What's new

[Chia sẻ] Hồ Lugu và huyền thoại Nữ nhi quốc - Lệ Giang, Shangrila, Đại Lý

Chuyến đi đã kết thúc từ hơn 1 tháng, vậy mà giờ mới viết được vài dòng. Năm mới đến, chả có gì cho nhà ta, ngoài một topic này vậy.

Từ lâu rồi, đọc bài viết của nhà báo Nguyên Bình về "hồ Lugu trên cao nguyên Minh Châu", rồi lại nhớ topic kêu gọi đi của bác Kận (hình như thế) cách đây 2 năm, giờ trôi đâu đâu. Thế mà rốt cuộc 3 người cũng đến nơi đó.

Tìm trên mạng thông tin "Cao nguyên Minh Châu", nhưng chả có cái cao nguyên nào tên như thế cả. Thì ra cả cụm từ đó có nghĩa là "Viên ngọc sáng trên cao nguyên", tức là để ví hồ Lugu như một viên ngọc. Chứ làm gì có cái cao nguyên Minh Châu nào đâu ! Té ra nhà báo cũng dịch hớ thôi...


Thực ra thì hồ Lugu cũng chỉ là một điểm trong hành trình dài Đại Lý - Lệ Giang - Lugu - Shangrila của bọn tớ thôi, nhưng mấy cái kia mọi người đi nhiều rồi, có mỗi hồ Lugu là mới...
 
Last edited:
Những cảm xúc ( tự nhiên ) xao xuyến quá !Em rất thích cảnh bình_ yên_ nắm_ tay của chị Ong , Thèm sao một cái nắm tay ...
(Chị Ong ơi chị nắm tay ai thế :D???)
 
Last edited:
Đoạn này bác Chit trách sai các bạn Tàu Hán rồi. Khi người Hán phiên âm các tên nước ngoài, thường thì họ đếm xem có bao nhiêu âm tiết rồi chọn bấy nhiêu từ Hán âm gần giống nhất ghép lại để phiên âm. Khi bác đọc lên bằng giọng Bắc kinh nghe sẽ na ná như âm gốc. Nhưng khi phiên âm một lần nữa ra âm Hán-Việt thì nhiều khi lệch hẳn so với âm gốc. Như từ America, âm Bắc kinh đọc là A-mei-li-jia nghe gần giống nhưng Hán Việt thì thành Á Mỹ Lợi Gia khác hẳn. Ở đây Lugu sẽ ra Lư (lô) Cô, chữ Lư trong Lư sơn (Lushan). chữ Cô trong Tứ cô nương (Siguniang). Âm Bắc kinh đọc vẫn thế nhưng bác chơi Hán Việt thì lệch pha ngay.

Đoạn này thì bác cũng ứ hiểu ý em.

Em lại chả biết quá là giữa Hán - China và Hán Việt đọc một chữ ra hai âm khác nhau tóe loe hay sao. Đúng là chữ Lô Cô người TQ đọc sẽ là Lùgú, gần giống âm Lugu của người Mosho,

Nhưng cái em nói là ý nghĩa kia. Trong khi chữ Lugu có nghĩa là hồ - làng trên núi, thì hai chữ Lùgú (Lôcô) lại không có nghĩa. Tức là Lugu là từ gốc, Lô Cô là từ phiên chỉ để đọc mà vô nghĩa. Bản thân chữ Lô cũng không giống Lô sơn đâu bác ạ. Lô trong Lô sơn là cái lò hương, còn Lô ở đây có dấu chấm thủy, là một tên riêng sông Lô ở TQ. Chữ Cô cũng không phải Cô nương, mà là chữ Cô có dấu chấm thủy, cũng là tên riêng một cái hồ.

Lô Cô là tên của 1 cái sông, 1 cái hồ ghép lại, đọc giống Lugu.

Cái này em viết cho rõ, là vì có người vốn chả biết, nhưng lại cứ nghĩ Lô Cô là tên gốc, Lugu là tên phiên âm ra tiếng Anh.

....

Mà thôi, đang cảm xúc dạt dào của nhà Ong, mà mình lại đổ toàn mùn cưa vải bạt vào thế này.


...

Ồ, mà con đường đi đến hồ Lugu, cũng đẹp lắm cơ, đâu phải chỉ mặt hồ?
 
Chả thích lắm, nhưng cũng vote 5*

Vote vì - cái - nắm - tay - bình - yên - của - Ong ... em mà ở đó, em xin nắm nốt tay anh Chitto :D ( chỉ sợ bị từ chối thì ... ục sờ cục) - INLE LAKE chả bằng LUGU đâu, anh có thể cắt trong hành trình Myanmar anh Chitto ạ :)
 
... Qua ô cửa sổ, một chú mèo co ro cuộn mình trên chiếc ghế. Những gương mặt, những nụ cười của một vài nguời khách dậy sớm hân hoan vẫy tay chào những người khác lạ phương xa chúng tôi. …Người bạn đồng hành mở bản spring sonate, tiếng nhạc tinh khiết - trong vắt. Sao bản nhạc lại hợp với khung cảnh này đến thế? Tôi tự nhủ. Sự cộng hưởng đó bỗng khiến những giác quan trở lên vô cùng nhạy cảm và tinh tế. Từng chi tiết nhỏ thay đổi ngoài kia, của không gian này…từng giây, từng khắc trôi qua…tôi như mở hết các giác quan của mình để đón nhận và rồi tôi cũng bị ngợp, muốn vội vàng giữ lấy..Tất cả cứ như 1 sự sắp đặt tình cờ dành cho chúng tôi một không gian, một khoảnh khắc ..không-thể- bình- yên- hơn -được- nữa.. Bất giác tôi nắm chặt tay người bạn đồng hành.. để giữ lại giây phút ấy và để cảm nhận sâu hơn cái bình yên trong tâm hồn như chưa từng một lần bình yên đến thế....


30637620.jpg
 
Rồi, để tớ thủng thẳng rồi sẽ kể về con đường đến với hồ Lugu, cũng như những gì tớ biết về vùng đất này, qua mạng, và qua những gì đã biêt qua chuyến đi.

Vùng đất này đã được biết đến từ lâu, nhưng gần đây mới nhiều thông tin, đơn giản vì đường sá cách trở quá. Mặc dù không phải quá xa xôi hẻo lánh, nhưng vì núi cao vây bọc bốn phía, giao thông khó khăn, nên ít người vào đây. Du lịch tại đây mới chính thức bắt đầu từ năm 1992... Trước kia, đường vào rất vất vả hiểm trở, muốn từ Lệ Giang lên phải đi vòng rất xa để tránh núi cao. Mấy năm gần đây, đường đã được làm thông, xe khách chạy thường xuyên lắm.

Chúng tôi từ trước ngày đi đã dong ruổi xe đạp đến bến mua vé, nên lấy được những ghế ngồi hàng đầu tiên, được ngắm nhìn trọn vẹn phong cảnh, và thuận tiện để có thể tác nghiệp. Chuyến xe rời Lệ Giang lúc 9h sáng, rẽ sang hướng đông bắc, theo một con đường đẹp leo dần lên một con đèo cao, rất cao. Trời xanh ngắt, hai bên đường là thông xanh, trên ngọn đã ngả sang màu nâu. Mùa đông rồi mà.

Đường lên đèo khá tốt, lại không dốc lắm, nên không cảm giác đèo cao. Nhưng rồi đến khi đổ đèo mới gọi là phê. Không phải vô cớ khi con đường này được coi là một trong những con đường có cảnh đẹp nhất Vân Nam - một tỉnh nổi tiếng về cảnh sắc non nước.

Khi tôi định đứng ra phía trước để chụp thì anh tài ra hiệu về chỗ một cách nghiêm khắc. Đường đèo khá nguy hiểm mà. Tay lái anh này cũng dẻo phết.

Qua lớp cửa kính ôtô



30618530.jpg
 
Trước kia, để tránh dãy núi này, phải đi vòng xa hơn cả trăm km, vì sau dãy núi lại là cả một dòng sông sâu. Giờ đây đường cứ thế leo lên.

Từ đỉnh đèo, đường lại đổ xuống. Và lần này thì bọn tớ ồ lên, khi trước mắt là những khúc cua nổi tiếng của con đường 991 đất Vân Nam. Xe lao xuống dốc rất nhanh, nhưng không đảo lắc nhiều do đường khá tốt. Tuy vậy cũng rất khó để có thể chụp được những bức ảnh đẹp.

Khúc cua gấp 8 lần này nhìn thấy lúc đi, nhưng không thể chụp được. Đường về (cũng bác tài đó) thấy ba đứa háo hức chụp ảnh quá, đã dừng lại trên đỉnh dốc, khuyến mại 15 phút, khiến ba đứa hớn hở tung tăng lao ngay ra bắn phá. Những hành khách khác xì xồ gì đó, nhưng chả ai xuống xe cả.

 
Và rồi bên đường bỗng bạt ngàn dã quỳ vàng rực rỡ trong nắng mùa đông. Xe phóng vùn vụt, loang loáng những màu vàng. Chợt thấy như mình ở Tây Nguyên, hay trên con đường Mộc Châu một chiều nào...

Lạ thật, bên kia núi, cũng độ cao ấy chỉ toàn thông xanh rì, thì bên này không còn thông, chỉ có dã quỳ vàng ruộm mê hồn...

30618553.jpg

Con đường vàng hoa dã quỳ

picture.php
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,427
Bài viết
1,152,737
Members
190,079
Latest member
Quynh258
Back
Top