Đêm trên biên giới
Em tự cho mình có chút may mắn vì đã có dăm ba lần được vùi mình vào cái gọi là
đêm trên biên giới. Cảm giác thật không giống nhau chút nào.
Buổi chiều, khi đang ngồi lê la trên sườn núi với café và chuyện phiếm, chúng em đã tính đến những tình huống phải đối phó với biên phòng và công an xã, giả thiết những câu hỏi phải trả lời, thậm chí Sprint còn nói là, chúng ta sẽ tấn công thay vì phòng thủ, trước khi họ hỏi ta là ai, thì ta sẽ hỏi họ là ai trước.
Sẽ không có gì là phiền phức lắm nếu như không có việc thiếu mất một cái CMT. Vì điều này mà cả biên phòng, an ninh xã, UBND xã, ban chỉ huy đoàn phải chạy đi chạy lại và tốn kém một cơ số nước bọt. Đồng chí Tiến mới về đồn Y tý chưa đầy một tuần, làm việc cực kỳ nguyên tắc.
Với bạn Virgo, đồng chí nhắc đi nhắc lại là, mình không phải gây khó dễ gì, nhưng đây là công việc, yêu cầu các bạn phải đi lấy dấu của xã, vì đây là biên giới, hôm nay các bạn 15 người, sáng mai các bạn còn có 14 người thì rất nguy hiểm. (NO)
Với bạn Nhím, đồng chí Tiến cười rất tươi và bảo, em xinh đấy, nhưng nói thật là anh cũng ko giúp gì được cho bọn em, đấy là nguyên tắc.
)
Còn với bạn Black, đồng chí cứ len lén nhìn trộm rồi đến khi bị bắt quả tang thì đồng chí ấy lại rụt rè thanh minh là, em nhìn chị lạ quá, em cứ buồn cười thế nào ấy, nhưng chị thông cảm, em không phải là gây phiền hà cho mọi người, đấy là công việc. =))
Rồi đồng chí Tiến về đồn mang theo 14 cái CMT và một cái danh sách kê khai của đoàn em. Nếu thêm bạn Mây, bạn Pink và bạn Slump xuống nhà rót trà nhạt mời đồng chí ấy, thì không hiểu đồng chí Tiến có méo cả mồm vì nói đi nói lại cái câu, abc abc abc nhưng mình không giúp gì được, đấy là nguyên tắc không nữa hị hị.(NT)
Khoảng 15 phút sau, hai chiếc xe máy đỗ xịch trước cửa nhà nghỉ của chị Mỷ, 3 đồng chí áo thổ đen mặt lạnh như chì bước vào. Trong tiếng lao nhao trình bày về vụ 14 CMT / 15 mạng người thì cũng lọt ra lời giới thiệu rằng 1 đồng chí là trưởng công an xã, một công an viên và 1 chủ tịch xã.
Hai bạn công an rất trẻ, chỉ cỡ 8x đời chót, làm việc rất chuyên nghiệp. Trong không khí trang nghiêm của công việc thì bạn Black em đây hí hửng làm quen, mắt nhìn thẳng trưởng công an xã (xem chừng có giá trị quyền lực hơn cả trong 3 người) và thỏ thẻ rằng:
Xin lỗi anh tên là gì ạ!(wait)
Trời, đồng chí lạnh lùng đá mắt về phía em, và buông một câu làm em chỉ muốn nhảy từ trên đỉnh Nhĩ Cù San xuống thung lũng A lù:
Tôi còn chưa hỏi chị là ai mà chị đã hỏi tôi là ai? X(
Em buồn quá, nỗi buồn ấy ám ảnh cả buổi tối, đến tận lúc đi bộ lòng vòng tìm quán ăn tối, vì mỏi chân quá nên mới tạm quên.
Rồi sau khi nghe các bạn trong đoàn bàn luận về Half life, Star gì đó, rồi võ lâm truyền kỳ, rồi quân này súng nọ, thì em chui mình vào trong chăn ấm, đánh một giấc thẳng cẳng, chẳng thèm biết ngoài hiên gỗ, sương muối đọng thành giọt và gió lạnh chỉ chực cửa sổ hé ra là xông vào phòng.