paven
Xương rồng phượt
P5: Sawad Dee ka
@ Okdiem: Cám ơn bạn, Hy vọng Ven sẽ có dịp đi Tây Bắc.
@ Tieumy: Mình đã PM cho bạn. Bài cũ chắc ... lỗi hẹn quá. Vì về đến PP, mình ko có chụp nhiều. Viết chay, sợ mọi người chán ^ ^.
@ Giaolinh: Cảm ơn bạn. Nghe bạn nói mình thấy tự tin hơn để viết bài.
Ăn xuống xong xuôi, 4 cái mạng đã khỏe khoắn trở lại và bắt đầu hành trình shopping. Ối, mình bảo là không ham hố vậy mà lúc đó mình còn chạy nhanh hơn tụi nó. Nhỏ Cáo, em nhỏ và dì nhỏ (thật sự gọi là dì mà mới có 27 tuổi thôi nên coi như đồng trang lứa) phải tham khảo ý kiến của mình vì ở nhà mình hay đi chợ mà. Tự nhiên phút giây ấy thấy mình quan trọng gì đâu. Đầu tiên là mình bẹp dí với khu trang sức ở tầng 5 vì mọi người bị thôi miên bởi một đống phụ kiện xinh xắn, đáng yêu. Nó đa dạng và đẹp hơn mấy loại ngoài chợ Việt Nam lại thêm giá sỉ. Có nước mà rút bòn ví tín đồ ham mua sắm.
Đáng yêu thế này thì mình chịu chết. Bấu cả 10 ngón tay vô mặt kính thèm thuồng. Mà cũng chẳng có ma nào ra mời muahoặc đuổi đi nên 3 cô nương kia đi qua hàng khác lúc nào mình cũng không hay biết. Túi tiền rủng rỉnh nhưng chỉ mới ngày đầu tiên. Ai biết đường mấy ngày sau mình phải chi thêm cái gì. Mà sao mấy cái khác rẻ mà mấy con thỏ, con gấu này mà mắc thế
Qua hàng dụng cụ treo phòng khách, nhà tắm này cũng xinh xắn không kém. 4 em chạy vào hí hửng chọn qua chọn lại, chọn tới chọn lui rồi bibi, mỉm cười duyên dáng và đi ra. Hố hố, vậy mà cô bán hàng vẫn tươi tắn một nụ cười " Sawad Dee ka"
Cả khu tầng 5 rộn rã với tiếng chào vui tai không dứt. Và cái đầu mình cũng nhẹ nhõm và dễ chịu hơn vì Bangkok bắt đầu chinh phục lại trái tim mình.
Thời trang nhá. Mặc dù có hàng bán thường thôi nhưng cũng có những quầy biết cách trưng bày nhìn đã con mắt lắm. Tuy ngoài cửa cấm chụp hình nhưng khi thấy mình lăm le và cặp mắt như năn nỉ, mấy cô bán hàng cũng tươi cười như thể nói " Các bạn cứ tự nhiên"
Hàng phụ kiện thì nhí nhố, xinh xắn với những hình thù lạ mắt. Lướt qua rồi cũng phải quay lại để chụp cho vài pô. Vẫn nụ cười trên môi, Sawad Dee Ka cứ vang lên rộn rã.
"Ngó gì vậy mày?"
" Cái này nè"
Lướt qua một bảng chỉ dẫn, nếu để ý thì thấy đôi phần thú vị. Từ tầng B lên tầng 7, ngoại trừ tầng 6 và 7 dành cho foodcourt và parking, 1 góc phần 5 cho trẻ em thì chỉ có 1 góc tầng 4 là dành cho quần áo nam, còn tất cả đều dành cho phái nữ. Mình không biết quý ông khi đi ngang đây cho để ý điều này không nhỉ? Mà quý ông cũng đừng ganh tị làm gì cho mệt bởi phụ nữ sinh ra để diện và để được cưng chiều mà.
"Shopping ở Bangkok thích hơn ở Việt Nam mày nhỉ?"
"Ừa, thiên đường mua sắm mà mày. Không thấy hàng hóa nó đa dạng hay sao?"
"Không, ý tao nói là nhân viên bán hàng đó. Ở Việt Nam, khi bước vô đâu mày cũng được mấy em bu theo như ruồi. Đã vậy chưa kịp chọn gì thì Chị mua cái này đi, chị mua cái kia đi. Riết rồi tao không bao giờ dám đặt chân vô shop luôn. Giờ thì thoải mái lựa chọn, thoải mái mua đồ, thoải mái chụp hình"
"Má mày Dzân, suốt ngày cứ lo chụp hình"
"Kệ tao, tụi mày không chụp tao thì tao đi chụp cảnh"
XYZ.....câu chuyện và XZY cửa hàng mà 4 cô nương lần lượt ghé thăm, thử cho đã rồi ...đi ra. Vậy mà nụ cười Thái và Sawad Dee Ka vẫn hiện hữu và vang vang không dứt.
@ Okdiem: Cám ơn bạn, Hy vọng Ven sẽ có dịp đi Tây Bắc.
@ Tieumy: Mình đã PM cho bạn. Bài cũ chắc ... lỗi hẹn quá. Vì về đến PP, mình ko có chụp nhiều. Viết chay, sợ mọi người chán ^ ^.
@ Giaolinh: Cảm ơn bạn. Nghe bạn nói mình thấy tự tin hơn để viết bài.
************
Ăn xuống xong xuôi, 4 cái mạng đã khỏe khoắn trở lại và bắt đầu hành trình shopping. Ối, mình bảo là không ham hố vậy mà lúc đó mình còn chạy nhanh hơn tụi nó. Nhỏ Cáo, em nhỏ và dì nhỏ (thật sự gọi là dì mà mới có 27 tuổi thôi nên coi như đồng trang lứa) phải tham khảo ý kiến của mình vì ở nhà mình hay đi chợ mà. Tự nhiên phút giây ấy thấy mình quan trọng gì đâu. Đầu tiên là mình bẹp dí với khu trang sức ở tầng 5 vì mọi người bị thôi miên bởi một đống phụ kiện xinh xắn, đáng yêu. Nó đa dạng và đẹp hơn mấy loại ngoài chợ Việt Nam lại thêm giá sỉ. Có nước mà rút bòn ví tín đồ ham mua sắm.

Đáng yêu thế này thì mình chịu chết. Bấu cả 10 ngón tay vô mặt kính thèm thuồng. Mà cũng chẳng có ma nào ra mời muahoặc đuổi đi nên 3 cô nương kia đi qua hàng khác lúc nào mình cũng không hay biết. Túi tiền rủng rỉnh nhưng chỉ mới ngày đầu tiên. Ai biết đường mấy ngày sau mình phải chi thêm cái gì. Mà sao mấy cái khác rẻ mà mấy con thỏ, con gấu này mà mắc thế

Qua hàng dụng cụ treo phòng khách, nhà tắm này cũng xinh xắn không kém. 4 em chạy vào hí hửng chọn qua chọn lại, chọn tới chọn lui rồi bibi, mỉm cười duyên dáng và đi ra. Hố hố, vậy mà cô bán hàng vẫn tươi tắn một nụ cười " Sawad Dee ka"

Cả khu tầng 5 rộn rã với tiếng chào vui tai không dứt. Và cái đầu mình cũng nhẹ nhõm và dễ chịu hơn vì Bangkok bắt đầu chinh phục lại trái tim mình.

Thời trang nhá. Mặc dù có hàng bán thường thôi nhưng cũng có những quầy biết cách trưng bày nhìn đã con mắt lắm. Tuy ngoài cửa cấm chụp hình nhưng khi thấy mình lăm le và cặp mắt như năn nỉ, mấy cô bán hàng cũng tươi cười như thể nói " Các bạn cứ tự nhiên"

Hàng phụ kiện thì nhí nhố, xinh xắn với những hình thù lạ mắt. Lướt qua rồi cũng phải quay lại để chụp cho vài pô. Vẫn nụ cười trên môi, Sawad Dee Ka cứ vang lên rộn rã.

"Ngó gì vậy mày?"
" Cái này nè"

Lướt qua một bảng chỉ dẫn, nếu để ý thì thấy đôi phần thú vị. Từ tầng B lên tầng 7, ngoại trừ tầng 6 và 7 dành cho foodcourt và parking, 1 góc phần 5 cho trẻ em thì chỉ có 1 góc tầng 4 là dành cho quần áo nam, còn tất cả đều dành cho phái nữ. Mình không biết quý ông khi đi ngang đây cho để ý điều này không nhỉ? Mà quý ông cũng đừng ganh tị làm gì cho mệt bởi phụ nữ sinh ra để diện và để được cưng chiều mà.
"Shopping ở Bangkok thích hơn ở Việt Nam mày nhỉ?"
"Ừa, thiên đường mua sắm mà mày. Không thấy hàng hóa nó đa dạng hay sao?"
"Không, ý tao nói là nhân viên bán hàng đó. Ở Việt Nam, khi bước vô đâu mày cũng được mấy em bu theo như ruồi. Đã vậy chưa kịp chọn gì thì Chị mua cái này đi, chị mua cái kia đi. Riết rồi tao không bao giờ dám đặt chân vô shop luôn. Giờ thì thoải mái lựa chọn, thoải mái mua đồ, thoải mái chụp hình"
"Má mày Dzân, suốt ngày cứ lo chụp hình"
"Kệ tao, tụi mày không chụp tao thì tao đi chụp cảnh"
XYZ.....câu chuyện và XZY cửa hàng mà 4 cô nương lần lượt ghé thăm, thử cho đã rồi ...đi ra. Vậy mà nụ cười Thái và Sawad Dee Ka vẫn hiện hữu và vang vang không dứt.