What's new

Sài Gòn đẹp lắm! Sài Gòn ơi! Sài Gòn ơi!

Tạt ngang qua Bitexco - Tòa nhà bắp ngô cao nhất SG chúng tôi trực chỉ bến Bạch Đằng với mong muốn làm một chuyến du thủy thưởng ngoạn SG từ giữa lòng sông.

#26 Bitexco

IMG_6735.JPG


Quyết định lựa chọn 1 con thuyền nhỏ, cả hội ào lên thuyền giữa cái nắng ban trưa. Bỏ lại nỗi lo lắng cho làn da "trâu" á và chúng tôi đã không bị phụ công. Con thuyền nhỏ đưa chúng tôi rời sông sài gòn rẽ vào 1 con lạch nhỏ khu Quận 2. Tại đây chúng tôi đã được thấy Sài Gòn dưới một góc nhìn rất khác: Thiên Nhiên.

#27:

IMG_6788.JPG



Một bạn trong đoàn thốt lên: Tớ ở SG hơn 20 năm rồi mà không nghĩ thành phố này còn có những góc thiên nhiên như vậy!
Ngạc nhiên cũng phải thôi, được tựa lưng vào mạn thuyền lắng nghe tiếng chim kêu, được nhìn ngắm đàn cò đi kiếm ăn trong cái gió hiu hiu man mát luồn qua những rặng dừa nước. Thử hỏi ai nghĩ mình đang cách Q1 chưa đầy 2 km?

#28:

IMG_6817.JPG


#29

IMG_6826.JPG



#30

IMG_6842.JPG
 
Có nhiều lúc hay ganh tỵ với Hà Nội vì có nồng nàn hoa sữa, vì có những con phố cổ kính, vì có nét thâm trầm của thời gian... Hay nghĩ Hà Nội hơi bí ẩn, hơi đanh đá, nhưng thật là sâu sắc...

Nhiều lúc, cứ hay chê Sài Gòn hời hợt, ồn ào...

Vậy đó, mà không hề biết phía sau những ồn ào, tấp nập, Sài Gòn có những góc rất khác.

Ai đó đã ví Sài Gòn như 1 cô gái...như thế này đây (Vô tình đọc trên mạng, không phải của P/H, nhưng đọc thì coi bộ thấy hơi...giống giống mình :">):

Sáng nay, Sài Gòn

Thương tặng những Người Sài Gòn (theo nghĩa khí chất chứ không phải chỉ là lí lịch) và những người tuy không sinh ra ở đây nhưng trót yêu Nàng!

"Sáng nay cà phê một mình, Sài Gòn chợt mưa chợt mưa, nhớ em bao nhiêu cho vừa...". Câu hát trong bài Cà phê một mình của Ngọc Lễ ngày nào, nghe hoài vẫn thấy yêu sao! Thật dễ để nói yêu Hà Nội hay Huế, vì người ta có thể liệt kê ra vô số những không gian đẹp và lãng mạn (ừ, thì ta cũng yêu những thứ đó ở Hà Nội mà), nhưng khách vãng lai ắt sẽ thấy đây chỉ là một Sài Gòn phồn hoa đô hội, vội vã và đầy hiện thực, tấp nập nhưng thờ ơ (?)... Thế đấy, thương cho Sài Gòn, người ta đến và ở lại để sống và làm việc, nhưng có khi lâu lắm mà người ta vẫn không tài nào yêu được! Sao thế, Sài Gòn ta ơi? Nếu là những cô gái, ta thích nghĩ Huế như một cành vàng lá ngọc, đẹp khuê các và cổ kính; Hà Nội là một tiểu thư mộng mơ và lãng mạn. Còn Sài Gòn ta, như một cô gái mà người ta cần, nhưng yêu thực sự thì không nhiều! Một cô gái thông minh, giỏi giang, nhưng không đủ vẻ đẹp mỏng manh, dịu dàng và yêu kiều để được nhớ và yêu!

Cũng tự ái lắm khi ngày ngày cứ nghe người xung quanh chê này chê nọ về nàng Sài Gòn của ta (Nàng bụi bặm, Nàng đông đúc, Nàng không đẹp, Nàng không thơ mộng, Nàng ồn ào...) nhưng ta chưa bao giờ đưa ra luận điểm nào để thuyết phục mọi người về vẻ đẹp của Nàng. Vì sao ư, nếu ai đó yêu Nàng, họ phải tự cảm nhận (dù là không dễ) những khoảnh khắc, những mẩu nho nhỏ như sao trời trong vẻ đẹp của Nàng kìa! Bạn đọc tạp chí City Life chưa? Bạn sẽ thấy những người yêu Sài Gòn mô tả Nàng tuyệt như thế nào (ngọt ngào và nhói lòng khi đắm mình trong những hồi ức về Sài Gòn xưa!)! Nàng là một ngôi sao không cần fan club, không cần PR và hát một loại nhạc kén khán giả (kén thật sự chứ không phải "kén" mà bị đua đòi yêu thích như kiểu người ta làm với nhạc Trịnh!).

Có những lúc cô đơn và tâm trạng tụt xuống số âm, đột nhiên thèm một mình loanh quanh Sài Gòn. Mà ai thích Sài Gòn nhộn nhịp về đêm, ta chỉ mê Nàng buổi sớm mai, khi Nàng chớp mắt đón những ánh nắng đầu tiên. Nàng đẹp tự nhiên, tinh khiết và ngọt ngào đến lạ (thật thương, vừa đẹp trong trẻo đó bị nhuộm ngay khói bụi và cái ồn ào vô lối của buổi trưa oi ả rồi đêm tối xô bồ; nhưng kì lạ thay, sáng hôm sau Nàng lại bắt đầu với cái vẻ đẹp đó!). Khoảng từ 6h, thả bộ theo vài con đường ở trung tâm thành phố, dừng lại ở con đường Hàn Thuyên nho nhỏ, nghe mùi cỏ non còn đọng sương sớm, nhìn những chú chim nhỏ ríu rít khi chưa bị người ta làm phiền, rồi lững thững thả bộ sang những quán cafe vỉa hè (nhấn mạnh: cafe mang đậm dấu ấn Sài Gòn nhất phải là cafe vỉa hè, dẫu Nàng chứa đủ loại style trên đời!), như quán Bố Già nơi thân thuộc của những bác văn nghệ sĩ gàn, quán Sài Gòn xưa chỉ để nhìn cafe rơi từng giọt bên chiếc xe máy cũ kĩ), quán Cổ Đa để thư thả ngắm tụi nhỏ tung tăng bên gốc đa già, hay đơn giản chỉ là vỉa hè ở một góc vắng... Không phải cảnh thơ mộng, mà một cái gì đó vô hình hơn, hình như là cái "chất", làm nên vẻ đẹp của Nàng!

Nàng dang tay đón tất cả, dẫu nhiều người đến với Nàng, không yêu và sẽ ra đi. Người ta, đủ màu da, quốc tịch, tôn giáo, vùng miền... đều tìm thấy điều gì đó thân quen ở đây. Từ món ăn, trang phục, nhà thờ/cơ sở tôn giáo cho đến những giọng nói quê nhà, như dễ dàng nghe một giọng của "ông gàn xứ Nghệ" (cái nickname dễ thương này là của ông lão Đoàn Tử Huyến mình nè), giọng "cá gô kiu gột gột" của tận mũi Cà Mau, thưởng thức món ăn Trung Quốc màu sắc (thượng vàng như Minh Dynasty cho đến hạ cám như quán hủ tiếu mì vàng bình dân) cho đến quán ăn Arab lạ lẫm... Sài Gòn dạy ta hiểu thế nào là sự phong phú và mênh mang của cuộc sống, hình như giờ ta biết nhiều người, nhiều vùng đất hơn. Khi bé, ta là người hơi cực đoan, nhưng Nàng đã dạy ta biết thế nào là tình yêu và sự bao dung: dẫu ít người yêu nhưng vẫn hết mình với cuộc đời và mọi người!

Ta yêu những buổi sáng Sài Gòn, ta và nhỏ bạn chui tọt vào vỉa hè nhâm nhi càphê sáng và bàn luận chuyện thiên hạ. Cả thế gian thu về trên cái ghế nhựa nhỏ và những ly càphê bé tẹo, hay chính Nàng mang đến hứng khởi cho những câu chuyện bất tận của ta? Chậc, hình như tình yêu dành cho Nàng nó thực sự không có lý do, không cần minh chứng hay giải thích, là tất cả mà như không là gì cả. Ta có thể nói mãi về Nàng, mà có lúc chẳng cần nói bất cứ điều gì. Chỉ có tình yêu là luôn hiển hiện...

Sáng nay, Sài Gòn đẹp lạ!

Nguồn: Ngân Anh's blog (http://blog.360.yahoo.com/blog-7Mymhqg7brSU0m2y_9i1lg?p=844)
 
Last edited:
Xin lỗi, mình điểm lại hành trình chúng ta đi 1 chút.

Sau khi rời khỏi trà quán trong công viên Tao Đàn, mình đã gia nhập đoàn và tiếp tục hành trình ra CMT8, men theo đường Nguyễn Du để vòng qua Thủ Khoa Huân tiến vào chợ Bến Thành.
Theo lịch trình dự kiến thì có tên đường Huyền Trân Công Chúa. Đường này mệnh danh là đường mại dâm, thời gian gần đây, dưới sự truy quét mạnh lực lượng công an quận 1 nên đã giảm triệt để.
Sai-Gon-Pho_73.jpg


Tiến thẳng đường này là gặp Thủ Khoa Huân ra cửa Bắc của chợ Bến Thành,
Sai-Gon-Pho_75.jpg


Cả đoàn quyết định, không lang thang trong chợ mà đi thẳng về cổng trc, để tránh bị lạc.
Sai-Gon-Pho_81.jpg


Băng thẳng qua chợ là bến xe Bus Bến Thành rồi đi vào Phó Đức Chính. Đoạn đầu đường có Bảo tàng Mỹ Thuật. (Bạn life_4go đã nói ở trên rồi)
Sai-Gon-Pho_88.jpg

Sai-Gon-Pho_99.jpg



Nếu bạn đủ dủng cảm đi 1 mình các tầng triển lãm tranh của bảo tàng thì rất thú vị. Tuy ánh sáng đủ để ta nhìn nhận là không có chuyện gì, nhưng khi tôi đi vào cuối bức tường heo hút và sâu thẳm, cảm giác gì đó lành lạnh. dù trước đó chưa hề nghe kể gì về chuyện ma nơi đây.
Sai-Gon-Pho_112.jpg
 
Last edited:
Phố đồ cổ Lê Công Kiều, có lẻ là cái tên xa lạ so với những du khách mới biết Sài Gòn, nhưng không thể bỏ qua trong 1 dịp như thế này. Đoàn quyết định vòng lại Lê Công Kiều ngay đoạn Phó Đức Chính.
Từ những tiền giấy, vòng kiềng, nhưng vật dụng từ các thời xa xưa hàng chục năm, hàng trăm năm để lại, được trưng bày ra bán. Con đường này không sô bồ, không nhộn nhịp nhưng cũng không kém phần quan trọng và thích thú đối với du khách thập phương.

Sai-Gon-Pho_126.jpg

Sai-Gon-Pho_129.jpg

Sai-Gon-Pho_131.jpg

Sai-Gon-Pho_125.jpg


Xa phố Lê Công Kiều thì cũng là lúc trưa, bụng nào cũng đói meo, sau 1 hành trình cuốc bộ. Đoàn ghé qua đường Nguyễn Thái Bình mỗi người làm 1 bụng.
Vì cũng đã khá trưa nên thức ăn quán cơm còn ít, đoàn chi ra 2 nhóm. 1 Nhóm ăn cơm, 1 nhóm ăn Phở.

Tiếp theo hành trình buổi chiều. Đoàn định ra Hàm Nghi ghé Bến Bạch Đằng và Bến Nhà Rồng, nhưng vì một số bạn bàn tới bàn lui hơn nữa "giữa trưa nắng chói chang, lang thang nhiều không tốt". Nên quyết định ra Bến BĐ ngồi nghĩ mệt rồi tính tiếp
Trên đường đi có ghé ngang qua quả bắp của TP.HCM
Sai-Gon-Pho_148.jpg


Cả đoàn cứ đi lang thang trong cái nắng như thế này ...
Sai-Gon-Pho_156.jpg


Và ngồi nghĩ mệt tại bến Tàu Bạch Đằng
Sai-Gon-Pho_162.jpg
 
Du thuyền trên sông rạch Sài Gòn

Trong lúc ngồi chờ nghĩ mệt. Được sự giới thiệu của 1 anh trai giới thiệu là có thể du hí trên các sông rạch Sài Gòn bằng "Du Thuyền" với giá cực rẻ. (Chỉ 300k/1h). Cả nhóm cứ nhốn nháo, không biết là có nên đi hay không vì trưa nắng. Sau 1 hồi hội ý và xem xét duyện qua kế hoạch ngoài dự kiến này. Hơn nữa với cái nắng này thì ngồi trên Du thuyền đi 1 vòng cho đỡ mõi chân là ai cũng ủng hộ ... kaka.
Nói thực ra là mình sống ở SG từ 2004 đến giờ mà cũng chưa được đặt chân lên thuyền để ngắm SG ở một khía cạnh khác. Nay có dịp thì không thể bỏ qua được.

Lên Du Thuyền thôi ...
Sai-Gon-Pho_163.jpg


Cả nhóm nhí nhố và thích thú mình dám chắc lần đầu mọi người được đi thuyền ở SG ntn.
Sai-Gon-Pho_165.jpg


Bạn nhannhat gia nhập đoàn tại Bến BĐ và góp vui bằng món đặc sản này ... (Mình không biết có phải trái sấu hay món gì đây???) Nhớ ai chỉ giúp???
Sai-Gon-Pho_170.jpg


Thuyền tiếp tục tiến vào sâu trong con rạch dài, với hai hàng dừa nước rợp bóng 2 bên. Tiến tới tận Quận 2.
Sai-Gon-Pho_183.jpg


Đến lúc này, 2 phó nháy tha hồ mà tác nghiệp thỏa thích ...
Sai-Gon-Pho_192.jpg
 
Last edited:
Trông 2 iem Wall & iem Cùn trắng chẻo đẹp giai hơn hôm Kê Gà về sg nhỉ :D

Công nhận ... Ai cũng vậy chứ hok riêng gì 2 iem đóa.
Hix, Tớ từ khi thi hành 2 vụ tour này về ... Cty chê, nhà chê ... Bạn bè cũng chê luôn ... huhu
Có cách nào làm cho trắng như xưa hok vậy mọi người ???
 
Công nhận ... Ai cũng vậy chứ hok riêng gì 2 iem đóa.
Hix, Tớ từ khi thi hành 2 vụ tour này về ... Cty chê, nhà chê ... Bạn bè cũng chê luôn ... huhu
Có cách nào làm cho trắng như xưa hok vậy mọi người ???

làm 1 chuyến đi cà mau là trắng lại như xưa ah :D
 
Men theo con rạch nhỏ. vào sâu hơn, ta mới thấy và cảm nhận 1 Sài Gòn khác, 1 SG sông nước, bao la. Hệ sinh thái cũng phong phú. Tôi tự hứa một ngày nào đó sẽ tự khám phá hệ sinh thái ở khu này không phải ngồi trên thuyền cứ như cưỡi ngựa xem hoa này. Mà là gần gũi hơn, thực tế hơn. Rất tiếc, máy tôi không thể chụp những cánh cò bay, nhưng lũ chim chao đảo trên mặt nước, những côn trùng trên sông nước. (Vì không được share hình từ những bộ súng chất hơn, xịn hơn). Các bạn tham khảo thêm bài viết trên của life_4go nhé.

Sai-Gon-Pho_197.jpg


Sai-Gon-Pho_204.jpg


Một kiểu cầu tỏm (Nhà vệ sinh) giống như đang du hí ở sông nước Miền Tây.
Sai-Gon-Pho_179.jpg


Trung tâm Sài Gòn dưới 1 góc nhìn khác: Đẹp hơn, phát triển hơn.
Sai-Gon-Pho_224.jpg



Sai-Gon-Pho_230.jpg


Và cũng có cả Du Thuyền đẳng cấp.
Sai-Gon-Pho_231.jpg




Gần 1h đồng hồ đã trôi qua. Nhiều cảm giác lạ, thích thú khiến đoàn không muốn rời khỏi con thuyền gỗ. Nhưng lỡ đã hứa với mày rồi. Tao sẽ quay lại sau. Nhất định đó mày ơi.
Chào mày nhé.
Sai-Gon-Pho_242.jpg
 
Bác Kau có up hình lên Photobucket thì cũng resize nó cỡ 640x480 thôi. Muốn xem ảnh của bác mà máy em nó load miệt mài quá đâm nản. :(
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,472
Bài viết
1,147,642
Members
193,539
Latest member
buyoldgmailaccou97
Back
Top