đẹp <3
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,462
Bài viết
1,147,519
Members
193,533
Latest member
smmallservice99546
Back
Top