What's new

Trăm năm trên đỉnh Lũng Vân - Hạnh phúc nằm trong nụ cười

Một chuyến đi nhanh chóng, đơn giản, không phải là tour hành xác hoặc cũng như không là một tour nghỉ dưỡng. Nói chung nó là một cuộc hành trình đi tìm nụ cười, những nụ cười hạnh phúc, bỏ qua mọi suy nghĩ và lo lắng trong công việc và gia đình bộn bề thường ngày.
Tôi ước được chạy chân trần trên bãi cỏ xanh mướt, hòa mình cùng trăng cùng sao, hãy để gió đưa tâm hồn đi xa, xa mãi, chỉ còn ta giữa thực tại với những người bạn mà ta yêu quý. Chúng ta ở đây, có nhau và bên nhau, cùng nhau ngắm trời đất bao la rộng lớn...
Cuộc sống là một cái gì đó nhẹ nhàng và ta hãy vì cuộc sống của mình mà tô những màu sắc tươi sáng , đầu tiên hãy tô màu mà bạn thích lên tình yêu. Cười cái nào, hãy để bản thân mình vui vẻ nhé :D:D:D:D:D:D

205660_1627319643357_1247538918_31317421_258946_n.jpg


Chuyến đi chỉ kéo dài 1,5 ngày nhưng đủ để quá xa và cũng không phải là quá gần bên trong lòng Hà Nội bé nhỏ. Một chuyến Du lịch Văn hóa đúng nghĩa về với xứ Mường - Hòa Bình. Một trong những nôi văn hóa của người Việt cổ.Tên gọi xứ này là Lũng Vân, huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình, nhưng nếu gọi Thung Mây cũng không sai, bởi đều cùng có nghĩa là thung lũng mây trắng. Cái thung lũng kỳ diệu nằm ở độ cao hơn 1.200 mét được bao bọc bởi những ngọn núi Trâu, núi Pó, núi Tiên lung linh huyền ảo. Nhưng xứ này còn có một cái tên khác ít người biết, đó là Mường Chậm, một Mường xưa nằm giữa xứ Mường Bi, một trong bốn xứ Mường cổ xưa nhất với "nhất Bi, nhì Vang, tam Thàng, tứ Động".Mường Bi là huyện Tân Lạc. Mường Vang là huyện Lạc Sơn. Mường Thàng là huyện Cao Phong và Mường Động là huyện Kim Bôi hiện nay.
 
Chà, sao nghe cái tên Lũng Vân mà ai cũng háo hức thế nhỉ? Có lẽ do báo chí người ta tô cho nó một vẻ đẹp hiếm thấy và cũng có thể do nó gần HN quá mà ít người đến nơi đây, dân phượt mà lại, chỉ thích đi cung dài, cung xa thôi. Kì thực có đến mới biết nó "thế lào nà thế lào".

Đoạn đương sương mù bắt đầu

206325_1627326803536_1247538918_31317460_4687110_n.jpg


Con đường lên núi trở nên mờ mịt

207257_1627327083543_1247538918_31317461_5363082_n.jpg


Lớp sương mù dày đặc bao phủ cảnh vật nơi đây

199646_1627328483578_1247538918_31317467_4736601_n.jpg


Đẹp đấy chứ

206364_1627329843612_1247538918_31317474_7673236_n.jpg
 
Và rồi Lũng Vân cũng hiện ra, một thung lũng được bao phủ với 4 bề là đồi núi. Dừng lại ở cột mốc Lũng Vân 0km, có lẽ đây là trung tâm rồi, một cái ngã tư để quan sát mọi cảnh vật nơi đây. Có thể nói rằng nơi này "chưa hề có du lịch", làng xã và đồi núi còn hoang vu, ít tiếp cận với những thứ hiện đại bên ngoài.
8h sáng chúng tôi lên đường từ Mường Khến, trời đã hửng chút nắng. Chạy vào đến Lũng Vân này tầm 9h, không có ánh nắng nào, không thấy chút sắc xanh của mây trời mà chỉ có những thửa ruộng mới cấy với mạ non xanh mơn mởn trải dài. Trên cao kia, mây mù vẫn còn bao phủ tà tà trên những đỉnh núi.

208405_153026928093238_100001577952439_371293_909654_n.jpg


Mình không nhớ đã đọc ở đâu đó giới thiệu rằng “Tứ đại đất Mường”: - bốn cái nôi văn minh lớn và cổ xưa nhất của xứ Mường, người xưa căn cứ theo diện tích vùng, dân số, sự sung túc, và những chiếc chiêng có tiếng vang xa nhất mà phân theo thứ tự: “Nhất Bi, nhì Vang, tam Thàng, tứ Động”. Và nơi chúng tôi đang đứng, Lũng Vân (xứ Mường Chậm), chính là nóc nhà của Mường Bi, cũng là nơi cao nhất có người Mường Hòa Bình sinh sống với độ cao 1200m. Vậy là mình đang đứng trên mảnh đất Lũng Vân rồi đó. Đường vào nơi này đã được dải nhựa cách đây tầm 5,6 năm gì đó nên cũng không khó khăn lắm khi tới nơi này.
Dò xét xung quanh, chúng tôi quyết định rẽ vào phía bên trái, tính từ ngã tư - chúng tôi tạm gọi là trung tâm của Lũng Vân bởi cột mốc số 0. Con đường này vẫn chưa được giải nhựa và đang còn là đường đất đá

198054_153026934759904_100001577952439_371294_5015581_n.jpg


Dẫn thẳng vào bản

208769_153026964759901_100001577952439_371296_6256443_n.jpg


Hai bên đường đi trải dài lớp thảm xanh của vạt lúa mới cấy

200031_153026991426565_100001577952439_371297_7305300_n.jpg
 
Chạy một mạch vào tận bên trong, hỏi mấy người đang cấy bên đường người ta bảo là đi nữa không còn gì đâu, chỉ còn cây và núi thôi. Thế là chúng tôi lại chạy ra lại ngã tư ban đầu. Theo như leader thì Lũng Vân đã kết thúc ở đây và lịch trình bây giờ là đi tìm thác Chanh. Rẽ sang nhánh khác chạy thẳng lên con đường quanh co bên núi.

Toàn cảnh Mường Bi từ trên cao (2 con ruồi to đùng).

208295_1627330883638_1247538918_31317478_4627281_n.jpg


Bỗng nhiên gặp một cụ già đi tới, chúng tôi hỏi cụ về con thác, cụ bảo rằng không có con thác nào là thác Chanh ở đây hết, chà chà, chẳng lẽ nhầm sao? Lát sau hỏi lại cụ xem có con thác nào ở đây không thì cụ bảo ở phía trước có một con thác be bé. Nghĩ là con thác như giới thiệu nên chúng tôi quyết định tiếp bước.
Lại nói về Lũng Vân, nơi đây được mệnh danh là xứ sở thần tiên do có nhiều người sống lâu và trẻ dai. Cụ già chúng tôi vừa hỏi đường đã 85 tuổi ( theo lời cụ nói), mình thấy nghi nghi nhưng cũng chả có ai xác nhận được. Thấy cụ cứ đứng cười suốt mà thôi.

207078_1627332603681_1247538918_31317488_510693_n.jpg


Tảng đá trắng bên đường

196980_1627333763710_1247538918_31317494_7604663_n.jpg


Chụp được cái ảnh với tảng đá trắng rồi nha, phen này thì các xế nhà mình khỏi phải lên thượng nguồn sông Đà tìm hòn đá trắng trong thần thoại làm gì nữa, cứ up cái ảnh này lên, ai biết đấy là đâu.

Oài, lên đường tìm thác thôi

195980_1627334083718_1247538918_31317496_5854334_n.jpg
 
Lại tiếp tục chạy một mạch trên đèo, cố tìm cho ra con thác mà không thấy. Dừng lại trước cái biển thông báo.

197184_1627334843737_1247538918_31317500_3273788_n.jpg


Hỏi mấy người ở đây, họ bảo phía trước là đường cụt, không đi được nữa đâu. Oạch, đành phải quay lại thôi vì ở đây cũng chả có nhà dân nào.

Khung cảnh bên dưới

199137_1627334963740_1247538918_31317501_6170581_n.jpg


Đổ đèo xuống núi thôi.

198951_1627336443777_1247538918_31317509_1481935_n.jpg


lại qua chỗ ban nãy, cụ già vẫn còn đứng đó, gặp mọi người cụ cứ đứng cười. Mình trách: sao chả có cái thác nào hả cụ? Cụ bảo: có mà, có cái thác be bé ở trên đó đấy thôi. Và lại cười. Ức quá. Mọi người bảo nhau: chắc là có cái thác nào ở trên núi rồi, không tìm thấy đâu.
Lát sau, chạy ra khỏi khu Lũng Vân, GPRS mới bắt đầu hoạt động trở lại và đoàn mình tìm đến thác Trăng. Hóa ra ban đầu, bác lead đã nhớ nhầm thác Trăng thành thác Chanh, thảo nào mà tìm không thấy. Cái thác Trăng này cũng có nằm ở Lũng Vân đâu chứ.
 
Đường lên thác Trăng phải đi ven mép ruộng, do vậy mà chúng tôi phải gửi xe ở bên dưới nhà dân và leo lên trên thác. Mùa này chưa phải mùa nước đổ nên không có vẻ đẹp hùng vĩ của một dòng thác lớn cuồn cuộn mà chỉ có ít nước đổ xuống, cung cấp cho lúa mới cấy.

Để anh đỡ nàng nha

200581_153027068093224_100001577952439_371301_925780_n.jpg

198178_1627337043792_1247538918_31317513_6072285_n.jpg


Hết lòng vì nghệ thuật - Chuẩn bị đồ nghề nào

197518_153027091426555_100001577952439_371303_6580490_n.jpg
 
Trước chuyến đi tôi cũng chả rõ là mục đích đến nơi đây của mình là gì và trong chuyến đi cũng vậy, chỉ cần một câu: cứ đi là đến. Những người bạn đường là những người tôi mới quen và chưa quen nhưng mà mình cảm thấy rất vui. Đọc đầu đề topic chắc hẳn ai cũng nghĩ đây là một cuộc hành trình tìm đến với Lũng Vân - nóc nhà của Mương Bi, nhưng với chúng tôi đây lại là cuộc hành trình đi tìm nụ cười, những nụ cười thật đẹp nở trên môi mọi người. Muốn xem nhà sàn chúng tôi có thể đến những vùng núi cao nơi địa đầu tổ quốc, muốn ngắm mây chúng tôi cũng có thể đến với Y Tí nơi vùng biên xa xôi, muốn ngắm núi non hùng vĩ có thể đến với Simacai trùng điệp... nhưng muốn thấy bí kíp trường thọ thì chúng tôi đến với nhau và đến đây. Có đi mới có biết tại sao Lũng Vân lại nhiều người trẻ lâu đến thế? Xin trả lời rằng một phần họ sống nơi đây không phải vướng bận bởi cảnh chen lẫn xô bồ của đô thị, họ sống với núi rừng, có cây, có hoa lá chim muống, rằng họ luôn cảm thấy hạnh phúc khi có nhau và chuyến đi này chúng tôi cũng vậy, hạnh phúc khi có nhau.

Cùng cười và hướng mắt vào ống kính máy ảnh nào

196791_153078738088057_100001577952439_371832_2540645_n.jpg


Oạch, chả ai chịu tạo dáng chút nhỉ? vẫn là binh đoàn nhí nhố thôi mà. Mở màn là cặp xế ôm loang lổ

Phạm Quang - Lương Thanh

Ta muốn dang rộng đôi tay, đưa nàng đi khắp chân trời

205713_1627321963415_1247538918_31317435_4426880_n.jpg


Anh dang đôi tay, em cũng giang tay nè

199520_1627336203771_1247538918_31317507_2999000_n.jpg


Này thì mông em và mông xe... cùng cái mẹt anh

200615_1873212944352_1062016035_2235625_958763_n.jpg

"Rung nhan xế" - Đầu bù tóc rối

198454_1627336803786_1247538918_31317511_5533042_n.jpg


Ôm lúc nào cũng cười tơ hớ với điệu cười dã man con ngan

200270_1627327923564_1247538918_31317465_8228438_n.jpg
 
Cặp đôi thứ hai: Bà hói, ông thừa tóc

Heo Con - Pig Béo

Nào thì ta make up trước khi xâu ảnh nào

197382_1627319123344_1247538918_31317419_1395101_n.jpg


Yêu nhiều thì ốm, ôm nhiều thì yếu - Thế mà ôm này vẫn khỏe lắm

197327_1873211704321_1062016035_2235618_6092075_n.jpg


Hóng gì đấy bà? à em nhìn xem HN ở đâu đấy mà

196478_153027031426561_100001577952439_371299_6518433_n.jpg


Anh Pig quay lại chụp ảnh cái nào?

196292_153026831426581_100001577952439_371286_557075_n.jpg


Quay gì mà quay, bà này điệu hơn cả mình... oạp, mệt mỏi quá

207313_1627329443602_1247538918_31317473_3633380_n.jpg


Ừ thì thôi chụp chung một kiểu, nhưng vẫn để bịt mặt nha, anh sợ người ta nhận ra người nổi tiếng

196239_1873207984228_1062016035_2235601_2897377_n.jpg
 
Cặp đôi thứ ba: xế đa sầu đa cảm - ôm vô tư yêu đời

Chồn hôi - Tào lao

Mặt mang đầy tâm trạng

207069_1627343683958_1247538918_31317548_981086_n.jpg


Lặng lẽ một mình - Tâm trạng u uất

199870_152919944770603_100001577952439_369554_3949152_n.jpg


Ôm lúc nào cũng phởn

206430_154365184626079_100001577952439_379838_5631706_n.jpg


Quyết chí làm ninja trên ngọn cây đa

199605_1873212504341_1062016035_2235623_2463210_n.jpg


Nhìn thấy xế lặng lẽ vần viên đá trắng để làm anh hùng trong truyền thuyết

197077_1627333603706_1247538918_31317493_6405734_n.jpg


Ôm ra tay giúp đỡ, nhân tiện chụp choẹt với xế 1 kiểu... và đây là bức ảnh duy nhất xế - ôm chụp với nhau trong hành trình

196980_1627333763710_1247538918_31317494_7604663_n.jpg
 
Last edited:
Cặp đôi thứ 4: xế dịu dàng - ôm mạnh mẽ

Minh Hải - Nhặng xị

Xế hớn thế này chắc ôm làm tốt nhiệm vụ lắm đây

207493_211992192145599_100000044600357_894333_9238_n.jpg


Xế - vẫn nụ cười trong sương mờ hôm ấy

197893_153026918093239_100001577952439_371292_7540705_n.jpg


200062_1627337363800_1247538918_31317514_2916252_n.jpg


Ôm - Mông cũng to đấy chứ? còn tính bắt tay Bác nữa cơ à?

198112_1873204984153_1062016035_2235584_4976704_n.jpg


Dáng đứng Lũng Vân

200156_1627342723934_1247538918_31317543_1138031_n.jpg


Nàng lả lướt quá, anh chịu thôi

206333_1627343923964_1247538918_31317549_4913352_n.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,626
Bài viết
1,154,144
Members
190,153
Latest member
kientruckhangvinh
Back
Top