What's new

Phượt Thiền- Bạn có muốn thử?

bạn viết bài hay quá - mình chỉ ở thiền viện 1 ngày đêm thôi - đặc biệt là o có ăn bữa chiều - chỉ ăn sáng & trưa thôi nhưng mình đi với gia đình nên o phải xếp hàng như bạn nhưng thầy vẫn giảng giải cách thức lấy thức ăn như bạn nói - góp với bạn vài tấm nhé

Cảm ơn bạn nhiều nhé. Hình như đây là ảnh tại Thiền Viện Trúc Lâm Đà Lạt đúng không bạn? Mình chưa có dịp vào thăm nơi này. Hiện tại, chuyến đi của mình là tại Thiền Viện Trúc Lâm Tây Thiên ở ngoài Bắc. Tại đây bọn mình được ăn 3 bữa/ngày, nhưng các thầy chỉ ăn 2 bữa/ngày thôi. Chuyện này mình sẽ kể chi tiết trong những đoạn viết sau. Còn về hình ảnh, mình cũng đang nhờ mấy bạn trên page Đoàn Thanh Thiếu Niên Phật Tử Trần Nhân Tông để được dẫn link ảnh cho phong phú. Nếu bạn muốn tham khảo và đọc nhiều hơn về hoạt động của Thiền Viện thì có thể vào page đó hoặc page Thiền Viện Trúc Lâm Tây Thiên nhé. Chúc bạn những ngày luôn vui vẻ và may mắn!!!
https://www.facebook.com/truclamtaythien?fref=ts
https://www.facebook.com/DoanThanhThieuNienPhatTuTranNhanTong?fref=ts
 
Ăn cơm chay có đói không? Làm sao mà đủ chất??? Biết bao người luôn hỏi tôi những câu như thế khi tôi đã rời xa Thiền Viện. Và tôi sẽ kể bạn nghe, ngoài kia, bất kể giờ nào, sau những thời gian nghỉ, một vài- chỉ một vài người thôi nhé, đang tung tẩy ăn kem, uống nước ngọt, cafe và nhai bánh gạo... Những đồ ăn này hoặc là các bạn mua ở căng tin, hoặc là ai đó đem theo để phòng đói chứ không phải là đồ ăn đặc biệt ưu đãi của nhà Chùa đâu nhé. Nói như vậy để thấy rằng, nếu các bạn cảm thấy đói thì vẫn có chỗ để mua đồ ăn chống chế cho anh bụng. Song đây là điều không khuyến khích lắm, bởi các bạn đã được yêu cầu gửi hết tiền của mình từ ngày đầu tiên rồi cơ mà. Phải chăng, như thế là bạn đã một lần vi phạm??? Sẽ chẳng ai nhắc nhở hay yêu cầu bạn đừng làm như thế cả, nhưng tôi cá là dù ở lĩnh vực nào cũng vậy, nếu bạn tuân thủ được những quy tắc đầu tiên thì bạn sẽ đi được hết cả một hành trình dài…

11146545_877480925655225_3715450072286187298_n.jpg

11210498_877480882321896_6525824520509333403_n.jpg

Những ngày đầu tiên, cũng có một vài bạn chưa quen với lịch sinh hoạt và đồ ăn chay nên cảm thấy hơi đói, thậm chí có bạn còn tụt huyết áp nữa. Song ban y tế luôn túc trực sẵn sàng, những đồ ăn ngọt như bánh Chocopie, bánh bông lan hay những viên kẹo Alpenliebe sẽ được phân phát tới tận nơi. Ngoài ra, nếu bạn vì lí do gì đó chưa kịp ăn hoặc bạn ăn chưa đủ no ở Trai Đường thì tất nhiên bạn cũng có thể chạy xuống nhà bếp và xin được dùng bữa. Tất cả các sư cô cũng như các bạn tình nguyện viên làm việc ở đây, mặc dù trời nắng nóng, mặc dù phải đứng bếp với những chảo mỡ, bếp củi luôn rực lửa nhưng rất hiếm khi các bạn nhìn thấy sự bực bội hay cáu gắt ở họ, may chăng chỉ là vẻ mệt mỏi vì phải đứng hoặc ngồi quá lâu, hoặc thiếu ngủ mà thôi.

11209466_876575245745793_1383966637738835778_n.jpg

11141205_876575079079143_3479645608703386042_n.jpg
11109197_876573579079293_1179600466439029646_n.jpg

11203110_876572995746018_3357713396536299640_n.jpg

11233180_876573222412662_4201589872575466028_n.jpg


Lại nói về việc đủ hay không đủ chất khi ăn chay. Nếu bạn ăn đơn thuần mỗi bữa chỉ 1-2 món là cơm với rau hoặc đậu phụ hoặc thay đổi bằng 1 vài món khác và ăn nhiều ngày liên tiếp như thế thì rất có thể bạn sẽ bị thiếu chất dinh dưỡng. Nhưng ngược lại, mỗi bữa thay vì 2 món bạn làm thành 3-4-5 món rau, củ, quả và thay đổi liên tục với những cách chế biến khác nhau thì các dưỡng chất có trong mỗi loại thực phẩm sẽ bù trừ cho nhau và bạn sẽ vẫn thấy mình cực kì khỏe khoắn. Có bao giờ bạn hỏi tại sao các sư thầy ở chùa họ ăn chay mà da vẫn hồng hào, tươi tắn như vậy không??? Thậm chí, các thầy chỉ ăn ngày 2 bữa??? Cũng có người phản bác lại tôi rằng, các thầy có phải làm việc gì đâu, chỉ ăn với tụng kinh thì lại chẳng trắng trẻo, đẹp đẽ??? Ồ nếu bạn vẫn đang còn có những suy nghĩ thiển cận và đơn giản giống như vậy trong đầu thì bạn hãy thử một chuyến Phượt Thiền đi nhé. Hãy lên Thiền Viện dù chỉ 1-2 ngày để hiểu hơn về cuộc sống của những người tu hành, để xem một ngày của các thầy trôi qua như thế nào? Họ làm những việc gì? Họ ăn gì? Họ đi đâu? Và họ nói cái gì???

10408965_877480918988559_6725708140593394382_n.jpg

11169913_873726689363982_7919986830394771668_n.jpg
 
Last edited:
Tôi sẽ kể thêm cho các bạn nghe một vài mẩu chuyện nhỏ xoay quanh về cái chuyện ăn và uống ở Thiền Viện nhé. Đầu tiên, ấy là câu chuyện về người phụ nữ trẻ sinh năm 1981, đã có gia đình và con nhỏ nhưng chị cũng tham gia chuyến hành trình tu tập 6 ngày vừa qua với chúng tôi. Khi đoàn xe bon bon về lại thành phố, mọi người đều hoan hỉ hát hò và phát biểu cảm xúc của mình về những ngày khổ luyện ấy. Chị chia sẻ, không biết mọi người thế nào nhưng 6 ngày ở đây mà chị béo lên trông thấy. Hôm trước nằm ngủ chị tháo mãi chiếc nhẫn ở tay ra không được vì tay chị mập lên, chiếc nhẫn hằn vào khiến máu không lưu thông được nên tức tay lắm và không ngủ được. Cả xe chúng tôi cười nghiêng ngả. Vì rằng, trước đó ai cũng chia sẻ rằng, lịch tu tập hơi dày đặc, thiền sinh thì đông quá, thời tiết nắng nóng oi ả, một số người bị ốm, cảm cúm…

Rồi chuyện một bạn tâm sự rằng, có một buổi sáng, trong giờ lao tác (có nghĩa là giờ dọn dẹp vệ sinh) mình đi xuống nhà bếp xem có việc gì thì cùng làm, hình ảnh đầu tiên mà mình nhìn thấy là các bạn tình nguyện viên đang ngồi ăn cơm bên song cửa sổ của nhà bếp. Tâm trạng của mình lúc đó rất xúc động và thấy thương các bạn tình nguyện viên ghê gớm. Các bạn ấy là người dậy sớm nhất đi đánh thức từng phòng dậy, rồi đôn đúc mọi người lên giảng đường, chỉnh cho hàng ngay lối thẳng, nhắc mọi người im lặng, hay vỗ nhẹ vai để các bạn thiền sinh khỏi buồn ngủ trong giờ nghe giảng pháp… Rồi các bạn ấy vừa lắng nghe, vừa quan sát, vừa giải đáp thắc mắc cho mọi người, rồi lại là người ăn và ngủ cuối cùng nhất trong khi lo cho cả một đoàn người mà con số lên tới tận 500 người…

yoML15YBcVGVPzlW5Rn9Lzmx8dftbFRdyJO-NJYjH9YU6ia8sIe1_1FhzWK2cWAqGXuV1Q=w1319-h521

wzZBKkt0S60vfvGmOrviRCCSNKRcef9D7l7GDE7zLThJP4w6ZHRfKIsoDP-K1Pus7nd3LQ=w1319-h521



Những tâm sự vẫn được chia sẻ mãi cho tới khi chiếc xe đã dừng lại ở điểm tập kết rồi cho đến cả những buổi sinh hoạt vào cuối mỗi tuần ở nơi phố thị mà rồi tôi sẽ lại kể bạn nghe ở những trang sau. Còn hiện tại, khi tôi đang ngồi gõ những con chữ này thì hình ảnh giảng đường với mấy trăm con người đang “hít vào tâm tĩnh lặng, thở ra miệng mỉm cười” cứ rõ ràng, rành mặt trước mắt tôi…

11057291_880412522028732_9149823884989987613_n.jpg
 
Bạn ơi, cho mình hỏi, để tham gia lớp tập tu như thế này thì phải đăng ký như thế nào ạ. Các lớp có được mở thường xuyên không. Thiền viện ở đây là ở Quảng Ninh ạ. Còn ngôi chùa nào ở phía Bắc mình cũng mở các lớp tập tu như thế này không nhỉ?
Cảm ơn bạn
 
Bạn nhoceddy ơi,
Nếu mình tới Thiền viện không ngay dịp tu tập mà muốn ở lại một thời gian để cùng làm với các sư trong Thiền viện có được không vậy bạn?
 
Bạn ơi, cho mình hỏi, để tham gia lớp tập tu như thế này thì phải đăng ký như thế nào ạ. Các lớp có được mở thường xuyên không. Thiền viện ở đây là ở Quảng Ninh ạ. Còn ngôi chùa nào ở phía Bắc mình cũng mở các lớp tập tu như thế này không nhỉ? Cảm ơn bạn
Đây là Thiền Viện Trúc Lâm Tây Thiên, gần Tam Đảo của tỉnh Vĩnh Phúc bạn nhé. Hiện tại tuần này (31/5-5/6) đang là khóa tu của các bé nam từ 11-13t. Tuần tiếp theo là khóa tu của các bạn nam từ 14-17t. Và sắp có khóa tu cho các bạn trên 18t nữa. Bạn theo dõi và đăng kí các khóa tu tại các trang sau nhé: https://vi-vn.facebook.com/truclamtaythien, www.truclamtaythien.com

Bạn nhoceddy ơi,
Nếu mình tới Thiền viện không ngay dịp tu tập mà muốn ở lại một thời gian để cùng làm với các sư trong Thiền viện có được không vậy bạn?
Bạn có thể lên gặp trực tiếp các thầy cô trong chùa và nói rõ nguyện vọng của mình. Bạn có thể xin ở lại tập tu hoặc xin làm tình nguyện viên giúp đỡ nhà chùa và trợ duyên cho các bạn đang trong khóa tu. Nhà chùa rất hoan nghênh các bạn tình nguyện viên đến làm công quả giúp nhà chùa bạn nhé!!!
 
3h sáng chúng tôi được đánh thức dậy để bắt đầu giờ tọa thiền. Tọa là ngồi, thiền là im lặng, tĩnh tâm, ngồi để soi lại chính mình. Tôi cũng có ngồi thiền trước đây, nhưng chỉ thỉnh thoảng thôi và ngồi để mơ mộng theo những thứ được vẽ ra trong đầu (mà mãi sau này tôi mới biết những thứ đó được gọi là mộng hay vọng tưởng) và tôi cũng chưa bao giờ ngồi được quá 15 phút. Mãi cho đến hôm nay, khi ngồi nghe hướng dẫn để bắt đầu giờ tọa thiền đầu tiên thì tôi mới vỡ lẽ ra rằng, cái sự ngồi trước đó của tôi hoàn toàn sai be bét…

Tọa thiền có nhiều kiểu ngồi nhưng phổ biến và thích hợp nhất, đặc biệt là Phật và các vị Bồ Tát thường ngồi đó là tư thế Kết già phu tọa, hay gọi ngắn gọn là kết già. Theo thế ngồi này, bạn ngồi xếp bằng, hai chân chéo nhau, chân phải đặt lên bắp chân trái và chân trái đặt lên bắp chân phải. Lưng đứng thẳng, hai bàn tay đặt lên nhau và đặt ngửa trên 2 gót chân (thường là tay trái bên dưới và tay phải đặt bên trên. Tuy nhiên, ai ngồi kết già theo tư thế chân nào đặt lên trước thì tay của bên đó sẽ đặt ở dưới). Chú ý, hai ngón tay cái để chạm nhau tự nhiên, toàn thân thả lỏng, lưng đứng thẳng, đầu hơi cúi xuống và có thể nhắm hoặc mở mắt trong khi tọa thiền.

10408780_879902622079722_5675811261521079881_n.jpg
10387690_882942188442432_4987439976087537712_n.jpg


Tôi tự hỏi, không biết trong lúc ngồi tĩnh tâm như thế liệu các bạn có thấy gì không nhỉ? Riêng tôi, hình ảnh cứ lặp đi lặp lại trước mắt tôi, trong tâm thức tôi, ấy là hàng loạt hàng loạt những cánh tay giơ lên cao rồi cúi gập người vái lạy xuống như đang lễ phật. Tôi cũng không nhìn rõ Phật hay các vị Bồ Tát ở đằng xa nhưng những cánh tay ấy cứ dâng lên rồi hạ xuống đều đặn, đều đặn như mỗi câu kinh mà chúng tôi vẫn đồng niệm vào trước mỗi giờ Tọa Thiền, ấy là “Nam mô Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni”. Rồi đôi lúc, tôi thử dẫn mình ra khỏi những cánh tay mềm mại cứ dâng lên hạ xuống ấy để quay về tập trung trong chánh niệm. Ấy là tôi đi đếm hơi thở, hít vào 1, thở ra 2, lại hít vào 1 và thở ra 2… Cứ thế cứ thế, tôi đếm cho đến khi chán, mà các bạn biết không, tôi thì rất chóng chán, thế là tôi lại đi lẩm nhẩm theo lời các thầy dạy, hãy đọc câu kinh trong lúc Tọa Thiền nếu như thấy mình mất tập trung: “Hít vào tâm tĩnh lặng, thở ra miệng mỉm cười”… Và cứ mỗi lần thở ra, tôi lại mỉm cười thật các bạn ạ!

10984122_882941785109139_4253898948697416842_n.jpg

11193342_877178695685448_2186964356235517556_n.jpg

11136632_877178665685451_997338849679075941_n.jpg

Rồi trong lúc Tọa Thiền, tôi lại lắng nghe cả những âm thanh đang vọng tới. Nào là tiếng ve kêu, tiếng quạt trần đang chạy, tiếng bước chân các thầy đi giám thiền (tức là đi quan sát chúng tôi đang ngồi thiền) và đôi lúc, tôi nghe thấy cả hơi thở đều đặn của những bạn Thiền sinh ở bên cạnh. Thi thoảng tiếng ai đó bật ho khục khoặc, tiếng ngọ nguậy, cựa mình, tiếng sột soạt xả thiền của nhiều người khi đã mỏi lắm rồi cái tư thế ngồi kết già trên nền gạch ấy... Lắng nghe âm thanh, quan sát mọi thứ diễn ra trong đầu hay trong tư tưởng. Nhìn thấy nó và cứ nhìn vậy thôi, để nó tự đi qua, tự tan biến. Thấy và Biết trong lúc ngồi thiền ấy mới là thiền, các thầy cô luôn dặn dò như vậy. Đừng để cho những mộng tưởng dẫn bạn đi chơi. Hoặc cũng đừng yên lặng quá để bị ru vào trạng thái hôn trầm hay vô kí (tức là ngủ, không có ý thức trong lúc ngồi thiền). Có rất nhiều bạn bị rơi vào trạng thái này và tôi cũng không ngoại trừ…
 
Chỉ khoảng 2 ngày sau, (có thể, ấy là tôi tự nghĩ ra lí do bao biện cho mình, rằng do cơn vật ngủ khi nhịp sinh học mới vẫn chưa quen), khi bắt đầu tọa thiền, cứ nhắm mắt được 1 lúc là tôi rơi vào trạng thái hôn trầm. Tôi ngủ được vài phút gì đó rồi giật mình. Tôi chống chế nó bằng cách cựa mình. Hít thở. Lẩm nhẩm vài câu kinh. Vẫn không ăn thua. Và tôi mở mắt suốt trong những lúc thiền. Để tập trung, tôi nhìn chăm chăm xuống những viên gạch dưới nền nhà. Và các bạn có biết tôi đã nhìn thấy những gì không? Kì lạ lắm, những vân gạch tí xíu ấy, lúc thì là hình ảnh của đức Phật Thích Ca Mâu Ni, lúc lại là hình ảnh Quan Thế Âm Bồ Tát, lúc lại là những đức Phật mặc áo cà sa, tai dài, đầu cạo trọc, hoặc thậm chí là có người râu tóc xồm xoàm, vẫn mặc áo cà sa của nhà Phật mà tôi chẳng biết đó là những ai. Tôi giả vờ nhắm mắt rồi lại mở mắt ra, rồi lại nhìn những vân gạch, vẫn là những hình ảnh ấy lặp đi lặp lại… Điều này cũng dễ hiểu thôi, khi tâm thức bạn luôn nghĩ về thứ gì đó thì ắt nhiên nó sẽ hiển hiện lên trong đầu hay trong giấc mơ của bạn…

10561759_896915393711778_64709899621316822_n.jpg


10403424_892841920785792_6378000445809366023_n.jpg

Ngồi được 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày, 4 ngày, 5 ngày, rồi đến ngày thứ 6… đó là biết bao những cảm xúc được trải ra của tất cả mấy trăm con người đang ngồi giữa giảng đường Thiền Viện. Cảm giác mà ai cũng kể lể, kêu ca với nhau ấy là tình trạng đau ê ẩm 2 cổ chân vì bị củ khoai của chân này đè lên chân kia. Chưa quen nên sức nặng dồn xuống đôi chân. Có người vừa vắt chân lên lại phải bỏ xuống ngay vì đau quá. Có người thì ngồi quen, không thấy đau nữa nhưng cảm nhận được đôi bàn chân đang tê cứng, tím bầm, tê đến không còn cảm giác nữa… Hay cũng có người kể, em bị mỏi hai bả vai và cả sống lưng nữa. Mỏi lắm í. Có thể vì em cố gồng mình lên để cho lưng thật thẳng. Và những cái nhấc chân, ôi tôi ước gì bạn được nhìn thấy lúc ấy, đôi tay rất khẽ, rất nhẹ nhàng, xê dịch từng chút, từng chút một khi đặt xuống nền gạch mà như cả không gian vạn vật đang nín thở, ru ngủ, vỗ về cái niềm đau ấy vậy. Và nếu như cũng lúc ấy, bạn được nhìn thấy những biểu cảm trên khuôn mặt của mọi người nhỉ, tôi cá là bạn sẽ thấy cực kì thú vị. Nào là nhăn nhó. Đau đớn. Cắn răng. Khẽ kêu lên. Thở phù nhẹ nhõm. Rồi sau đó cũng lại hỉ hả. Hồ hởi. Vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.

20912_892841997452451_5047829627648779099_n.jpg

Tôi cũng sẽ kể thêm cho các bạn nghe về những buổi tọa đàm giữa thầy trò màu áo lam để các bạn không cảm thấy rằng thiền mãi như thế này thì chán lắm...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,460
Bài viết
1,147,517
Members
193,530
Latest member
ShawnMOURA
Back
Top