What's new

15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Lúc đang chờ làm thủ tục trước trạm kiểm soát, phía trước mình là 3 chú chó ngồi yên lặng, mắt lim dim như đang chờ ai đó (ồ, lại là 3 chú, mình chợt nhớ đến 3 chú chó tại chuông chuyển luân hôm mình lang thang ở Leh). Lúc mình đi ngang qua, 3 chú chạy mất tiêu.

attachment.php


attachment.php


Đến ngã 3 hôm trước, bên phải là đường đi đến tu viện Hemis, hôm nay mình được đi con đường bên trái. Phía xa xa trên đỉnh đồi là một tu viện có kiến trúc sững sững như những pháo đài trên nền núi đá.
attachment.php


Càng đi phong cảnh càng đẹp, xung quanh là những tảng băng trắng ngay chân núi, nhưng lúc này mình đã nằm bẹp trên xe vì không thở được. Nước mắt, nước mũi cứ tự động trào, 2 cô bạn Nepal cùng đi rất lo lắng và liên tục hỏi han. Lúc này mình đã hiểu lí do mà Tashi không muốn mình đi hồ Pangong bằng xe máy với anh chàng Tây Ban Nha. Cung đường rất trơn trượt, rất khó đi, không hề có rào chắn ở mép đường... Đoạn đường khoảng hơn 100km nhưng phải mất 4 tiếng đồng hồ mới đến nơi. Và cũng hiếu lí do mà bác ấy muốn mình đi hôm nay chứ không để ngày mai, vì bác biết rằng từ hồ Pangong về mình cần được nghỉ ngơi để sáng ngày mốt mình bay về lại Pune. Một cảm giác biết ơn sâu sắc đối với những người "lạ" luôn quan tâm đến mình.

12h, nghe tiếng gọi, mình gượng dậy, ập vào mắt mình là làn trước trong vắt màu xanh, xanh đến kỳ lạ.
attachment.php


Dường như quên hết mệt mỏi, mình xuống xe, nhưng vừa đặt chân xuống đất lại một cảm giác khó thở ập đến, mình ráng xuống mép hồ rồi ngồi luôn tại chỗ không thể nhích thêm được bước nào.

2 cô gái người Nepal ngồi với mình một lúc, thấy mình ổn thế là 2 cô ấy chạy tung tăng quanh hồ. Mình chỉ bước men theo hồ chụp vài bức thế này thôi, không chụp được nhiều góc cạnh lắm do không thể đi bộ nhiều được.

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Trên bầu trời là những chú chim (không biết chim gì nhưng trông giống vịt quá:D)
attachment.php


Một chú "vịt" lẻ loi (thấy giống mình lúc này)
attachment.php


attachment.php


Xa xa là dãi cờ phướn thấp thoáng, cứ ở đâu có người Tạng là ở đó có những cờ phướn rực rỡ này.

Cuối cùng mình cũng ráng đi đến được gần dải cờ phướn gồm 5 màu trắng, đỏ, lục, vàng, lam - những sắc màu của Phật giáo Tây Tạng, khác đôi chút với màu truyền thống của Phật giáo Việt Nam là trắng, đỏ, cam, vàng, lam.
Một trong các lý do có thể giải thích là: lá cờ Phật giáo chính thức ra đời năm 1889, còn Phật giáo Tây Tạng mà ảnh hưởng bắt nguồn từ Ấn Độ giáo thì đã có từ lâu đời, trải qua thời gian sẽ xuất hiện vài sai khác, tuy nhiên điều này không làm thay đổi ý nghĩa biểu trưng.

Số 5 không chỉ tượng trưng cho Ngũ Hành (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ) tương sinh tương khắc làm nên vạn vật, còn ứng với Ngũ Trí của Mật tông miêu tả về trí của con người (Pháp giới trí, Đại viên kínha trí, Bình đẳng tính trí, Diệu quan sát trí, Bình đẳng tác trí), đồng thời hợp với Ngũ Uẩn (Sắc, Thụ, Tưởng, Hành, Thức) là 5 yếu tố tạo thành thân tâm, và là Ngũ Bộ Chú – nghi thức trì niệm của Mật Giáo (Tịnh Pháp Giới, Văn Thù Nhất Tự Hộ Thân, Lục Tự Đại Minh, Chuẩn Đề Cửu Thánh, và Nhất Tự Kim Luân Phật Đỉnh); nhưng trên hết là biểu thị sức mạnh và sự thống nhất giữa Ngũ Phương và Ngũ Phật.

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

attachment.php


Pangong là một hồ nước nội sinh, nghĩa là chỉ nhận nước từ các nhánh sông và không chảy ra biển. Hồ này rất đặc biệt với những sắc xanh rất khác nhau của mặt nước thay đổi tùy vào thời điểm trong ngày. Hồ Balgon có chiều dài khoảng 155 km, chạy dài từ tây sang đông và có chiều rộng dao động từ khoảng 40 m đến 15 km. Độ sâu trung bình của hồ khoảng 57 m. Trong hồ có khoảng 5 hòn đảo với các tên gọi như Shu, Tu, trong đó lớn nhất là đảo Chim (Bird), vì nơi đây có rất nhiều loài chim sinh sống. Hồ Pangong không chỉ có quan hệ chặt chẽ với màu sắc tôn giáo thần thoại, mà còn là hồ nước đặc biệt, nổi tiếng với hai dòng nước mặn ở khu vực Kashmir và dòng nước ngọt vô tận ở vùng Tây Tạng. Đây còn là nơi sinh sống của vô số các loài cá cùng với những thảm cỏ xanh mượt trải dọc ven bờ.
Đây cũng là hồ lớn nhất trong khu vực dãy Himalaya với diện tích lên tới 700km vuông. Chúng ta nên tới những hồ này vào mùa hè vì lúc đó cảnh sắc sẽ đẹp nhất và thích hợp nhất cho việc thăm quan. Không nên tới vào mùa đông vì mặt hồ có thể đóng băng và nguy hiểm đối với du khách.

Nơi đây mang theo một truyền thuyết về Ngài Liên Hoa Sanh khi bị hỏa thiêu, Ngài chuyển dàn hỏa thiêu thành hồ nước lạnh giá và Ngài cùng vị phối ngẫu ngồi trên hoa sen giữa hồ. Các Ngài đã làm tất cả mọi người thực hành Giáo Pháp miên mật và đã đưa họ vào trạng thái vượt khỏi luân hồi.

Đến 1PM, mình quay lên, 2 cô bạn đang ăn trưa và chờ mình, nhưng mình chỉ uống sữa chứ không thể nuốt trôi một thứ gì dù biết rằng có thể mất 5 tiếng đồng hồ mình mới về lại Choglamsar. Nhưng mặc kệ bụng đói, mình lại leo lên xe nhắm mắt.

Đường về cong cong khúc khuỷu, một bên là vách núi và một bên là vực sâu mà không hề có rào chắn
attachment.php


Về Choglamsar, việc đầu tiên là tìm cái để ăn. Lúc này bỗng nhiên thấy thèm mì gói, thế là làm luôn 1 tô. Vẫn là mì gói nhưng hương vị đậm đà đặc trưng của đất nước nhiều gia vị.
attachment.php


Điện thoại mình lại không gọi được cho Tashi. Mình tìm lại cái tiệm bán thảm nhờ cô bé gọi giúp nhưng cả mẹ và cô bé đều không ai dùng điện thoại. Rất nhiệt tình, cô bé dẫn mình đi về phía chợ, vào gặp một bác bán văn phòng phầm bác đưa điện thoại bàn cho mình nhưng cũng không thể kết nối, bác đưa luôn đi động cũng không được. Cảm ơn xong, cô bé lại dẫn mình đến tiệm điện thoại công cộng, tình trạng tương tự, không thể nào kết nối, chẳng hiều bác Tashi nhà mình dùng mạng nào mà khó liên lạc vậy nhỉ. 2 chi em lại tiu nghỉu đi ra, mình hỏi luôn 3 anh cảnh sát đang đứng nhưng mấy anh này cũng không sử dụng điện thoại cá nhân. Bỗng không biết từ đâu xuất hiện một anh chàng đưa cho mình cái di động, bấm số, chuông reo, nghe giọng Tashi tức thì. Bác ấy nói đang ở Leh, nếu mình muốn đi chơi thì đi xe buýt lên Leh, bác sẽ chờ, còn nếu không muốn thì đứng ngay tại đây, bác sẽ đến đón mình. Cũng đã thấm mệt nên mình nói với bác mình sẽ chờ ở đây.

Khoảng 30 phút sau, trong cái bụi bặm của ráng chiều, giữa dòng xe cộ qua lại kẹt cứng, bác Tashi đã đến đón mình.

Cũng cái tu viện hàng ngày mình đi qua, hôm nay thấp thoáng dưới ánh chiều vàng
attachment.php


Đường làng Saboo trong hoàng hôn
attachment.php
 
Last edited:
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Ngày 12: Bâng khuâng ngày mưa Ladak

Tashi nói sáng nay 8AM sẽ đưa mình đến lễ Celebration do Ngài Đạt Lai La Ma tổ chức dành cho người địa phương, nhưng Tashi sẽ không tham gia lễ này mà sẽ tham gia một buổi lễ khác vào 11AM. Mình chuẩn bị sẵn sàng chờ bác ấy, nhưng cuối cùng lại là nguồn nước tưới vườn rau nên gần 10AM thì cả 2 mới ra khỏi nhà.

Hôm nay trời âm u và mưa. Một không khí ảm đạm bao trùm suốt con đường từ Saboo đến Choglamsar. Đã 10AM nhưng bầu trời xám xịt như chực sụp tối. Cũng những góc chụp cũ của những ngày trước nhưng hôm nay chỉ toàn là một màu xám.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Đi ngang khu lều trại Saboo Thang, cũng đã thưa thớt những căn lều, không còn đông đúc như trước.
attachment.php


Khu vui chơi được dựng ngay sau ngày mình đến hôm nay cũng không còn, mình có thể chụp góc hình cũ, nhưng vẫn là một màn mưa
attachment.php


Trên con đường ngày nào cũng có cả hàng dài đông đúc hôm nay chỉ còn thưa thớt vài chiếc xe
attachment.php


Tất cả các cổng vào Pháp hội ngày thường biết bao con người đứng đợi nhưng hôm nay vắng tanh, những rào chắn đã được gỡ bỏ, mình có thể bước qua để vào bên trong tự do. Nhưng mình không bước vào mà cứ đi chậm rãi men từ cổng 9, 8 rồi đến cổng 1, chỉ còn cổng 1 vẫn đang mở cho khách bước vào.

attachment.php


Vào bên trong, trước mắt mình là sự vắng lặng, man mác một nỗi buồn không tên
attachment.php


attachment.php
 
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Thấp thoáng xa xa là bóng của một vị sư sau những bông hoa đang ráng nở hết mình.
attachment.php


Sau đó vẫn là một khoảng lặng bao trùm
attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Mình vào hẳn bên trong, Mandala cát cũng đã không còn, thay vào đó là những chiếc bánh Torma. (Hình ảnh đạo sư các dòng truyền thừa được thể hiện trên các bánh torma. Hình ảnh của các ngài không chỉ ở đây vì mục đích trang trí hay trưng bày cho người khác được thấy; những chiếc bánh torma này được làm ra để giúp chúng ta nhớ đến lòng tốt của các vị bổn sư và đạo sư của dòng truyền thừa đích thực của mình. Khi chúng ta nhìn thấy các bánh torma, chúng ta phải nhớ đến lòng tốt của các ngài và quán chiếu rằng nếu không có các ngài thì sẽ khó khăn cho chúng ta biết bao để bước qua được cánh cửa Phật pháp trân quý và để có cơ hội làm lợi lạc cho chúng sinh với tâm không phân biệt.)
attachment.php


Buổi lễ kỷ nệm cũng đã kết thúc, Ngài Đạt Lai Lạt Ma đã rời đi. Mình thấy một số các sư đang dọn dẹp, mình mạnh dạn đến gặp một sư có vẻ lớn tuổi nhất hỏi xin cát từ Madala, sư lắc đầu chỉ qua một sư khác trẻ hơn bên cạnh. Sư cũng lắc đầu, mình cảm ơn quay đi. Bỗng nghe có tiếng gọi, một sư gọi mình đi theo và sư lấy từ trong túi vải ra một túi nhỏ, từ túi nhỏ lấy ra một túi nhỏ hơn và chia cho mình một ít cát từ Manadala. Mình lặng người chỉ biết cảm ơn.
attachment.php


Quay vào bên trong, đến cạnh chiếc ghế của Ngài Đại Lai Lạt Ma bỗng nhiên một cảm xúc dâng trào, mình ngồi bệt xuống và khóc. Cũng chẳng hiểu lí do, chỉ biết rằng mình cảm thấy nơi đây thật thân thiết và ngày mai thôi mình lại phải rời xa. Đã 10 ngày mình lang thang nơi này, mọi thứ vẫn hoàn toàn mới mẻ nhưng không hề xa lạ.
attachment.php


attachment.php


Một vài anh chàng thấy mình khóc lại an ủi, cho mình một vài hạt gạo Ngài đã ban phước sáng nay, thêm một ít cát từ Madala, một ít thóc... nói chung là những vật có giá trị tâm linh nhưng mình cũng không hiểu hết giá trị, chỉ cảm thấy ấm lòng. Lúc này bỗng nhiên anh chàng Tây Ban Nha xuất hiện trước mặt mình trong chiếc áo mưa lùm xùm, hỏi vì sao mình khóc, có ai bắt nạt mình không? Rồi anh ta cũng được chia những phần quà tâm linh. Rồi anh rất kính cẩn làm theo hướng dẫn của mấy anh chàng người Ấn với các phần quà tặng này.
attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Mình với anh chàng Tây Ban Nha quay ra, mình đưa cho anh ta hình chụp ở hồ Pangong, anh ta vẫn chưa đi được hồ vì hôm đó không xin được giấy phép và đã cố liên lạc với mình để thông báo nhưng không thể gọi cho Tashi. Đang đi thì gặp một số người trong ban tổ chức, mình được biết là ngày mai Ngài cũng bay về về Dehli nhưng không biết chính xác chuyến bay nào, rồi một anh chàng nói cho mình biết là 1.30PM này Ngài sẽ đến cổng chính. Thế là anh chàng Tay Ban Nha chở mình quay về cổng chính, nhưng được hướng dẫn đến cổng số 1. Mình và mọi người cùng chờ.

Một đoàn đạp xe thể thao đi ngang hỏi rằng có nhân vật nào quan trọng sắp đến mà thấy rất nhiều người đứng chờ 2 bên đường, anh Tây Ban Nha nhanh miệng trả lời là "The Dalai Lama", thế là nhóm đó cũng ở lại nhập chung với tụi mình.

Mình nhờ một anh cảnh sát chụp hình kỷ niệm, khi coi lại mới tá hỏa, không biết từ đâu có một anh chàng lạ hoắc đứng ngay sát mình, còn cúi đầu vào sát mình nữa chứ, đến giờ vẫn không biết anh chàng ta là ai, từ đâu đến.:H
attachment.php


Gần 2PM, Ngài đến, vẫn nụ cười phúc hậu với cái vẫy tay đầy thân thiện, Ngài đi ngang chào tất cả mọi người. Chỉ một thoáng qua, nhưng cảm giác yên bình vẫn còn ở lại.

Trời bắt đầu mưa, Tashi gọi mình đi ăn trưa, mình lắc đầu, bác ấy đi một mình. Anh chàng Tây Ban Nha cũng gọi mình đi ăn, mình cũng lắc đầu. Ngồi một lúc, Tashi lại đi ra, thế là vào ăn cơm cùng bác ấy và các tình nguyện viên.

Có lẽ bác ấy biết mình buồn thế là thay vì về nhà bác lại chở mình lên Leh để mua sắm. Không muốn Tashi phải nghĩ ngợi nhiều nên mình nói rằng mình cảm thấy hạnh phúc với những ngày ở Ladakh. Mình cảm ơn Tashi về tất cả mọi thứ và nói rằng tối nay mình sẽ "ráng" nấu cho bác ấy bữa tối dù (mình nói "ráng" vì việc bếp núc là mình dở tệ).

Trời đã tạnh mưa, đường lên Leh đã có ánh nắng mặt trời ấm áp. Mình ghé vào mua một ít trái cây
attachment.php


Ngang một tiệm cho thuê xe đạp, mình thích cái câu slogan này ghê áh: "Four wheels move the body. Two wheels move the soul."
attachment.php


attachment.php


Vào tiệm tạp hóa hay shop đều thấy thấy hình Ngài Dalai Lama
attachment.php


attachment.php
 
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Đi một hồi bác Tashi đói bụng, 2 bác cháu ghé vào ăn mì Then Thuk, hôm nay 2 bác cháu "xả chay" (nhìn giống hoành thánh chưa nè)
attachment.php


Do món ăn có nhiều gia vị nên ăn xong sẽ ngậm hạt này để át mùi đi
attachment.php


Những bông hoa dại trong góc vườn nhà "ai đó"
attachment.php


Đường về Saboo nghiêng nghiêng trong nắng chiều nhẹ nhàng
attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Re: 15 ngày một mình trên đất Ấn. Cưỡng hiếp í hả? Không dễ dàng xảy ra như ta nghĩ.

Một chú chó buồn thiu khi trời chạng vạng tối
attachment.php


Về nhà, mình hỏi bác mấy giờ ăn cơm, bác Tashi trả lời là "Lúc nào xong thì ăn". Thấy bác đã xong việc, mình đi xào rau và chiên trứng.
attachment.php


Nhưng chờ hoài vẫn thấy bác loay hoay, trứng chiên đã nguội. Chờ tiếp, lại thấy bác ấy tụng kinh... xong thời kinh tối thì nhà mất điện.
Bác bật ngọn đèn sạc dự phòng. Nhưng xung quanh bỗng yên lặng đến đáng sợ, cánh cửa liên tục bị đẩy vào nhưng mình nhìn ra thì không có ai. Bác ấy đứng lên đóng cửa lại, ngồi một lúc lại nghe tiếng động rồi cửa bật mở, nhìn ra lại không có ai. Hic hic..., lúc này mình rất sợ, trong khoảng tranh tối tranh sáng, cửa cứ bật mở liên tục, mình nhìn sang Tashi cầu cứu:help. Bác đành vừa cầm cuốn kinh, vừa gọi "meo, meo"..., nàng mèo nhào vô phòng nằm lăn qua lăn lại có vẻ khoái chí, hừm... thì ra cô mèo nhà bác nãy giờ trêu mình.:S
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,459
Bài viết
1,147,513
Members
193,530
Latest member
ShawnMOURA
Back
Top