What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Nước Mỹ bằng xe gắn máy

Chào các Bạn/Anh/Chị,

Ông bà ta có câu “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”. Đối với nhiều người thì câu nói đó đúng, riêng tôi thì mỗi một cuộc hành trình kết thúc thường để lại một khoảng trống, một sự tỉnh ngộ. Và khi vẫn chưa thấy điểm dừng của sự khám phá, để lấp đầy khoảng trống đó tôi lại lên đường.

HDD82 thấy rằng các chuyến đi đã làm thay đổi mình nhiều hơn tưởng tượng. Các cuộc hành trình không còn là những cuộc phiêu lưu “điên khùng” nhằm chứng tỏ bản thân với mọi người nữa. Hơn hết là hành trình quay về khám phá con người thật sự, khả năng và bản lĩnh thật sự của mình…

Có rất nhiều cách để đi từ điểm A đến điểm B, khoảng cách giữa hai điểm không quan trọng, đi xa hay đi nhiều không quan trọng, quan trọng là bản thân học được những gì, tiến được bao xa trên con đường Chân, Thiện, Mỹ.

Cuối cùng, HDD82 lấy lại câu kết trong bài “Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy” rằng: Có những người đi để khẳng định bản thân, có những người đi để tìm hiểu thế giới xung quanh, cũng có những người đi chỉ vì được đi. Bằng cách kể lại chi tiết chuyến đi này, tôi hy vọng rằng sẽ có thêm nhiều bạn mạnh dạn lên đường khám phá thế giới xung quanh bằng xe gắn máy, một thế giới tuyệt vời ở bên ngoài đang chờ đón bạn chiêm ngưỡng, đừng ngần ngại những gì bạn chưa biết, chưa nắm rõ...

“Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi,
Trái tim không hề vương vấn
Như mây bay gió thổi
Anh bước theo số phận của mình,
Cần gì phải có một lý do
Chỉ một tiếng hô thôi “Lên Đường”!!!”

Topic “Nhật ký hành trình Nước Mỹ bằng xe gắn máy” xin được phép ra đời.
 
Cám ơn bạn audioman71 đã chia sẻ, có lẽ bạn này cũng có 1 số sở thích hơi giống mình là phượt và âm thanh hình ảnh. Mình cũng có kiểm tra trên site của walmart thì thấy những đồ này cũng có nhưng không có sẵn để mình đến lấy đi luôn, mà phải chờ họ ship về nơi ở, trong khi chúng ta đã đi thì lang thang trên đường có ở đâu lâu dài, đặc biệt nếu mua sẽ mua ở Las Vegas hoặc Los Angeles cho tiện. Lần trước qua Mỹ mình chỉ để ý mấy đồ điện tử ở Best buy, Apple Store hay Costco, Fry's hoặc ship từ Amazon. Còn nữa là vấn đề sạc pin cho đồ điện tử như điện thoại, máy tính, ipad thì không biết chỗ cắm trại có không? Hay là mua bộ chuyển sạc từ nguồn ô tô. Cả nước uống, tắm giặt nữa.

Các điểm dành cho cắm trại thì đầy đủ điện nước ... tối rảnh mình kiếm cái ảnh chụp khu đó ở Texas lên
 
Bác Tphat2009 chắc là người thường du lịch cắm trại, bác cứ thoải mái chia sẻ kinh nghiệm cắm trại ở đây vì các topic đi du lịch ngủ khách sạn hoặc shopping tại các Tp lớn thì nhiều, chứ có mấy topic nói về vấn đề này đâu. Từ những kinh nghiệm đó sẽ làm nhiều anh em mạnh dạn hơn, chẳng hạn bác HDK cũng bắt đầu thích đi cắm trại rồi đấy, đảm bảo là bác HDK sẽ tạm biệt ngủ trong khách sạn luôn trừ trường hợp bất khả kháng thôi... hehe.
 
Trên đường đi...



Nền nông nghiệp:





Hoa vàng nở rực cả một ngọn đồi trên đường đi qua các công viên quốc gia:



 
Đường đi đa số qua các thị trấn rất nhỏ, như thị trấn Etna này vỏn vẹn có 164 người. Với các thị trấn lớn hơn một chút thì có cây xăng ở đầu thị trấn hoặc các nhà hàng, khá hơn nữa thì nhà trọ giá rẻ. Dân Mỹ canh tác sản xuất nông nghiệp trên các thửa đất rộng lớn và phì nhiêu. Nhẩm tính và so sánh với Việt Nam, có thể nói rằng năng suất lao động của họ gấp hàng chục lần cao hơn, chưa kể giá trị thị trường sản phẩm nông sản cũng rất cao... Làm ăn manh mún nhỏ lẻ như chúng ta hiện nay rất khó để cạnh tranh !



Đường xá thưa thớt xe cộ quá nên giả sử xe có bị trục trặc gì thì phải tự mình khắc phục lấy thôi. Tôi cũng hơi chột dạ khi nghĩ tới điều đó, vì đồ nghề sửa xe mang theo không đủ, nhất là lốp xe thủng thì phải tháo hết hành lý xuống cũng khá mất thời gian... :) Thỉnh thoảng tôi bắt gặp vài tay lái Harley Davidson cáu cạnh hàng nghìn phân khối, hoặc BMW1200GS đời mới chạy từ xa tới, mang theo cái vẫy tay chào kiểu dân moto bất kể bạn đang chạy chiếc xe gì đi chăng nữa...

 
Trên đường tới bờ hồ Bear Lake, bang Utah, HDD82 dừng xe tại một siêu thị dọc đường để mua chút thức ăn. Trời khá nắng nên tôi ngồi tại siêu thị mà ăn cơm luôn. Vừa ăn tôi vừa quan sát một anh chàng bước tới chiếc xe của tôi, anh nhìn biển số xe bang Montana xong lại quan sát đống hành lý tò mò, tôi bèn lại gần bắt chuyện...

- Xin chào! Tôi nói.
- Xin chào. Ngày tao còn bé cũng có một chiếc xe như thế này đấy. Anh nói.

Ông bà có câu "Miếng trầu là đầu câu chuyện" còn ở đây "Chiếc xe là đầu câu chuyện" :D Anh là tài xế xe tải chở Coca-coca tới siêu thị này. Từng là người thích xe gắn máy, anh hỏi han tôi vài điều rồi rất ngạc nhiên anh mời tôi về nhà chơi.

- Nhà mày ở thị trấn nào? Tôi hỏi rồi chỉ tay trên tấm bản đồ.
- Ở đây này...

Rất tiếc là nhà anh ở cách xa quãng đường dự kiến của tôi nên tôi đành từ chối. Nhưng nhìn vào đôi mắt và cái cách anh trò chuyện, tôi biết rằng đó là một lời mời rất chân thành từ một anh tài xế thân thiện và tốt bụng... Và chính những điều giản dị đó làm bạn thêm vững tay lái trên những con đường phía trước:

 
Hồ Bear Lake, bang Utah như một viên ngọc xanh biếc lạc vào một sa mạc khô cằn. Thời tiết nóng hầm hập chỉ trong vòng một ngày làm tôi thấy sốc thật sự. Mới đây còn co ro trong tuyết lạnh mà bây giờ tôi như người ngoài hành tinh với quần áo ấm ba bốn lớp đứng sững giữa biển người đang mặc bikini tắm biển... Bạn có thể tưởng tượng được không?





Biển người mặc bikini như đang ở khu vực nhiệt đới nào đó...

 
Tôi cũng muốn nhảy xuống hồ tắm mà khu cắm trại này không có phòng tắm nước ngọt nên đành chịu. Giá thì $18 đô/ ngày mà còn không có bếp núc để nấu nướng. Mức già này tương đương với hai ngày cắm trại ở Châu Âu với wifi tiện nghi, và một ngày motel tại Úc chứ không phải chơi.

Đến giờ nay tôi mới thật sự hiểu được cách du lịch của Người Mỹ: Đi xe rơ-móc kéo theo ngôi nhà với đầy đủ tiện nghi, họ nhảy xuống tắm xong lên bờ nằm phơi nắng, chui vào xe tắm gội rồi nấu nướng ăn uống phởn phơ, đủ thứ thức ăn bày la liệt trên bàn, bia bọt chảy tràn... Hic... Chỉ vài bước chân mà tồn tại hai thế giới khác biệt... tôi chạy sang lều bên cạnh nhờ sạc pin điện thoại, dựng lều giữa cái nắng chang chang xong nấu cho mình bữa ăn nhỏ rồi chạy xe vòng quanh hồ, trước khi chui vào lều trốn cái nắng như thiêu như đốt... :D

Du lịch "bụi" kiểu Việt Nam:



Và du lịch "bụi" kiểu Mỹ: :)

 
Chuyến đi từ Bắc xuống Nam thật sự tôi đang chạy dọc theo dãy núi Rocky Mountains, hay gọi đơn giản là Rockies. Rocky Mountains là một hệ thống dãy núi chính khổng lồ nằm ở miền Tây khu vực Bắc Mỹ, trải dài hơn 3,000 miles (hơn 4,800km) từ Canada đến tận bang New Mexico phía Nam nước Mỹ.

Chặng đường tôi đang đi theo một số sách du lịch, như Lonely Planet, gọi tên là "Continental Divide" (tạm dịch "Chia nửa lục địa"). Sở dĩ như vậy vì vùng đất ở giữa nước Mỹ là một khu vực hoàn toàn bằng phẳng, và dãy Rocky Mountains (giống dãy Alps ở Châu Âu) chia cắt lục địa làm hai phần rõ rệt: Đông và Tây. Các dòng sông xuất phát từ phía Tây của Rockies chảy về Thái Bình Dương. Ngược lại, các dòng sông xuất phát từ phía Đông sẽ hòa vào các con sông chính như Colorado, Missisispi chảy về Đại Tây Dương.



Trong chuyến đi Châu Âu HDD82 đã dẹp qua một bên tất cả các kế hoạch lập sẵn để đi theo vẻ đẹp của dãy Alps thì bây giờ trái tim tôi hướng đến dãy Rocky Mountains. Bắt chước phong tục của dân địa phương chiến mã Honda Trail 90 bây giờ đã được đặt tên: Rocky Mountains.

Vẻ đẹp của dãy Alps với sức hút như một thỏi nam châm tới trái tim kẻ lữ hành:





Và giờ đây là dãy Rocky Mountains:





 
Last edited:
Chiến mã Rocky Mountains gầm rú đến tội nghiệp cõng theo chủ nhân và đống hành lý lỉnh kỉnh, với tốc độ rùa bò 10-15 miles/giờ khi leo dốc, mất hơn nữa ngày trời để tới đỉnh núi có độ cao hơn 10,700 feets này. Đây là độ cao lớn nhất trong suốt cuộc hành trình của tôi. Đương nhiên là con số này chẳng có ý nghĩa gì với những chiếc oto hay moto phân khối lớn, nhưng là chiến thắng thực sự đối với chúng tôi. Tôi không thể ngờ rằng chiếc xe 45 tuổi lại có thể hoàn thành được nhiệm vụ leo dốc với hơn 100kg trên lưng, và ngay bản thân tôi cũng không nắm rõ điểm đến nữa, đôi khi cứ nhìn bản đồ mà đi thôi...

Từ nắng chang chang đổ lửa ở vùng hồ Bear Lake đến đỉnh núi lại thấy tuyết trắng phủ đầy, gió lạnh buốt thấu. Hai thái cực hoàn toàn khác nhau của thời tiết mà người lái moto phải đối diện trong một ngày.







HDD82 trên một nẻo đường:

 
Bác Tphat2009 chắc là người thường du lịch cắm trại, bác cứ thoải mái chia sẻ kinh nghiệm cắm trại ở đây vì các topic đi du lịch ngủ khách sạn hoặc shopping tại các Tp lớn thì nhiều, chứ có mấy topic nói về vấn đề này đâu. Từ những kinh nghiệm đó sẽ làm nhiều anh em mạnh dạn hơn, chẳng hạn bác HDK cũng bắt đầu thích đi cắm trại rồi đấy, đảm bảo là bác HDK sẽ tạm biệt ngủ trong khách sạn luôn trừ trường hợp bất khả kháng thôi... hehe.
Quả thực mình cũng lần đầu tiên cắm trại kiểu này, nhưng thấy bạn HDD82 và 1 số anh em đã đi, tôi cũng thấy rất thích đi kiểu này, dù có lẽ sẽ phải chuẩn bị đồ nghề kỹ một chút từ lều trại, túi chăn, bếp, nồi, đồ ăn, nước uống... cho đến sạc đồ điện tử, điện thoại, máy ảnh, laptop từ nguồn 12 VDC của ô tô. Mình đã lập nhóm khoảng 5-6 bạn, hè 2015 sẽ qua các công viên quốc gia của Mỹ ở miền Tây gần Las Vegas, Los A và San Franciscokhu Grand Canyon, Zion Park, Yosemite Park.. trải nghiệm cảnh đẹp, có cắm trại ngủ đêm. Đang cân nhắc có đến Yellowstone như HDD82 không vì từ Las Vegas đến đó cũng mất khoảng 800-900 miles/1 ngày đi
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,461
Bài viết
1,147,518
Members
193,531
Latest member
smmallservice894
Back
Top