What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Nước Mỹ bằng xe gắn máy

Chào các Bạn/Anh/Chị,

Ông bà ta có câu “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”. Đối với nhiều người thì câu nói đó đúng, riêng tôi thì mỗi một cuộc hành trình kết thúc thường để lại một khoảng trống, một sự tỉnh ngộ. Và khi vẫn chưa thấy điểm dừng của sự khám phá, để lấp đầy khoảng trống đó tôi lại lên đường.

HDD82 thấy rằng các chuyến đi đã làm thay đổi mình nhiều hơn tưởng tượng. Các cuộc hành trình không còn là những cuộc phiêu lưu “điên khùng” nhằm chứng tỏ bản thân với mọi người nữa. Hơn hết là hành trình quay về khám phá con người thật sự, khả năng và bản lĩnh thật sự của mình…

Có rất nhiều cách để đi từ điểm A đến điểm B, khoảng cách giữa hai điểm không quan trọng, đi xa hay đi nhiều không quan trọng, quan trọng là bản thân học được những gì, tiến được bao xa trên con đường Chân, Thiện, Mỹ.

Cuối cùng, HDD82 lấy lại câu kết trong bài “Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy” rằng: Có những người đi để khẳng định bản thân, có những người đi để tìm hiểu thế giới xung quanh, cũng có những người đi chỉ vì được đi. Bằng cách kể lại chi tiết chuyến đi này, tôi hy vọng rằng sẽ có thêm nhiều bạn mạnh dạn lên đường khám phá thế giới xung quanh bằng xe gắn máy, một thế giới tuyệt vời ở bên ngoài đang chờ đón bạn chiêm ngưỡng, đừng ngần ngại những gì bạn chưa biết, chưa nắm rõ...

“Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi,
Trái tim không hề vương vấn
Như mây bay gió thổi
Anh bước theo số phận của mình,
Cần gì phải có một lý do
Chỉ một tiếng hô thôi “Lên Đường”!!!”

Topic “Nhật ký hành trình Nước Mỹ bằng xe gắn máy” xin được phép ra đời.
 
Mỗi người có cơ hội được đi đây, đi đó du lịch (cho dù ở bất cứ hình thức gì) cũng đã là những người may mắn trong xã hội. Thứ nhất là chúng ta có sức khỏe, thứ hai là chúng ta có thời gian, và thứ ba là vật chất (có thể không nhiều). Đối với bệnh nhân ung thư, sức khỏe họ đã suy kiệt, thời gian sống trên thế gian thật chẳng còn là bao lâu, và mọi của cải đều đổ vào việc điều trị bệnh. Niềm mơ ước của họ không phải là đi đây, đi đó chụp ảnh thưởng ngoạn, mà chỉ là được hít thở không khí trong lành ở bên ngoài trong giây lát...

Những người đi đây đó nhiều ắt cũng phải có bản lĩnh! Hãy sử dụng chúng để chung tay góp sức cho cộng đồng trong các hoạt động tình nguyện. Mỗi người bằng hành động nhỏ cũng có thể góp phần xây đắp văn hóa tình nguyện trong cộng đồng. Các bác có tài năng, năng khiếu chụp hình, vẽ tranh có thể gửi tác phẩm của mình về dự án "Một bức tranh - Nhiều hy vọng". Các tác phẩm vốn dĩ chỉ nằm trên laptop hoặc chia sẻ ít ỏi trên diễn đàn có thể được in ra để trang trí tại bệnh viện, giúp cho các bệnh nhân có thêm niềm tin vươn lên trong cuộc sống.

[video=youtube;KT5V78eL8Aw]https://www.youtube.com/watch?v=KT5V78eL8Aw[/video]

Thân chúc các Anh/Chị/Bạn sức khỏe, thành công!
 
Qua topic của bác e mới biết về 1 khía cạnh nhỏ của nước Mỹ, điều góp phần giúp họ trở thành cường quốc, điều e vô cùng ngưỡng mộ họ, nhìn lại bản thân và xung quanh mà thấy buồn. Đấy là sự tự giác và tinh thần bảo vệ thiên nhiên với sự hiểu biết cao. Ấn tượng nhất trong chuyến đi của bác là gì ạ? Với e thì e thấy chuyến về nhà Sue là điều e thích nhất nếu e lả bác. Nó thể hiện sự tin tưởng, điều đang mất dần giữa người VN với nhau.
 
Cậu nhóc bé xíu oằn cong tấm lưng trên giường bệnh, đôi tay cậu nắm chặt lấy gối gào khóc mỗi khi chị y tá đưa miếng bông cồn chấm rửa vết thương trên ngực. Cô y tá hết sức nhẹ nhàng khuyên nhủ, vết thương hở để truyền dịch cần được vệ sinh, cô biết vậy nên vừa nhẹ nhàng hết sức vừa nói chuyện cho cậu nhóc khỏi khóc to hơn. Còn cậu nhóc vừa gào thét vì đau, người nó gồng cứng lên mỗi khi bị chạm vào vết thương.
Dự án tình nguyện của chúng tôi làm tất cả chỉ mong được nhìn thấy nụ cười trên gương mặt các em, các bệnh nhân ung thư! Hiểu được nỗi đau mà mọi người phải chịu đựng, thấy được sự dày vò thể xác bởi tác dụng của thuốc men, chúng tôi thầm nhủ rằng các hoạt động của mình thật nhỏ bé lắm, chẳng giúp được gì nhiều cho họ cả. Nhỏ bé, thật sự rất nhỏ bé...
Cảm ơn các anh chị phóng viên truyền hình đã chủ động liên lạc và đêm hôm tới Bv ung bướu để thực hiện các thước phim phóng sự. Đối với tôi, đây là sự động viên và thừa nhận của xã hội dành cho tất cả các TNV của dự án. Họ, chính họ, mới là những con người tuyệt vời cần động viên và tuyên dương bởi những hành động âm thầm của mình. Có quá nhiều những con người tuyệt vời như thế trong dự án! Các bạn đang góp phần xây dựng nên văn hóa mới, tự tin, tốt đẹp, tin tưởng lẫn nhau trong xã hội. Còn tôi chỉ là một phần rất nhỏ trong cái nhỏ bé ấy mà thôi !

[video=youtube;ijyJ2zB-7Hk]https://www.youtube.com/watch?v=ijyJ2zB-7Hk[/video]
 
Để sau mỗi kỳ nghỉ lễ tết, Sơn Trà yêu thương không còn là nơi ngập rác...
"Mùa hoa Lim Xẹc - Sơn Trà (cây gỗ quý của thế giới)
Dự án "MỘT BỨC TRANH - NHIỀU HY VỌNG." Số 34.
Ngày chủ nhật tại núi Sơn Trà..
Với những cống hiến hết mình của tình nguyện viên dự án đã đem đến thành công lớn, ai cũng vui vì sự đồng lòng chung sức và trách nhiệm.
Sáng nay chương trình được đông đảo sinh viên tham gia nhặt rác khu bãi biển hoang dã Bãi Cát Vàng (khu quân sự) ....trong đó nhóm thủ lĩnh đã đến tiền trạm từ ngày hôm trước, ở lại sinh hoạt đêm... Ai cũng vui... mắt đò đẩn vì ngái ngũ.. "Ui ! Sướng quá vì một đêm sống với thiên nhiên.hihihi."...
Dự án đã treo nhiều biểu ngữ để nhắc nhở du khách về chuyện rác, với đề nghị: "Sơn Trà sẽ đón bạn trong hân hoan, nhưng xin bạn hãy mang tất cả vật dụng sử dụng xuống núi. Sơn Trà không nhận rác"

13055109_1725526607663047_7126208879948552401_o_zpsid2wvbnm.jpg


12984043_1725538740995167_4817302242884607350_o_zpsawyf4ak7.jpg


13055889_1725525297663178_4705684550481894472_o_zpsu5v89fxq.jpg


13048197_1725528324329542_6456098150733138944_o_zpsoxzmt6lu.jpg


13029582_1725527220996319_812876759719241709_o_zpszpr6kdza.jpg


12998404_1725538757661832_4547535237917061689_o_zpsprimlizv.jpg
 
CHIỀU CHỦ NHẬT VUI.
Dự án "Một Bức Tranh - Nhiều Hy Vọng " số 36, ngày 29/05/2016.
tại Bệnh Viện Ung Bướu Đà Nẵng.
Đong đầy cả yêu thương dành tặng sinh nhật tháng 5 của bệnh nhân... Khẽ chạm vào trái tim nhân ái. Vui vui với những khúc ca để vơi đi chiều chủ nhật trống vắng. Không đồ sộ hoành tráng nhưng cũng tạm tạm ấm lòng của những người dự khán...
Rồi cất lên khúc ca "Gánh đêm". Mẹ tôi liêu xiều đi về trên phố, phố đã xuống đèn. Ôi! Mẹ của tôi ơi! Thân gầy, già, ốm, yếu lặng lẽ gánh về trong đêm khuya... Bài hát tặng mẹ đang điều trị tại bệnh viện của cô Hương làm không khí chững lại sau những tiếng nấc buồn... Lại vỗ tay động viên người đang hát, rồi hòa cả tiếng cười ha ha ha của cụ bà bước theo nhịp vòng xoay yoga cười... Xua tan đi hết đám mây buồn...
Ôi 60 năm cuộc đời của chú! "Em ơi, 60 năm cuộc đời_Sung sướng không bao lâu... là thế...gắng sống mà yêu nhau." lời ca tiếng hát của bác sỹ Ngọc cũng cháy theo niềm vui, không còn giới hạn giữa bệnh nhân và bác sỹ, ai ai cũng hoà chung một nhịp đề ước mơ, để chia sẻ và nối lại tình yêu thương cho những ngày kế tiếp của cuộc đời...
Cảm ơn đời đã cho tôi được nhìn một nụ hoa trắng tinh khôi nở trong mỗi sớm mai.

13268568_1740047076211000_3782066090554754993_o_zps1pikyppi.jpg


13320831_1740048386210869_133041438310317550_o_zpsp6aekowh.jpg


13323515_1740047826210925_6388685887354136945_o_zpsrjyw6gsr.jpg


13320760_1740045832877791_78867500202052829_o_zpsxiypyln5.jpg


13308666_1740053166210391_8429618019782694931_o_zpsennopsgj.jpg


12322599_1740049896210718_4920402692667796762_o_zpsbfxpfboo.jpg


13316873_1740051502877224_3222437710311277137_o_zpsnozemxzm.jpg


13329333_1740050559543985_5163371716307144757_o_zpseterwfvw.jpg


13316814_1740052116210496_6104080287842759734_o_zpslvmop9ul.jpg


13319725_1740054202876954_9009367766007569646_n_zpsbyizqdru.jpg
 
Dự án "Một Bức Tranh - Nhiều Hy Vọng". Số 38(3/7/2016)
CHỦ NHẬT VUI.
Nắng chói chang mùa hè tháng bảy có những bàn tay khẽ chạm vào tình người, mang thêm yêu thương, tiếng cười vui nhằm cố quên nỗi đau mà bà con bệnh nhân tại bệnh viện Ung Bướu đang từng giây phút chịu đựng.Tranh, ảnh, sách, văn nghệ, lời chia sẻ nỗi lòng đang dần đánh tan những ức chế thuộc về tinh thần của người bệnh ung thư... vơi đi nỗi đau thể xác, vơi nhiều lắm nỗi đau tinh thần và những nụ cười tươi nở trên môi, trong ánh mắt cười rộn ràng hớn hở..
_"Chú ơi tôi từ Quảng Nam đưa bố chồng về điều trị bệnh tại đây, nhưng tôi và bố cứ ngóng đợi ngày chủ nhật để được vui cười...sao mà chương trình tổ chức rất đơn giản nhưng nhìn nụ cười của mọi người luôn nỡ rộ thì mới nhận ra được sự to lớn chứa chan nhiều tấm lòng nhân ái mà không nơi nào có được.!.Tôi ước gì mấy chú, các em lên Trà My tổ chức giúp để người dân trên đó được hưởng niềm vui này..hihihi"...Đây là lời của cô Phan Thị Hồng thôn Dương Tân, xã Trà Dương, Bắc Trà My, Quảng Nam hiện đang nuôi bệnh nhân Phạm Lương Sơn 84 tuổi phòng 619 Bv Ung Bướu ĐN...
Giữa cuộc đời luôn có những nụ xuân tô thắm, trong cuộc sống hiện tại con người dần mất niềm tin..chúng ta cần đứng laỊ và nhìn quanh để kiểm soát niềm tin của chính mình..hãy sống sao cho cuộc sống này có ý nghĩa hơn..Chúng ta hãy quên đi những suy nghĩ yếu hèn,những thói đời ích kỷ.. Và thật ra chính chúng ta đã nhận được niềm hạnh phúc vui từ những việc mà chính chúng ta đã làm cho cộng đồng...
Một ngày chủ nhật vui tràn ngập yêu thương..
Cuộc sống đẹp dường nào..phải không mọi người.?
Đà Nẵng 04/07/2016
By Nhiếp ảnh gia dự án cộng đồng "MBT_NHV".
Tác giả: Đặng Hữu Hùng

13584829_1753307498218291_1604485740515470726_o_zpsjr7g4nca.jpg


13576879_1753307248218316_1242921267345466948_o_zpsshgiq5vn.jpg


13613655_1753308571551517_3901310616094984128_o_zpshnlrpbkg.jpg


13613315_1753310508217990_1597768442138796616_o_zpsai5zztes.jpg


13580605_1753308531551521_8634946197250179272_o_zps2fpuz0pj.jpg


13575969_1753311131551261_3753464987775906292_o_zpsdeyagsbn.jpg


13576617_1753317541550620_1643461266976800473_o_zpsvyxirel5.jpg


13559202_1753319771550397_4976918074187656543_o_zps6pga8sln.jpg


13569020_1753321648216876_5470831981318230026_o_zpsd2qpxelk.jpg


13558800_1753321614883546_1367393675126939090_o_zps49kin8hr.jpg
 
tuyệt vời lắm bạn, mình thích topic này quá chia sẻ sự thật và nghị lực vươn lên của chủ topic, cảm ơn bạn nhiều lắm, mình mong muốn một lần đến mỹ
 
Mặc dù thời tiết nóng nực nhưng các bệnh nhân ung thư tại Bệnh viện K cơ sở 3, Hà Nội đã tập trung từ rất sớm khi nghe thông báo có chương trình văn nghệ

img3773_xyxg_zpswejbcvda.jpg


img3763_vuse_zpsxxuy3ybu.jpg


Từ trẻ con tới người già, ai cũng háo hức trước sự sôi động của đoàn văn nghệ tới từ các bạn sinh viên tình nguyện.

img3784_ibuv_zpsklystcyu.jpg


img3782_whxx_zpsed8nndww.jpg


Tay vẫn còn truyền dịch nhưng bệnh nhân này vẫn muốn lưu giữ lại những khoảnh khắc đẹp nhất.

img3757_mpoj_zps4ux91vzr.jpg


Ai cũng muốn giữ cho mình những giai điệu sôi động mà ngày thường ít khi được nghe thấy.

img3778_ydxy_zpshyixh3cz.jpg


Đáp lại những tình cảm ấy, các bạn sinh viên đã đem tới các tiết mục vô cùng sôi động và hấp dẫn

img3762_amsi_zpsqssmu2vd.jpg


Ngồi trên cao để xem cho rõ:

img3788_ogmq_zpspff2sill.jpg


Những khán giả đặc biệt của chương trình, tay còn tiêm dịch truyền nhưng vẫn háo hức tới xem

img3775_mtkg_zpsvzur7xkf.jpg


img3796_kfhz_zpsl584zprz.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,545
Bài viết
1,153,586
Members
190,114
Latest member
vaota88
Back
Top